Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 637

“Có địch, địch tấn công!!!” Một làn mưa tên từ trên trời lao thẳng hướng tường thành, ngay sau đó, tiếng kêu của thủ vệ bỗng tắt lịm, chỉ còn vài tiếng nghẹn ngào khe khẽ, cơ thể đổ rạp xuống phía trước. Mưa tên vẫn tiếp tục bắn tới, cắm tua tủa vào những xác chết đã ngã xuống. Máu từ xác chết chảy ra như suối, len vào kẽ gạch tường thành làm ẩm mặt đất, mùi tanh ngòm xông lên khiến người buồn nôn. Sau khi đợt mưa tên đầu tiên bắn tới, cả đám dù đang đứng gác hay ngồi sưởi ấm đều tỉnh giấc. Cái quái gì thế? Sao lại có kẻ địch? Có tên lính bị tên bắn trúng cánh tay, gã cẩn thận nép sát vào tường thành, tay nâng khiến gỗ, từ từ thò đầu ra. Không nhìn còn đỡ, vừa ngó ra hồn vía liền bay lên mây, lưng toát mồ hôi lạnh. Dưới thành tuyết phủ dày đặc, vừa nhìn cứ tưởng không có gì, nhưng quan sát kỹ mới phát hiện trên tuyết có thứ gì đó đang di chuyển với tốc độ cao, giống như bầy kiến vọt tới tường thành. Đợi đến gần rồi mới thấy nào phải kiến mối gì, rõ ràng là vô số kẻ địch! Chúng là ai? Từ đầu tới? Mưa tên vẫn đang tiếp tục từ trên trời rơi xuống, đám Hồng Liên Giáo hoảng sợ tới mức hồn bay phách lạc, thậm chí không nhận ra kẻ địch dưới chân thành không mang bất cứ vũ khí công thành nào, chỉ cần bọn chúng thủ vững khỏi đợt mưa tên, sau đó ổn định đội hình phản công có khi sẽ sống được thêm một lúc. Nhưng cuộc tập kích bất ngờ khiến bọn chúng ngu người, đừng nói là phản công, không giẫm đạp nhau mà chạy đã là tốt lắm rồi. Một số binh sĩ vội vàng nhạt vũ khí bên cạnh lên muốn bắn tên xuống dưới thành, nhưng phần lớn đều ôm đầu chạy tán loạn. Điển Dần cắn răng nhìn Khương Bổng Cơ phi bằng băng về phía trước, anh ta vừa lệnh cho binh sĩ tiếp tục áp sát thành, vừa tiếp tục bắn tên. “Bảo vệ chủ công!!!” Dương Tư ở hậu phương hoảng hồn nhìn bóng Khương Bồng Cơ thu lại chỉ còn một điểm nhỏ, sợ tới mức suýt thì ngã nhào xuống tuyết. Dù là chủ soái quân tiên phong nhưng làm gì có ai tùy tiện lao thẳng vào như thế. Tim Dương Tự như muốn nhảy ra ngoài, xém chút ngừng thở, gã không chớp mắt nhìn chằm chằm tình hình phía trước, chỉ sợ sơ suất một giây Khương Bồng Cơ sẽ “chết trận sa trường”. Trận chiến hôm nay hung hiểm hơn màn đánh nhau hôm qua nhiều, chỉ cần ngó bức tường thành cao kia cũng đã hơn hẳn một bậc rồi. Thành nhỏ hôm qua cũng chỉ cao bảy, tám mét, chủ công có thể dễ dàng leo lên với phong thái ngầu lòi, nhưng hôm nay thì sao? Với bức tường thành cao hơn mười bốn mét này, chủ công có thể cần được không? Khương Bổng Cơ mới leo lên một nửa không chừng đã bị Hồng Liên Giáo trên thành bắn thành con nhím rồi. Lúc này gã cuối cùng cũng hiểu được nỗi khổ tâm của Vệ Từ. Có một chủ công thích chơi liều kiểu này, làm bề tôi như anh không bị đau tim thì cũng có ngày sợ vỡ mật. Dương Tự cảm giác cứ giày vò vài lần như thế chắc gã chết sớm mất. Không chỉ gã mà đám khán giả xem livestream cũng cảm thấy đau tim. Dương Tư ở hậu phương nên tầm mắt có hạn, chỉ có thể thấy bóng người phương Bổng Cơ biến thành điểm trắng đỏ mơ hồ, nhưng khán giả thì khác, góc nhìn của bọn họ di động theo gót Khương Đồng Cơ, cái cảm giác đó đâu thể hình dung đơn giản bằng hai chữ “kinh hoàng”. Nó còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn cả xem phim 3D. Nếu tới gần màn hình một chút, sẽ cảm giác như những mũi tên muốn bay khỏi màn hình cắm xuyên qua đầu bọn họ. [Hôm Nay Lại Quá Tay Rồi]: Chít mất chít mất chít mất... Streamer cẩn thận đi má ơi! [Nghèo Rách Mùng Tơi]: Địu, mũi tên vừa rồi nguy hiểm quá, nếu không phải Streamer phản ứng nhanh chắc bị chọc một lỗ rồi. [Tháng Này Vẫn Phải Cố Gắng]: #run lẩy bẩy, thời buổi này ngay cả xuyên việt cũng nguy hiểm thế à? [Sau Này Mỗi Ngày Up Bốn Chương]: Đau tim chết mất, cặp rìu kia phải hơn năm mươi cân đi? Rốt cuộc Streamer khỏe tới mức nào vậy? Nhìn cách cô dễ dàng nhấc lên kìa, nếu không phải xác định kênh livestream không có khả năng chế hiệu ứng thì tui đã tưởng đây là hàng giả rồi. Khó trách đám khán giả nghi ngờ, Khương Hồng Cơ có thể múa thương thành bóng mờ, nhưng vụ múa cả cặp rìu chỉ còn thấy bóng thế kia đúng là quá ảo. May mà Khương Đồng Cơ đã đóng bình luận, nếu không đóng bình luận ngợp trời kia sẽ che hết tầm mắt của cô. Hậu phương có Điển Dần phối hợp, trên thành chỉ lác đác vài mũi tên bắn tới. Với tốc độ và sức bùng nổ của Tiểu Bạch, nhìn Khương Bổng Cơ như đang mạo hiểm nhưng thực ra cô đều dễ dàng tránh được những mũi tên lạnh lẽo đầy hung hiểm đó mà phi một đường áp sát tường thành. Dương Tự cắn răng lo lắng, tường thành huyện Kim Môn cao hơn cái thành nhỏ hôm qua rất nhiều, cô làm sao mà leo lên được: Trong lúc nóng ruột, Dương Tư bất giác nắm chặt tay, móng tay đâm vào da thịt để lại những vết hằn sâu trong lòng bàn tay. Tương phản với tâm tình lo lắng của gã, đa số khán giả livestream đều hóng hớt xem kịch vui. [Canh Say Chém Bạch Xà]: Mại zô mại zô, tuyệt chiêu leo thành trên không của Streamer kìa! Khuyến cáo đừng chớp mắt! [Núi Xanh Vì Tuyết Mà Bạc Đầu]: Streamer, mở màn buổi biểu diễn đi. Thế nhưng vượt ngoài mọi tưởng tượng của mọi người, Khương Bổng Cơ không hề rút dây thừng hay bất cứ cái gì khác ra. Cách tường thành chưa tới hai mươi mét, chỉ thấy bắp tay phải cố gồng lên mạnh mẽ, tay trở thành cung, cây rìu bị cố ném ra, khuôn mặt lạnh lùng bình tĩnh hiện lên vài nét dữ tợn. Chớp mắt sau, cổng thành vang lên tiếng ẩm, cây rìu găm vào cổng thành cắm lút cả cán, vết nứt như mạng nhện bắt đầu lan ra xung quanh. Cả cổng thành đều run rẩy vì nó. Cô dùng sức quá lớn, Tiểu Bạch nhấc cao móng ngựa, cơ thể như muốn vuông góc với mặt đất, nó ngửa đầu lên trời hí một tiếng dũng mãnh. Khương Bổng Cơ đã đoán được từ trước, cô vừa kẹp chặt bụng ngựa, vừa cầm chắc dây cương. Hoàn toàn vững vàng, không hề có dấu hiệu bị quăng xuống. Tiểu Bạch mượn thế triệt tiêu quán tính, móng ngựa giơ lên đã đáp đất an toàn. Trong nháy mắt, cả phòng livestream đều tĩnh lặng, màn hình cũng không còn bình luận nhảy ra. Ngực Khương Đồng Cơ nhấp nhô liên tục, gò má trắng nõn hiện lên vài vệt đỏ ửng. Cô giơ cao cây rìu còn lại, hét to. “Toàn quân tấn công, đánh tan bọn chúng!” Điển Dần kìm nén dòng máu nóng đang muốn xông lên đầu, hạ lệnh: “Công thành!!!” Lệnh vừa hạ, binh sĩ liền tăng tốc, mưa tên ngày càng dày đặc. Trong huyện Kim Môn, nhận được tin tức có địch công thành, giáo chúng Hồng Liên Giáo đều kinh hoảng loạn cào cào. “Giữ cổng thành, không thể để chúng tiến vào!” Có giáo chúng thét to, đám Hồng Liên Giáo đang hoảng loạn mới định thần lại, máy móc chạy đi chặn cửa. Chỉ cần giữ được cổng thành, ngăn chặn kẻ địch bên ngoài, không chừng bọn chúng còn có thể đợi được viện binh. Rất nhiều người đều nghĩ như thế, mấy chục tên lính giữ chặt cổng thành, chỉ sợ Khương Đồng Cơ dùng trục phá thành phá toang cổng. Trên thực tế, ngoài việc dùng vũ khí, Khương Đồng Cơ không mang theo bất cứ vũ khí công thành hay thủ thành gì hết. Bản thân cô chính là vũ khí công thành mạnh nhất. Người của Hồng Liên Giáo thấy cổng thành bị cây rìu cắm xuyên đều hoảng hồn sợ hãi. Nhưng cảnh tượng kinh hoàng hơn đang đợi bọn chúng ngay giây sau đó. Đùng. >