Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 47: Thánh Phong Hộ Thể

Đấu Trường Vô Lý, nơi tất cả các thành viên thỏa sức bung lụa sức mạnh mà không sợ bị chịu trách nhiệm việc hạ sát thủ với địch nhân, vì nơi đây chỉ là một ảo cảnh và tâm trí họ đang đánh nhau mà thôi, kẻ mất mạng cũng sẽ hồi sinh trong vòng từ hai phút cho đến một giờ.

Vì có diệu dụng như vậy nên đa số người tham gia Đấu Trường Vô Lý sẽ không ngần ngại mà tung ra toàn lực.

Hiện tại, nơi dòng sông cạn nước trên Đấu Trường Vô Lý, đội Vũ Đài Môn và Thiên Thánh Môn chuẩn bị sẽ lại có thêm một hồi ác chiến, sợ rằng kết quả trận này sẽ quyết định thắng bại của hai đội.

- Đánh qua đánh lại lâu như vậy, rốt cuộc cũng đến lúc phân định thắng thua rồi

Từ Thiên Nữ của Thiên Thánh Môn nhìn chằm chằm vào đám người Vũ Đài Môn, ánh mắt mang theo chiến ý ngập trời.

- Hiện tại chúng ta đều khôi phục mười phần Nguyên Lực, nếu như mất mạng phải một tiếng sau mới có thể hồi sinh, cũng có thể nói hiện tại là thời gian phân định thắng thua.

Trong Vũ Đài Môn, Đặng Tiến Hòn nhếch miệng cười.

- Gϊếŧ..

Nhất thời, cả hai đội lao vào nhau, bắt đầu điên cuồng, từng đòn công kích bắt đầu va chạm vào nhau vang lên từng tiếng đinh tai nhức óc.

- Thiên Nữ Thánh Phong Trận

- Cuồng Vong Phong Vũ Sát

Nhất thời, hai đội nhanh chóng kết xuất trận thế mạnh nhất của mình, hai đại trận cứ như thế va đập liên hồi, từng hư ảnh quyền cước, thủ ấn sinh ra từ hai trận liên tục giằng co nhau. Trong trận, mười người cũng lao vào hỗn chiến kịch liệt.

Trên khán đài, Vũ Lôi Vân cùng Phong Tiểu Nhã nhàn nhã nhìn hai đội đang kịch chiến, trận đấu giữa Phong Lôi Môn và Âm Phong Môn ngày mai mới bắt đầu, về phần Đặng Vũ và Hạ Mộng Phàm mồ hôi đã tuôn ướt đẫm, ánh mắt không chớp một cái nhìn thẳng về phía hai trận thế đang không ngừng bắn ra từng luồng Nguyên Lực xung kích lẫn nhau.

Ầm Ầm

Khoảng nửa canh giờ sau, hai đại trận đều nổ tan nát, thành viên cả hai đều mệt rã rời, họ chống kiếm xuống đất mới có thể đứng vững.

- Lưỡng Bại Câu Thương?

Khán giả không ngừng nghị luận, không ngờ màn giao tranh tưởng chừng như cuối cùng lại có kết quả như vậy, hai đội đều kiệt sức đứng đó không nhúc nhích.

Thế nhưng không ngờ, Từ Thiên Nữ quanh người bỗng phát ra từng cơn gió quỷ dị màu vàng.

- Thánh Phong Hộ Thể!

Dứt lời, một bộ giáp bằng Phong Nguyên Lực bao phủ khắp người Từ Thiên Nữ, sắc mặt của nàng tốt hơn không ít.

- Thánh Phong Hộ Thể, không ngờ Từ Thiên Nữ lại luyện thành tuyệt kỹ này của Thiên Thánh Môn.

- Đồn rằng có không ít người tu vi Lục Tú cũng không thể luyện thành tuyệt chiêu này, không ngờ cô ta mới Ngũ Tú Nhị Trọng mà lại có thể thôi động.

- Ta biết rõ hơn một chút, Thánh Phong Hộ Thể sẽ giúp tốc độ và thực lực của người thi triển tăng lên một bậc, ngoài ra Nguyên Lực tiêu hao sẽ khôi phục không ít.

- Nếu vậy thì quá mạnh rồi, đội Vũ Đài Môn không phải sẽ thua chắc sao?

Trên khán đài, mọi người không ngừng nghị luận, chiêu thức cấp cao của Thiên Thánh Môn cũng có khá nhiều người nhận ra, thế nên họ vô cùng kinh ngạc khi thấy một người mới tu vi Ngũ Tú đã có thể phát động.

Trong Đấu Trường Vô Lý, Từ Thiên Nữ mang bộ giáp vàng ngưng tụ từ Phong Nguyên Lực, tốc độ nhanh đến cực hạn lướt qua lướt lại như quỷ mị trong đội hình Vũ Đài Môn, chẳng mấy chốc mà năm người Vũ Đài Môn đều ngã xuống đất.

Đội Vũ Đài Môn đã sớm kiệt sức trong trận hỗn chiến vừa rồi, thế nhưng đội Thiên Thánh Môn cũng không khác họ bao nhiêu, ai ngờ Từ Thiên Nữ lại sở hữu một chiêu khủng bố như vậy. Trong trận đấu với Âm Phong Môn, Từ Thiên Nữ do bị Trần Lệ tính kế nên chưa kịp dùng đã bị đánh bại, hiện tại chính là lúc dùng nó.

Cứ như vậy, bốn người còn lại trong Thiên Thánh Môn dìu nhau về Tế Đàn tĩnh tọa hồi sức, còn Từ Thiên Nữ dùng tốc độ nhanh nhất trong thời gian hiệu lực của Thánh Phong Hộ Thể mà liên tục hủy đi hai Trụ đường giữa của Vũ Đài Môn, các thành viên còn lại sau mười phút nghỉ tại Tế Đàn, do diệu dụng tại đây mà họ hồi phục cực nhanh, họ liền nhanh chóng đến hỗ trợ Từ Thiên Nữ đẩy Trụ.

Cứ như vậy, ba trụ của đội Vũ Đài Môn bị phá hủy, quân lính của đội Thiên Thánh Môn cũng được cường hóa hơn không ít. Lợi thế đã hoàn toàn nghiêng về đội Thiên Thánh Môn.

Đến lúc các thành viên đội Vũ Đài Môn tỉnh lại thì đã quá muộn, quân lính đông ngùn ngụt ập vào Tổng Hành Dinh, đánh mãi không hết, thêm vào đó là năm người Thiên Thánh Môn cũng không phải kẻ yếu, họ lại chăm chăm phá trụ mà không quan tâm thương thế.

Chẳng mấy chốc, Tổng hành dinh đội Vũ Đài Môn nổ tung, mười luồng sáng bắn về hai bên, mười người bước ra từ căn phòng, đội Thiên Thánh Môn ánh mắt lộ ý cười, chúng đệ tử Vũ Đài Môn thì lộ vẻ thất vọng.

- Tên bốn mắt Đặng Tiến Hòn kia thật là phế vật mà.

Cạnh Vũ Lôi Phong, Linh Nhi đang nhai một miếng đùi gà chu môi nói.

- Linh Nhi, chẳng qua lúc đó hắn kinh địch nên bị em đánh bại đầu trận, về sau thì đã quá muộn để bắt kịp tốc độ khôi phục thực lực phe ta, trận sau em cũng không nên chủ quan như trận trước.

Lưu Thiên Kim nhìn Linh Nhi nghiêm túc nói.

Linh Nhi gật gật đầu, cũng không biết có hiểu hay không.

Vũ Lôi Phong cười cười, có ai ngờ được một tiểu cô nương 14 tuổi ham ăn, tính tình ngây thơ hoạt bát đáng yêu này là một Đấu Sĩ Ngũ Tú Nhất Trọng, tuy có hơi nóng nảy nhưng thực lực này không có mấy người chống lại được nàng.

- Mọi người nên chú ý đến Trần Lệ bên Âm Phong Môn, ta có cảm giác nàng ta cực kỳ nguy hiểm, không vô hại như vẻ ngoài.

Vũ Lôi Phong nghiêm túc nói với Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hắc Bạch Song Sát. Hắn quan sát Trần Lệ rất kỹ, thế nhưng càng quan sát hắn lại càng không hiểu nổi, có một sự bất an trong lòng hắn.

Mà Tiểu Na lại không cho Hệ Thống KOF dùng chức năng đo cấp sao của mọi người trong Tứ Môn Tranh Tài, nếu không Vũ Lôi Phong cũng yên tâm hơn không ít.

Thế nhưng Tiểu Na lại bảo để tăng độ khó cho game nên Vũ Lôi Phong cũng không dám nói nhiều, cô nàng Tiểu Na này rất dễ nổi nóng, lỡ nàng ôm Hệ Thống KOF đi bụi thì hắn sẽ thê thảm.

- Lôi Phong, anh lại nhìn cô nương Trần Lệ kia lâu như vậy, không lẽ anh lại động sắc tâm rồi hả?

Linh Nhi liếc nhìn Vũ Lôi Phong, cô nàng này tuy ngây ngô nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn ở vấn đề giữ lão công a, Vũ Lôi Phong cũng chỉ có thể cười khổ.

- Anh không có, anh chỉ thăm dò nàng mà thôi. Biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng.

Linh Nhi chu môi nói

- Anh liệu hồn nha, Thiên Kim tỷ là ngoại lệ, anh mà động sắc tâm với cô nào nữa thì em sẽ không để ý tới anh nữa, không kỳ lưng lúc tắm cho anh luôn.

Vũ Lôi Phong xấu hổ vội hứa lấy hứa để.

- Được rồi được rồi, anh hứa với Linh Nhi mà.

Đúng lúc này, vị trưởng lão giữ vai trò trọng tài kia cũng hô lớn.

- Kết thúc ngày thi đấu thứ hai của vòng hai đại hội Tứ Môn Tranh Tài. Phần thi Đấu Trường Vô Lý, đại diện ban tổ chức ta xin long trọng tuyên bố.

- Thiên Thánh Môn Đệ Tam

- Vũ Đài Môn Đệ Tứ

Khán giả lại tiếp tục bài ca bất hủ là hoan hô và vỗ tay nhiệt liệt, vị trưởng lão kia hài lòng nhìn khán giả một lúc rồi mới nói tiếp.

- Trận đấu vừa rồi cũng thật sự căng thẳng, đã trải dài từ sáng đến tận chiều tối, ta tin các vị đã khá mệt mỏi, vậy nên, trận chiến tranh ngôi vị Đệ Nhất ngày mai sẽ tiếp tục diễn ra, các vị có thể đi ăn chút gì đó và nghỉ ngơi chuẩn bị tinh thần thật sảng khoái để chứng kiến trận đấu đỉnh cao ngày mai nhé.

Sau lời phát biểu, lại có bốn con Thiên Thánh Yêu Ưng bay lên, mang theo thành viên các đội rời đi. Khuôn mặt Đặng Vũ không có chút cảm xúc nào, thế nhưng trong lòng hắn vô cùng thất vọng cùng bất đắc dĩ.

Hạ Mộng Phàm cũng không có vui vẻ mấy, thế nhưng thắng được Đặng Vũ khiến tâm tình hắn không tệ.

Trở về đình viện Phong Lôi Môn, Vũ Lôi Phong cùng chúng nữ ăn uống một chút rồi liền đến đình viện của Vũ Lôi Vân bàn bạc chiến lược.



Trong đình viện của Âm Phong Môn.

- Lệ nhi, ngày mai con không cần giữ lại nữa, cứ thế mà phát động toàn lực. Nên nhớ hãy nhắm kỹ vào Vũ Lôi Phong và Linh Nhi. Còn phần Lưu Thiên Kim cùng hai tên Đen Trắng kia không cần e ngại lắm, bốn người các ngươi có thể dư sức chống lại.

Phong Tiểu Nhã cẩn thận suy xét trận đấu của Phong Lôi Môn hôm qua, sau đó nàng rút ra được một chiến lược đối phó với Phong Lôi Môn. Nàng không khó nhìn ra chủ lực của Phong Lôi Môn là Vũ Lôi Phong và Linh Nhi.

Năm người trong đình viện gật đầu, Trần Lệ đôi mắt khẽ bắn ra tinh quang đỏ như máu rồi thu liễm lại ngay lập tức.



Trong đình viện Phong Lôi Môn, Lưu Thiên Kim, Hắc Bạch Song Sát, Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh đang há to miệng hết cỡ với kế sách Vũ Lôi Phong đưa ra.

- Lôi Phong, ngươi đúng là thiên tài

Bạch Sát bật ngón cái lên giơ trước mặt Vũ Lôi Phong. Với loại chiến lược này, sẽ lại khiến mọi người một phen khϊếp sợ.

Vũ Lôi Vân cũng gật gù đồng tình với Bạch Sát. Hắn cũng không khỏi cảm thán không thôi. Nhớ ngày xưa, Vũ Lôi Phong dốt đặc cán mai, 9+1=10 còn phải đếm ngón tay, 9+2 bằng mấy hắn phải vạch… À mà thôi. Lại còn có chiến tích phá phách rượu chè, vậy mà giờ đây lại đầy mưu kế, tinh thông Võ Thuật kỳ lạ, trên người vô số bí ẩn.

Bàn luận chiến thuật xong xuôi, Vũ Lôi Phong thở ra một hơi, hắn xiết chặt bàn tay, ngày mai bằng mọi giá hắn cũng phải chiến thắng, nếu không thành công, Tiểu Na và Hệ Thống KOF sẽ chia tay vĩnh viễn.

- Có lẽ, ngày mai sẽ rất khó khăn, em có cảm giác Trần Lệ đúng như lời anh nói, nàng thực sự rất nguy hiểm.

Lưu Thiên Kim đứng cạnh Vũ Lôi Phong, ánh mắt nhìn bầu trời đầy sao kia.

Hắc Bạch Song Sát cũng đã đứng đó, ánh mắt mang theo sự chờ mong.

- Lôi Phong, yên tâm đi, chiến lược của đệ sẽ không có một chút sai sót, cứ giao cho chúng ta.

Vũ Lôi Phong gật đầu, ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn viễn không.

Linh Nhi cũng bắt chước Vũ Lôi Phong nhìn lên bầu trời sao.

- A. Chòm sao kia hình cái đùi gà kìa, còn kia là hình ly trà sữa.

Linh Nhi chợt reo lên, mọi người cười vang. Tiếng cười cứ như thế mà phá tan sự căng thẳng của họ.

Hết tập 47…