Lúc này Lâm Tiêu đang ngồi tại ghế sô pha trong nhà, trong tay hắn là chiếc điện thoại của Lâm Chỉ Nhược làm cho hắn. Toàn thân Lâm Tiêu không mặt quần áo, giữa 2 chân hắn là Lâm Tịnh Kỳ, nàng lúc này đang ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của Lâm Tiêu.
“Phụ lại xem nữa à!” Lâm Chỉ Nhược đi đến bên cạnh cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì không hề có biểu hiện gì trên khuôn mặt mà nói:
“Dù sao quả trứng đó sắp đến lúc tỉnh giấc rồi! Ta cần biết để chuẩn bị!”
Lâm Chỉ Nhược nghe vậy thì híp mắt cười nhìn Lâm Tiêu một cái sau đó hôn lên mặt hắn rồi đi vào phòng thí nghiệm của nàng! Lâm Tiêu đang định cầm điện thoại lên xem tiếp thì một cơn kɧoáı ©ảʍ liền ập đến, Lâm Tiêu liền đưa tay đè đầu của Lâm Tịnh Kỳ xuống khiến côn ŧᏂịŧ của hắn cắm sâu vào miệng nàng và bắn ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Lâm Tịnh Kỳ liền nhanh chóng nuốt lấy đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ đó! Sau khi bắn xong thì Lâm Tiêu buông đầu của Lâm Tịnh Kỳ ra!
Lâm Tịnh Kỳ liền buông côn ŧᏂịŧ của Lâm Tiêu ra sau đó liếʍ môi rồi nói:
“Papa! Thì ra vị của tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại ngon đến vậy a!”
Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười, hắn kéo Lâm Tịnh Kỳ đứng lên sau đó đến trước mặt hắn, Lâm Tiêu trước giờ đối với loli vẫn rất yêu thích cho nên hắn cố tình thiết lập cho Lâm Tịnh Kỳ còn nhỏ tuổi.
Hắn nhắm côn ŧᏂịŧ của mình ngay âʍ đa͙σ của Lâm Tịnh Kỳ sau đó kéo Lâm Tịnh Kỳ chậm rãi ngồi xuống, âʍ đa͙σ của Lâm Tịnh Kỳ còn nhỏ nên khi đầu côn ŧᏂịŧ của Lâm Tiêu tiến vào thì hắn liền cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của hắn bị co bóp lại.
Sau đó hắn từ từ tiến vào sâu hơn!
“Aa~!” Lâm Tịnh Kỳ rên lên khi Lâm Tiêu tiến vào sâu hơn!
Tiến vào một lúc thì Lâm Tiêu liền cảm nhận được một màng chắn. Lâm Tiêu liền nắm lấy eo Lâm Tịnh Kỳ hơi nhất lên sau đó liền kéo mạnh xuống!
Côn ŧᏂịŧ của hắn liền xuyên qua lớp màn chắn đó.
“Aa!” Lâm Tịnh Kỳ kêu lên một tiếng đau đớn!
Lâm Tiêu không động ngay mà hôn lên môi của Lâm Tịnh Kỳ, tay của hắn thì ngang dọc khắp cơ thể nàng, một lúc sau Lâm Tịnh Kỳ không thấy đau nữa mà thay vào đó là cảm giác ngưa ngứa từ âʍ đa͙σ truyền đến.
“Papa...con ngứa~!” Lâm Tịnh Kỳ nói!
Nghe vậy thì Lâm Tiêu mỉm cười, hắn nắm lấy eo Lâm Tịnh Kỳ sau đó bắt đầu đưa lên xuống, côn ŧᏂịŧ của Lâm Tiêu liền bắt đầu ra vào âʍ đa͙σ của Lâm Tịnh Kỳ.
“A....a....a....a!” Lâm Tịnh Kỳ rên lên mỗi lần Lâm Tiêu tiến vào.
Một lúc sau Lâm Tịnh Kỳ liền xoay người lại và đứng xuống đất, âʍ đa͙σ của nàng vẫn đang dính chặt vào côn ŧᏂịŧ của Lâm Tiêu. Lần này không cần Lâm Tiêu động nữa mà Lâm Tịnh Kỳ tự động chuyển động mông lên xuống.
“A~….Papa~….con sướиɠ quá~….A~….con muốn Papa mãi ở trong con!” Lâm Tịnh Kỳ vừa rêи ɾỉ vừa nói!
Bỗng nhiên từ côn ŧᏂịŧ của Lâm Tiêu liền truyền đến một cơn lạnh buốt khiến cho toàn thân Lâm Tịnh Kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Điều này khiến nành càng thêm ra sức. Mặc dù lần đầu nhưng Lâm Tịnh Kỳ rêи ɾỉ vô cùng lớn.
Tiếng rên của Lâm Tịnh Kỳ lớn đến nổi vang vọng khắp nơi. Sau một lúc lâu Lâm Tiêu liền đẩy mạnh vào trong và phát ra một âm thanh lớn!
Lâm Tiêu liền phóng ra một luồn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong âʍ đa͙σ của Lâm Tịnh Kỳ! Lâm Tiêu rút côn ŧᏂịŧ của mình, Lâm Tịnh Kỳ liền ngồi bệt xuống đất do mệt mỏi, Lâm Tiêu ôm lấy Lâm Tịnh Kỳ đặt lên ghế sô pha.
Còn bản thân hắn thì đi lên lầu, nơi Lâm Tiêu đi đến là phòng của Lâm Hi Văn. Phòng của Lâm Hi Văn được sắp xếp theo phông màu đen, từ bức tường đến giường đệm đều là màu đen.
Lâm Tiêu bước vào trong phòng thì liền quan sát cả căn phòng, căn phòng ngoài trừ các vật dụng hằng ngày ra thì còn có 4 bức tượng gỗ được đặt ở giữa phòng.
4 bức tượng này gồm của một con bạch tuột, một con Fraken, một con Mosasaurus, một con Leviathan.
4 bức tượng đều được đặt theo 4 góc vuông với nhau, chính giữa 4 bức tượng là một ma pháp trận màu với những hoa văn kỳ dị mà Lâm Tiêu chưa từng nhìn thấy. Chính giữa ma pháp trận là một tờ giấy màu đen.
Lâm Tiêu chậm rãi bước đến sau đó cầm tờ giấy lên xem, bên trong tờ giấy là những chữ màu đỏ với nội dung!
“Phụ thân! Ngài chơi vui chứ! Con không ngờ phụ thân lại có tao ngộ và quyết định như vậy! Nhưng phụ thân yên tâm, con không nói chuyện của phụ thân với ai đâu. Con đây là để giúp phụ thân bước một bước đầu tiên mà thôi, dù sao với thân phận con gái thì cũng nên giúp đở phụ thân mình chứ, mong phụ thân yêu thích món quà của con và con rất mong chờ ngày phụ thân lên đây cùng tụi con.”
Khi Lâm Tiêu đọc đến đây thì tờ giấy liền biến thành một luồn khói đen sau đó bay thẳng vào đầu của Lâm Tiêu. Trong đầu của hắn liền truyền vào một luồn thông tin. Sau khi tiếp thụ xong thông tin thì Lâm Tiêu nhếch mép cười nói:
“Con bé này! Biết không ít a! Đã vậy thì ta sẽ nhận món quà của con vậy!”
Sau đó hắn liền đưa tay phải ra phía trước, trên tay phải hắn liền xuất hiện một luồn khói đen. Luồn khói đen này liền chui vào ma pháp trận bên dưới.
Lập tức ma pháp trận liền phát ra một luồn ánh sáng màu tím. Từ ma pháp trận liền xuất hiện một tia sáng màu tím xuyên thủng nóc nhà của Lâm Tiêu và bay lên trời. Chỉ trong chốc lát tia sáng đã vượt ra khỏi tầng khí quyển và đi đến Thiên Đản.
Tia sáng chiếu thẳng vào trong quả trứng.
Răng rắc!
Lập tức giữa quả trứng liền xuất hiện một đường nứt chia đôi quả trứng ra, Lâm Chỉ Nhược ở bên trong trạm không gian thấy một màn này thì liền nhíu mày.
Lúc này 4 pho tượng trong phòng Lâm Hi Văn cũng sáng lên sau đó lao vào trong tia sáng màu tím và bay lên cao.
Khi cả 4 pho tượng đều tiến vào quả trứng thì quả trứng liền tách đôi ra, bên trong quả trứng là một dòng chất lỏng màu đen.
Lập tức dòng chất lỏng liền chui ra ngoài sau đó hóa thành 2 loài quái thú là bạch tuộc khổng lồ và Mosasaurus. Cả 2 liền lao vào bầu khí quyển của Lam Tinh.
Bởi vì sự việc diễn ra quá nhanh nên mọi người chưa phản ứng kịp, khi mọi người phản ứng lại thì cả 2 con quái vật đều đã tiến vào bầu khí quyển. Các phi cơ chiến đấu liền tiếp cận cả 2 sau đó bắt đầu nả đạn.
Nhưng mà những viên đạn đó không hề hấn gì đối với cả 2 quái thú. Bỗng nhiên bạch tuột liền để lộ ra chiếc miệng đầy răng của mình, sau đó nó liền phun ra một luồn nước đen. Bên trong luồn nước đen là hàng ngàn những con quái vật dị.
Lập tức hàng trăm chiếc phi cơ liền bị phá hủy, khi một người chết đi thì linh hồn của họ liền bao về phía bạch tuột và chui vào cơ thể của nó.
Khoảng 20 phút sau thì cả 2 đã tiến vào Lam Tinh, cả 2 liền tiến vào trong biển sau đó biến mất. Lâm Tiêu đứng trên nóc nhà khi thấy cả 2 quái thú tiến vào thì liền nhếch mép cười, hắn ra lệnh cho tên nữ hộ vệ bên cạnh:
“Toàn bộ thành viên Lâm gia lập tức trở về Nhà Chính và cố thủ ở trong đó!”
“Vâng!” nữ hộ vệ tuân lệnh sau đó liền biến mất!
Đợi sau khi nữ hộ vệ đã đi rồi thì Lâm Tiêu tiến đến bên ban công, hắn giang 2 tay ra sau đó nói:
“Hỗn loạn và chết chóc! Hãy đặt nền móng cho bước đầu tiên của ta!”