Chương 26: Một ngày ở Lavender (Dã ngoại play, khóc lóc cầu xin được thao tới mang thai, cao H)
Trans & edit: Gấu TwT
Cặp mông lớn của Lâm Bảo sưng lên, đầṳ ѵú cũng trướng đỏ, đầu ngực lớn lại càng không cần nói tới, cả người uể oải vô cùng, dường như lão thỏ đã miệt mài quá độ mất rồi.
Sáng sớm sau khi ăn bữa sáng do tiểu tử kia chuẩn bị lão thỏ mới hơi hơi nguôi giận.
"Ư. . . Ngày hôm nay không cho phép cậu chạm vào tôi. . ."
Tiếu Chiến coi như không nghe thấy tiếp tục làm việc của mình, Lâm Bảo tức giận vô cùng, bực bội mà ăn cơm, ăn xong anh nói với Tiếu Chiến là muốn gọi điện cho con gái. Tiếu Chiến lại giả bộ không nghe thấy.
Khi Lâm Bảo chuẩn bị cướp di động của hắn, kết quả lại vấp chân ngã vào ngực tên kia tiếp theo liền bị trêu đùa nửa ngày.
Chờ hai người thân mật xong, lại gọi điện cho Tiểu Thu báo bình an, hai người liền chuẩn bị tới khu sinh thái Lavender chơi.
Ở thành phố H đi du lịch tốt nhất nên đi xe bus, vì vậy trên xe bus tới Lavendar liền xuất hiện một tổ hợp thần kỳ.
Một người là anh chàng đẹp trai cao lớn anh tuấn ăn mặc thời thượng, một người lại là đại thúc nông thôn da dẻ trắng mịn.
Hai người ngồi gần nhau, dường như anh chàng đẹp trai còn ôm eo đại thúc, vừa nhìn liền biết là con trai ngoan mang cha vào thành phố mở rộng tầm mắt.
"Oa ~, anh chàng kia vừa đẹp trai vừa hiếu thuận, đúng là mẫu hình lý tưởng!"
Hai em gái ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm hai người cùng nhau nhỏ giọng xì xào bàn tán.
"Đúng đấy, vừa nãy tớ còn nhìn thấy anh chàng kia đưa nước cho cha hắn, đáng yêu lắm!"
"Con trai hiếu thuận bây giờ rất hiếm, nhưng vì sao đại thúc kia lại đỏ mặt vậy?"
"Không biết?! Này, anh ý nhìn về bên này rồi, nhanh nhìn ra ngoài cửa sổ đi!"
Khuôn mặt Lâm Bảo đỏ bừng, một bên chịu đựng Tiếu Chiến thỉnh thoảng quấy rối, một bên còn phải ngồi im cho mấy cô bé kia quan sát.
"Không thích. . . tôi phải về thôn. . ."
"Được, vậy ngay bây giờ lão tử liền gϊếŧ chết anh."
"Ô ô ô. . ." Tên lưu manh này! Chờ sau khi xuống xe, lão thỏ bị Tiếu Chiến ôm lấy cùng một đoàn người hướng Lavender đi tới.
Ở trên đường đã thấy rất nhiều loài hoa khác nhau trong Lavender, Lâm Bảo chưa từng thấy những thứ này, thậm chí ngay cả từ Lavender viết như nào anh cũng không biết, lúc này thật sự giống như Lưu mỗ mỗ tiến vào đại quan viên, hết nhìn Đông ngó Tây, thấy hai cô bé đi hái hoa, anh cũng muốn nhưng lại ngại bản thân là nam nhân lại còn lớn tuổi không dám tiến lên, chỉ có thể một mặt hâm mộ mà nhìn.
[Lưu mỗ mỗ tiến vào đại quan viên: là người không hiểu biết, giống như em ở nhà quê mới lên =))) ]
Tiếu Chiến liếc anh một cái, đi lên phía trước hái một cành hoa cho anh.
Mặt Lâm Bảo đỏ ửng, anh ngượng ngùng nhận lấy cành hoa kia, anh cầm cành Tử La Lan trên tay mà hiếu kỳ. Lại cúi đầu ngửi một chút, đây là mùi hương anh chưa bao giờ ngửi thấy, thơm mát lại khoan khoái, ngửi thấy trong lòng liền ấm áp vô cùng.
"Thơm không?" Tiếu Chiến hỏi anh.
"Ừ. . ." Lâm Bảo thẹn thùng lấy hoa đưa tới trước mặt nam nhân, Tiếu Chiến ngửi một hồi, lập tức cười nhẹ nói, "Dù sao mùi hương này cũng chỉ là hương hoa, làm sao có thể so sánh với mùi hương trên cơ thể anh. . ."
Lâm Bảo xấu hổ đỏ mặt, suýt chút nữa đem hoa ném đi. "Cậu đừng nói linh tinh. . ." Thẹn thùng thu tay lại, anh đem hoa đặt vào trong túi áo.
Tiếu Chiến thấy anh xấu hổ như mấy cô nhóc mới lớn, càng quan sát càng yêu thích, cúi đầu lại muốn hôn anh.
Lâm Bảo sợ hãi, dùng sức đẩy hắn ra, chạy về phía trước. Khóe miệng Tiếu Chiến cong lên, nhanh chân đuổi theo anh, cánh tay dài theo thói quen ôm lấy anh.
Hai người cứ như vậy liếc mắt đưa tình, đương nhiên việc sau đó bị phạt tiền do ngắt hoa cũng không cần nhắc tới.
Đoàn người tấp nập tiến vào Lavender, đi vào trong ngay lập tức nhìn thấy các ruộng hoa rực rỡ.
"Oa. . ." Lâm Bảo kinh ngạc vô cùng, từ bé tới giờ anh chỉ được trông thấy ruộng ngô, nhìn ruộng lúa ruộng khoai của thôn bên cạnh, có khi nào lại được ngắm cánh đồng hoa đẹp như vậy đâu.
Phóng tầm mắt ra xa, anh thấy cánh hoa nhỏ đung đưa trong gió bản thân như đang được tiến vào đại dương màu tím, Lâm Bảo không kìm nén được cảm xúc tiến lên vài bước, kích động tới hai mắt đỏ ửng.
"Đây cũng là lần đầu tiên tôi được ngắm cảnh đẹp như vậy, tôi cũng rất kích động." Tiếu Chiến trêu tức nói, đột nhiên kéo tay anh, sải bước hướng về ruộng hoa mà chạy. Lâm Bảo bị Tiếu Chiến kéo liền lảo đảo, đầu tiên là kinh hô một tiếng sau đó lại ngoan ngoãn chạy theo nam nhân. Dọc theo đường đi từng đợt gió nhẹ mang theo hương hoa ngào ngạt, mọi người xung quanh cùng tiếng kêu sợ hãi bên tai dần dần chậm rãi mơ hồ, lúc này, trong đầu trong lòng anh đều chỉ có người kia.
Chạy trốn vào trong cánh đồng hoa Tiếu Chiến quay đầu lại nhìn anh, khuôn mặt anh tuấn mang theo ý cười, ánh mắt thâm thúy sáng như sao, môi mỏng nâng lên, nhìn qua tinh thần phấn chấn khí khái anh hùng hừng hực phát ra, hắn nhìn gò má hồng hồng của Lâm Bảo, trái tim lại kinh hoảng không thôi.
Đương nhiên ở trong mắt người ngoài, liền thành một soái ca kéo một đại thúc trắng trẻo chạy về phía biển hoa.
"Aizzz. . . Tổ hợp này đối với ai cũng thấy quá kỳ quái."
"Đúng vậy, cảm giác có chút. . . quá ám muội. . ."
"Cậu cùng cha mình có từng ở chung như vậy sao?"
". . . Không thể có khả năng này, tớ cũng không khác người như vậy."
Hai cô bé ghé vào tai nhau nói chuyện, nhìn hai cha con kỳ lạ nhà kia đang nắm tay nhau chạy vào biển hoa, phảng phất như là một cảnh quay slow motion, một người thâm tình nhìn lại phía sau, một người thẹn thùng nhìn về phía trước chỉ còn kém vang lên nhạc phim Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài.
"Ha. . . Tiếu Chiến. . . Cậu chậm lại một chút. . . Tôi mệt quá. . ." Tiếu Chiến biết lão thỏ ít vận động chân tay, hắn đột ngột dừng bước, lão thỏ liền a a ngã vào ngực hắn, chạm phải cơ ngực rắn chắc đau tới nước mắt của anh cũng muốn chảy ra.
"Ô ô. . ." Lại bị hắn bắt nạt. . . Tiếu Chiến nhìn anh tùm la tùm lum kêu loạn không nhịn được cười to. Lâm Bảo ngẩng đầu lên, cặp mắt tròn to kia đỏ hồng, bên trong ướt nước, nhìn qua có chút đáng yêu.
"Đến đây nào, nhấc cặp mông to lên thẳng lưng một chút, lão tử chụp cho anh một tấm hình."
Lâm Bảo phản xạ có điều kiện nhếch mông thẳng lưng, bị nam nhân chụp lại một tấm, sau khi phản ứng được anh liền muốn cướp lấy để xóa bức ảnh kia đi. Tiếu Chiến cười xấu xa lùi lại phía sau, lại chụp thêm vài tấm cho lão thỏ. Lâm Bảo bị nam nhân bắt nạt tới thở hồng hộc, chỉ chốc lát sau, mặt anh liền trướng đỏ, Tiếu Chiến nhìn thấy liền bị mê hoặc, tựa như củ cà rốt bị thỏ nhỏ hấp dẫn, hắn liền đưa anh tới nơi ít người qua lại, thừa dịp không ai chú ý bàn tay to chui vào trong vạt áo của lão thỏ, xoa nắn núʍ ѵú của anh.
"A. . . Cậu làm gì vậy. . ." Tiếu Chiến dùng sức xoa bóp đầu ngực sưng lên, nắn bóp tới khi nó trướng lớn hắn mới chịu thu tay về, đồng thời hắn cũng cúi đầu để cảm nhận được hương thơm từ thân thể của anh, hắn trầm giọng nói: "Thật thơm, là mùi thơm của sữa."
Lão thỏ xấu hổ vô cùng, vành tai nho nhỏ cũng hồng thấu. Tiếu Chiến thật sự không nhịn được, đem anh ôm chặt, trực tiếp hướng về ruộng hoa xa xa trong Lavender đi tới. Lâm Bảo thật sự bị hắn hù chết rồi, ngẩng đầu nhìn Đông nhìn Tây sợ bị người khác nhìn thấy hai người ôm nhau.
Chờ sau khi tiến vào ruộng hoa rậm rạp, Lâm Bảo mới nhỏ giọng nói, "Cậu điên rồi sao?! Chúng ta sẽ bị người ta nhìn thấy. . ."
Tiếu Chiến cười xấu xa nhìn anh, cúi đầu hôn xuống bờ môi ướŧ áŧ. Cứ như vậy ở trong biển hoa tràn ngập hương thơm này, lão thỏ bị sói lớn ôm lấy mãnh liệt hôn môi. Lâm Bảo cảm giác da mặt của mình càng ngày càng dày, rõ ràng rất sợ bị người khác nhìn thấy, nhưng cứ liên quan tới Tiếu Chiến, thân thể anh lại như một đống bùn nhão, ở trong ngực nam nhân bị sờ mó và hôn môi tới run rẩy.
"Ha a a. . ." Lâm Bảo bị hôn tới thở hồng hộc, thân thể thoát lực ngã xuống, khi anh sắp tiếp xúc với mặt đất thì ký ức ở ruộng ngô cùng nam nhân điên cuồng lúc trước quay về.
"Thỏ nhỏ đáng yêu, sao anh lại ngọt ngào như vậy. . ." Tiếu Chiến lại dùng giọng nói trầm ấm của hắn để đầu độc anh. Lâm Bảo thẹn thùng nhắm mắt lại, đầu tiên là nhẹ nhàng giãy dụa vài lần, sau đó anh lập tức thở dài nói, "Ư. . . Thời gian không được quá dài. . ."
"Việc này thì hết cách rồi, lực kéo dài của chồng em thật sự rất tốt." Nam nhân không biết xấu hổ thấp giọng cười, hắn đem quần của anh cởi ra một chút, lộ ra cặp mông sưng đỏ. Lúc này tư thế của lão thỏ như chó mẹ cầu thao, cứ như vậy nằm trên mặt đất, mân mê cánh mông trắng nõn, bắp đùi còn lưu lại dầu vết làʍ t̠ìиɦ tối hôm qua, thịt huyệt mới được làm trước đó cảm nhận không khí xung quanh mà căng thẳng hơi co rút. Tiếu Chiến ôn nhu hôn anh, từ bắp đùi non mịn tới cánh mông căng tròn, đột nhiên hắn như sói ác tàn nhẫn cắn mạnh mấy cái.
"A a a. . . Cậu. . ." Lâm Bảo quay đầu lại, đỏ mặt nhỏ giọng chỉ trích, "Cậu là bạn bè của loài chó sao? Lúc nào cũng thích cắn tôi như vậy. . ."
Nam nhân nặng nề hôn mạnh mấy cái, khàn giọng nói, "Lão tử thật muốn ăn tươi nuốt sống anh!" Nói xong hắn liền lấy ra đại dươиɠ ѵậŧ phấn chấn ngẩng đầu bên dưới, đằng đằng sát khí ma sát với mông lớn của Lâm Bảo.
Lâm Bảo cũng đã bị thao thành thói quen, nhăn nhó mấy lần sau đó tao huyệt liền tự động mở ra ngậm lấy đại qυყ đầυ, anh rầm rì một tiếng lại bị đại dươиɠ ѵậŧ đâm vào lần nữa. Dươиɠ ѵậŧ của Tiếu Chiến vừa to vừa dài, mỗi lần hắn tiến vào liền đem thân thể Lâm Bảo đâm xuyên tới trướng đau, Lâm Bảo ô ô da^ʍ kêu, phong tao vặn vẹo thân thể, mỗi một tấc da thịt bên trong đều chạm vào đại dươиɠ ѵậŧ thô nóng, ma sát tới tuyến tiền liệt, lão tao hàng lại a a ngẩng đầu lên, thoải mái tới cặp mông lớn lắc lư trái phải như đang yêu cầu được va chạm nhiều hơn.
Tiếu Chiến vốn cho rằng anh sẽ kêu lên tôi không muốn tôi không muốn, cũng không nghĩ tới người này lại chủ động như vậy, mông lớn vểnh lên theo từng đợt ra vào, hậu huyệt như chiếc miệng nhỏ xì xì xì phun ra nuốt vào đại dươиɠ ѵậŧ, còn không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, khiến cho đại dươиɠ ѵậŧ lấp lánh chất nhầy trong suốt.
"Tiên sư nó, lão kỹ nữ càng ngày càng dâʍ đãиɠ, vừa mới chạm vào da^ʍ huyệt cũng có thể chủ động như vậy?!" Âm thanh thô khàn của Tiếu Chiến vang lên, hắn quát lớn một tiếng, chỉ cảm thấy đại dươиɠ ѵậŧ như ngâm trong suối nước nóng, tao huyệt không chỉ liên tục mυ'ŧ lấy đại dươиɠ ѵậŧ, mà sâu bên trong như có miệng nhỏ liếʍ láp đại qυყ đầυ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đủ loại kɧoáı ©ảʍ của nam nhân, trên trán cũng nổi đầy gân xanh.
Lâm Bảo bị mắng liền xấu hổ không chịu nổi, nghĩ chính mình lẽ nào lại giống như chó mẹ, tại sao đại dươиɠ ѵậŧ vừa đâm vào liền không còn là bản thân nữa. . . Nhưng thịt huyệt được thao làm quá thoải mái, từng trận kɧoáı ©ảʍ chạy thẳng lên ót. Không tốn nhiều thời gian tiểu dươиɠ ѵậŧ cũng ngẩng cao, núʍ ѵú tê dại khó nhịn.
"Ư. . . Tôi. . . Tôi quá dâʍ đãиɠ ~" Xấu hổ tới rơi nước mắt. Tiếu Chiến nghiêng người hôn tai anh, một bên mạnh mẽ chuyển động eo, một bên thấp giọng nói, "Nhưng tôi lại thích anh dâʍ đãиɠ như vậy, anh càng dâʍ đãиɠ phóng túng, đại dươиɠ ѵậŧ của lão tử càng cứng. . ."
Lời còn chưa dứt, quả nhiên đại dươиɠ ѵậŧ lại trướng hơn một vòng, lớn tới mức lão tao hàng da^ʍ kêu liên tục, thân thể suýt chút nữa cứ như vậy cao trào.
"Ngoan, nâng mông lên, hai tay tách mông ra, đồng thời cầu xin đại dươиɠ ѵậŧ cᏂị©Ꮒ anh."
Lâm Bảo nức nở một tiếng, thực sự ngoan ngoãn làm theo lời hắn, "Ư. . . Tiếu Chiến. . . Thao tôi. . . Dùng sức thao tôi. . . Tôi yêu thích cảm giác được cậu thao. . ."
"Không đủ dâʍ đãиɠ!" Tiếu Chiến đánh mạnh lên cặp mông của anh vài lần ra lệnh nói.
"Ô. . . Tôi. . . Tôi là chó mẹ. . . Trời sinh. . . Chính là. . . Để cho đại dươиɠ ѵậŧ. . . Tới thao. . ." Lâm Bảo nói tới đầy mặt nước mắt, thế nhưng tao huyệt lại càng ngày càng co rút nhanh hơn, thịt huyệt bên trong cũng ngậm chặt lấy đại qυყ đầυ, chất nhầy phun ra ngoài liên tục.
Tiếu Chiến một bên dùng sức làʍ t̠ìиɦ, một bên hôn cổ anh, bàn tay lớn cởϊ áσ anh, ngón tay tùy ý chà đạp vυ' nhỏ, đầu ngực sưng lớn ngẩng cao, run run rẩy rẩy ở giữa hai ngón tay nhô ra. Nhánh cỏ cành hoa ở ruộng nhỏ này không ngừng rung động, có những cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống thân thể Lâm Bảo, da thịt trắng nõn của anh lộ trong không khí, thân thể theo va chạm kịch liệt mà lay động trước sau. Lâm Bảo vẫn đang da^ʍ kêu, cái gì đại dươиɠ ѵậŧ thật lớn, tôi rất thích, tôi chính là chó mẹ của cậu. . .
Lúc này toàn bộ tự tôn giống như đều biến mất, anh chính là chó mẹ thuộc về một người duy nhất, bên trong thịt huyệt ôm lấy đại dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, xoang đạo lại ngậm lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân, nếu như anh là nữ nhân, anh nhất định sẽ mang thai đứa nhỏ của nam nhân, thậm chí có thể bắn sữa cho nam nhân uống. Lâm Bảo càng nghĩ càng hưng phấn, rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, Tiếu Chiến xoay người lão thỏ lại, để anh nằm trên mặt đất, cái mông thì nâng cao lên, địa phương hai người kết hợp dính sát vào nhau hơn, đại dươиɠ ѵậŧ như đang đóng cọc mà dùng sức ra vào, mông lớn cũng bị va chạm tới run rẩy, tao huyệt cũng phun ra từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠.
Lâm Bảo nhìn hình ảnh một dươиɠ ѵậŧ tím đen thô lớn không ngừng đâm vào thân thể anh, dươиɠ ѵậŧ kia còn dính chất nhầy trắng trong nhìn qua vô cùng đáng sợ, phảng phất như linh hồn anh cũng bị chọc thủng cứ như vậy một hồi lại một hồi bị đỉnh vào sâu bên trong.
"Muốn mang thai liền ôm chặt lấy tôi. . ." Tiếu Chiến thở dốc nhìn anh chăm chú. Lâm Bảo vặn vẹo gò má, dùng sức lực toàn thân ôm lấy Tiếu Chiến, hai chân cuốn lấy eo hông mạnh mẽ của hắn, một bên tiếp nhận vận động kịch liệt một bên dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, "Tôi. . . Tôi muốn mang thai. . . Tôi muốn mang thai. . . Con trai của cậu. . ."
Tiếu Chiến nghe được lời này hai mắt đỏ lên, bắp thịt cả người bỗng dưng căng thẳng, dưới khố không khống chế được mạnh mẽ đâm lão tao hàng, lão tao hàng như cành lá mùa thu bị gió thổi rụng xuống, bị đâm không quá vài lần liền bắn tinh đạt tới cao trào. Tiếu Chiến gầm nhẹ ôm chặt anh, đâm xuyên vừa sâu vừa mạnh. Mỗi một lần như muốn đâm nát tao huyệt, đại qυყ đầυ như phát điên va chạm xoang đạo mềm mại.
Lâm Bảo bị thao kịch liệt từng đợt cao trào thay nhau nổi lên, lần lượt nghênh hợp va chạm thô bạo của nam nhân, mỗi một lần đâm vào anh liền không nhịn được run rẩy một hồi, thân thể uốn thành một đường cong mỹ lệ, bắp đùi càng kẹp chặt lấy nam nhân, như một người đàn ông dâʍ đãиɠ mê loạn bên trong trận tình ái bạo ngược này.
Gương mặt tuấn tú của Tiếu Chiến hiện tại vô cùng dữ tợn, giống như dã thú rút ra cắm vào không biết mệt mỏi, làm lão tao hàng lung tung rítt gào mà vẫn chưa chịu buông tha cho anh, tiểu dươиɠ ѵậŧ cứ như vậy bắn tinh liên tục, đầṳ ѵú phía trước không biết xấu hổ phun ra dịch sữa, lúc phun trào lão tao hàng còn ngẩng đầu cầu xin nam nhân thô bạo mυ'ŧ vào. Tiếu Chiến đương nhiên sẽ uống cạn chỗ sữa kia, hắn đem đầu ngực kia cắn tới đỏ hồng mới thôi. Sau đó hắn đè lão tao hàng xuống mặt đất, dưới khố như mưa to gió lớn ập tới mạnh mẽ đâm vào rút ra, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong bụng nhỏ liền nhanh chóng bắn ra, lão tao hàng bị làm tới thần hồn điên đảo khóc kêu, anh vừa muốn bắn tinh thêm lần nữa nhưng lại chậm hơn tên kia một bước, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nóng vừa nhiều phun vào sâu trong thịt huyệt. Lâm Bảo bị bắn tới bụng nhỏ nhô lên, bắp đùi như bị rút gân vặn vẹo run rẩy, ngón chân theo kɧoáı ©ảʍ cuộn tròn lại. Anh gào khóc phóng túng rêи ɾỉ, bị bắn đầy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙, chờ sau khi Tiếu Chiến bắn xong, Lâm Bảo liền ngã xuống mặt đất, mất đi vật ngăn chặn tao huyệt như vòi nước chảy ra dịch trắng.
"Ô ô ô. . ." Lâm Bảo thất thần nằm trên mặt đất, đầṳ ѵú dính mồ hôi ngẩng cao.
Tiếu Chiến cúi đầu hôn núʍ ѵú kia, Lâm Bảo vô thức ôm lấy đầu hắn, khóc nức nở lẩm bẩm nói, "Không muốn. . ."
"Không muốn cái gì?" Tiếu Chiến cẩn thận liếʍ đầṳ ѵú anh, nghe thấy Lâm Bảo run rẩy lên tiếng.
"Không muốn. . . Bị chảy ra. . . Tôi muốn. . . Mang thai con của cậu. . ."
Nghe anh nói như thế, Tiếu Chiến trong nháy mắt điên cuồng, dươиɠ ѵậŧ vừa bắn tinh xong lại mạnh mẽ đâm vào, Lâm Bảo dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, ngửa cổ lên, thân thể co giật không ngừng, cặp đùi trắng nõn lần thứ hai mở ra, dâʍ ɭσạи mê say vặn vẹo theo nhịp điệu đâm vào của đại dươиɠ ѵậŧ.
"Đồ đê tiện, mẹ nó quá dâʍ đãиɠ, lão tử chưa từng thấy ai dâʍ đãиɠ như vậy, tốt, vậy không cần lo lắng! Không phải muốn mang thai sao, hôm nay lão tử liền bắn cho anh lớn bụng! Để cho anh cả đời chỉ có thể ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của một mình lão tử!"
Tiếu Chiến khó có thể tự kiềm chế mà gầm nhẹ, như vào guồng mà mạnh mẽ thao làm, có thể là bắt đầu từ ngày gặp được Lâm Bảo, hắn đã khônh còn là chính mình. Ở trường quân đội, hắn là binh vương, nhưng không làm được một chiến sĩ tốt, bởi vì hắn không có tình chiến hữu cũng như sẽ không vì đồng đội mà hi sinh, ở trong mắt hắn muốn có tình yêu thì phải có giá trị lợi dụng, tình yêu vốn là rác rưởi. Ở quê hương, cha hắn cũng như vậy, chưa bao giờ hi vọng hắn hiếu thuận, bởi vì căn bản hắn không để ý tới tình thân. Nhưng đối với Lâm Bảo, lần đầu tiên hắn do dự, hắn sẽ buồn phiền, lo lắng, do dự. . .
"Ô. . . Tiếu Chiến. . ." Lâm Bảo khóc lóc ôm lấy nam nhân, bờ môi sợ hãi lại gần nam nhân, khi hai môi chạm vào nhau thì Tiếu Chiến như dã thú cắn xé anh, đại dươиɠ ѵậŧ dưới khố điên cuồng ra vào xoang đạo, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong bụng đẩy ra ngoài, thịt huyệt đều bị thao lỏng, miệng trực tràng co rút, hắn lại mãnh mẽ rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong lần nữa.
Ở trên mảnh ruộng hoa hẻo lánh trong Lavender, một già một trẻ cứ như điên rồi liều chết triền miên, chờ nam nhân bắn ra năm lần xong thì rõ ràng bụng Lâm Bảo lớn hơn rất nhiều, thân thể lão thỏ run cầm cập, si ngốc nhìn nam nhân.
"Trướng quá. . . Bụng trướng quá. . . Tôi. . . Tôi sẽ mang thai đứa nhỏ của cậu. . ." Khuôn mặt Tiếu Chiến có rất nhiều mồ hôi, vài giọt theo thái dương lăn xuống, cuối cùng nhỏ xuống bụng anh, Lâm Bảo như bị điện giật run rẩy mấy lần, sau đó ngất đi. Tiếu Chiến chăm chú nhìn anh hồi lâu, lúc sau ở trên bụng anh hạ xuống một nụ hôn nhẹ.
i ngcئ