Giang Tùy An dặn Tần Vũ điều tra ngay trong đêm, rất nhanh có được tin tức của Ngô Tịnh Thù em gái của Ngô Tịnh Nhiên, thì ra trường học tổ chức hoạt động học tập khép kín, nên tạm thời không liên lạc với gia đình.
Nhưng có thể xác định, người vẫn còn đang ở trong trường học, rất an toàn.
Khi Ngô Tịnh Nhiên và Nhan Kiệt nhận được tin tức, hai người đang cùng ngồi trước tấm gương trong phòng luyện tập, trong căn phòng tối tăm, chỉ có ánh đèn đường soi sáng. “Thật không ngờ chủ tịch Giang lợi hại như thế, biết tỏng cả mưu kế của đối phương luôn, nếu không chẳng biết tôi còn phải lo lắng bao lâu nữa." Ngô Tịnh Nhiên thở phào một hơi, thư thả nằm xuống sàn. “Đúng vậy, anh ấy là anh rể của tôi, nếu không lợi hại thì sao chị gái tôi gả cho anh ấy được chứ?” Nhan Kiệt vui mừng thay cô: “Nếu em gái của cô đã an toàn, vậy đối phó với Hoàng đồng sẽ đơn giản hơn nhiều.
Ngô Tịnh Nhiên gật đầu, giấu đi đôi mắt rưng rưng dâng trào cảm xúc: “Cũng còn sớm, tôi tấu đàn cho anh, anh tiếp tục luyện thêm hai đoạn nữa đi.” “Được! “Chủ tịch, đây là toàn bộ tài liệu của Hoàng đồng, lúc còn trẻ thích cờ bạc, nợ rất nhiều nguồn cho vay nặng lãi, sau này tìm được một phủ bà bao nuôi nên mới trả dứt. “Hắn ta làm việc rất gọn gàng, người dưới trướng hắn ta đều xưng hắn là anh Phi, nhưng hắn ta vẫn còn một ông chủ bên trên, đó chính là cha nuôi của phủ bà đó, có dính líu một chút tới xã hội đen, người bên ngoài đều gọi ông ta là Trần gia.
Tần Vũ sắp xếp tài liệu quan trọng, báo cáo với Giang Tùy An.
Giang Tùy An gõ bàn: “Gọi Trần gia ra đây, gặp gỡ một lần” “Đã hẹn rồi, chắc sẽ có tin nhanh thôi.” Tần Vũ lập tức trả lời, anh ấy từng theo chân
Giang Tùy An xử lý vô số vụ tương tự như thế, đã quen từ lâu. “Ngoài ra, Hoàng đồng cũng phải gặp một lần, chuẩn bị tốt công việc đàm phán”
Nói xong, Giang Tùy An không quan tâm đến vụ việc này nữa, tiếp tục lật xem các tài liệu khác của công ty. “Sắp xếp một buổi công chiếu đặc biệt cho bộ phim 'Mảnh vụn hồi ức, mời các phóng viên và giới truyền thông chính thống đã hẹn trước đến xem.
Anh phải vận dụng mọi thủ đoạn có thể lợi dụng được, triệt để khiến diễn xuất của Nhan Ôn được nhiều người biết tới, sau này sẽ không còn ai hoài nghi về cô nữa.
Vận hành một bộ phim không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Thế nhưng đối với Giang Tùy An mà nói, chỉ cần bước đi vững chắc, thì chẳng e sợ bộ phim không gây bão.
Rất nhanh chóng, Tần Vũ nhận được phản hồi của đối phương, và hẹn sẵn địa điểm gặp mặt.
Vì không muốn Nhan Ôn lo lắng, nên Giang Tùy An chẳng nói gì nhiều, chỉ nói xử lý một vài công việc, về nhà muộn một chút.
Nhan Ôn cảm thấy thời gian hơi trùng khớp, nên gọi điện cho Tần Vũ, quyết định sau khi bọn họ gặp nhau, đích thân lái xe đến đón ông xã của mình.
Bọn họ hẹn gặp mặt tại một hộp đêm.
Trần gia là một người đàn ông có bề ngoài chín chắn trạc năm mươi tuổi, mặc bộ trang phục trung sơn màu đen, gợi cảm giác gọn gàng nghiêm túc, vừa nhìn thấy Giang Tùy An, Trần gia liền nở nụ cười: “Bây giờ người trẻ tuổi đều rất lợi hại, làm việc dứt khoát, như chủ tịch Giang khiến ông già như tôi cảm thấy có chút căng thẳng." “Trần gia thật biết nói đùa.”
Giang Tùy An dám chắc Trần gia biết được mục đích đến đây của anh. “Cũng khá lâu rồi tôi chưa gặp Tiểu Hoàng nên không biết hóa ra nó có nhúng tay vào kinh doanh phim ảnh, gây phiền phức cho chủ tịch Giang rồi chăng?”
Nhấp vài ly rượu, dù từ phong cách ăn nói hay làm việc, Trần gia đều ý thức được Giang Tùy An là một người vô cùng có năng lực, đấu với anh ấy, một trăm tên Hoàng đổng cộng lại vẫn không đủ xài.
Rất nhanh, Hoàng đồng cũng nhận được tin tức chạy vội đến đây. “Ngồi xuống đi, Tiểu Hoàng à, vừa nãy chủ tịch Giang trò chuyện vài câu với tôi, tôi cảm thấy anh ấy là một thương gia vô cùng có tầm nhìn, kinh doanh điện ảnh thì cậu phải học hỏi theo anh ấy nhiều, đừng mãi dùng chiêu trò trước kia, không xem được tí nào cả."
Sắc mặt của Hoàng đồng hơi thay đổi, ngượng ngùng ho khan hai tiếng: “Cha nuôi.”
Giang Tùy An ngồi cạnh bổ sung thêm một câu thâm sâu: “Nếu Hoàng đồng không hài lòng về bộ phim của mình, có thể tiếp tục hoàn thiện, dành nhiều công sức vào chế tác hậu kỳ” “Họ Giang kia, tôi làm ăn ra sao không cần anh dạy! Anh dựa vào cái gì mà nghênh mặt nghênh mày, chẳng lẽ chỉ mình anh có thể làm phim ảnh? Người khác không thể quay hay sao?” Hoàng đồng hơi tức giận. “Câm mồm! Cậu là con người thế nào tôi còn không hiểu rõ ư? Nếu cậu cạnh tranh lành mạnh, chủ tịch Giang sẽ đến tận nơi để tìm tôi ư?” Trần gia vò đầu, không hề khách khí thẳng thừng trách móc. “Thật ra bây giờ cách thời gian kết thúc công chiếu cũng chỉ còn một tuần, mọi người lựa chọn công chiếu vào lúc này, đều vì kiếm tiền, hay mỗi người nhường một bước, giao quyền định đoạt cho thị trường, không ai can dự lẫn nhau, sao nào?” “Dựa vào cái thá gì!” Hoàng đồng vừa nghe liền sốt ruột, hắn ta đương nhiên biết tiêu chuẩn bộ phim của mình ra sao, nếu cạnh tranh công bằng thì hắn ta còn kiếm được tiền ư? “Được, nếu đã như vậy thì tôi nhường một bước, anh tùy ý. Giang Tùy An vô cùng bá khí thốt ra một câu, thoáng chốc, khí thế lan tỏa từ con người đè nén Hoàng đồng nói không nên lời, ngay cả Trần gia cũng thu hồi nụ cười. “Anh... Anh có lòng tốt vậy ư?” “Lời tôi đã nói tuyệt đối sẽ thi hành, nhưng tôi chỉ có một yêu cầu, không được đυ.ng chạm người của Đại Hoa chúng tôi dù chỉ một ngón tay, nếu không... Giang Tùy An nói xong, đứng dậy nói: “Tôi nghĩ Hoàng đồng là người thông minh, nếu anh vì kiếm tiền mới gia nhập thị trường này, chắc không muốn tâm huyết nửa đời người của mình đổ sông đổ biển nhỉ?” “Tôi khuyên anh hãy cẩn thận lời nói, tôi đã nể mặt của Trần gia rồi, nếu sau này anh còn nảy sinh chủ ý xằng bậy nào đó, đừng trách tôi không nể tình" “Nếu tôi ra tay, có thể khiến sản nghiệp tích lũy nhiều năm của anh sụp đổ hoàn toàn, tốt nhất anh hãy suy nghĩ thật kỹ.”
Trần gia dựa vào ghế sofa, khi Giang Tùy An thốt ra những lời này, cuộc chiến giữa bọn họ đã xuất hiện thắng bại. “Còn không tỏ thái độ?” Trần gia đập bàn trà: “Chủ tịch Giang người ta đã nhường một bước rồi, nếu cậu vẫn giở thủ đoạn thấp hèn, mưu trục lợi ích, tôi cũng không buông tha cho cậu đâu.”
Hoàng đồng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể lớn tiếng nói: “Vậy được, do anh tự nói đấy!” “Tôi cũng sẽ không đυ.ng chạm người của Đại Hoa, chuyện của Ngô Tịnh Nhiên đã qua đi, tôi xin lỗi.”
Nghe thấy lời nói của hắn ta, nụ cười của Giang Tùy An sâu đậm thêm chút ít, không nói gì thêm.
Đứng dậy gật đầu chào Trần gia: "Hôm nay tôi muốn nói gì đều đã nói rồi, còn phải về nhà với bà xã, không đón tiếp nữa.
Nói xong, đôi chân dài vận âu phục của anh sải ra ngoài cửa.
Tần Vũ luôn chờ đợi trước cửa nhìn đồng hồ, đi theo Giang Tùy An đến bãi đỗ xe.
Thế nhưng Giang Tùy An vừa vào trong, liền bắt gặp Nhan Ôn đang ngồi bên ghế lái, mở đèn xe chờ đợi anh. “Sao đến đây rồi?”
Sắc mặt của Giang Tùy An hơi thay đổi, vội vàng mở cửa lên xe. “Chồng của em phải đi đánh trận, đương nhiên em phải làm quân hậu viện gửi sự ủng hộ lớn nhất đến cho anh ấy rồi!” Nhan Ôn bật cười tươi tắn: “Vụ việc đều đã dàn xếp ổn thỏa rồi, có đúng không nào?”
Giang Tùy An nói với Tần Vũ một câu: “Tiến hành theo kế hoạch