Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3621: Long Môn định giải quyết như thế nào?

Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên nói: "Hắn càng không dám ra tay, càng giở trò mưu quỷ kế, càng nói rõ, hắn ngày hôm qua cường thế, đều là giả vờ."

"Hắn tuy là một người đầy mưu mô, không hiểu rằng, mọi âm mưu và thủ đoạn, đều không có ý nghĩa gì khi đối mặt với sức mạnh tuyệt đối."

"Được rồi, chúng ta đừng nói về hắn nữa." Bùi Nguyên Minh chuyển đề tài, nói: "Long Môn định giải quyết như thế nào?"

Tần Ý Hàm thở dài nói: "Bây giờ, phó môn chủ chủ trì sự vụ hàng ngày của Long Môn, tên là Công Tôn Nghiêm Minh! Ông ấy là sư huynh của sư phụ tôi."

"Ông ấy tính cách bảo thủ và hơi cổ hủ cứng nhắc! Từ những gì tôi biết về ông ấy và hội Trưởng lão, bọn họ nói không chừng chọn chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không."

"Cùng lắm là lên án trên các phương tiện truyền thông. đánh một chút võ miệng, chắc không có hành động thực tế gì! Bất quá lần này, Long Môn đại hội tương đương phế bỏ."

"Long Môn và cả Võ học của Đại Hạ, từ đó có thể trở thành trò cười quốc tế."

Bùi Nguyên Minh ngồi thẳng người, trầm giọng nói: "Kỳ thật, giải quyết chuyện này cũng không khó! Chỉ cần chủ động xuất kích, quét sạch toàn bộ đám Thiên Kiêu Thiên Trúc do Phạm Phá Giới mang tới."

"Mà lại phải quang minh chính đại! Điều này không chỉ cho thấy, Võ học Đại Hạ của chúng ta lợi hại, mà còn khôi phục danh dự của Long Môn Đại Hội và Long Môn."

"Theo cách này, mới xem như phá vỡ cục diện hoàn hảo! Bất kỳ có hành động nào nào khác, cho dù đó là lên án hay tránh đối đầu, chỉ sẽ khiến cho người trong cả thiên hạ chế giễu."

"Mà nói không chừng, người Thiên Trúc sẽ còn ngồi vững để thuyết pháp võ công thiên hạ! Dù sao năm nay, nắm đấm lớn mới là đạo lí quyết định."

"Nắm đấm của mình không đủ lớn, có gào rách cổ họng trước mặt người khác, cũng không có tác dụng gì."

Tần Ý Hàm cười khổ nói: "Bùi Thiếu! Tôi đương nhiên biết biện pháp anh nói là cách tốt nhất."

"Nhưng anh đã nghĩ tới chưa? Trong số những người không xuất thủ bây giờ, anh là người duy nhất còn lại."

"Một mình anh, đánh như thế nào? Chẳng lẽ để bọn hắn xa luân chiến sao?"

"Cho dù là tạm thời, từ nội bộ Long Môn trong ngoài tám đường, ba mươi sáu phân hội, lại chọn ra cao thủ trẻ tuổi phái đi ứng chiến."

"Câu hỏi đặt ra là, nếu lại thua lần nữa thì sao? Ai có thể gánh chịu hậu quả?"

"Người Thiên Trúc lần này đến đã có sự chuẩn bị! Hơn nữa, dựa vào lời nói kiêu ngạo của người Thiên Trúc phát ra, cho thấy bọn họ rất tin tưởng những Thiên Kiêu mang tới lần này."

"Thậm chí có thể những Thiên Kiêu này, được lựa chọn vì điểm yếu của các cao thủ Long Môn chúng ta."

" Nếu không phải như thế, người Thiên Trúc bọn hắn, làm sao biết được Bùi Thiếu anh cũng tham gia Long Môn đại hội, còn dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ quán quân các tỉnh? Phải biết, nếu lần này người Thiên Trúc thua, bọn họ sẽ trở thành trò cười trên đấu trường quốc tế!"

"Ngay cả những đồng minh mà chúng đã lôi kéo ở các vùng lân cận, cũng sẽ chuyển sang ôm lấy Đại Hạ của chúng ta, vì thất bại này!"

"Trận chiến này, chắc chắn là một canh bạc của người Thiên Trúc!"

"Bọn hắn không chỉ muốn lấy lại thể diện đã mất trước kia, mà còn khiến cho Đại Hạ mất đi thanh danh, địa vị trong toàn bộ khu vực Viễn Đông!"

Tần Ý Hàm rất bình tĩnh đưa ra phán đoán của mình.

" Cho nên, trong tay bọn hắn chắc chắn có đầy đủ át chủ bài."

"Một khi bọn hắn có đủ thời gian chuẩn bị, có lẽ ngay cả Bùi Thiếu cũng không ngăn được bọn hắn!"

Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một hồi mới trầm giọng nói: "Cô nghĩ xem… Tại sao người Thiên Trúc lại muốn làm chuyện này? Cho dù trước kia ta giẫm lên Phạm Á Bố, gϊếŧ chết Phạm Kim Luân."

" Bọn hắn hận ta cũng tốt, oán ta cũng được, trực tiếp phái cao thủ tới gϊếŧ ta là xong! Đem mọi chuyện làm lớn lên như vậy làm cái gì?"

"Bùi Thiếu! Chuyện này tôi biết tại sao." Ti Thanh im lặng một hồi cũng nhẹ giọng nói.

"Anh không ở Vũ Thành nên không biết, người Thiên Trúc đã sớm mưu đồ tại Vũ Thành nhiều năm."

"Ngay cả Phạm Kim Luân, một trong tam đại yêu tăng, còn nguyện ý chạy tới hoàng kim cung làm tay chân, điều này thực sự cho thấy quyết tâm của người Thiên Trúc."

"Trước đây, người Thiên Trúc đã nhiều lần ăn thiệt thòi dưới tay của Bùi Thiếu, tuy rằng chúng ta cũng không có chủ động tuyên truyền cái gì."

"Nhưng đối với người Thiên Trúc, Phạm Kim Luân, một hào kiệt trong tam đại yêu tăng, lại chết trong tay người ngoài. Đây nhất định là nỗi hổ thẹn quốc gia!"

"Cho nên, người Thiên Trúc chẳng những muốn trả thù, càng là muốn rửa sạch sự sỉ nhục! Mục đích của bọn họ, là muốn thanh danh Bùi Thiếu anh mất sạch, trở thành tội nhân lịch sử của Đại Hạ!"

" Thậm chí bọn hắn, còn muốn để Long Môn và anh, cùng một chỗ chôn cùng! Chỉ có thể nói, người Thiên Trúc mưu tính sâu xa!"

"Từ một góc độ nào đó mà nói, đây là một cuộc quốc chiến quy mô nhỏ giữa hai bên!"

"Vậy thì, ta suy đoán còn có nguyên nhân thứ hai..." Ti Thanh cũng suy nghĩ một chút tiếp tục nói.

"Người Thiên Trúc mặc dù làm các loại chuẩn bị, nhưng bọn hắn vẫn không tin có thể gϊếŧ chết Bùi Thiếu ngươi. dù sao, trên đời không bao giờ có sự tuyệt đối."

" Cho nên bọn hắn lưu lại một tay cuối cùng."

"Đó là nếu bọn hắn thua, chỉ cần thanh danh của Long Môn bị tổn hại, đây sẽ trở thành ngăn cách giữa Bùi Thiếu và Long Môn! Đến lúc đó, bọn hắn muốn làm gì anh cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều..."