Có điều sau khi thấy rõ tình hình trong tổ ong, Long Trần thở phào nhẹ nhõm, nơi này mặc dù có vô số Điệp Ngọc Phong, có điều đều đã mất đi thần trí, chỉ cần không bóp nó là nó sẽ không cắn người.
Trong tổ ong cực lớn, vô số khay ong cao chót vót, bên trong có vô số chất lỏng lóng lánh, đang từ từ lưu động.
- Đáng tiếc, nơi này có quá nhiều Điệp Ngọc Phong, bằng không có thể thu hồi cả tổ ong rồi.
Không gian giới chỉ không thể thu nhập đồ sống, nếu muốn thu hồi tổ ong này, phải quét sạch hết Điệp Ngọc Phong bên trong, như vậy rất tốt thời gian.
Hơn nữa thời gian của Long Trần cũng rất ít, không cho phép hắn lưu lại đây quá lâu, tuy Phong Vương đó cường đại, nhưng lực công kích không mạnh, không uy hϊếp được Tề Tín, bị đánh bại cũng là chuyện sớm hay muộn.
Long Trần nhìn những khay ong cao hơn trượng, không lập tức thu lấy, mà lại đi vào sâu bên trong, bên ngoài đều là mật bình thường, giá trị không cao.
Quả nhiên sau khi đi vào được năm sáu trượng, phía trước xuất hiện mấy khay ong cực lớn, trên mỗi khay ong có mấy chục cái lỗ hình lục giác, giống như vô số vại nước song song.
Ở đó chứa đầy chất lỏng sóng sánh, còn chưa đi đến gần đã có thể ngửi thấy một mùi ngòn ngọt thấm vào phế phủ người ta.
- Ha ha, không ngờ lại có nhiều mật của Điệp Ngọc Phong Vương như vậy.
Long Trần không khỏi mừng rỡ, đếm kỹ một chút, tổng cộng có bốn khay ong, nhớ tới bốn Phong Vương dài hơn một trượng lúc trước, lập tức minh bạch, mỗi con có một khay.
Thu hồi bốn khay ong cực lớn này, cho dù có được một khay ong đã vô cùng thỏa mãn rồi, hiện giờ có được bốn khay, trong lòng quả thực là vui như nở hoa.
Có điều Long Trần biết, thu hoạch hôm nay có thể không chỉ là như vậy, tiếp tục chậm rãi tiến về phía trước, khi tới cuối tổ ong, Long Trần cảm thấy hô hấp của mình như ngừng lại.
Nơi này cũng có một khay ong, khay ong cực lớn, cơ hồ cao bằng toàn bộ tổ ong, chừng mười trượng.
Bên trong đầy mật, nhưng không phải là chất lỏng, mà là dạng tinh thể, mê người giống như bông tuyết.
- Tinh của Điệp Ngọc Phong Vương.
Long Trần kinh hô một tiếng, đây tuyệt đối là chí bảo, hiệu quả của tinh của Phong Vương, tuyệt đối cường đại hơn mật của Phong Vương rất nhiều.
Long Trần dùng định lực cực lớn mới áp chế được nhịp tim của mình, ôm lấy toàn bộ khay ong, nhẹ nhàng lay động một chút, khiến nó tróc ra khỏi tổ ong, lúc này mới bỏ vào trong không gian giới chỉ của mình.
Nhìn tổ ong trống rỗng, Long Trần thậm chí hoài nghi mình đang nằm mơ, hôm nay vận khí thật sự quá tốt.
Sau khi thu lấy tinh của Phong Vương lớn nhất, Long Trần trầm ngâm một chút, lấy ra trường thương trong không gian giới chỉ, rạch một lỗ đủ cho một người chui qua ở trên vách tổ ong, sau đó mới chậm rãi quay về.
Long Trần là một người cần cù tiết kiếm, lãng phí không phải là phong cách của hắn, bên ngoài còn có hơn trăm khay ong chưa lấy.
Đó đều là mật của Điệp Ngọc Phong bình thường, nhưng đối với người bình thường mà nói, đó vẫn tuyệt đối là thứ tốt, cho dù không tu luyện, vậy cũng là hàng cao cấp để dưỡng nhan làm đẹp.
Có điều mật của Điệp Ngọc Phong nơi này, vốn không tinh thuần như mật của Phong Vương, trên khay ong còn có không ít Điệp Ngọc Phong, phải nhất nhất loại bỏ.
Có điều Long Trần hiện tại cũng không gấp, giỏng tai lắng nghe tiếng động bên ngoài, lẩm bẩm hát khúc hát mà hắn quen thuộc:
- Hôm nay là ngày lành, chuyện trong lòng cũng có thể thành.
Có điều lấy mật được một nén hương, Long Trần liền cảm thấy có chút không đúng, bởi vì tần suất kịch chiến bên ngoài càng lúc càng thấp, đặc biệt là sau mấy tiếng vang cuối cùng, thanh âm dần dần trở nên yên lặng.
Long Trần biết tới lúc rồi, nhìn còn mấy chục khay ong vẫn chưa thu thập, thở dài nói:
- Ta là người rất dễ thỏa mãn, chỗ này để lại bọn họ chữa thương đi.
Độc của Điệp Ngọc Phong vô cùng bá đạo, có điều mật của nó lại là thuốc giải độc tốt nhất của nó.
Tuy độc của Điệp Ngọc Phong bình thường sẽ không chết người, nhưng lại có thể khiến người ta phát điên, bởi vì thật sự rất đau.
Chậm rãi lui đến phần đuôi của tổ ong, tai nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần, đang muốn từ lỗ hổng rời khỏi, có điều ngẫm lại thấy thiếu chút gì đó.
- Được rồi, làm chuyện xấu không để lại tên, đó không phải là phong cách của ta.
Từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cái bàn chải lông, dính ít mật, giống như rồng bay phượng múa lưu lại một chữ to trên tổ ong, sau đó chui ra khỏi lỗ, lặng lẽ rời đi.
Tề Tín thi triển toàn lực, trải qua một phen chiến đấu hăng hái, cuối cùng cũng kích sát được Phong Vương cấp ba, không thể không nói, thực lực của Tề Tín thật sự rất cường hãn.
Có điều kích sát một con ma thú cấp ba, Tề Tín cũng vô cùng mệt mỏi, áo giáp trên người tổn hại nhiều chỗ, có một số chỗ máu tươi đang chậm rãi nhỏ xuống.
Đây còn là vận khí tốt, con Phong Vương đó không phải ma thú loại hình công kích, nếu không gặp phải vương giả trong ma thú cấp ba như Tiểu Tuyết, hắn chỉ có nước bỏ chạy.
Kích sát Phong Vương cấp ba, đáng tiếc lại chẳng được lợi ích gì, bởi vì Điệp Ngọc Phong khác với ma thú khác, vừa không có nội đan, lại không có tinh hạch, thứ giá trị duy nhất chỉ có mật của nó.
Chậm rãi đi vào tổ ong, nhìn khay ong dày đặc, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tất cả cái giá bỏ ra đều là đáng.
Đi qua cửa động, tiếp tục tiến sâu vào bên trong, có điều khi đi được một nửa, sắc mặt hắn liền có chút không đúng, bởi vì bên trong rỗng tuếch, khay ong cực lớn trong tưởng tượng của hắn căn bản không tồn tại.
Bước nhanh về phía trước, mắt thấy đã đến cuối tổ ong, phát hiện không có gì, trong nhất thời khϊếp sợ không thôi.
Bỗng nhiên hắn nhìn thấy một tia sáng, vội vàng đi tới nhìn một cái, không khỏi máu dồn lên não, hai mắt cơ hồ sắp phun ra lửa.
Phập.
Dù là với tu vi của Tề Tín, ngũ tạng cũng như lửa đốt, phun ra một ngụm máu tươi.
Nơi đó có một lỗ nhỏ vừa đủ cho một người chui qua, trên cửa lỗ được người ta viết lại một hàng chữ : Long Trần đã tới đây chơi.
- Long Trần, ta phải gϊếŧ ngươi.
Tề Tín gầm lên, chấn cho toàn bộ tổ ong kêu ong ong, đồng thời một cỗ lực lượng cuồng bạo bùng nổ, toàn bộ tổ ong bị đánh cho nát bấy.