Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3566

Nhưng một đám thủ hạ của Triệu Bản Tuyệt, lại đều cười lạnh một tiếng.

Trong khoảng thời gian chủ nhân của mình suy yếu như hiện nay, họ Bùi cũng chỉ có thể chiếm được một chút tiện nghi.

Một khi chủ nhân bọn hắn khôi phục, bóp chết họ Bùi chẳng phải là bóp một con kiến sao?

"Thực sự có thể tát ta một cái! Thực lực không tệ."

Triệu Bản Tuyệt bụm mặt, híp mắt dò xét Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: " Chỉ có điều, cũng vẻn vẹn như thế mà thôi! Ngươi, cái gọi là Chiến Thần, trong mắt của ta, thật là không chịu nổi một kích!"

"Ta thời kỳ suy yếu, ngươi còn không thể đè bẹp ta! Một khi ta trở lại đỉnh phong, ngươi sẽ dùng cái gì để đấu với ta?"

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, không nói nhiều.

Anh đã nhìn ra, Triệu Bản Tuyệt xác thực không phải công tử bột, thật muốn động thủ, liền phải một kích mất mạng.

Nhưng là hiện tại trước mắt bao người, mình cũng không thể một bàn tay đem Triệu Bản Tuyệt quạt chết sao? Vừa nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh chỉ có thể thở dài một hơi, ngưng tụ cảm xúc trong lòng.

Có đôi khi, anh cũng không thể không cảm thán, thật khó để trở thành một người tốt trong những ngày này.

Nếu không phải vì cân nhắc ảnh hưởng các phe, còn có điểm mấu chốt của chính mình, Bùi Nguyên Minh vẫn có thể tát chết Triệu Bản Tuyệt vào lúc này, xem hắn còn kiêu ngạo gì nữa.

Trịnh Khánh Vân tưởng rằng Bùi Nguyên Minh bị nội thương nên vội vàng tiến lên đỡ Bùi Nguyên Minh nói: "Anh rể, anh không sao chứ?"

Bùi Nguyên Minh nhẹ lắc đầu nói: " Không có việc gì."

Sau đó anh bước tới với vẻ mặt lãnh đạm, liếc mắt nhìn Triệu Bản Tuyệt, lạnh lùng nói: "Triệu Bản Tuyệt, đừng nói nhảm nhiều nữa!"

"Muốn giải thích cái gì, đều không có."

"Ta ngược lại, là muốn ngươi cho ta giải thích! Bằng không mà nói, cũng đừng trách ta đối với ngươi không khách khí."

" Có chút thú vị."

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, vốn "không bằng chính mình” lúc này còn dám mạnh miệng, Triệu Bản Tuyệt nhịn không được "Xùy" một tiếng cười lạnh

Hắn vừa rồi, chẳng qua dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, mục đích hôm nay hắn tới, là muốn Bùi Nguyên Minh nhượng bộ, thật sự không muốn gϊếŧ người.

Quan trọng nhất chính là, hiện tại chính mình nhất thời suy nhược, nhưng Bùi Nguyên Minh trừ đánh một bàn tay vừa rồi, căn bản không làm gì được chính mình! Cho nên giờ phút này, Triệu Bản Tuyệt tràn đầy xem thường Bùi Nguyên Minh.

Đánh giá tình hình vừa rồi, Triệu Bản Tuyệt tin chắc rằng, nếu hắn muốn, hắn một người, có thể đấu với ba người như Bùi Nguyên Minh! Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh giờ phút này còn dám uy hϊếp hắn, Triệu Bản Tuyệt giống như đang nhìn một tên hề.

" Đối ta không khách khía?"

Triệu Bản Tuyệt trên mặt lộ ra vẻ khinh thường.

" Một con kiến hôi, cũng dám cùng ta Triệu Bản Tuyệt khiêu chiến, ngươi thật là không biết chết sống, thật không biết tự lượng sức mình!"

" Vừa mới rồi, chẳng qua là giao thủ hai chiêu mà thôi, bên ngoài nhìn thì ngươi chiếm tiện nghi. Nhưng kỳ thật, ngươi đã bị nội thương rồi, phải không?"

"Bây giờ trông ngươi vẫn ổn, nhưng ngươi đang lừa dối chính mình và người khác mà thôi!"

"Nào, phun ra tụ huyết từ cổ họng của ngươi đi."

" Bại bởi ta Triệu Bản Tuyệt, tuyệt đối không mất mặt."

"Và đừng lo lắng, hôm nay ta sẽ không gϊếŧ ngươi."

“Thế hệ tuổi trẻ, khó có được một người dám đối phó với ta”.

"Nếu ta gϊếŧ ngươi, ta sẽ không có đối thủ. Bất khả chiến bại rất cô đơn."

"Ta muốn giữ ngươi chơi đùa thêm vài ngày nữa, để những ngày này không quá nhàm chán."

"Nhân tiện, ta quên nói cho ngươi, ta ngoài là Chiến Thần, ta còn có Tu luyện Thiếu Lâm Kim Thân! Tóm lại, một cuộc tấn công cùng cấp độ, không có ý nghĩa gì đối với ta."

"Muốn đả thương ta, ít nhất phải đột phá hai cấp nhỏ! Thật đáng tiếc, bởi vì tư chất của ngươi, bản lãnh của ngươi thì dù tốn mười năm, tám năm cũng sẽ không có cơ hội."

"Cho dù có cơ hội, ta cũng sẽ gϊếŧ ngươi trước khi ngươi đột phá! Hôm nay trước hết đến nơi đây, chờ ta làm xong chính sự, ta lại tới tìm ngươi, nhân tiện mang đi hai người phụ nữ ta thích!"

Nói xong, Triệu Bản Tuyệt cười lạnh một tiếng, liền đạp trên thảm đỏ đi hướng Toyota Elfa.

"Vương bát đản!"

Nhìn thấy Triệu Bản Tuyệt tràn đầy kiêu ngạo và độc đoán, Sở Tuấn Hiên cùng những người khác, trong tiềm thức muốn tiến lên, nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh ngăn lại! Không phải anh sợ Triệu Bản Tuyệt, mà là có quá nhiều người không liên quan, đang ở hiện trường.

Nếu tiếp tục đánh, có thể sẽ ảnh hưởng đến người khác, điều này Bùi Nguyên Minh không thể chấp nhận được! Ngoài ra, anh hiện có quá việc phải làm, toàn diện khai triển với Triệu Bản Tuyệt lúc này, sẽ không hiệu quả.

Một chút việc nhỏ này, xem ra cần phải đưa vào danh sách quan trọng! Nghĩ vậy, Bùi Nguyên Minh bước tới bàn cà phê, tự mình rót một tách trà.

Sau đó, anh ta liếc nhìn Sở Tuấn Hiên, nhẹ nói.

"Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta phải phải làm chuyện quan trọng."

Trong khi Triệu Bản Tuyệt chuẩn bị trở lại đỉnh cao, sẽ đến gặp Bùi Nguyên Minh gây rắc rối, còn Long Thiên Chiến thì bí mật quan sát xem Bùi Nguyên Minh chuẩn bị làm cái gì.

Sáng sớm hôm sau, Bùi Nguyên Minh duỗi người sau khi tỉnh lại, liền bắt đầu giao việc để Sở Tuấn Hiên đi làm! Trong trận chiến trước với Long Thập Tam thiếu Long Thiên Ngạo, Bùi Nguyên Minh xác thực chiếm được một điểm tiện nghi, nhưng như thế vẫn chưa đủ.

Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Long Thiên Ngạo không những không nhượng bộ, mà còn chuẩn bị giáng đòn sấm sét! Ngay cả những chuyện của mấy ngày hôm nay, cũng mơ hồ liên quan đến hắn ta.