Chương 24: Đồng phục y tá play
Trans & edit: Gấu
Ngoài cửa có đám đông qua lại, dường như mọi người đang giúp bệnh nhân cấp cứu, nhưng bên trong phòng chứa đồ lại hương diễm dị thường.
Lâm Bảo mặc trên người bộ đồng phục y tá, vυ' nhỏ phía trước trướng lên, anh vừa thẹn lại vừa sợ hãi đứng trước mặt nam nhân. Tiếu Chiến tháo cúc áo ra, hai đầṳ ѵú sưng lên bật ra, lúc này nam nhân mới phát hiện lão tao hàng có dấu hiệu sẽ chảy sữa.
"Lão hộ sĩ, mau sờ đầṳ ѵú của chính mình!" Hắn đóng vai bệnh nhân bá đạo ra lệnh.
Lão hộ sĩ xấu hổ đỏ bừng hai má, anh xoa nắn bộ ngực của mình, bộ đồng phục màu trắng đã sớm nhăn lại, đầṳ ѵú nửa kín nửa hở ở trong lòng bàn tay được gảy nhẹ, đầu ngực đỏ tươi lộ ra khỏi bộ quần áo.
Tiếu Chiến nhìn một lát, nhàn nhạt lên tiếng, "Nhấc cái mông lên, có biết làm hộ sĩ hay không!"
Lão hộ sĩ nghĩ thầm, có hộ sĩ nào nâng mông mình lên chứ, nhưng anh không thể không đỏ mặt một bên xoa đầṳ ѵú một bên vặn vặn cặp mông to. Lâm Bảo mặc bộ đồng phục này thực sự quá ngắn, vạt áo nhấc lên lộ ra cặp mông lớn, hai bắp đùi hoàn toàn hiện ra theo.
Lão hộ sĩ vừa thẹn lại dâʍ đãиɠ ở trước mặt nam nhân vặn vẹo, khi thì đung đưa mông lớn, khi thì lại chuyển hướng hai chân thỉnh thoảng còn lộ ra gần hết cặρ √υ' trắng mềm, Tiếu Chiến nhìn qua bên dưới liền căng phồng, hận không thể ngay lập tức thao hỏng lão hộ sĩ này.
Lão tao hàng cũng đã biết học mấy chuyện xấu, mặc đồng phục xong liền bắt đầu mê hoặc hắn.
Lúc này tiểu tử kia đang ngồi trên ghế dựa trong phòng, tựa như chiếc ghế kia biến thành sô pha trong quán ăn đêm xa hoa, nam nhân biến thành khách làng chơi, hắn nghiêng đầu cười khẩy xem màn biểu diễn tình sắc của lão hộ sĩ.
Đương nhiên ở trước mặt người ngoài, một lão nam nhân dáng người thon gầy, cặp mông to cùng đầṳ ѵú đỏ tươi có thể không được coi là đẹp.
"Tiên sư nó, sao tiểu da^ʍ huyệt không lộ ra như vậy, có biết cách chiêu đãi khách mời hay không!" Nam nhân hoàn toàn nhập vai, lớn tiếng quát anh.
Lâm Bảo bị mắng liền run lên, bộ ngực đã sớm diễm lệ đỏ ửng, anh thẹn thùng xoay người, hơi khom lưng, lộ ra tiểu tao huyệt khi vừa bắt đầu đã ẩm ướt.
Thịt huyệt của lão tao hàng đã nửa tháng không có người tới hỏi thăm, bên trong đã sớm co lại không ít, hậu huyệt hiện tại ẩm ướt như một bông cúc tàn, vách thịt nhăn nheo còn theo tầm mắt nam nhân mà run run.
Tiếu Chiến nhìn tao huyệt chăm chú, thấp giọng nói, "Lão kỹ nữ, da^ʍ huyệt bao lâu rồi không có người chạm vào, lại dâʍ đãиɠ tới độ phun ra nhiều nước như vậy!"
Nghe nam nhân nói lời hạ lưu, lão hộ sĩ xấu hổ nhưng miệng huyệt lại phun ra một luồng chất nhầy, hiện tại thân thể anh càng ngày càng mẫn cảm, trước đây bị thao sẽ chảy nước, hiện tại ngửi thấy mùi cơ thể của nam nhân cũng có thể ẩm ướt tới rối tinh rối mù, phảng phất như đã biến thành lão nam nhân dâʍ đãиɠ tùy thời đều có thể động tình.
Lâm Bảo muốn bị thao từ rất lâu rồi, lúc trước ngủ cùng Tiếu Chiến, anh còn len lén sờ qua đũng quần của nam nhân, bây giờ nhìn thấy cây dươиɠ ѵậŧ cứng rắn liền đỏ mặt, ánh mắt si mê, hai chân không tự chủ mà ma sát qua nhau.
Tiếu Chiến sớm không nhịn được, hắn nhìn đồng hồ đeo tay một chút, âm thanh vô cùng thô ách, "Lão tử có việc, cho anh một giờ đồng hồ, hầu hạ tốt cây dươиɠ ѵậŧ lớn này!"
Lâm Bảo rầm rì một tiếng, nhăn nhó lại gần nam nhân, đầu tiên là dùng tay sờ sờ thân dài của nó, cảm thụ gân xanh kịch liệt nhảy lên, lập tức lại chạm phải một quả trứng bên cạnh, bên trong đều là chất lỏng nóng bỏng nặng trình trịch, cuối cùng anh nâng cặp mông to lên, chậm rãi tới gần dươиɠ ѵậŧ để da^ʍ huyệt ăn đại qυყ đầυ vào, sau đó anh xấu hổ vô cùng nức nở một tiếng, cảm thụ thịt huyệt ma sát với đại dươиɠ ѵậŧ sinh ra kɧoáı ©ảʍ.
Tiếu Chiến thoải mái đến văng tục, bỗng nhiên dươиɠ ѵậŧ trướng lớn hơn vài vòng, lão tao hàng được ăn no tới mức ai ai thét lên, dươиɠ ѵậŧ lớn căng phồng như cánh tay trẻ nhỏ miễn cưỡng đi vào được một nửa.
Lâm Bảo khó chịu muốn nâng thân thể lên, nhưng vừa di chuyển mông liền bị hai cánh tay khỏe khoắn của Tiếu Chiến kiềm lại, đột nhiên ép anh ngồi mạnh xuống, nhất thời đại dươиɠ ѵậŧ hơn hai mươi centimet đâm vào toàn bộ.
"A a a a a. . ." Lâm Bảo kêu lên thảm thiết, toàn bộ thân thể bị đâm tới run rẩy liên tục. Tiếu Chiến sớm biết thể chất dâʍ đãиɠ của anh, đột nhiên đỉnh sâu vào trong mấy lần, khiến lão tao hàng bị mài tới hưng phấn, hắn lại thô bạo rút ra, Lâm Bảo kinh ngạc mà thốt lên một tiếng, thịt non bên trong như bị mang ra vài phần. Lâm Bảo vừa muốn quay đầu nhìn hắn, đại dươиɠ ѵậŧ lần thứ hai đâm vào, nhất thời khiến cho anh thét lên không còn khí lực quay lại, cổ anh ngửa lên, thân thể tạo thành một đường cong mỹ lệ, vật hai chân run rẩy nhanh chóng đạt tới cao trào.
Tiếu Chiến thô bạo đem anh ôm lại đây, để anh ngồi trên đùi hắn mất khống chế bắn tinh.
"Ư. . . ư. .. Không muốn. . . không muốn. . ." Khi anh đang cao trào đại dươиɠ ѵậŧ lại mạnh mẽ đâm vào rút ra, qυყ đầυ khổng lồ miễn cưỡng chen vào trực tràng, Lâm Bảo bị trướng đến cái bụng cũng nhô lên, khuôn mặt vặn vẹo thất thanh khóc gọi.
Nam nhân cũng bị anh mυ'ŧ tới thoải mái, một bên dùng sức đỉnh vào xoang đạo ẩm ướt bên trong, một bên thở gấp mắng,, "Mẹ! Lão tao hàng chảy thật nhiều nước, thịt huyệt bên trong điên cuồng mà liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ lão tử!" Lâm Bảo lúng túng lắc đầu, vừa cao trào lại bị một trận đâm xuyên khiến anh triệt để tan vỡ.
"A. . . a. . . Không muốn. . . Tiếu. . . Tiếu Chiến. . ." Anh mất khống chế kêu tên nam nhân, thân thể Lâm Bảo không ngừng mở ra dường như đã bị đại dươиɠ ѵậŧ nghiền nát.
"Lão chó mẹ, thế mà lại dâʍ đãиɠ tới hai chân cũng run rẩy theo!" Tiếu Chiến đỏ mắt điên cuồng đâm vào, làm tao huyệt nuốt sâu vào thì bàn tay lớn cũng dùng sức giữ lại eo lão tao hàng, hành động thô bạo giống như muốn tàn nhẫn mà ăn tươi nuốt sống anh.
Lâm Bảo chỉ cảm thấy thịt huyệt trướng vô cùng, mỗi một nếp nhăn đều bị mạnh mẽ ma sát tới giãn ra, miệng trực tràng đáng thương bị đâm tới mở ra, tùy ý đại qυყ đầυ ra vào bên trong, thân thể anh cũng đánh vỡ phòng tuyến cuối cùng, cả người như biến thành lão chó mẹ cầu được thao, tùy ý cho nam nhân dằn vặt để thỏa mãn tính dục.
"Ô. . . a. .. ư ư. . . Tôi. . . Tôi không xong rồi. . ." Cái bụng bị đâm tới nhô lên liên tục, nguyên bản đau đớn biến thành kɧoáı ©ảʍ vô hạn bao trùm lấy anh, anh mê loạn vặn vẹo thân thể, để vật kia ma sát mỗi một khóc khuất trong thân thể, lúc này, trong lòng anh chỉ tâm tâm niệm niệm dươиɠ ѵậŧ của nam nhân.
Tiếu Chiến cũng cᏂị©Ꮒ anh đến hứng khởi, hắn luật động khố bộ kịch liệt, nhìn lão tao hàng mặc đồng phục y tá ngồi trên người hắn rít gào, đột nhiên đưa tay ra, xé rách quần áo bó sát người anh. Lâm Bảo kinh hô một tiếng, đầṳ ѵú mê người bất ngờ bắn ra.
Đầu ngực đỏ tươi ở trước mặt nhảy lên kịch liệt, Lâm Bảo xấu hổ vô cùng muốn lấy tay che ngực, lại bị Tiếu Chiến thô bạo đẩy ra, một bên hắn tàn nhẫn thao làm một bên ôm sát vòng eo của anh, bờ môi đυ.ng vào liền như sói ác cắn xuống.
"A. . . Không muốn mà. . ." Núʍ ѵú bị hàm răng sắc nhọn ma sát qua lại, sắp bị đau đớn tới rít gào Tiếu Chiến lại mạnh mẽ hút một ngụm, như bú sữa mẹ mà mυ'ŧ núʍ ѵú vào, thậm chí ngay cả da thịt bên cạnh cũng bị hắn ngậm vào trong miệng.
Lâm Bảo vừa sợ vừa xấu hổ kêu lên, một bên bị đại dươиɠ ѵậŧ tàn nhẫn thao làm một bên bị hắn thô bạo chà đạp núʍ ѵú, thân thể song song cũng bị rơi vào vực sâu du͙© vọиɠ. Tìиɧ ɖu͙© cuồng bạo điên cuồng bao phủ lấy anh, khiến anh trôi nổi như lục bình trên sông, khuôn mặt anh vặn vẹo cúi xuống nhìn nam nhân đang mυ'ŧ hai đầṳ ѵú của anh, rốt cục không khống chế được kɧoáı ©ảʍ trong thân thể, run rẩy co giật kịch liệt, lại một lần nữa bị nam nhân thao tới cao trào.
Tiếu Chiến cảm thụ đầṳ ѵú của anh không ngừng run rẩy trước sự quấy rầy của hắn, hắn đột nhiên cắn vào nhũ thịt, dưới khố kịch liệt đâm vào mấy chục cái, trong tiếng rên thê diễm của Lâm Bảo tàn nhẫn đâm vào nơi sâu nhất. Sau một khắc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ như gắn trong súng bắn nước dâng trào, mạnh mẽ bắn vào trong xoang đạo mềm mại, Lâm Bảo giống như bị điện giật a a a rít gào, vui sướиɠ vô hạn nuốt chửng hết cảm quan của anh, thân thể theo mỗi đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào mà điên cuồng run rẩy, một luồng lại một luồng bắn vào, chờ nam nhân bắn xong thì hai mắt anh trắng dã phong túng rên một tiếng, triệt để hôn mê.
Trong nháy mắt đầṳ ѵú trước ngực cũng run rẩy phun ra chất lỏng, bàn tay lớn của Tiếu Chiến nắm chặt hai vυ' của anh, hắn nhìn từng luồng từng luồng thanh dịch màu trắng như suối phun nhanh chóng bắn ra.
Nam nhân có chút ngây người, lập tức ngậm vào một đầu ngực sưng to, nhất thời một luồng chất lỏng ngọt ngào lưu vào trong miệng.
Trời đất, đúng là giống như sữa của mẹ hắn!
Tiếu Chiến cau mày lại mạnh mẽ hút mấy cái, chờ một bên bị uống sạch hắn lại chuyển sang bên còn lại. Dịch sữa cuồn cuộn không ngừng chảy vào trong miệng, hương vị vô cùng ngon. Nam nhân tuy rằng yêu thích mùi vị này nhưng hắn vẫn nghĩ tới vấn đề đang tồn tại hiện nay. Tiếu Chiến nhớ lại báo cáo kết quả kiểm tra sức khỏe của Lâm Bảo, yếu tố sinh dục dị thường chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sắc mặt nhất thời trở nên nghiêm trọng.
Đương nhiên đại dươиɠ ѵậŧ dưới khố vẫn ngẩng cao đầu đâm vào miệng trực tràng, không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra.
"Nếu anh có thể phun sữa, vậy có phải anh đang mang thai con của tôi đúng không?" Tiếu Chiến thấp giọng lẩm bẩm, sau một khắc hắn đứng dậy đột nhiên ôm lấy lão tao hàng, căn bản không để ý trạng thái đang ngất xỉu của anh, lần thứ hai hung ác đâm xuyên.
Lâm Bảo bị thao tỉnh, tuy rằng trước đây anh thường thường bị thao ngất lên ngất xuống, nhưng lúc này đây rõ ràng có chút không giống, tầm mắt nhanh chóng rõ ràng.
Anh nhìn thấy người ta đi qua đi lại, tất cả đều là những người anh không quen biết. . .
"Ô. . . Tôi. . . Tôi đang ở đâu. . ."
Âm thanh quen thuộc của nam nhân vang lên, âm thanh trầm thấp gợi cảm, "Anh đang ở trong mộng của tôi. . ."
Ai? Là Tiếu Chiến. . . Sao đột nhiên lại như thế. . . Hắn có bao giờ lãng mạn như vậy đâu. . .
"Haha, lão tao hàng, con mẹ nó anh đang ở bệnh viện!" Nam nhân cười ra tiếng, vật dưới khố vẫn mạnh mẽ ra vào trong mông lớn, cánh tay rắn chắc nhấc lên bắp đùi, Lâm Bảo như trẻ nhỏ được hắn ôm vào trong ngực mạnh mẽ thao làm.
Lâm Bảo rêи ɾỉ nhìn bốn phía, phát hiện bọn họ vẫn ở trong căn phòng chứa đồ nhỏ hẹp, cũng không có ánh đèn chỉ có một màu tối âm u, bởi vì đang là buổi chiều, lượng người qua lại càng ngày càng nhiều, Lâm Bảo một bên vặn vẹo bị thao làm một bên nhìn người qua đường.
"Không muốn. . . Chiến. . . Sẽ bị người nhìn thấy. . ." Lâm Bảo cũng không dám nói chuyện lớn tiếng, nên chỉ có thể mềm mại cầu xin. Cơ ngực rắn chắc của Tiếu Chiến gần kề phía sau, nhiệt khí nóng bỏng cùng âm thanh khàn khàn kề bên tai, "Sợ cái gì. . . Bị người nhìn thấy liền nói anh là bệnh nhân dâʍ đãиɠ, cần gấp đại dươиɠ ѵậŧ chữa trị."
"Ô. . ." Hắn còn nói loại chuyện hạ lưu như vậy, Lâm Bảo nín khóc bị nam nhân đè lên cửa đâm vào, nguyên bản động tác còn tương đối ôn nhu nhẹ nhàng, sau khi thấy anh tỉnh lại, va chạm trở nên cấp tốc mà mãnh liệt, thịt trụ mạnh mẽ đâm vào miệng trực tràng, khiến dâʍ ŧᏂủy̠ của lão tao hàng bắn ra liên tục.
Âm thanh nặng nề cùng thô bạo thao làm mang theo tiếng nước xì xì, đầu óc Lâm Bảo hỗn loạn, thịt mông sớm bị làm tới sưng đỏ, miệng huyệt càng không cần nói tới, ngoại trừ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ lớn vào thì chính là chít chít phân bố dịch ruột non. Mặt anh vặn vẹo, hai tay che miệng lại, chỉ sợ sẽ gây ra tiếng ồn.
Tiếu Chiến thấy anh kiềm chế rêи ɾỉ, tâm tình bạo ngược tăng lên, đột nhiên đem anh nâng lên, nhất thời thân thể lơ lửng giữa không trung, côn ŧᏂịŧ từ bên trong hậu huyệt trượt ra, khi đại qυყ đầυ rời khỏi miệng huyệt thì một luồng dịch trắng rơi ra bên ngoài. Thân thể đang lơ lửng của Lâm Bảo đột nhiên rơi xuống được đại dươиɠ ѵậŧ tiếp lấy, đại dươиɠ ѵậŧ đi vào rất sâu do tác dụng của trọng lực, cái mông bị va chạm tới biến hình, bụng nhỏ trướng vô cùng, Lâm Bảo trong nháy mắt kêu lên đầy thảm thiết, toàn thân run cầm cập như sắp bị làm chết.
Tiếu Chiến không chờ anh thích ứng lại đột nhiên đem anh nâng lên. Lúc này, hình ảnh một y tá ở trần nửa thân thể trong bóng tối bị nâng lên hạ xuống không ngừng, cứ như vậy tuần hoàn.
Lúc sau, Lâm Bảo đã hoàn toàn mất hồn, tay cũng không cố gắng che miệng nữa, tựa như thân thể đã bị cᏂị©Ꮒ tới cực hạn. Quả nhiên, mới mười mấy hiệp, lão tao hàng lại bị thao tới cao trào, thịt huyệt trong nháy mắt co rút mạnh mẽ, miệng trực tràng liên tục mυ'ŧ lấy đại qυყ đầυ, nhưng Tiếu Chiến vẫn mạnh mẽ đâm xuyên, thậm chí càng ngày càng dùng lực lớn hơn ma sát thịt non bên trong.
Lần cào trào này so với lần trước tựa hồ mãnh liệt hơn rất nhiều, thân thể của anh co giật liên tục, khi đại qυყ đầυ đâm mạnh vào thì, Lâm Bảo phóng túng rêи ɾỉ toàn thân căng thẳng, xoang đạo bên trong phun ra rất nhiều chất lỏng tất cả đều ở trên qυყ đầυ khổng lồ.
Tiếu Chiến rên lên một tiếng, kinh sợ nói, "Trời đất, còn có thể bị đâm tới triều thổi!"
Lâm Bảo không hiểu triều thổi là cái gì, chỉ biết a a a rít gào, thân thể vặn vẹo, một bên tiểu dươиɠ ѵậŧ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỏng manh, vυ' nhỏ bị hút khô lại run rẩy phun sữa. Đương nhiên Tiếu Chiến không nhìn thấy, hắn chỉ cúi xuống mãnh liệt hôn cổ lão tao hàng, một bên tăng nhanh tốc độ ra vào, một bên mυ'ŧ vào làn da non mềm ẩm ướt mồ hôi,
Lần này, tiếng làʍ t̠ìиɦ kịch liệt giữa hai người đã kinh động một hộ sĩ đi qua.
"Ai? Phòng chứa đồ có người sao?"
Hộ sĩ híp mắt từ cửa sổ nhìn vào bên trong, thế nhưng bên trong lại tối đen không thể thấy rõ bất cứ cái gì.
Tiếu Chiến đã ôm lão tao hàng rời khỏi hướng cửa sổ, hắn ôm lấy Lâm Bảo đặt tạm trên ghế điều khiển, trong bóng tối không thấy rõ khuôn mặt của anh, nhưng hắn có thể tưởng tượng ra hình ảnh lão tao hàng vừa dâʍ đãиɠ lại đơn thuần này đang run rẩy không ngừng, thậm chí đầu lưỡi đưa ra khóc lóc liên tục.
Lâm Bảo rất lâu không bị thao, thân thể mẫn cảm vô cùng, mặt sau vừa đạt cao trào lại ô một tiếng lâm vào hôn mê.
Tiếu Chiến cũng sợ lão tao hàng của hắn bị chơi tới hỏng, cố nén du͙© vọиɠ, phốc một tiếng rút đại dươиɠ ѵậŧ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra ngoài, đem lão thỏ ôm vào trong ngực đi ra ngoài.
Cửa vừa mở ra, tiểu hộ sĩ ngoài cửa thét lên một tiếng kinh hãi, cô nhìn thấy một anh chàng đẹp trai ôm một đại thúc đi ra, đại thúc kia dường như vừa khóc thê thảm nên hiện tại đang ngất đi trên vai anh chàng kia.
Trên người anh chàng đẹp trai có rất nhiều mồ hôi, làn da màu cổ đồng bị ánh nước dính lên nhìn qua như đang phát sáng, bắp thịt phồng lên tràn ngập vẻ nam tính,
Gò má tiểu hộ sĩ ửng hồng nhìn theo anh chàng đẹp trai cùng cha hắn rời đi, chờ hai người đi xa mới phục hồi lại tinh thần. Sao hai người họ lại đi ra từ phòng này? Cô vừa vào phòng chứa đồ liền ngửi thấy mùi tình ái nồng nặc xông vào mũi, khiến cô nàng lảo đảo một cái, lấy tay che mũi, chỉ nhìn thấy chất lỏng kỳ quái trên ghế cùng hai trăm tệ.
"Tôi rời đi rồi, đây coi như trả tiền thuê trọ căn phòng nhỏ này."
sid29Y9+