Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 156: Vòng tay rộng rãi nhất

Tối hôm đó, Giang Tùy An về nhà rất sớm, anh muốn dành một chút thời gian bên cạnh Nhan Ôn, cho dù cô kiên cường đến mấy, tâm trạng hiện giờ cũng sẽ không tốt.

Nhan Ôn là người phụ nữ có chủ kiến nhất mà anh từng gặp, cô biết rõ bản thân muốn gì và tuyệt đối sẽ không vì người khác mà thỏa hiệp.

Chính vì vậy, cô cũng dễ bị tổn thương hơn.

Giang Tùy An vừa bước vào cửa liền nghe thấy giọng của Nhan Ôn vang đến: “Về rồi à? Em đã nấu cơm xong rồi, anh đi rửa tay thì có thể ăn được rồi." “Bây giờ em vẫn còn tâm trạng nấu cơm à?” Giang Tùy An mỉm cười ôm lấy eo cô. “Không cười không lẽ khóc à? Nếu em khóc vì chuyện này, vậy nước mắt của em thật không đáng giá” Nhan Ôn nhấp nháy đôi mắt tinh nghịch, quàng lấy cổ Giang Tùy An: “Hơn nữa em có một ông xã thương em như vậy, bất kể gặp phải trắc trở gì, em đều có thể vượt qua!"

Giang Tùy An ôm chặt cô vào lòng và nói nhỏ nhẹ: “Anh không muốn thấy em bị tổn thương, bị người khác lợi dụng... anh sẽ đau lòng."

Anh là chủ tịch của Đại Hoa, là vị vua trong giới giải trí, mà cô là người phụ nữ anh yêu thương nâng niu trong lòng bàn tay.

Muốn anh trơ mắt nhìn tin đồn bên ngoài rợp trời, anh không làm được. "Có anh ở phía sau làm chỗ dựa của em, em mới có thể can đảm như vậy, nếu không... có lẽ em thực sự sẽ bị họ ức hϊếp đến rơi nước mắt” Nhan Ôn làm nũng.

Bởi vì có anh, cô mới có thể dũng cảm tiến tới.

Giang Tùy An đã bị thuyết phục bởi lời nói này, trong mắt chan chứa ý cười: "Nếu phu nhân đã nói vậy, anh đành nghe lệnh."

Hai vợ chồng họ chưa bao giờ muốn gây sự, nhưng nếu Trình Vận ngày càng dồn ép thì đừng trách Nhan Ôn không nể tình.

Sáng ngày hôm sau.

Quảng cáo của WM chuẩn bị được phát sóng.

Người hâm mộ của Âu Thần ai nấy đều vô cùng phấn khích, họ đang đợi xem trò cười của đạo diễn và Nhan Ôn. Không ngờ có nghệ sĩ dám thay thế vai nam chính của Âu Thần thật, đợi mà nhận một rổ đá đi! "Đám người hâm mộ này hài quá."

Âu Thần xem bình luận trên điện thoại, nói một cách hả hê: “Tôi chỉ cần thể hiện một chút không vui thôi, đám người mù quáng này đã đi gây chiến với Nhan Ôn giúp tôi rồi, nếu tôi..." "Được rồi, đừng nói nữa, đừng để người khác nghe được!" Người quản lý kéo Âu Thần: “Lần trước cậu tiết lộ chuyện Áo Lai phong sát Nhan Ôn đã gây ra không ít rắc rối." "Tôi đâu có nói sai!” Âu Thần định đi gặp nhà sản xuất của bộ phim tiếp theo, đang vô cùng đắc ý nhưng nghĩ quảng cáo của WM sắp phát sóng rồi, ít nhiều gì anh cũng có chút không hài lòng. “Đều do tôi biết lợi dụng đám người hâm mộ này mới có độ nổi tiếng như ngày hôm nay! Anh biết gì chứ!"

Người quản lý không tài nào ngăn cản được sự cao ngạo của anh ta nên đành im miệng.

Có được quan hệ công chúng của công ty quản lý Âu Thần, cùng với sự ủng hộ của đám người hâm mộ, quảng cáo sắp phát sóng của WM ắt cũng sẽ không nhận được phản hồi tốt.

Bọn họ đang đợi xem trò cười của Nhan Ôn.

Cùng một lúc.

Nhan Ôn cầm đồ điều khiển ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc chủ tịch Đại Hoa. So với lần chụp hình trước, lần này đứng chung một khung hình với Giang Tùy An khiến cô vừa mong đợi vừa hoảng loạn..

Họ sắm vai một cặp tình nhân, không biết có ai nhận ra thân phận của Giang Tùy An không hoặc là chú ý tới quan hệ thực sự của họ.

Mà Giang Tùy An ở kế bên đang xem tài liệu lại không hề gợn sóng.

Khoảnh khắc quảng cáo phát sóng, Nhan Ôn vừa nhìn đã thấy biểu cảm trên màn hình của cô, cô nhìn anh một cách quyến luyến, tựa như đang nhìn cả một thế giới, niềm hạnh phúc và ngọt ngào thể hiện ra khiến bản thân cô cũng cảm thấy đỏ mặt.

Tất nhiên, Giang Tùy An chưa từng lộ mặt trong tất cả khung cảnh, cho dù có cũng chỉ có bóng lưng và đôi tay của anh.

WM kết thúc với tấm hình cuối cùng hai người dựa sát vào nhau, phối hợp với âm nhạc và kính lọc, toàn bộ khung cảnh đẹp đẽ đến ná thở.

Sau khi quảng cáo được phát sóng, bảng quảng cáo khổng lồ do WM chế tạo được trưng bày trong các trung tâm mua sắm, hoạt động tuyên truyền của nhẫn cưới WM đã chính thức mở màn.

Tiếp đó điện thoại của Tiêu Cảnh Hàng xém bị gọi đến nổ tung, rất nhiều người muốn mời Nhan Ôn đến quay phim, còn có đạo diễn hỏi thăm thân phận người cộng tác với Nhan Ôn, muốn hai người làm một cặp tham gia chương trình thực tế, cùng nhau quay phim...

Quảng cáo lần này của WM đã đạt được tầm ảnh hưởng chưa từng có, những người hâm mộ và cư dân mạng từng xem đều cảm thấy cảnh quay tuyệt đẹp, hận không thể lập tức đi đặt một cặp nhẫn.

Bởi vì màn biểu diễn của Nhan Ôn khiến mọi người thực sự cảm nhận được niềm hạnh phúc của tình yêu, mà hôn nhân chính là sự thăng hoa của tình yêu!

Nhẫn cưới là lời hứa hẹn giữa hai người chứ không phải là một sự ràng buộc. “Trời ạ, người đàn ông này là ai, bảo Nhan Ôn đến với anh ấy đi!" “WM đang quay quảng cáo hay là đang quay phim điện ảnh vậy, tại sao xem mãi không ngán!” "Tôi cam tâm tình nguyện ăn sạch một rổ bánh gato này!" "Tuy nam chính không lộ mặt nhưng anh ấy rất có khí chất, chắc chắn là một anh chàng chủ tịch phong độ, tốt hơn nhiều so với Âu Thần gì đó nhiều! Tôi phải chuyển thành người hâm mộ thôi!" "Nam chính này đẹp trai quá..."

Không ngờ quảng cáo này nhận được nhiều lời khen ngợi như vậy, Nhan Ôn và nam thần bí ẩn đó đã lên tận bảng tìm kiếm.

Còn Âu Thần sớm đã bị mọi người lãng quên.

Đám người hâm mộ bị anh ta lôi kéo vốn đang chờ đợi xem trò cười của Nhan Ôn, nhưng hiệu quả của quảng cáo khiến họ không thể làm trái lương tâm đi công kích Nhan Ôn được, họ cũng thật lòng cảm thấy quảng cáo này rất tuyệt vời!

Về chiều cao và khí chất, Âu Thần dường như cũng không phải đối thủ của nam thần bí ẩn này...

Ngoại trừ không thấy được mặt ra, những nơi khác đều hoàn hảo không có chỗ chế.

Trên mạng đột nhiên nổi lên một chiều hướng ngôn luận: “May là đổi Âu Thần đi, cho chúng tôi một cặp đôi đẹp mắt như thế!" "Tán thành, tán thành! Bóng lưng của nam thần thực sự rất ngầu!”

Âu Thần vừa họp xong, muốn biết phản ứng sau khi quảng cáo được phát sóng, anh ta đang đợi xem kịch đấy nhưng người quản lý cứ không cho anh ta xem điện thoại, Âu Thần bực mình nói: “Đưa điện thoại cho tôi!” “Âu Thần... cậu tốt nhất là đừng nên xem." Người quản lý ấp a ấp úng. “Bớt nói thừa!” Âu Thần giật lấy điện thoại trong tay anh ta, nhấp mở trang web với một nụ cười nhạo báng, nhưng sau khi anh xem hết đoạn quảng cáo thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, còn có những bình luận đó... "Người này là ai!”

Âu Thần hét lên đầy giận dữ: "Dám nói anh ta đẹp trai hơn tôi? Bọn họ mù hết rồi sao!"

Người quản lý không dám trả lời, không phải khán giả bị mù mà là Âu Thần sống trong sự ảo tưởng của bản thân anh ta, không nhận rõ sự thật.

Mặc dù anh là người quản lý của Âu Thần, vốn nên đứng về phía Âu Thần. Nhưng sau khi xem đoạn phim đó, anh cũng phải nói một câu công bằng, người đàn ông kia quả thật bỏ xa Âu Thần mấy chục cây số!

Nhưng từ trước đến nay Âu Thần rất tự phụ, không chịu khuất phục. “Bây giờ tình hình đã khác với trước kia, cậu tốt hơn là thay đổi tính tình của cậu đi, cấp cao công ty hỏi tới cũng đừng tỏ thái độ như thế nữa." "Muốn tôi khuất phục, không có cửa đâu!" Âu Thần hậm hực đóng sầm cửa lại rồi rời đi.

Người quản lý bất lực đi theo, coi như khi nãy anh chưa từng nói gì cả, sớm muộn gì Âu Thần cũng sẽ chết bởi cái tính của anh ta.

Anh ta vẫn chưa phát hiện ra, chính vì chuyện lần này, lượng người hâm mộ của anh ta đã giảm mất năm mươi ngàn.