*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phí Linh Sinh đã nói rất nhiều, thẳng thắn thành
khẩn với Hàn Tam Thiên, hầu như nói toàn bộ bí
mật của chính mình cho Hàn Tam Thiên biết, nàng
thật sự có mục đích, hơn nữa là muốn có được
Thánh Lật.
Đối với Phí Linh Sinh chỉ khi có được Thánh Lật,
nàng mới có thể chạm đến Thần cảnh, khi đạt tới
Thần cảnh rồi, có lẽ nàng mới đủ sức chiến đấu
với Lân Long.
Suy cho cùng thì Phí Linh Sinh không muốn chết.
"Đây là cách đối phó với Lân Long, chẳng lẽ ngươi
không muốn sao?" Phí Linh Sinh hỏi ngược lại.
Hàn Tam Thiên trực tiếp lắc đầu, anh không còn
nhiều Thánh Lật, cũng không thể tiếp tục phụng
phí giống như trước kia, hơn nữa Thánh Lật cũng
không dễ kiếm và số còn lại có thể giúp đỡ cho
anh rất nhiều, làm sao anh có thể tùy tiện cho
người khác được?
Trên đại điện, nếu không phải ăn Thánh Lật từ
trước, Hàn Tam Thiên hoàn toàn không thể không
thay đổi sắc mặt dưới sự áp chế như vậy.
Bây giờ Hàn Tam Thiên đã biết Thánh Lật quan
trọng và quý giá như thế nào, cho dù mục đích của
Phí Linh Sinh là đối phó với Lân Long thì Hàn Tam
Thiên cũng sẽ không dễ dàng đưa ra.
"Không muốn." Hàn Tam Thiên trực tiếp nói.
Phí Linh Sinh vốn tưởng rằng nói toàn bộ bí mật
của chính mình cho Hàn Tam Thiên biết, có thể
chiếm được sự tín nhiệm của anh, không ngờ tới
cuối cùng đổi lấy một câu không muốn.
"Chẳng lẽ ngươi muốn tro mắt nhìn Lân Long gϊếŧ
người ở thế giói Hiên Viên một cách vô tội vạ sao?
Nhìn mấy trăm vạn người chết dưới nanh vuốt của
nó?" Phí Linh Sinh hơi tức giận nói.
"Tôi sẽ nghĩ cách khác, có thể là khi bất đắc dĩ tôi
sẽ đưa Thánh Lật cho cô, nhưng không phải là
bây giờ." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.
Phí Linh Sinh cũng không vì câu nói này mà dịu đi,
vì năng lực của Thánh Lật cần phải từ từ hấp thu,
khiến cho nàng từng bước đột phá cảnh giới hiện
có, không phải chỉ cần ăn Thánh Lật vào là có thể
đạt tới Thần cảnh.
Nếu thật sự đến lúc nguy hiểm, khi đó ăn Thánh
Lật vào e rằng đã quá muộn.
"Chỉ sợ đến lúc đó, ngươi có cho ta bao nhiêu
cũng vô ích." Phí Linh Sinh lạnh lùng nói.
"Phí Linh Sinh, cô nói nhiều như vậy có ích lợi gì,
tôi đưa cho cô thì nó mới là của cô, nếu tôi không
cho cô thì bất luận cô có nói gì cũng vô dụng, cô
vẫn nên nghỉ ngơi đi." Hàn Tam Thiên nói.
Phí Linh Sinh đã nghĩ đến chuyện cướp đoạt,
nhưng cách này sẽ khiến cho nàng và Hàn Tam
Thiên bùng nổ một trận chiến, Phí Linh Sinh không
thê làm như vậy, dù sao tình hiện hiện tại điều đó
không được phép xảy ra.
Phí Linh Sinh hít sâu một hơi, sau đó nặng nề thở
ra, nói: "Ta nói với ngươi một việc nữa, nếu ngươi
cảm thấy chuyện này có giá trị, ta hy vọng ngươi
có thể suy nghĩ lại về chuyện Thánh Lật."
Nhìn bộ dạng không chịu buông tha của Phí Linh
Sinh, Hàn Tam Thiên bắt đắc dĩ nở nụ cười.
Nhưng có thể biết thêm nhiều bí mật của Phí Linh
Sinh, đương nhiên là Hàn Tam Thiên sẽ bằng
lòng, dù có giá trị hay không cũng do anh định
đoạt.
"Nói đi, xem nó có làm cho tôi hứng thú hay
không.” Hàn Tam Thiên nói.
"Đồ đệ của ngươi đến điện Hoàng Long, hơn nữa
rất gấp gáp, rất có thể là phái Tam Thiên đã xảy ra
- -----------------