Ti Thanh cũng hít sâu một hơi, mở miệng tận tình khuyên bảo.
" Đại thiếu, loại người như Bùi Nguyên Minh, luôn luôn đều là người kính ta một thước, ta kính người một trượng."
"Cho nên, mọi chuyện phát triển đến mức này, tôi vẫn hi vọng đại thiếu thật tốt suy tính một chút, coi lại chuyện tài sản của Vũ Thành Thương Minh!"
" Những sản nghiệp kia, xác thực là đồ tốt."
" Nhưng có cần thiết vì những sản nghiệp kia, mà cùng Bùi Nguyên Minh không chết không thôi?"
"Trong trường hợp này, người tọa sơn xem hổ đấu, sẽ là Long Thất thiếu."
"Nằm cũng thắng cũng chính là Long Thất thiếu."
" Đại thiếu, đừng mất công ném đi dưa hấu nhặt lại hạt vừng!"
"Bốp--"
Long Thiên Chiến thuận tay tát thẳng vào mặt Ti Thanh, lạnh lùng nói: "Nữ nhân, ngươi đang dạy ta làm việc sao?"
"Họ Bùi tưởng rằng với thủ đoạn nhỏ này, Long Thiên Chiến ta sẽ chịu thua sao?"
" Hoang đường!"
" Ta có thể ném cái mặt khỏi đây, nhưng Long Gia gánh không nổi cái mặt này!"
Ti Thanh bụm mặt, gằn từng chữ một: "Đại thiếu, lúc trước Long Thiên Ngạo thái độ cũng giống như anh, nhưng là hắn..."
" Đại thiếu, có người chuyển một chiếc USB đến đây."
" Nói là để ngài tự mình mở ra."
Một trong những thủ hạ của hắn ta lao vào.
Long Thiên Chiến vốn đang nổi trận lôi đình, trong lòng đột nhiên "Lộp bộp" nhảy một cái, nhanh chóng mở hộp chuyển phát nhanh ra.
Hắn thấy dòng chữ "Toàn bộ quá trình khu vườn từ thiện" được viết ngẫu nhiên trên USB.
Mà mấy chữ này, trực tiếp làm cho sắc mặt Long Thiên Chiến, nháy mắt âm tình bất định.
Hắn ta không cần phải mở ra, để biết nội dung bên trong là gì, 80% trong số đó, là toàn bộ quá trình bị đánh vào mặt trong vườn từ thiện.
Và một khi quá trình này được phơi bày ra, hắn Long Thiên Chiến thật sự không cần phải đi lại trong Vũ Thành!
Lúc này, những cảm xúc phức tạp như phẫn uất, sợ hãi, hận thù,… đồng thời xuất hiện trong tâm trí Long Thiên Chiến.
Hắn hít sâu một hơi, sắc mặt cuối cùng khôi phục bình tĩnh.
Hăn ta xua tay, ra hiệu cho mọi người an tĩnh lại rồi từ tốn nói: "Xem ra lần này, ta đã hành động bồng bột, càn rỡ!"
"Miêu Tử Mặc, tất cả sản nghiệp Vũ Thành Thương Minh, đều trả lại cho Bùi Đại Thiếu của chúng ta!"
"Hãy để họ chính thức tiếp thu nó vào ngày mai."
"Ti Thanh, tiệc tối ngày mai, thay đổi lại đêm nay."
"Ta sẽ đích thân xin lỗi Bùi Thiếu!"
"Cô nói cho Bùi Thiếu một tiếng, bằng hữu của hắn, xác định trên đời là ta!"
"Và ta có thể đảm bảo rằng, những điều tương tự sẽ không bao giờ xảy ra nữa!"
Nhìn thấy thái độ của Long Thiên Chiến quay ngoắt 180 độ, mọi người trong sân tròn mắt nhìn nhau.
Nhưng vào lúc này, không ai dám nói lời nào, mọi người nhanh chóng lui ra, sau đó bắt đầu làm những việc theo mệnh lệnh của Long Thiên Chiến.
Ti Thanh cũng đang ở trước mặt Long Thiên Chiến, di động của cô nhắn tin đến Bùi Nguyên Minh, rồi cô nhận được tin nhắn bên kia, nhất định sẽ đến dự tiệc tối, ánh mắt Long Thiên Chiến mới dần trở nên sắc bén ...
Buổi tối bảy giờ, Bùi Nguyên Minh ngồi xe của Ti Thành, một đường thông suốt tiến vào công viên Long gia trang.
Vừa ra khỏi cửa xe, Bùi Nguyên Minh liền liếc mắt nhìn xung quanh.
Trang viên này nằm ở ngoại ô Vũ Thành, được xây dựng đẹp đẽ, Phong Thủy cực tốt, cũng rất gần với thánh hồ Vũ Thành.
Theo truyền thuyết, Long Đại Thiếu lúc còn trẻ vì tập võ, mỗi ngày đều sẽ đi thánh hồ tắm rửa.
"Bùi Thiếu, đại thiếu cùng Miêu tiểu thư chờ ngài đã lâu."
Khi Ti Thanh giới thiệu thân phận của Bùi Nguyên Minh, một hộ vệ cung kính dẫn Bùi Nguyên Minh đi vào khu phức hợp.
Ti Thanh cũng bước đi, nhẹ giọng nói nhỏ: "Bùi Thiếu, đêm nay Long Đại Thiếu tạm thời mở tiệc, vì muốn xin lỗi và cùng anh giải thích."
"Anh ấy nói nhận tài sản của Vũ Thành Thương Minh, hoàn toàn là vì bị Long Thiên Ngạo lừa."
"Hi vọng anh có thể cho Long Đại Thiếu mặt mũi, một hồi đàm luận chuyện này, bầu không khí hãy thả lỏng một chút."
"Dù sao Long Đại Thiếu cũng đã phân phó, sẽ chuyển toàn bộ tài sản của Vũ Thành Thương Minh cho anh."
Bùi Nguyên Minh cười nhẹ:
"Nếu không cho Long Thiên Chiến mặt mũi, tôi đêm nay sẽ không ở đây."
"Đương nhiên, tất cả những chuyện này chỉ là hiểu lầm, hay là có người cố tình làm vậy, tùy theo Long Đại Thiếu giải thích với ta cái gì."
Ti Thanh cũng nở nụ cười ngọt ngào: "Hiểu rồi, Bùi Thiếu, mời tới bên này, nơi chúng ta sắp xếp yến tiệc là Nhật Nguyệt Lâu."
Bùi Nguyên Minh nhẹ gật đầu đi lên.
Nhưng khi đến Nhật Nguyệt Lâu, không có một tôi tớ nào ở đây.
Ti Thanh cũng bước tới đẩy cửa vẻ mặt khó hiểu, dù sao nàng cũng là nữ nhân, cũng không có bao nhiêu sức lực.
Bùi Nguyên Minh không quan tâm, mà tiến lên giúp nàng một tay.
"Rầm--"
Gần như ngay lúc của Nhật Nguyệt Lâu mở ra, một bóng dáng cao gầy xinh đẹp đã ngã thẳng vào vòng tay của Bùi Nguyên Minh.
Mùi máu tanh thoang thoảng tỏa ra.
Bùi Nguyên Minh theo bản năng đưa tay ra định giúp đỡ, lúc này lại phát hiện một người phụ nữ gục trong tay mình, ngay tim còn có một con dao tây.
Người phụ nữ rất xinh đẹp, trang điểm rất tinh xảo, nhưng lúc này trên mặt lại hiện lên vẻ khó tin.
Vết máu trên quần áo của Bùi Nguyên Minh còn ấm, điều này cho thấy, người phụ nữ này chỉ cách cái chết chưa đầy ba phút.
Nhìn kỹ khuôn mặt của cô ta, chính là Miêu Tử Mặc.
"Ah -"