Trụ Trì, Xin Dừng Bước!

Chương 61: Bị cự căn thô lỗ đâm đến cao trào

Edit: Cỏ cong cớn

“Ưm… A ư… Già Diệp!” Dáng vẻ nàng có chút không chịu đựng nổi, hai má ửng hồng như hoa xuân nhuộm son phấn, môi anh đào như cá mất nước chật vật há ra, cố gắng thở cố.

Hắn không nói lời nào, nhưng hơi thở cũng nàng càng nặng nề. Dươиɠ ѵậŧ đâm vào nơi sâu nhất của nàng, bị từng lớp nếp gấp mịn màng cắn chặt, từng đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ xộc thẳng vào da đầu, giống như có thể bị hoa huyệt chặt như xử nữ của cô gái hút sạch tinh khí bất cứ lúc nào -----

Bao nhiêu người trong cung từng muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn… Cho dù là xử nữ, cũng không chút tiếc rẻ cơ thể mình, lại phải chen chúc cúi đầu muốn nhận được mưa móc với hắn, cho dù là vì danh hay vì lợi, mang thai con của hắn, chính là tương lai của đất nước này…

Còn nàng thì sao? Nàng đã mang thai con của hắn, cũng bị đưa đến đất nước này, liệu sau này nàng có giống với những nữ tử kia hay không?

Bạch bạch bạch…

Khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên tôn quý căng cứng lại, hắn bị mắc kẹt bên trong suy nghĩ của chính mình, dự vật dưới hông dần mất đi nhịp độ, tần suất ra vào mật huyệt càng lúc càng nhanh, túi trứng chắc nịch của tăng nhân vỗ vào giữa khe mông nàng, âm mao đen nhánh không ngừng ma sát hoa hạch yếu ớt hơi nhô lên bên ngoài tiểu huyệt…

“A, a… không, không được… Già, Diệp… Ưm ưm…”

Giờ phút này, hắn không còn lại một chút dịu dàng nào của ngày xưa, giống như lần đầu của hai người, không chút thương tiếc thúc vào huyệt nàng, dùng vũ lực xuyên qua cơ thể nàng -----

Chỉ là cơ thể mềm mại đã hầu hắn nhiều ngày, so với cơ thể trinh nữ không hiểu phong tình, càng có thêm hương vị của phụ nữ,… Nàng giống như là đã “ăn” được một lần rồi chỉ muốn nếm lại mãi, quyến luyến cự căn thô to của nam tử, cho dù bị bắn thô lỗ đi lại cắm vào, thân thể cũng không cảm thấy đau lớn, ngược lại bị hắn va chạm rất thoải mái.

Kɧoáı ©ảʍ từ hoa tâm lan ra, cộng với hạt đậu nhỏ mẫn cảm bị ma sát truyền đến cảm giác sung sướиɠ mơ hồi, lúc Già Diệp lại vùi đầu xuống liếʍ mυ'ŧ cặp ngực đang run rẩy của nàng, Sí Nhi hét lên một tiếng, toàn thân co giật, mật dịch chảy ra nhiều đến nỗi rối tinh rối mù!

“Tiểu lẳиɠ ɭơ…” Hắn ăn ngực sữa của nàng thỏa thuê, nam căn thỉnh thoảng lại rút ra cắm vào mấy lận, cảm giác được bên trong của thiếu nữ vì hắn mà mà quân lính tan rãn, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn trào ----

Hắn làm nàng thế nào cũng không đủ, vẫn cắm vào huyệt nhỏ của nàng, giống như thường ngày, ôm cơ thể nhỏ bé đã mềm nhũn lên.

Hắn lấy một tấm áo phía sau bức bình phong quấn cơ thể trần trụi của nàng lại, ôm nàng lên sân thượng, lấy một viên thuốc trong túi tự mình nhai nát, đút cho nàng ăn.

Như là, giống như là cảm thấy bản thân không cam lòng, trong miệng hắn có vị đắng của thuốc, hôn lên đôi môi ngọt ngào của thiếu nữ trong lòng, dưới bụng vẫn còn dựng đứng lên, xuyên mình qua hành lang dư vị chưa tan của nàng.

“Ưm… a…” Nàng bị hắn hôn tới nỗi thở không ra hơi, tiểu huyệt vẫn luôn bị hắn cắm vào, không ngừng vặn vẹo trong lòng hắn một cách đáng thương.

Thế nhưng khóe mắt thoáng thấy cái bàn trên đài, giống như nhìn thấy tiểu dâʍ đãиɠ đam cười đùa với những tên nam tử khác, hắn không chút thả lỏng thảo phạt nàng, ngược lại hai tay đưa tới hai bên đầu gối nàng, khiến hai chân nàng hoàn toàn mở rộng, trọng lượng toàn thân đều dồn lên bàn tay bắn ----

Hắn nâng nàng lên, Sí Nhi lập tức lơ lửng giữa không trung, hắn lại buông lỏng, cả người nàng liền rơi xuống, nuốt hết cự căn thô to của hắn!

“A… ư a… sâu quá… a a…”

Tuy rằng không phải lần đầu tiên bị hắn ôm mà làm, tư thế ném lên hạ xuống ra vào này, vẫn quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ đối với thiếu nữ đang mang thai như nàng. Hoa huyệt bị hắn vừa đau vừa sướиɠ, kɧoáı ©ảʍ sắp cao trào quen thuộc dường như lại tích lũy lần nữa.

Đến khi nước mắt tuôn ra từ đôi mắt đỏ hoe của thiếu nữ, tăng nhân mới đặt nàng xuống, nhưng cuộc ân ái vẫn chưa kết thúc.

Hắn đè nàng lên lan can trên đài quay lưng về phía mình, cái mông nhỏ vểnh lên, đôi chân dài của hắn hơi cong lại, một lần nữa thúc nam căn to dài của mình vào!