*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Trời ơi, khí hỗn thuần, Hàn... Hàn Tam Thiên, có phải người muốn ta chết hay không?" Không để ý đến câu hỏi của Hàn Tam Thiên, lúc này có thể Lân Long không ngừng thay đổi, cả thân hình rồng đột nhiên dao động.
“Ta hấp thụ chúng từ bụng của ác thú, sao vậy? Điều này gây nguy hiểm cho mạng sống của chúng ta sao?" Hàn Tam Thiên chau mày lại, bất giác khó hiểu liền hỏi.
Nói thật, sau khi có được luồng khí này, Hàn Tam Thiên liền cảm nhận được sự bất an. nào đó, không biết điều này là tốt hay không tốt, dù gì lúc hấp thụ nó, hoàn toàn vì tức giận nhất thời để báo thù mà thôi.
Khi nghe xong lời nói của Lân Long, sự bất an của trong lòng Hàn Tam Thiên lập tức dấy lên.
“Ngươi hiểu lầm rồi, ta không phải nói ngươi
muốn chết, mà là...mà là nói ngươi, làm trái với đạo trời." Lân Long nói nửa ngày trời, cuối cùng cũng nói ra hết những lời trong lòng mình.
“Trái với đạo trời?" Hàn Tam Thiên chau mày lại.
“Ngươi nói cụ thể hơn đi, ta nghe không hiểu." Hàn Tam Thiên lắc đầu.
“Khí hỗn thuần là một loại sức mạnh nguyên thủy nhất lúc trời đất còn sơ khai, hoặc là có thể nói nó chính là nguồn sức mạnh của trời đất, tổ tiên của các linh khí, tất cả các nguồn sức mạnh đều bắt nguồn từ nó, vì vậy bây giờ người đã hiểu chưa?"
“Đại khái...đã hiểu được một chút."
“Chết tiệt, nó chính là tổ tiên của tất cả các nguồn sức mạnh, đương nhiên độ thuần túy của nó cũng nằm ở cấp độ lớn nhất của tất cả các nguồn sức mạnh, ta nói như vậy, người hiểu chưa?"
* Ý của ngươi là nguồn sức mạnh này vô cùng mạnh mẽ."
“Chính vì vô cùng mạnh mẽ nên nó cũng sẽ vô cùng bá đạo. Thế giới Bát Phương này làm sao So sánh được với cấp cao của thể giới Hiên Viên, còn thế giới Hiên Viên sao lại có thể so sánh được với cấp cao của trái đất, đó không phải là vì sự khác biệt linh khí sao? Thế giới càng cao thì linh khí phát ra càng mạnh mẽ, càng thuần túy hơn, vì vậy người tu luyện ở thế giới này sẽ dễ dàng hơn, càng nhanh thăng cấp, đương nhiên sự khác biệt về cấp bật của thế giới này cũng khác nhau. Như vậy có thể nói, cấp bậc năng lượng linh khí có thể quyết định được tất cả cấp bậc trong thế giới này"
“Nếu như sau này có một ngày, nếu toàn bộ linh khí đều ở cấp cao, người nghĩ xem mọi chuyện sẽ như thế nào?"
Nghe những lời Long Lân nói, Hàn Tam Thiên không cần suy nghĩ cũng biết được đáp án.
Nếu như trái đất tràn đầy linh khí, tất cả mọi người đều có thể tu hành, cộng với linh khí cấp cao trên người, hậu quả sẽ vô cùng khó lường.
“Vị vậy nói người làm trái đạo trời, người đã hiểu chưa?" Lân Long cười đáp.
Bây giờ Hàn Tam Thiên có được linh khí mạnh hơn lúc trước rất nhiều, vì sự thuần túy của sức mạnh hỗn thuần, vì vậy võ công và tu vi không ngừng được nâng cao.
“Nói thật, người bây giờ làm như vậy...làm như vậy khiến ta không dám hút linh khí này. Những thứ này, cơ bản là rất hiếm, ta hút một chút thì sẽ bị hao hụt đi một chút." Long Lân đáp.
Dù sao, phát huy những linh khí này ở mức độ cao nhất, chỉ có Hàn Tam Thiên, nhưng lấy để chữa trị vết thương cho bản thân, Lân Long cảm thấy quả thật lãng phí.
“Nếu như người có thể sử dụng triệt để khí hỗn thuần này, vậy ngươi sẽ đạt được giới hạn cao nhất."
2
Hàn Tam Thiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc với những lời nói của Lân Long, hắn chưa từng nghĩ đến, chỉ là một hành động để trả thù mà lại dẫn đến kết quả như thế này.
Nhưng đồng thời trong lòng cũng có một chút cảm giác áy náy.
“Hút đi." Hàn Tam Thiên nói.
“Ta với người đều là huynh đệ tốt, ngay cả trái tim rồng người cũng cho ta, vậy thì một ít khí hỗn thuần này, cho dù người có hút hết ta cũng không nói gì.”
“Tam Thiên, tên tiểu tử nhà người hung hăng như vậy làm gì chứ" Lân Long lập tức nói.
“Nhanh lên, đừng phí lời. Nếu như lúc nữa lỡ như có chuyện gì xảy ra, ta chỉ hi vọng người có thể mang bọn họ rời khỏi nơi đây." Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.
“Được."
Dứt lời, giọng nói của Long Lân lập tức biến mất, hình dạng Lân Long in trên cánh tay của Hàn Tam Thiên cũng từ từ không phát ra ánh sáng, điều này cho thấy hắn đã xâm nhập vào trái tim rồng để hút năng lượng.
“Tiểu Bạch, người cũng làm đi" Vỗ vào hình dáng Tiểu Bạch in trên cánh tay, chỉ nhìn thấy kim quang trên người tiểu bạch lóe lên, sau đó lập tức mờ đi.
Đối với huynh đệ của mình, Hàn Tam Thiên không hề keo kiệt, bất luận là thứ gì đều cũng như vậy.
Làm xong việc cho hai tên tiểu tử đó, Hàn Tam Thiên mới bước xuống lầu. Tiếng gõ cửa ở dưới lầu cũng khiến cho tất cả các vị khách trọ khác tỉnh giấc nhưng tất cả đều không dám bước ra khỏi cửa, chỉ dám mở cửa sổ nhìn xuống dưới lầu.