Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3601: Ta là chó của Long Thiên Chiến?

Trác Tầm Tuyết là thân phận gì? Cô ấy đến để bảo hộ cho họ Bùi? Điều này cho thấy, tín vật trong tay anh ta là thật!

Anh ta không chỉ là khách quý của Long Đại Thiếu, mà còn là khách quý của Long gia! Sự công nhận này, khiến các cao thủ kia, cả đám trong tiềm thức hạ vũ khí xuống, không còn dám đối mặt với Bùi Nguyên Minh nữa.

Rốt cuộc, bất kể nhìn cảnh này như thế nào, đều có cảm giác thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn! Long Thiết Quân sắc mặt cũng khó coi vô cùng, sau đó thở dài một hơi.

Trác Tầm Tuyết kiêu ngạo bước tới trước mặt Bùi Nguyên Minh và Long Thiết Quân, nhìn hai người ngưng trọng một lát, ánh mắt lại rơi vào danh thϊếp trên mặt đất, lạnh lùng nói:

"Long Thiết Quân, ngươi tuy là thân tín của lão thái quân Long gia, nhưng lại khinh thường uy quyền của gia chủ, hủy đi tín vật, tội ác tày trời!"

"Theo quy định của Long Môn, nên bắt ngươi lại hỏi tội!"

" Nhưng là, nể tình ngươi nhiều năm qua lao khổ công cao, mà lại là vi phạm lần đầu, lần này sẽ cho ngươi một cơ hội!"

"Nhưng là sáu tháng tới, ngươi cũng đừng nghĩ nhận lấy bổng lộc!"

Trác Tầm Tuyết mười phần cường thế, trực tiếp làm ra vẻ quan tâm chuyện này, đồng thời cho Long quản sự cái gọi là trừng phạt.

Long Thiết Quân thần sắc cổ quái, sau đó chậm rãi nói: "Đã hiểu, ta chấp nhận hình phạt!"

"Bùi Thiếu đi thôi! Long Đại Thiếu đang đợi để tiếp đãi anh!"

"Ngài ấy nói anh làm chuyện không thể tưởng tượng, đêm nay nhất định phải cùng anh không say không về!"

Trác Tầm Tuyết nhìn Bùi Nguyên Minh, như là nhìn một tiểu nhân vật ôm cứng bắp đùi Long Thiên Chiến, trong mắt hiện lên một vẻ khinh thường.

Một đại nam nhân, cũng coi là người có mấy phần bản lãnh! Thế mà chạy tới ôm đùi người khác.

Ngay cả khi khá đẹp trai như vậy, anh ta cũng không có tiền đồ quá lớn! Chính vì mang tâm lý này, mà khi giải quyết mọi chuyện, trong lòng Trác Tầm Tuyết cũng mang theo thành kiến, tự nhiên là hướng về Long Thiết Quân nhiều hơn.

"Nhanh lên thả Long Thiết Quân, đi theo ta đi."

"Đừng lãng phí thời gian quý báu của ta..."

"Tên này chụp mũ vu oan cho ta, vu khống ta giả tạo tín vật, động đao động thương với ta, còn chuẩn bị gϊếŧ cả nhà của ta, đem tổ tông mười tám đời của ta đều móc ra nghiền xương thành tro..."

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm.

"Kết quả là phạt hắn nửa năm bổng lộc? Thân ngươi là người của Long Thiên Chiến, liền lừa phỉnh ta như thế sao? Lương tâm của ngươi có thể thanh thản không?”

Nghe thấy Bùi Nguyên Minh dám can đảm chất vấn mình, sắc mặt của Trác Tầm Tuyết đột nhiên chìm xuống!

Mà Long Thiết Quân thì cười lạnh một tiếng, nói: "Vương bát đản! Cậu tính là cái gì?

Chúng ta là người Long môn, Long gia làm việc, cần cậu khoa tay múa chân sao?"

"Cậu cho rằng ôm được đùi Long Đại Thiếu là có thể bóp chết ta sao? Ta nói cho cậu biết! Ta cũng là người Long gia!"

"Dù là huyết mạch mỏng manh nhưng ta vẫn là họ Long!"

Nói xong, Long Thiết Quân dữ tợn cười một tiếng, nói: "Phạt ta nửa năm bổng lộc là đã cho cậu rất nhiều mặt mũi!"

" Ta cho cậu biết tại chỗ này của ta! Cậu là người hạ đẳng không đáng giá nhắc tới!"

"Hôm nay, ta nghĩ đến mặt mũi Trác Tầm Tuyết, thả cho cậu đi nhưng ta nhất định sẽ tìm được cơ hội! Khi thời điểm đến, ta không chỉ gϊếŧ cậu mà ta còn gϊếŧ vợ của của cậu cùng gia đình của cậu!"

"Chẳng qua, vợ của cậu thật đẹp mắt! Ta chắc chắn sẽ không ngay lập tức chơi chết!"

"Ta sẽ thật tốt hưởng thụ! Sau đó sẽ chơi chết nàng! Ta nghĩ, tư vị kia nhất định rất tốt!"

Hiển nhiên, Long Thiết Quân biết, hôm nay hắn không thể làm gì được Bùi Nguyên Minh! Nhưng hắn vẫn muốn chửi cho hả cơn giận, bằng không mà nói, hắn uất ức không chịu được.

Rốt cuộc, hắn bị Bùi Nguyên Minh đánh không biết bao nhiêu cái cái tát, giờ phút này trên mặt đều là dấu tay.

"Được rồi, Long Thiết Quân, lúc này đừng mất mặt xấu hổ với ta!"

"Nói nhảm có ích lợi gì?"

"Người ngoài sẽ chỉ cười chúng ta không có phép tắc!"

Trác Tầm Tuyết liếc nhìn Long Thiết Quân, ngăn hắn tiếp tục phách lối! Sau đó, ánh mắt của cô rơi vào Bùi Nguyên Minh, nhẹ giọng nói: "Bùi Thiếu! Việc xong rồi nhanh đem người thả ra!"

"Ta không kiên nhẫn nhiều như vậy!"

Bùi Nguyên Minh nhẹ nói: "Ngươi cho rằng việc xong rồi, ta nghĩ còn chưa đủ! Ta cần một lời giải thích về vấn đề này."

“Giải thích?” Trác Tầm Tuyết hừ lạnh, khuôn mặt xinh đẹp hơi chìm xuống: “Vừa rồi ta đã phạt anh ta nửa năm rồi! Anh còn muốn giải thích gì nữa?

Hơn nữa anh chỉ là một tên lâu la làm công cho Long Đại Thiếu… Thật sự cho rằng mình là đại nhân vật sao?"

"Cần giải thích?"

"Tôi nói cho anh biết ở Vũ Thành, anh dựa vào hậu thuẫn của Long Đại Thiếu khắp nơi giả danh lừa bịp, ỷ thế hϊếp người chuyện này tôi liền không cùng anh so đo!"

"Anh dùng Long Đại Thiếu giẫm lên Long Thập Tam! Tôi cũng không cùng người so đo!"

"Nhưng đừng quên, anh chỉ là một con chó do Long Đại Thiếu nuôi!"

"Anh có thể sủa loạn bất luận kẻ nào nhưng là trước mặt chủ nhân, anh nằm sấp thật tốt cho tôi! Đây là quy tắc của ta, quy tắc của Long Đại Thiếu, quy tắc của Vũ Thành!"

Trác Tầm Tuyết gương mặt xinh đẹp khó coi! Đồng thời mang theo một loại xem thường: "Đừng tưởng rằng được người nâng nhiều, một con chó liền có thể biến thành sói!"

"Hiểu không?"

"Ta là chó của Long Thiên Chiến?" Bùi Nguyên Minh mỉm cười.