Sau khi ngủ một đêm dài, Hàn Dương và Mạnh Ái đã thức dậy bởi ánh nắng chói chang từ cửa sổ. Nhưng cô vẫn còn thấy mệt vì bị chênh lệch múi giờ.
Khi vệ sinh cá nhân xong, anh đưa cô đi ăn sáng ngay trong khách sạn, có thể nói cô bị hoa mắt bởi những món ngon ở trên bàn, tất cả đều là các món cô rất thích ăn, ngoài ra còn có những món đắt tiền sang trọng khác.
———-
Sau khi ăn sáng xong, anh dẫn cô tới trung tâm mua sắm ở Milan, vì Milan nổi tiếng với thời trang.
Mọi thứ ở đây rất đẹp, những cửa hàng nổi tiếng luôn xuất hiện ở đây. Đối với một người thích phung phí tiền cho vợ như Hàn Dương thì chỉ cần Mạnh Ái nhìn một thứ gì đó, thì thứ đó rất nhanh sẽ được mua gửi về Ngô Gia. Vì vậy Mạnh Ái không dám nhìn một thứ gì hết, nhưng đâu dễ như vậy, cho dù cô có không nhìn, chỉ cần Hàn Dương nhìn trúng nó thì cũng sẽ mua.
Khi đi ngang qua một cửa hàng khác, trên kệ họ có trưng bầy một đôi áo cặp màu trắng rất xinh. Mạnh Ái rất muốn cô và anh cùng mặc nó chụp hình nhưng cứ sợ anh không chịu nên đành thôi.
Ánh mắt hơi thất vọng của cô vô tình bị Hàn Dương nhìn thấy, anh chuyển tầm mắt của mình qua cặp áo ấy. Dù bản thân cũng không muốn mặc là mấy, nhưng cứ nghĩ tới Mạnh Ái sẽ vui là anh sẽ làm bằng được.
Anh dắt tay cô đi vào trong tiệm, lấy đúng một cặp áo đó, sau đó giục cô đi thay rồi bản thân anh cũng vào thay.
Nhìn mình trước gương, Hàn Dương có hơi bất ngờ, bây giờ nhìn anh khi bận chiếc áo này vào như một thiếu niên cá tính, nhưng trên khuôn mặt vẫn không thoát khỏi tà khí rùng mình được.
Vì Hàn Dương đồng ý chịu mặc với cô nên Mạnh Ái rất vui, cứ cười toe toét nãy giờ. Cả hai nắm tay nhau đi trên phố, ai cũng ngoái đầu lại nhìn. Một chàng trai lạnh lùng đi bên cạnh một tiểu bạch thỏ trông rất đẹp đôi.
– Hai vị có muốn chụp một tấm ảnh kỉ niệm không ạ ? _ Một người đàn ông trạc 50 tuổi cầm một chiếc máy ảnh tiến gần lại anh và cô hỏi.
– Được. _ Anh thấy Mạnh Ái nhìn mình với vẻ mong chờ tjif liền đồng ý.
Sau đó cả hai đứng sát vào nhau chụp hình, nhìn Mạnh Ái vui vẻ như vậy, tâm tình của anh rất tốt, trên môi liền vẽ ra một nụ cười mỉm. Đúng lúc đó cũng là bác thợ ảnh chụp.
" Tách "
– Được được, rất đẹp _ Vừa chụp xong cũng là lúc ảnh được in ra, cầm tấm ảnh trên tay, bác thợ ảnh không khỏi xuýt xoa, đúng là trai tài gái sắc.
———–
Anh và cô tiếp tục đi tới một địa danh khác ở Rome – Italia. Đây là một trong những đài phun nước tên Trevi rất nổi tiếng vì độ tráng lệ của chính nó.
Mạnh Ái khi tới nơi không khỏi bất ngờ, quả thật còn đẹp gấp mấy lần so với trong ảnh.
Italia có rất nhiều công trình kiến trúc điêu khắc độc đáo, trong đó đài phun nước Trevi là công trình điêu khắc tráng lệ nhất, thu hút nhiều khách tham quan du lịch nhất. Các bức tượng thần Neptune, thần Tritons, cá ngựa, thiếu nữ,…được chạm khắc tinh xảo từ đá vôi và đá cẩm thạch Carrara chính là điểm nhấn cuốn hút của địa danh đáng đến nhất khi du lịch Rome, Italia này.
Ở đây điều khiến thu hút du khách tới tham quan nhất là cầu may mắn, tình yêu, sức khỏe, … Mạnh Ái có vẻ khá tin chuyện này, nên lập tức lấy tiền thẩy vào đài phun nước, sau đó chấp tay cầu nguyện.
" Con không cần biệt thự, lâu đài xa hoa hay kim cương. Thứ con cần chỉ là được sống bên Hàn Dương suốt đời. Dù có bao nhiêu xảy ra trong tương lai con cũng không quan tâm, sẽ cùng nhau nắm tay mà vượt qua mọi thứ. " – Suy nghĩ của Mạnh Ái.
Hàn Dương thấy cô mỉm cười thì trong lòng cũng vui lây.
Đi tham quan vòng quanh đây, Mạnh Ái bị thu hút bởi một đám người vây quanh một cụ bà ở phía bên kia. Nghe mọi người nói cụ bà này bán vòng tình duyên, sau đó có thể nói đúng được số phận sau này của họ.
Mạnh Ái nắm tay Hàn Dương chen chúc một hồi cũng qua được đám đông, cô ấn tượng với một đôi vòng màu đỏ được thêu bằng chỉ bảng to, ngay chính giữa có đính một trái tim nhỏ nhỏ, dù đơn giản nhưng lại rất đẹp mắt.
– Bà ơi, cháu lấy đôi này. _ Mạnh Ái chỉ đúng đôi vòng đó, cô nhất định sẽ mua cho anh và cô.
– Được, hai đứa đeo vào đi. _ Sau khi đeo xong và trả tiền đầy đủ, Mạnh Ái năn nỉ lắm anh mới chịu đeo vào.
Cụ bà nãy giờ nheo mắt nhìn chằm chằm hai người cuối cùng cũng lên tiếng.
– Hãy nhớ cho kĩ, khi một trong hai chiếc vòng hai đứa đeo rớt xuống, đó là lúc tình yêu của hai con xảy ra biến cố nghiêm trọng. Nhưng theo ta thấy, hai đứa chắc chắn sẽ quay lại với nhau, chỉ là không biết bao lâu mới gặp lại được, 5 năm, 10 năm, có thể cũng là nhiều hơn.
Mạnh Ái nghe vậy lòng hơi bất an nhưng chưa gì đã bị anh kéo đi ra khỏi chỗ đó, trở về khách sạn sau một ngày dài.
Nằm xuống ôm nhau ngủ, Mạnh Ái chợt lên tiếng nói về lời nói hồi chiều của cụ bà.
– Anh nghĩ chúng ta có như vậy không ?
– Đừng nghĩ lung tung, em ngủ đi. _ Không nhận được câu nói mong muốn, Mạnh Ái có hơi nhoi nhói nhưng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
———-
[ Tác giả: @seunghyunttop ]