Chương 4: Con gái trở về
Trans & edit: Gấu
Lâm Tiểu Thu đã một tháng không trở về, nên nàng không biết nhà mình lại phát sinh biến hóa tới long trời lở đất. Biến hóa lớn nhất là cha nàng.
Lâm Bảo vốn là một người ôn nhu lạc quan, trong ngày thường rất hay giúp đỡ mọi người xunh quanh, dù có là người bị mắng thì cả ngày anh cũng ngây ngô vui tươi, còn hiện tại cả ngày mang dáng vẻ thù hận thống khổ, ai không biết còn tưởng người trong thôn đều thiếu tiền của anh.
"Cha, làm sao vậy?" Cái miệng nhỏ của Lâm Tiểu Thu cắn cắn khoai lang, con mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cha nàng. Lâm Bảo lắc đầu một cái, cúi đầu cho thêm củi vào bếp, phỏng chừng là bị khói sặc tới khụ khụ không yên, anh bưng mặt đi ra gian nhà khác.
Lâm Tiểu Thu cũng đi theo ra ngoài, liền nhìn thấy cha nàng quay lưng lại cúi đầu gạt lệ, phỏng chừng là bị sặc lợi hại, tiểu cô nương này vẫn rất hiếu thuận, âm thanh giòn tan vang lên.
"Cha, để con nhóm lửa cho."
Lâm Bảo lập tức quay đầu lại, Lâm Tiểu Thu thấy vành mắt của cha hồng hồng, nước mắt đều nhuộm ướt khuôn mặt.
Anh vội vã xoa mặt, cười khổ nói, "Không cần, Tiểu. . . Tiểu Thu con ăn nhiều một chút, vào thị trấn rồi liền không ăn được loại khoai tây đỏ ngọt như vậy."
Lâm Tiểu Thu ồ một tiếng, đăm chiêu nhìn chằm chằm cha nàng. Lâm Bảo hình như có tâm sự vội vã mà đun xong nước, nhưng lại cứ thế lấy mặc kệ tay bị nóng. Lâm Tiểu Thu nhìn thấy cha đau tới thổi khí phù phù, lại chạy lên lấy dầu vừng trên kệ bếp kết quả dầu vừng cũng bị ném một chỗ.
Lâm Tiểu Thu quệt miệng không mấy vui vẻ, cha nàng rõ ràng có việc giấu nàng, sẽ không phải là giấu nàng đi tìm mẹ kế đi! Trong lòng chính là cân nhắc kĩ, liền nghe thấy giọng nam quen thuộc vang lên từ cửa.
"Lâm ca ca."
Tiểu Thu vừa quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Tiếu ca ca mà nàng tâm tâm niệm niệm.
Ngày hôm nay Tiếu ca ca vẫn đẹp trai như vậy, mặc một chiếc sơ mi màu trắng, chỉ có ở trong thành phố mới có thể mua được chiếc áo có màu đẹp như vậy, ống tay áo được khéo léo xắn lên, cổ áo không có cài hết nút áo lộ ra một chút cơ ngực rắn chắc tựa hồ từ ca ca kiên nghị tuấn lãng trong quân đội lập tức biến thành học trưởng đẹp trai anh tuấn trong trường đại học.
Lâm Tiểu Thu nhìn tới sắp chảy nước miếng, lớp nàng có rất nhiều bạn học đều yêu thích trai Hàn, có thể thẩm mỹ của Lâm Tiểu Thu rất truyền thống nàng chỉ thích nam nhân anh tuấn cao ráo đẹp trai như Tiếu ca ca, hormone nam tính mạnh mẽ tràn ngập.
"Tiếu ca ca, anh tới rồi." Thiếu nữ hoài xuân hưng phấn chào hỏi, lại phát hiện mục quang Tiếu ca ca sáng quắc mà nhìn nàng. . . mà không, nói đúng ra là nhìn cha nàng.
Lâm Tiểu Thu theo ánh mắt của hắn nhìn về phía cha nàng, phát hiện mặt Lâm Bảo lúc đỏ lúc trắng, ánh mắt tránh né, dáng vẻ rất không dễ chịu.
Bầu không khí có chút quái lạ.
"Tiểu Thu cô đi ra ngoài trước đi, tôi tìm cha cô có chút việc."
Khóe miệng Tiếu Chiến cười cười, nhưng ánh mắt lại lạnh băng, nhìn khiến sau lưng Lâm Tiểu Thu lạnh cả người.
Lâm Tiểu Thu kỳ thực cũng có chút sợ hắn, nói đúng ra là vừa thương vừa sợ, Tiếu ca ca bình thường vốn đã khốc khốc, tuy rằng không nổi nóng nhưng cảm giác mang lại chính là loại nam nhân bá đạo hung ác.
Nàng vừa nhìn về phía cha nàng, lúc này sắc mặt Lâm Bảo trắng bệch, mội run cầm cập nói: "Tiểu Thu, con đi tìm A Uyển chơi đi. . . Con. . . Đừng chơi quá muộn, chú ý an toàn. . ."
Lâm Tiểu Thu đáp lại một tiếng, lại nhìn Tiếu Chiến một chút, không cam tâm tình nguyện đi ra cửa.
Nhưng nàng còn không có ra khỏi nhà đã nghe thấy tiếng cửa đóng sầm lại, vẻ mặt Lâm Tiểu Thu khó xử không biết nên nói cái gì, nàng nghĩ phỏng chừng là nhà thôn trưởng cùng cha tranh cãi cái gì, nông thôn mà, tam cô lục bà, sự tình thượng vàng hạ cám rất nhiều, cái gì mà trâu nhà cậu đạp bò nhà tôi, chó nhà người cắn chó nhà ta, không có chuyện gì đánh nhau mấy phát cũng là chuyện thường xảy ra, nhưng hương dân thuần phát tốt bụng, trên căn bản đánh nhau xong lại hòa hảo, vì lẽ đó Lâm Tiểu Thu không coi chuyện này có gì to tát. Người trong phòng phỏng chừng cãi nhau thật.
Âm thanh Tiếu Chiến trầm thấp khàn khàn, đặc biệt nổi nóng thì càng thấp thêm tám độ, lạnh đến mức như băng đá từ trong kẽ răng chui ra.
Mà Lâm Bảo lại là thanh âm tinh tế mềm mại, lúc này mang theo tiếng khóc nức nở, chình mình kích động không biết đang nói cái gì cùng Tiếu Chiến.
"Con mẹ nhà nó! Lão tử chính là muốn làm chết anh, không riêng gì thao anh! Lão tử còn muốn làm tới khi mang thai con của lão tử!" Tiếu Chiến nổi giận mà gầm nhẹ, khí thế kia chỉ sợ thật sự giống sư tử nổi giận.
Đôi mắt âm ngoan của Tiếu Chiến thấy anh trong l*иg ngực lại xuất hiện toàn bộ là lửa giận, nhưng mà vừa thấy bộ dạng vừa khϊếp sợ vừa thẹn thùng của anh, tức giận lại biến thành dục hỏa, từ trên não trực tiếp chui xuống đũng quần.
Đột nhiên hắn lộ ra nụ cười lạnh lẽo, tùy ý đưa tay gỡ bỏ đai lưng, ngay trước mặt người kia cởϊ qυầи áo.
Lâm Bảo biết hắn muốn làm cái gì, nét mặt có tuổi nháy mắt đỏ bừng lên, ngón tay sốt sắng mà quấn cùng nhau.
"Biết lão tử hiện tại muốn làm gì sao?"
Tiếu Chiến vừa nói, một bên lôi kéo khóa quần, cái vật to lớn bên trong đầy rẫy mùi tanh nồng liền bắn ra ngoài.
Dươиɠ ѵậŧ nam nhân rất lớn, cương lên có khi dài hai mươi centimet, cán vừa thô lại vừa cứng, mặt trên còn nhảy lên gân xanh dữ tợn, nhìn qua cực kỳ đáng sợ.
Lâm Bảo vừa nhìn thấy cái dươиɠ ѵậŧ kia bắp đùi liền bắt đầu như nhũn ra, cái mông mơ hồ cũng bị làm đau, anh chỉ bị thao có mấy lần, cơ vòng bên trong cơ thể cũng sắp bị chơi hỏng rồi, mỗi ngày tắm rửa hậu môn đều là thịt động tròn tròn sưng lên, ngượng ngùng nhất chính là buổi tối anh nằm mơ hậu môn còn chảy ra rất nhiều chất lỏng, sáng ngày thứ hai ga trải giường đều bị thấm ướt một mảng.
"Đồ dâʍ đãиɠ, con mẹ nó anh chính là tao hàng thiếu thao!"
Lâm Bảo bị hắn hung hăng mắng lại sợ hãi như thỏ con, cả người run lẩy bẩy, áσ ɭóŧ trắng trên người lỏng lẻo che lấp thân thể, một bên áo trượt xuống vai rơi trên cánh tay lộ ra bộ ngực trắng nõn.
Dưới ánh nến tối tăm u lạnh, nước mắt của người này long lanh vô cùng đáng thương, dục hỏa bên trong Tiếu Chiến lại bị thiêu lên, vật dưới khổ càng có tinh thần nảy lên mấy cái.
Tiếu Chiến từng bước một hướng anh mà đi tới, thân thể cao to tinh tráng khiến anh cảm giác ngột ngạt mười phần, ánh mắt sắc dục hung ác, tựa hồ chỉ muốn dùng ánh mắt đem anh thao làm mấy chục lần.
Lâm Bảo cũng từng bước một lui về sau, bị ép tới kề sát tường, anh đau khổ làm ra phản kháng cuối cùng, "Không muốn. . . tôi không muốn như vậy. . . cậu đừng tới đây. . . Tôi. . . tôi không phải phụ nữ. . . a a a!"
Thân thể đột nhiên bị nam nhân nhấc lên đè ở trên tường, hơi thở của người đàn ông gần trong gang tấc, hắn trầm thấp cười, trái tim bên trong l*иg ngực Lâm Bảo rung động.
Lâm Bảo thất thần nhìn hắn, đột nhiên bị nam nhân hôn môi.
Tiếu Chiến thô bạo hút lại cắn đôi môi mềm mại của anh, đầu lưỡi xông vào trong cổ họng khuấy lên, Lâm Bảo đối mặt tập kịch đột ngột như vậy chỉ có thể bất lực nghiêng nghiêng đầu không để cho nam nhân hôn quá sâu.
Miệng Lâm Bảo chỉ bị vong thê hôn qua cũng là mẹ của Tiểu Thu, mà phu thê hai người cũng chỉ như chuồn chuồn lướt nước. Nam nhân trước mắt lại có thể hạ lưu hôn anh, không riêng gì hôn anh còn dùng hàm răng cắn cắn đầu lưỡi của anh. Tiếu Chiến cũng không thích hôn môi, hắn thấy việc làm này không có ý nghĩa, nhưng có thể do lão tao hàng này thật sự quá ngọt ngào toàn thân lộ ra hương vị khoai lang trong miệng lại càng là chất dịch dâʍ đãиɠ đáng ghét, hôn lưỡi mấy lần cũng uống không biết bao nhiêu chất lỏng, trêu chọc nam nhân hận không thể đem anh nuốt vào bụng ngay tại chỗ. Dươиɠ ѵậŧ phía dưới của Tiếu Chiến đẩy đẩy bụng anh, mặt trên biến đổi các trò gian manh hôn anh, chờ tới khi anh ô ô khóc lên, mới tàn nhẫn cắn vài cái rồi thả ra.
"Cởϊ qυầи ra, lão tử hiện tại muốn thao hậu huyệt của anh!"
Lâm Bảo xấu hổ cắn môi, không nhúc nhích.
Tiếu Chiến không đủ kiên nhẫn, thô bạo lại có thừa, thấy anh vẫn dáng vẻ đạo đức như thế trực tiếp kéo anh lên cởϊ qυầи ra.