Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 1250: Hôm nay là thứ bảy

Hạ Nhược Tâm nghe thấy đáp án như vậy, trong long đến là không tự biết thoải mái một chút, cô bưng lên cái cốc trên bàn, ngón tay hơi hơi chạm vào thân cốc,

nước ấm

trong cốc cũng dần dần ấm áp ngón tay cô.

“Sở Luật, anh nói xem Cao Dật có tin hay không?”

“Sẽ.” Sở Luật hơi hơi nhếch môi mỏng, có chút hương vị lạnh nhạt. “Em phải tin tưởng, thực ra con người đều thích đẩy trách nhiệm lên người người khác. Cao Dật là người, anh ta cũng không ngoại lệ, anh ta có tư tâm, hiện tại anh ta muốn đứa bé, muốn Lục Tiêu Họa, nhưng mà cũng không yên lòng mẹ đứa bé, chuyện này đối với một người đàn ông mà nói, rất khó lựa chọn, hiện tại em cho anh ta một sự lựa chọn, anh ta có thể đem tất cả toàn bộ đều đổ lên người em, bởi vì em thay đổi… em buông tha. Có khả năng anh ta sẽ

cho là em

cũng không có tốt như anh ta tưởng tượng, như vậy anh ta có thể tiếp nhận một chút, mặc kệ là bị ép buộc, vẫn lại là tự nguyện.”

“Anh ấy không phải người như vậy.” Hạ Nhược Tâm ngắt lời nói của Sở Luật, chỉ là, trong lòng cô rất rõ ràng, Sở Luật nắm được triệt để tâm tư Cao Dật, thậm chí thấu hiểu tận xương.

Nếu không phải như thế

thì sao anh có thể cùng cô diễn trò diễn như thế này, khả năng trong lòng anh, cũng hi vọng như vậy.

“Anh dẫn con gái đi làm cái gì?” Hạ Nhược Tâm vội vàng đứng lên, chắn trước mặt Sở Luật, cô vương tay hướng Sở Luật. “Đem con gái trả lại cho tôi.”

Tiểu Vũ Điểm hướng tay mẹ vươn ra, nhưng mà cha lại ôm bé không rời,



chớp mắt một cái, sau đó cắn cắn tay nhỏ của mình.

“Mẹ, cha nói, Tiểu Vũ Điểm một ba năm là ở với mẹ, hai bốn sáu là ở với cha.”

Bây giờ Hạ Nhược Tâm mới nhớ tới, giống như là cô vói Sở Luật đã thỏa thuận, hai người bọn họ là cha mẹ đứa bé, đều là người đứa bé không thể tách rời, bọn họ không có khả năng cãi vã chuyện này.

Hai người đều là trải qua quá nhiều chuyện, đã không thích hợp vãi vã, cho nên, bọn họ thỏa thuận, mà hôm nay đúng lúc là thứ bảy, Tiểu Vũ Điểm nheo mắt muốn cùng trở về với Sở Luật.

“Kia không phải còn có cuối tuần sao?” Một tuần bảy ngày, cũng chỉ chiếm ba ngày, nhưng mà Sở Luật là bốn ngày, đây không phải đối với cô vô cùng không công bằng.

“Con bé muốn học khiêu vũ.” Sở Luật đem con gái ôm lại một chút, một bàn tay đã dặt ở cửa. “Nếu

em cảm thấy không công bằng thì có thể tới nhà của anh.”

Tiểu Vũ Điểm cùng chào tạm biệt với mẹ, anh mở cửa, nói xong với Hạ Nhược Tâm.

Tiểu Vũ Điểm ngoan ngoãn vẫy vẫy tay với Hạ Nhược Tâm, không có nỡ rời xa mẹ, thật sự Hạ Nhược Tâm tức giận muốn đem người đàn ông nào đấy đến Hỏa Tinh, như vậy không ai có thể tranh giành con gái với cô.

Lục gia rộng lớn lại không có ai cả, cô ngồi trên sô pha ôm lấy cái cốc không biết phải làm gì.

Ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng gõ cửa, cô đứng lên, đi qua mở cửa, Tiểu Vũ Điểm để tay ra sau lưng, sau đó miệng nhỏ mở ra, lại vươn hai tay nhỏ hướng cô.

“Mẹ, chúng ta đi đến nhà cha làm khách có được hay không? Cha nơi đó làm rất nhiều đồ ăn, con với cha ăn không hết, mẹ cùng với cha con cùng ăn có được hay không?”

Sở Luật đứng ở sau người Tiểu Vũ Điểm, sau đó cúi người, xoa xoa đầu nhỏ của con gái.

“Hoan nghênh em đến làm khách nhà anh. Em

yên tâm,

anh không có cầm thú làm gì đối với em?”

Hạ Nhược Tâm ngồi xổm người xuống, vừa thấy khuôn mặt nho nhỏ của con gái, vô cùng không nỡ.

Cô nghĩ nghĩ, cũng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lại sô pha lấy túi, đi theo Sở Luật ra xe.

Đối với Sở gia, thực ra cô không hề xem như xa lạ, Sở Luật đã dọn về biệt thự nhỏ hai tầng ban đầu, cửa vừa mở ra, mùi thức ăn bên trong đã truyền ra, Hạ Nhược Tâm nhìn thoáng qua thời gian hiện tại, đều đã hơn bảy giờ, cũng khó trách,

đã đến giờ muốn ăn cơm, nếu không nhắc đến

thì cô cũng đã thực sự cảm thấy mình đói bụng.

“Trước tiên ăn cơm đẫ.” Sở Luật giao con gái cho Hạ Nhược Tâm. “Em đưa bé đi rửa tay,

anh đi xử lý một số chuyện công ty.”

“Cảm ơn.” Hạ Nhược Tâm kéo tay con gái qua, thực ra cô biết, anh là cố ý đem thời gian tặng cho cô.

Người đàn ông này có khi ác liệt, nhưng có những khi dường như cũng không phải quá tệ.

Sở Luật nhíu mày, anh nhận lấy lời cảm ơn của cô,

tầm mắt của anh dừng lại vào ngườ Hạ Nhược Tâm, con ngươi ánh lên một loại u ám khó hiểu, cuối cùng dừng lại cổ của cô, nhưng mà không có xuống phía dưới.

Thực sự Hạ Nhược Tâm bị anh nhìn đến sởn tóc gáy, nhưng mà

thật may, đúng lúc người đàn ông này rời đi,

không thì cô

không biết kế tiếp nên làm sao, chính mình muốn đối mặt với anh như thế nào.

“Đi thôi, Tiểu Vũ Điểm, mẹ đưa con đi rửa tay.” Cô nắm chặt tay của con gái, đối với nơi này không hề xa lạ, toilet ở nơi nào, phòng cho khách ở đâu, thư phòng của Sở Luật ở đâu, cô đều nhớ rõ, trừ phi ngôi nhà này, bị sửa sang lại toàn bộ.

Nhưng mà, hiển nhiên, đây là không có khả năng.

Bởi vì Sở Luật vô cùng thích bố cục nơi này, đây là một tay anh bày biện ra, đối với nơi này, đặc biệt có tình cảm khác, cho nên, anh không dễ dàng

thay đổi

bố cục nơi này.

Cô mở một cánh cửa ra, quả thật là toilet, cái này cũng là cái chuyên sử dụng của anh,

nhưng cô thấy được rât nhiều đồ dùng dành cho bảo bảo, bồn tắm lớn có vẽ tranh ngộ nghĩnh, mà hiển nhiên, đây cũng là Tiểu Vũ Điểm thường xuyên sử dụng.

Trong lòng Hạ Nhược Tâm không khỏi cảm kích người đàn ông này, mặc kệ giữa anh và cô đã có quá nhiều chuyện xảy ra, đối với Tiểu Vũ Điểm, anh đã làm vô cùng tốt, tuy nhiên nói, tai nạn của Tiểu Vũ Điểm cũng là do anh mà ra.

Nhưng hiện tại nhớ lại, dường như…

Cũng không thể trách anh.

Cô giúp Tiểu Vũ Điểm rửa tay thật sạch, mang theo cô quay trở lại, trong phòng khách, không có một người, khi bọn họ tiến vào, bảo mẫu dọn dẹp cũng đều không còn.

“Anh đã cho bọn họ trở về.” Sở Luật đi tới, đã thay một bộ quần áo mới, tùy ý mặc một chiếc áo sơ mi, cổ áo mở ra và cúc, tuy không có lộ ra hơn phân nửa ngực, nhưng mà cũng có thể nhìn thấy, tuổi trẻ làn da săn chắc của anh. Người đàn ông ba mươi tuổi, thực sự mới đúng là thời kỳ cao nhất của người đàn ông, anh thành thục, anh không thiếu kim tiền, đồng thời bề ngoài của anh cũng đều là xuất sắc.

Hai mắt của Hạ Nhược Tâm dời đi, mới phát hiện mình đã nhìn lầm rồi, cũng suy nghĩ nhiều. Chuyện như là nhìn chằm ngực người đàn ông mà cô không muốn nhìn, cô không phải nữ sắc lang, đương nhiên cô cũng nghe được những lời nói vừa rồi của Sở Luật.