Triệu Vô Cực đứng ở đằng xa, nhìn ba người Đái Mộc Bạch chơi threesome với nhau thì vô cùng lo lắng, hướng về Phất Lan Đức hỏi:
"Phất ca, chúng ta để cho Giáo sư huấn luyện bọn nhỏ như vậy liệu có ổn không?"
Phất Lan Đức lắc đầu nói:
"Ài, Tiểu Tam ngươi cũng đã biết a. Nhóc ta chính là đệ tử thân truyền của Tiểu cương, tư chất dị bẩm, da^ʍ phú trác tuyệt, bản tính lại da^ʍ dê đê tiện, tu vi của cậu nhóc thì ngươi cũng đã thấy, cực kì lợi hại.
Ngươi đừng lo, khi xưa Tiểu Cương cũng từng huấn luyện qua vô số thiếu niên, người nào người lấy cũng trở thành bê đê có máu mặt trên giang hồ.
Yên tâm, cứ dựa theo phương pháp của Tiểu Cương thì chẳng mấy chốc bọn nhỏ sẽ trở nên mạnh mẽ thôi."
Triệu Vô Cực nghe vậy, trong lòng chửi bậy.
Yên tâm cái khỉ gì. Không cẩn thận ba tên học viên của bọn hắn sẽ trở thành mấy thằng gay mất!
Nhưng, khi nghĩ lại kɧoáı ©ảʍ đêm hôm qua, khi mà bị Ngọc Tiểu Cương hấp diêm, Triệu Vô Cực cảm thấy vô cùng lưu luyến, thầm nghĩ:
"Cảm giác bị thông đít cũng không tệ. Ài, chỉ hi vọng đám người Đái Mộc Bạch thông qua khóa huấn luyện này có thể mạnh mẽ cũng như đoàn kết với nhau hơn!
Để trở thành một da^ʍ giả cường đại, dù phải thay đổi giới tính thì thế nào!"
____________
Ở một bên, Áo Tư Tạp thật sự thảm rồi, bị hai thằng đàn ông, một thằng da^ʍ tông 43 cấp, một thằng da^ʍ tôn 38 cấp thay phiên nhau hấp diêm thì thứ nào chịu nổi. Hắn chỉ là một thằng da^ʍ hồn sư 31 cấp hệ thức ăn a.
"Mộc Bạch, chúng ta… trước tiên nghỉ ngơi một chút có được hay không?"
Thân thể Áo Tư Lạp vốn đang vặn vẹo để phối hợp nhịp nhàng với từng pha nhấp hông của Đái Mộc Bạch, đột nhiên ngừng lại động tác.
Lúc này, mặc dù mới xx không bao lâu, nhưng trên trán hắn đã lấm tấm mồ hôi.
Hai cái tên kia mặc dù đã bắn vào trong hắn không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, tuy da^ʍ lực đã bị sử dụng gần hết, nhưng bọn hắn vẫn còn rất nhiều thể lực a.
Hai thằng chiến da^ʍ hồn sư, da^ʍ hồn mang đến tăng phúc rất lớn cho thân thể, hơn nữa, 2 đứa còn luân phiên nhau xx một mình Áo Tư Lạp, thế thì thôi gg, không dừng lại nghỉ ngơi một lúc thì Áo Tư Lạp hắn mệt chết mất.
Lúc này, đang đến phiên Đái Mộc Bạch xx Áo Tư Lạp, mặc dù dục hỏa đã được phóng thích nhưng Giáo sư cũng không cho phép bọn họ bỏ dở giữa chừng, hơn nữa, hắn cũng muốn tiếp tục song tu, nhằm tận dụng buff mà Song Tu Lĩnh Vực mang lại.
Gấp 10 lần tốc độ tu luyện a, làm ít công to, bây giờ không tranh thủ thời gian nhân lúc Lĩnh Vực vẫn còn hiệu lực, xx thêm một chút, không thể lãng phí tài nguyên được.
"Tiểu Áo, làm sao vậy?"
Đái Mộc Bạch ngừng lại, có chút nghi hoặc nhìn Áo Tư Lạp.
"Hai người bọn ta mới bắn một lần a. Hôm nay ta vẫn còn có thể bắn thêm 3 lần nữa, mập mạp cũng có thể bắn thêm hai lần, ngươi mau mau nhấp hông, phối hợp với bọn ta đi."
Áo Tư Lạp vội vàng nói:
"Mộc Bạch, ngươi có nhớ rõ hay không? Giáo Sư vừa rồi có nói qua là yêu cầu chúng ta phải đoàn kết. Ngươi cùng mập mạp mà còn xx nữa thì ta sẽ mệt chết.
Ngươi xem, Trúc Thanh các nàng bốn người liên thủ, đoàn kết chống lại Tam ca, các ngươi hai người lại khi dễ một mình ta.
Tính riêng lẻ, bàn về thể lực, ta xếp hạng áp chót, nếu còn tiếp tục thì e rằng ta không chịu nổi. Ngươi hãy xx cùng mập mạp đi, cho ta nghỉ một lúc đã."
Áo Tư Tạp bất đắc dĩ cười khổ.
Mới bị bắn vào bên trong hai phát mà toàn thân hắn đã ủ rũ mệt nhoài, trên trán nhễ nhại mồ hôi, không thể kiên trì nổi.
Nghe Áo Tư Tạp kể khổ, Đái Mộc Bạch chậm rãi gật đầu.
"Ngươi nói đúng, nghỉ ngơi trước đi, ta tạm thời xx mập mạp vậy."
Rất nhanh, dưới da^ʍ uy của Đái Mộc Bạch, mập mạp cho dù không muốn, nhưng cuối cùng vẫn phải chổng mông lên cho Đái Mộc Bạch cᏂị©Ꮒ.
Lúc này, Mã Hồng Tuấn có thể cảm nhận được nỗi khổ của Áo Tư Lạp khi bị Đái Mộc Bạch đè xuống đất ma sát.
Trong lúc nhất thời, cảm xúc của Mã Hồng Tuấn đối với Áo Tư Lạp dần dần thay đổi, hai người họ vô hình trung trở nên đồng cảm, thấu hiểu nhau hơn.
Hồng Tuấn cố nén đau đớn từ mông đít truyền lại, mở miệng nói:
"Tiểu Áo, sau này bị Đái Lão Nhị xx mệt quá thì cứ nói với ta một tiếng, ta sẽ đổi chỗ cho ngươi."
Áo Tư Tạp nghe vậy vô cùng cảm động, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói:
"Hảo huynh đệ, sao hôm nay ngươi tốt với ta vậy? Mọi khi ngươi đâu phải dạng này đâu? Chả lẽ hôm nay mặt trời mọc đằng tây chắc?"
Mã Hồng Tuấn cố nặn ra nụ cười, nói:
"Hừ, ta lúc nào chả tốt bụng, mọi người còn yêu mến, gọi ta là thẳng thắng thật thà tiểu bàn tử cơ mà."
Đái Mộc Bạch nhấp hông từ nãy đến giờ, mỏi gãy cả lưng, ấy vậy mà hai cái thằng này còn nằm ở đấy nói nhảm, hắn giận quá nói:
"Đừng nhiều lời nữa, nói chuyện chỉ lãng phí thể lực mà thôi, chúng ta đổi ca, mập mạp ngươi lên bên trên, ta nằm bên dưới nghỉ ngơi một lát."
Trong lúc xx, đám người có thể cảm nhận được lợi ích mà Lĩnh vực mang lại.
Không những da^ʍ lực gia tăng mà tố chất thân thể của bọn họ cũng được cải thiện rất nhiều.
Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn bị thông mông, cơ thể còn chưa được thích ứng, sau lần bắn đầu tiên, Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp chảy mồ hôi đầm đìa, thân thể Đái Mộc Bạch thì ngày càng trầm xuống, chỉ có thể cắn răng duy trì tốc độ nhấp hông.
Giáo sư đứng ở một bên, cũng có chút ngạc nhiên, không ngờ bọn trẻ vẫn còn kiên trì đến tận lúc này. Ông ta hài lòng, gật đầu một cái, sau đó mang theo một chai nước đi đến bên cạnh đám người.
"Từng người uống thuốc kí©ɧ ɖụ©, sau đó lại tiếp tục."
"Hả? Không thể nào, giáo sư, người tha cho chúng ta đi!" (x7)
Ngoại trừ Đường Tam thì 7 người khác thông khổ kêu rên, la hét phản đối. Không riêng gì ba người Đái Mộc Bạch, tứ nữ cũng bị Đường Tam xx cho lên bờ xuống ruộng, nếu còn tiếp tục xx thêm lần nữa thì bọn họ mệt chết mất.
"Hừ! Đừng nhiều lời, dám làm trái mệnh lệnh thì đừng trách ta ra trym vô tình"
Vừa nói, Ngọc Tiểu Cương vừa cầm cái dươиɠ ѵậŧ 83 cấp của mình vung vẩy trong không khí, dọa cho đám học viên nhao nhao ngậm miệng, ai làm việc nấy, tiếp túc buổi huấn luyện hôm nay.
Theo thời gian trôi qua, từ sáng sớm cho tới tận chiều tối, tám người mới hoàn thành bài tập của ngày hôm nay.
Ánh mắt Giáo sư toát ra vài phần hài lòng. Không phải hắn muốn ngược đãi học trò của mình, mà hắn làm tất cả đơn thuần là muốn tốt cho bọn chúng.
"Chậc chậc chậc, trước tiên cứ để ba thằng này threesome với nhau, sau này cho dù bị ta xx thì ba đứa nó cũng không ngỡ ngàng, thậm chí chúng còn chờ mong song tu cùng ta cũng chưa biết chừng."
Cứ như thế, một lần hai lần ba lần rồi bốn lần...
Mỗi một lần mọi người mệt, Giáo sư lại chuẩn bị một chai Rocket một giờ cho đám người uống, thậm chí còn cho thêm chút muối cho nó mặn.
Mấy người Ninh Vinh Vinh các nàng, mới đầu nhìn ba người Đái Mộc Bạch thông đít nhau thì buồn nôn, xong nhìn nhiều, quen thuộc thì lại thấy cũng bình thường như cân đường hộp sữa, không có gì lạ.
Mã Hồng Tuấn ở một bên thở dốc một cách khó khăn, khuôn mặt mũm mĩm tái nhợt, nhưng nhìn thấy Áo Tư Tạp nude, nằm la liệt trên mặt đất, liền nói:
"Tiểu... tiểu ….Áo, hôm nay … được xx ngươi ... còn sướиɠ hơn mọi khi... làm với nữ nhân."
Áo Tư Tạp lúc này cũng không còn sức, chỉ có thể vỗ nhẹ vào ngực, tỏ ra bộ dáng tất nhiên, ngão nghễ nói: "Mông đít ta mà lại!"
Thấy đám người vẫn còn sức lực nói truyện, Giáo sư lại tiếp tục gia hạn thời gian luyện tập.
XX thêm 1 tiếng, Áo Tư Tạp suýt nữa té xỉu, dươиɠ ѵậŧ ỉu xìu không có sức sống.
XX thêm 2 tiếng, Ninh Vinh Vinh hoàn toàn kiệt sức, phải nhờ Tiểu Vũ hỗ trợ.
XX thêm 3 tiếng, Mạnh Y Nhiên té xỉu, Đường Tam đành chuyển sang làʍ t̠ìиɦ cùng Chu Trúc Thanh.
Cho đến 6 giờ tối, ba người đàn ông Đái Mộc Bạch đã sùi bọt mồm bọp mép, bất tỉnh nhân sự.
Tứ nữ bị Đường Tam đặt dưới háng thì liên tục xin tha.
"Tam ca, tha cho bọn ta đi~"
Âm thanh suy yếu của Ninh Vinh Vinh từ bên cạnh Tiểu Vũ vang lên, Chu Trúc Thanh cũng lảo đảo một cái, chân tay sõng soài, bộ dáng tùy ý Đường Tam làm thịt.
Mạnh Y Nhiên còn chưa có tỉnh lại. Tiểu Vũ mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng so với tam nữ còn mệt hơn nhiều.
Đúng lúc này, Giáo sư xuất hiện, tuyên bố buổi học đến đây là kết thúc.
Phốc thông, phốc thông…
Ngoại trừ Đường Tam. Bảy người đồng loạt hôn mê, bất tỉnh nhân sự cùng một lúc, trên miệng bất giác nhếch lên một nụ cười.
"Cmn! Cuối cùng cũng xong! Mệt chết bản công tử (Lão nương) rồi!"