Thê Tử Không Ngừng Bị Dạy Dỗ

Chương 57

Tiêu Vu Uyên nhìn vẻ mặt nàng là đã biết nàng có thể tiếp nhận, lại còn vô cùng chờ mong. Đúng là đồ dâʍ đãиɠ, hắn kéo tóc nàng đến cạnh cái bàn.

“Da^ʍ phụ, nằm lên đó đừng nhúc nhích.” Tiêu Vu Uyên bế nàng lên bàn. Hắn cúi đầu mυ'ŧ ngực nàng, phân thân của hắn cũng học theo đó cúi xuống mυ'ŧ bên ngực còn lại.

“A… A…” Trì Tố Tố ôm hai cái đầu trước ngực, khóe mắt chảy nước mắt, hai bên đều bị hút, sướиɠ quá!

“Đồ lẳиɠ ɭơ… Sao lại không có sữa… Chủ nhân muốn uống sữa…” Tiêu Vu Uyên cắn điểm hồng trên ngực nàng rồi kéo ra tạo thành hình quả trứng rồi lại buông ra làm bầu ngực run rẩy…

“Ư ư… A a… Chủ nhân… Bên dưới… Bên dưới cũng muốn…” Trì Tố Tố thoải mái thở hổn hển, nàng ấn đầu Tiêu Vu Uyên xuống.

Tiêu Vu Uyên cúi đầu hôn từ ngực đến tiểu huyệt nàng, đầu lưỡi mở hoa môi lớn rồi iếm hoa môi nhỏ, răng cắn nhẹ âm đế, vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nữ nhân bắn đầy nước.

Phân thân của Tiêu Vu Uyên cũng cúi đầu hôn từ ngực đến môi Trì Tố Tố, hắn cạy mở hàm răng nhỏ, quấn lấy đầu lưỡi nhỏ cùng nhau chơi đùa, từ khóe môi hai người chảy ra sợi chỉ bạc…

“Ư ư… Sướиɠ quá… Nhanh lên…” Trên dưới đều được hầu hạ, nữ nhân tự xoa bầu ngực nàng, rất nhanh đã cao trào, trong đầu nàng trống rỗng, tiểu huyệt đói khát khát vọng bị đồ vật cắm vào.

“Ư ư… Phu quân… Cho ta… Ta muốn…” Trì Tố Tố liếʍ môi quyến rũ nhìn Tiêu Vu Uyên.

Tiêu Vu Uyên bế nàng lên để nàng quỳ gối trên thảm, một ngón tay hắn cắm vào huyệt nàng.

“Ưm…. A… Đau…” Tiểu huyệt đã lâu chưa bị cắm nay chặt như xử nữ, Trì Tố Tố không nhịn được rêи ɾỉ ra tiếng, cúc huyết đằng sau cũng bị một ngón tay cắm vào.

“Ngoan… Lâu rồi không làm nên chặt lại rồi, hôm nay chủ nhân chơi lỏng cái huyệt đâm đãng này.” Từng ngón tay cắm vào tiểu huyệt, cho đến khi mở rộng ổn rồi hắn mới đỡ côn ŧᏂịŧ từ từ cắm vào tiểu huyệt nữ nhân.

“Ưm… Trướng quá…” Nàng dựa vào người nam nhân, mông vểnh lên để lộ cúc huyệt phấn nộn, Tiêu Vu Uyên hôn khuôn mặt nhỏ của nàng rồi ra lệnh cho phân thân cũng cắm vào.

Phía sau có một côn ŧᏂịŧ khác từ từ cắm vào khiến nữ nhân căng trướng khó chịu, hai căn côn ŧᏂịŧ chỉ cách một tầng màng hơi mỏng…

“Bảo bối… Ta muốn bắt đầu.” Tiêu Vu Uyên nhắc nhở nữ nhân, dưới thân nhẹ nhàng thọc vào rút ra, người phía sau cũng cử động. Một trước một sau khiến tiểu huyệt Trì Tố Tố vẫn luôn được lấp đầy.

“Bế lên làm…” Tiêu Vu Uyên nói, hai căn côn ŧᏂịŧ cắm trong thân thể nữ nhân. Hai người chậm rãi đứng lên, mở chân nữ nhân thành hình chữ “Mã” [马], tốc độ một trước một sau càng nhanh hơn, hung hăng cắm vào rút ra.

“A… A… Chậm một chút… Chậm chút… A… Trướng quá… A….” Trì Tố Tố bị kẹp ở giữa, dưới thân bị hai người mạnh mẽ chơi, tư thế đứng này khiến côn ŧᏂịŧ càng cắm vào sâu hơn.

Côn ŧᏂịŧ dưới thân không phải một trước một sau đi vào mà cùng nhau cắm vào, cùng nhau rút ra khiến Trì Tố Tố vừa trống rỗng lại vừa căng trướng đến khó chịu.

Hai căn côn ŧᏂịŧ đè ép lẫn nhau, Tiêu Vu Uyên gầm nhẹ: “Bảo bối… Cho nàng… Cho nàng… Đều cho nàng hết…”

Tinh quan khai mở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng rót đầy tiểu huyệt, đằng sau cũng bị một luồng nóng bỏng bắn sâu vào, Trì Tố Tố bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không chịu được, mong tay nàng cắm sâu vào bả vai Tiêu Vu Uyên…