*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nam Cung Yến, chẳng lẽ anh vẫn chưa
nhận được tin Nam Cung Chuẩn đã chết
rồi sao?” Ánh mắt của Hàn Tam Thiên
lạnh như băng tên nàv cuả nhiên muốn
tìm đường K., tuyệt đối
sẽ không nhẹ tay với anh ta.
“Anh đừng hiểu lầm, tôi tới đây cũng
không phải là muốn ra tay với anh mà là
muốn...” Nam Cung Yến còn chưa nói hết
câu đã quỳ một chân xuống đất, tiếp tục
nói: “Tôi sẽ trở thành đàn em trung thành
nhất của anh, hy vọng anh có thể quên đi
những việc làm ngu xuẫn của tôi trước đây.”
Hàn Tam Thiên hơi sửng sốt.Trước có
Nam Cung Bác Lăng đồng ý cho cả gia
tộc Nam Cung đổi thành họ Hàn, bây giờ
lại có Nam Cung Yến đồng ý quy phục
dưới trướng của anh.Xem ra sức hấp dẫn
của Thiên Khải đối với gia tộc Nam Cung
thật đúng là không nhỏ.
Nhớ trước đây Nam Cung Yến muốn gϊếŧ
anh, vậy mà mà bây giờ, lại cam tâm tình
nguyện ở quỳ một chân xuống trước mặt
anh, dùng chuyện này để thể hiện rõ sự
thành khẩn của gã, thật đúng là hiếm có.
“Nam Cung Yến, tôi là người họ Hàn. Anh
làm vậy có phải khiến ô nhục thanh danh
của gia tộc Nam Cung hay không?” Hàn
Tam Thiên thản nhiên nói.
“Gia tộc Nam Cung chẳng qua chỉ là một
gia tộc có tiền mà thôi.Dựa vào địa vị lúc
này của anh, gia tộc Nam Cung có đáng
là gì, mà Nam Cung Yến tôi cũng có thể
coi là cái thá gì đâu.” Nam Cung Yến đáp lời.
Hàn Tam Thiên không nhịn được mà bật
cười. Chỉ vì muốn lấy lòng anh, Nam
Cung Yến lại có thể lôi địa vị gia tộc Nam
Cung ra để bỡn cợt xuống thấp như vậy.
Có điều Hàn Tam Thiên cũng không phải
đồ ngu, gã làm như vậy khẳng định có
mục đích nào đó. Nếu không gã ở lại đảo
nhỏ kia là được rồi, cần gì cố tình đến
nước Mỹ một chuyến, còn phải quỳ xuống
trước mặt mình.
“Nam Cung Yến, anh muốn cái gì cứ việc
nói thẳng ra đi, tôi lười đi đoán mục đích
của anh.” Hàn Tam Thiên hỏi.
“Sau khi anh gia nhập Thiên Khải, tất
nhiên anh sẽ không rảnh để bận tâm - -----------------