Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 1933

Chân Phù Tử đã nói qua, sở dĩ con người bị những biểu hiện giả dối mê hoặc, đơn giản là vì người phàm thường dùng mắt thường để nhìn, còn thần linh thì lại dùng tâm nhãn để nhìn, nhưng bất kể là dùng mắt thường hay là dùng tâm nhãn, thì vật trung gian để nhìn vẫn luôn là thịt. Cho nên, muốn không bị giả tượng mê hoặc, thì bùa Thiên nhãn chính là thứ ghi lại chân thực nhất.

Cho nên, những gì mà anh phải học sử dụng, chắc là cách để dùng bùa Thiên nhãn để nhìn tất cả mọi thứ.

Sau đó, sử dụng bùa Thiên nhãn để điều khiển mắt thường của chính mình, tâm nhãn, cuối cùng, hợp nhất ba mắt thành một.

Đúng vậy, phương pháp thật sự để dùng bùa Thiên nhãn, hẳn là như thế này.

Nhưng mà, gần đây Hàn Tam Thiên vẫn luôn bị những việc khác đè nặng, cũng chưa bao giờ bình tĩnh lại để quay lại nghiên cứu bùa Thiên nhãn này, bây giờ, khi Hàn Tam Thiên bình tĩnh lại, cần thận suy nghĩ.

Nghĩ tới chuyện này, Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng nhắm mắt lại, để cho cả cơ thể mình hoàn toàn thả lỏng, đồng thời trong lòng cũng không có tạp niệm gì, lẳng lặng cảm nhận sự tồn tại của bùa Thiên nhãn.

Rất nhanh, sự cảm ứng của Hàn Tam Thiên đối với bùa Thiên nhãn càng ngày càng mãnh liệt hơn.

Cùng lúc ấy, bùa Thiên nhãn cũng bắt đầu hóa thành một đạo ánh sáng vàng, sau đó chậm rãi tản ra, bay về phía cơ thể của Hàn Tam Thiên, cuối cùng, nó chậm rãi dung hợp với cơ thể của Hàn Tam Thiên.

Ánh sáng vàng đột nhiên lóe khắp cơ thể của Hàn Tam Thiên, bỗng nhiên Hàn Tam Thiên cảm thấy lỗ tai mình đột nhiên có một tiếng nổ lớn, ngay sau đó ngũ quan hoàn toàn mất đi cảm giác, giống như là đặt mình vào trong một khoảng chân không vậy, không nghe thấy gì, không nhìn thấy gì, không sờ được gì, thậm chí ngay cả cảm giác trái tim đang đập cũng biến mất.

Nhưng loại cảm giác như thế này, cũng chỉ duy trì trong một khoảng thời gian ngắn.

giây tiếp theo, bỗng nhiên Hàn Tam Thiên cảm giác ngũ quan của mình đã quay lại trong nháy mắt, càng thần kỳ hơn chính là, Hàn Tam Thiên ở bên trong quả trứng, nhưng lúc này anh cũng đã nghe thấy những tiếng nói nhỏ khe khẽ của đám người xem dưới đài.

Trợn mắt nhìn, thậm chí Hàn Tam Thiên còn có thể nhìn xuyên thấu qua "quả trứng", nhìn thấy tất cả mọi thứ ở bên ngoài.

Thậm chí anh còn có thể nhìn thấy Tô Nghênh Hạ đang vừa lo lắng chờ đợi chính mình, vừa chơi đùa với Niệm Nhi trong căn phòng ở phía xa.

Lúc này, bỗng nhiên Hàn Tam Thiên lại nhớ lại những gì mà Chân Phù Tử đã nói.

Không phải là ông ta đã nói rồi hay sao? Để cho mình sử dụng thiên nhãn thật tốt, không nên đi làm những chuyện xấu xa, nói cách khác, trên thực tế bùa Thiên nhãn có thể....

Hàn Tam Thiên đã hiểu được, vì sao Chân Phù Tử lại nói ra những lời ấy, đó là bởi vì, bây giờ bùa Thiên nhãn mới thật sự là bùa Thiên nhãn.

"Cảm ơn, tuy rằng tôi không biết ông là ai, nhưng mà, vẫn cảm ơn ông."

Hàn Tam Thiên mỉm cười, tiếp theo, nhẹ nhàng nâng tay lên, lấy Ngũ hành thần thạch xuống.

Ngũ hành thần thạch vừa chạm vào tay Hàn Tam Thiên, hào quang cũng đã bắt đầu yếu bớt, cũng từ từ dừng xoay tròn lại, mà quả trứng ở bên ngoài, cũng chậm rãi dừng xoay tròn.

"Qủa trứng kia đã ngừng xoay rồi, quả trứng kia đã ngừng xoay rồi."

Lúc này, những người xem ở bên ngoài nhìn thấy "quả trứng" kia ngừng lại, không nhịn được mà hô lên.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm "quả trứng" kia không chớp mắt, tò mò rốt cuộc đây là tình huống gì.

Người thần bí đã bị nướng chết ở bên trong, hay là hắn ta vẫn bình yên vô sự ở bên trong kia vậy?

"Liệt hòa gia gia, trứng ngừng quay rồi, nhanh nắm lấy cơ hội."

"Đúng vậy, nhanh lấy lửa thiêu chết hắn đi."

"Liệt hỏa gia gia, cố lên."

Nhưng mà vẫn có một số người, lúc này lại thúc dục Liệt hỏa gia gia, hy vọng Liệt hỏa gia gia sẽ thừa thắng xông lên.

Liệt hỏa gia gia gật đầu, đương nhiên là ông ta sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế này rồi, vẫn luôn liên tục duy trì Cửu thiên huyền hỏa, năng lượng ở trong cơ thể cũng đã không còn nhiều lắm, nhưng mà, vì rửa sạch mối nhục, Liệt hỏa gia gia cắn răng một cái, thúc dục toàn bộ sức mạnh tiến vào trong cơ thể của chín đứa bé.

Ngay lập tức, ngọn lửa ở trên lôi đài càng thêm hung mãnh, vô số ngọn lửa giống như là ác ma ở địa ngục vậy, há to miệng như bồn máu, khiến cho người ta sợ hãi.

Rốt cuộc "quả trứng" đã chậm rãi dừng lại, Liệt hỏa gia gia thúc dục ngọn lửa, lúc này trên trán cũng đá toát một lớp mồ hôi.

Bên trong quả trứng, lúc này Hàn Tam Thiên đang mim cười.

Cửu thiên huyền hỏa, bây giờ ở bên trong thiên nhãn, đã hiện nguyên hình.

"Liệt hỏa gia gia? Tôi thấy rõ ràng ông cũng chỉ là Thiên lôi thôi!"

Bên trong biển lửa, một tiếng cười nhạo vang lên.

"Đến đây đi!"

Vừa mới dứt lời, đột nhiên Hàn Tam Thiên rút ra ngọc kiếm, tiếp theo, trực tiếp chĩa lên bầu trời, đồng thời xen lẫn vào đó một cỗ sức mạnh thật lớn, trong nháy máy, một màn khiến cho người khác hoảng sợ đã xảy ra.

Chỉ thấy Hàn Tam Thiên dẫn kiếm mà đứng, lúc này đột nhiên biển lửa ở xung quanh anh lại điên cuồng lao thẳng về phía thanh kiếm của Hàn Tam Thiên, ở trong mắt người ngoài, đây cũng chỉ là huyền hỏa đang đốt cháy thanh kiếm kia, nhưng ở trong mắt Hàn Tam Thiên, lại là dùng kiếm dẫn sấm.

Cửu thiên huyền hỏa, căn bản cũng không phải là lửa, mà là một loại sấm sét màu tím kỳ lạ.

Cũng chính vì vậy, cho nên nó gặp nước mới càng mạnh hơn, cho dù là Bất diệt huyền khải cũng khó mà ngăn cản được, bởi vì điện năng có thể xuyên thấu qua nhiều vật trung gian để đánh địch nhân.

Mà nước cũng vậy, lại càng giúp cho nó lan rộng hơn! Băng cũng giống như vậy.

Không trách được, người khác nói Cửu thiên huyền hỏa kỳ lạ, thật ra, cũng chỉ là do bản thân nó che dấu quá hoàn hào, thậm chí bề ngoài của nó hoàn toàn là ngọn lửa, cho nên, mới khiến cho người ta nghĩ lầm rằng nó là lửa, lúc ngăn nó lại, thường thường dùng cách chống lại lửa để chống lại nó, kết quả lại gián tiếp khiến cho nó tấn công mạnh mẽ hơn!

Đồng thời, khi điện đến một mức độ nhất định nào đó, thì nó sẽ sinh ra lửa, khiến những vết thương ở trên cơ thể giống như là bị lửa thiêu đốt vậy, đương nhiên lại càng khiến cho nó bị gọi thành Cửu thiên huyền hỏa!

Hàn Tam Thiên truyền sức mạnh vào thân kiếm, lấy kiếm dẫn sấm, tay cầm chuôi kiếm, quanh thân điện quang nổ thành tia lửa, nhìn anh giống như một pho tượng chiến thần vậy.

Những người ở hiện trường đều nghẹn họng nhìn trân trối, trong đó cũng có vài người xem là phụ nữ, đã bị thân ảnh như chiến thần này hấp dẫn lấy, trong đôi mắt lộ vẻ say đắm.

"Cái tên kia, thật là ngầu quá. Giống như là chiến thần vậy!"

"Đúng vậy, cũng không biết gương mặt dưới lớp mặt nạ kia là như thế nào, nếu như là đẹp trai, thì quả thật đây chính là ý trung nhân tốt nhất trong lòng ta."

"Hừ, ngầu thì có ích lợi rắm gì chứ, chết rồi không phải cũng chỉ là một đồng xương trắng thôi hay sao? Bây giờ, tên tiểu tử kia đang chờ biến thành xương trắng kia kìa."

Nhưng say đắm vẫn là say đắm, mặt khác khi ở trong mắt rất nhiều người, loại hành động này của Hàn Tam Thiên, ngoại trừ ngầu ra, chỉ còn lại việc chờ thiêu chết.

Vài cô gái như bị hất nước lạnh, tuy rằng có chút khó chịu, nhưng những lời nói đó, các nàng cũng đồng ý, cho nên cũng không có cách nào có thể cãi lại được.

Trong lòng cũng chỉ có chút tiếc hận mà thôi.

Đúng vậy, cho dù lớn lên ngầu thì có bản lĩnh gì chứ? Còn không phải là giống như một bình hoa không có tác dụng gì hay sao, vốn ngọn lửa ngày đã đủ hung mãnh rồi, người này lại còn cố tình dẫn lửa lên người, đây không phải là tự mình muốn chết thì còn là gì nữa chứ?

Lúc này, ở bên trong tòa lầu.

"Tên tiểu tử này, chỉ sợ là chết chậm quá hay sao, đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ cái chết ư?"

Ngao Vĩnh nở nụ cười có chút hèn mọn nói.

Ngay lập tức Ngao Quân cũng cười lạnh phụ họa theo:

"Bị nướng đến mức không chịu được nữa rồi, cho nên, mới muốn chết một cách thoải mái đấy mà."

Ngao Vĩnh nhẹ nhàng cười:

"Nói cũng đúng, người này, dưới tình huống quả nóng hoặc là quá lạnh, có đôi khi đầu óc sẽ không còn tỉnh táo này, sẽ làm ra những việc khiến cho cái chết đến nhanh hơn, ví dụ như, sau khi lạnh đến cực hạn thì sẽ cởi hết quần áo, xem ra tên ngốc này cũng giống như thế."

"Các ngươi đều thật sự nghĩ như vậy sao?"

Bỗng nhiên hắc y nhân quay đầu lại, nhìn thấy hai người gật đầu, hắn ta nhẹ nhàng cười, lắc đầu nói:

"Ta thấy cũng chưa chắc đâu."

- -----------------