Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 149: Anh tới muộn rồi

Biểu hiện của Nhan Ôn rất xứng với trang sức của WM và hòa hợp một vẻ đẹp dịu dàng chỉ có ở phái nữ khiến người ta phải cảm thán, người phụ nữ đang yêu thực sự quá đẹp.

Đạo diễn hỗ một tiếng cắt, bảo nhân viên công tác chuẩn bị cảnh quay tiếp theo.

Nhưng Giang Tùy An vẫn nhìn người phụ nữ ở trước mặt: “Đột nhiên anh hối hận với quyết định không lộ mặt, người phụ nữ xinh đẹp như vậy, anh phải tuyên bố chủ quyền càng sớm càng tốt!" "Cách thời gian ước hẹn của chúng ta còn ba tháng."

Nhan Ôn ngẩng đầu lên, ánh mắt như vì sao chan chứa sự yêu thương và cảm động.

Cô cảm thấy hạnh phúc vì mọi thứ ngày hôm nay và hạnh phúc vì người đàn ông đứng trước mặt cô là Giang Tùy An.

Mặc dù anh không cho cô một hôn lễ nhưng luôn ở bên cạnh cô bằng cách này, nghi thức thực sự quan trọng sao? Chỉ cần người mình yêu ở bên cạnh, mỗi một ngày đều có thể có nghi thức lãng mạn.

Chỉ có tình yêu đích thật mới có thể trao nhau cho đối phương.

Đạo diễn Trần và người phụ trách của WM cùng trao đổi ý kiến, cảm thấy hai khung cảnh trước vô cùng tuyệt vời, có thể trực tiếp thông qua. Đồng thời theo kế hoạch, mức độ hoàn thành cao như vậy, có thể hoàn thành công việc trước bốn đến năm tiếng.

Hai người đều bước vào phòng thay đồ của mình, chuẩn bị cho cảnh quay thứ ba.

Đây cũng là cảnh quay quan trọng nhất.

Vì để trưng bày nhẫn cưới và cả bộ trang sức, Nhan Ôn sẽ mặc chiếc váy cưới thực sự đứng trước cửa nhà thờ, cùng bước vào lễ đường kết hôn với người đàn ông đó.

Trường quay có bối cảnh nhà thờ, thêm công đoạn hậu kỳ nữa thì hoàn toàn không cần lo lắng.

Thợ trang điểm của Nhan Ôn thay phụ kiện tóc cho cô, mặc chiếc váy cưới giúp cô. Để làm nổi bật hoàn toàn sợi dây chuyền và phụ kiện trên cổ cô cùng với chiếc nhẫn cưới trên tay, kiểu dáng của chiếc váy cưới này vô cùng đơn giản, cách thiết kế kiểu tơ lụa tổng thể làm tôn lên vòng eo của cô, đuôi váy trải dài xuống đất, trông rất thanh lịch nhã nhặn.

Váy cưới đắt đỏ đến mấy, lộng lẫy đến mấy cũng không quan trọng, quan trọng nhất là người nắm tay cô là ai.

Như mối tình giữa cô và Giang Tùy An, không cần công khai cũng có thể tràn ngập hạnh phúc. “Nhan Ôn, em thực sự rất đẹp." Chị Hà không khỏi cảm thán: “Có thể thực hiện ước mơ của em bằng cách thức như vậy cũng là một cơ hội hiểm có." "Mặc dù váy cưới rất bình thường, nhưng cô rất đẹp, váy cưới đơn giản như thế trái lại trông rất cao cấp” Thợ trang điểm khen ngợi.

Chị Hà nói nhỏ: “Lát hồi chị sẽ yêu cầu nhân viên đưa riêng một phần ảnh gốc để cho em làm kỷ niệm” “Vâng” Nhan Ôn nở một nụ cười ngọt ngào rồi đeo bộ trang sức kia vào.

Cô không phải chưa từng quay quảng cáo như vậy, mà mọi thứ ngày hôm nay đều bởi vì người bên cạnh cô đã thay đổi.

Khi Nhan Ôn bước ra khỏi phòng trang điểm, Giang Tùy An đã thay đồ xong đứng ở ngoài đợi cô. Mặc dù biết Nhan Ôn quả thật là một người đẹp, nhưng khi thực sự thấy cô mặc váy cưới, trái tim của Giang Tùy An vẫn cảm thấy rung động.

Vợ của anh cực kỳ xinh đẹp...

Người phụ trách của WM và nhân viên công tác nhìn thấy biểu cảm của họ, đều cảm thấy nếu họ không phải một đôi thì thật đáng tiếc! "Chuẩn bị, bắt đầu!”

Sau khi đạo diễn Trần lên tiếng, hai người lập tức bước vào trạng thái. Giang

Tùy An nắm lấy tay Nhan Ôn, từng bước đi vào giáo đường thiêng liêng, trong vô hình tình cảm giữa họ cũng được thăng hoa.

Không còn là sự động lòng khi là người yêu nữa, họ sẽ nói lời thề thiêng liêng tại đây, trao nhẫn cưới cho nhau và trở thành một phần quan trọng nhất trong cuộc sống của đối phương.

Cuối cùng hai người quay lưng với ống kính, Nhan Ôn đội khăn voan cô dâu, chầm chậm dựa vào bờ vai cường tráng của anh.

Chiếc nhẫn trong tay cô cũng được đeo vào ngón áp út, đây chính là niềm hạnh phúc không cần lời nói! "Tốt, quá tuyệt vời!” Đạo diễn Trần cực kỳ kích động.

Ghi hình lần này muôn vàn trắc trở, không ngờ sẽ có sự bất ngờ như vậy.

Các nhân viên công tác đều tập trung vào đó, cho đến khi họ tách ra mới ý thức được đây chỉ là một quảng cáo.

Quảng cáo WM này chắc chắn sẽ nổi tiếng.

Nhan Ôn và Giang Tùy An đưa mắt nhìn nhau rồi trở về vị trí của mình, một người là diễn viên nữ trong giới giải trí, một người là chủ tịch của tập đoàn Đại Hoa. "Biểu hiện của Nhan Ôn rất tốt, vai diễn khách mời của chủ tịch Giang cũng rất hoàn hảo!" Đạo diễn Trần chân thành khen ngợi. "Chủ tịch Giang, thật cảm ơn anh!" Người phụ trách của WM mỉm cười cảm ơn. "Không có gì, vậy tôi đi trước đây, nhớ lời tôi nói, chuyện hôm nay phải bảo mật, tất cả đặc trưng thể hiện thân phận của tôi đều không được xuất hiện trên màn hình." "Không thành vấn đề!"

Nhan Ôn mỉm cười nói với Giang Tùy An: “Vậy tạm biệt chủ tịch Giang."

Họ sẽ gặp nhau ở nhà sớm thôi.

Người quản lý của Âu Thần đợi ở bên cạnh hồ bơi, nhìn Âu Thần lại bơi thêm một vòng, vóc dáng cường tráng và làn da màu đồng của anh vô cùng hút mắt, chẳng trách đám người hâm mộ đó lại chết mê chết mệt anh ta đến vậy.

Nhưng tính tình của anh ta thật khiến mọi người ngao ngán.

Người quản lý biết Nhan Ôn thất hẹn thực sự khiến người ta không vui nhưng cách làm của Âu Thần là vi phạm hợp đồng. Nếu không phải ỷ vào thế lực của ba anh ta, anh ta làm sao dám hống hách đến vậy. “Được rồi, đi quay quảng cáo thôi."

Âu Thần lên bờ, vừa lau đi những giọt nước vừa nói. “Được được được, tôi đi lái xe liền, cậu mặc nhiều áo một chút, đừng để bị cảm, đám người hâm mộ còn đang chờ đợi để gặp cậu đấy." "Bọn họ đúng là có nhìn cả trăm lần cũng không biết chán khuôn mặt này của tôi mà!” Âu Thần hất tóc lên, tỏ ra vô cùng đắc ý.

Bây giờ anh đến đó chính là cứu tinh của cả đoàn phim, anh đang đợi xem bộ dạng xúc động rơi lệ của họ, đặc biệt là Nhan Ôn!

Anh còn phải nói Nhan Ôn chính là thủ phạm gây nên mọi chuyện ngày hôm nay ở trước mặt mọi người!

Chẳng mấy chốc, xe của Âu Thần đã chạy vào trường quay, nhưng trong trường quay không có một chút động tĩnh nào cả, cửa lớn đã khóa lại, chỉ có cửa phụ vẫn đang mở, có công nhân đang dọn dẹp đạo cụ và hoàn thành công việc còn lại.

Chẳng lẽ vì sự vắng mặt của Âu Thần nên buổi quay được hoãn lại?

Người quản lý suy đoán rồi gọi cho người phụ trách của WM, nhưng đối phương đã về công ty báo cáo và còn nói rõ một cách lạnh nhạt rằng chuyện hôm nay sẽ nói trực tiếp với công ty quản lý của Âu Thần.

Người quản lý của Âu Thần hắng giọng: "Cũng đâu phải chuyện to tát gì, bây giờ Âu Thần chúng tôi còn bị bệnh nhưng đã đến đây, có thể ghi hình rồi."

Người phụ trách của WM không đưa ra câu trả lời nào mà ngắt máy luôn. "Loại người gì vậy!" Người quản lý của Âu Thần hừ lạnh đầy giận dữ, kéo lấy một công nhân rồi nói: “Đạo diễn Trần đâu? Âu Thần của chúng tôi đã đến rồi.” “Âu Thần? À, nam chính hôm nay quay quảng cáo à?" Công nhân buông đạo cụ trong tay xuống và nói: “Quảng cáo đã quay xong rồi, đạo diễn Trần cũng đi rồi, bây giờ các người mới đến thì muộn rồi." “Cái gì? Nam chính vẫn chưa tới, làm sao quay quảng cáo được? Chẳng lẽ chỉ quay một mình Nhan Ôn thôi sao?" Người quản lý nghệch ra vì kinh ngạc. "Không phải, đạo diễn đã đổi người rồi, buổi ghi hình rất suôn sẻ và đã kết thúc trước nửa ngày, bây giờ trường quay đã trống không rồi." Nhân viên công tác tiếp tục dọn đạo cụ, không đếm xỉa đến họ nữa.

Sắc mặt của người quản lý đã đen như than!

Họ thật gan, dám đối Âu Thần đi? Anh tức đến rùng mình, do dự hồi lâu rồi quay trở về xe, không biết phải nói thế nào với Âu Thần.