*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ mặt của Hàn Thiên Dưỡng và Viêm Quân đã
không thể nào hình dung bằng lời nói được nữa.
Mở to hai mắt, há to miệng, thậm chí Hàn Tam
Thiên còn có thể thấy được amidan của hai người,
vả lại còn là kiểu thấy được rõ ràng.
"Nếu còn thăng cắp nữa, e rằng chỉ có thể giành vị
trí của Dực lão." Hàn Tam Thiên tiếp tục nói.
Hô hấp của Hàn Thiên Dưỡng nặng nề hơn rất
nhiều, ngực rõ ràng phập phòng dữ dội.
Bốn cấp Thiên Địa Huyền Hoàng, Hàn Tam Thiên
mới tới Thiên Khải chưa đến một tháng, vậy mà đã
nhảy qua bốn cấp. Chuyện này trong mắt Hàn
Thiên Dưỡng là cực kỳ khó tin.
"Tam Thiên, con... con không nói đùa với bọn ông
chứ?" Giọng Viêm Quân run rầy hỏi. Thiên Khải là
cung điện cao nhất của kẻ học võ, cho dù Viêm
Quân chưa từng tới cũng biết nơi đó cao thủ nhiều
như mây. Trong mắt ông, Hàn Tam Thiên có thể
vượt lần thăng cấp đầu tiên đã là không đơn giản.
Chẳng ngờ rằng tên nhóc này khoa trương như
thế, thăng thẳng tới cắp chữ Thiên.
"Đương nhiên không, thật sự bây giờ con đã là kẻ
mạnh cấp chữ Thiên ở Thiên Khải rồi." Hàn Tam
Thiên nói.
Hàn Thiên Dưỡng đi đến trước mặt Hàn Tam
Thiên, bàn tay vươn ra run rấy, cầm hai tay Hàn
Tam Thiên, nói: "Tam Thiên, con... con..."
Lời đã đến khóe môi nhưng Hàn Thiên Dưỡng lại
không biết nên thốt ra khỏi miệng thế nào. Ông
cực kỷ muốn khen ngợi Hàn Tam Thiên một phen,
nhưng lại không biết nên bắt đầu khen từ đâu. Bởi
vì sự việc đã vượt ra xa khỏi phạm vi tưởng tượng
của ông, từ ngữ trong đầu ông đã không đủ để
hình dung Hàn Tam Thiên nữa.
"Ông nội, lúc vừa tới Thiên Khải, quả thực có
người muốn gây bất lợi cho con, nhưng hiện giờ
những nhân tố bắt lợi đó đã yên ổn hết rồi. Thiên
Khải là một nơi kẻ mạnh làm vua, mà thực lực
mạnh mẽ của con đã hoàn toàn gϊếŧ chết suy nghĩ
của đám xấu xa kia từ trong trứng nước." Hàn Tam
Thiên nói.
Cho dù là Lâm Đồng hay Hà Tiêu Tiêu đều từng
muốn lấy đi tính mạng của Hàn Tam Thiên, thậm
chí còn cố gắng gia tăng độ khó cho Hàn Tam
Thiên trong thi đấu phân cấp. Nhưng tất cả những
điều đó đã tan thanh mây khói theo sức mạnh mà
Hàn Tam Thiên biểu hiện ra. - -----------------