Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3556: Người Võ Minh

"Nói một cách đơn giản, nếu kim đại thiếu không quá tiết kiệm và chịu uống thêm thuốc bổ, cậu ấy sẽ không sa vào chuyện này ..."

Nghe những gì Bùi Nguyên Minh nói, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Kim Nhất Ninh, dạng này người sẽ nghèo sao?

Kim Nhất Ninh thẳng thừng nói: "Bùi đại sư nói đúng, nhưng không phải vì tôi nghèo. Mà tôi không thích ăn những thứ này. Gia gia chuẩn bị cho tôi, tôi đều vứt đi cũng không bao giờ ăn ... "

" Nghĩ không ra..."

Lời nói của Kim Nhất Ninh trực tiếp khiến những người xung quanh không nói nên lời. họ đã từng gặp qua những người khoe khoang, nhưng chưa thấy qua có người khoe khoang như thế

Tuy nhiên, trải qua như thế một lần, rất nhiều người cũng minh bạch, muốn tập võ không phải dựa vào bền lòng cùng nghị lực là được! Tuy rằng Bùi Nguyên Minh tính tiền nhiều, nhưng là đối với môn sinh thái độ có trách nhiệm.

Cùng Bùi Nguyên Minh bắt đầu so sánh, trước đó Lý Thiếu Quốc, quả thực chính là xem mạng người như cỏ rác! Giữa tiếng hò hét của một nhóm người, Lý Thiếu Quốc và những người khác, chỉ có thể mất vài triệu và xám xịt xéo đi, chỉ để lại một nơi hỗn độn.

Võ đạo đường đại chúng vừa mới mở cửa đã phải đóng cửa, biểu thị rằng bọn hắn có tới qua, sau đó bọn hắn liền xéo đi! Sau khi Bùi Nguyên Minh cho Sở Tuấn Hiên một cái nháy mắt, liền không thèm để ý đến tiểu nhân vật như Lý Thiếu Quốc.

Sở Tuấn Hiên nhất định có thể xử lý tốt những chuyện như vậy! Mà thủ đoạn anh vừa mới cứu người, cùng 100 triệu đồng học phí khởi điểm cũng làm cho rất nhiều người đối với Bùi Nguyên Minh kính sợ có phép.

Khi đám đông giải tán, tất cả mười huấn luyện viên hàng đầu do Nạp Lan Yên Nhiên dẫn đầu, đã xuất hiện phía sau đám đông.

Lúc này, vẻ mặt của bọn họ có chút xấu hổ, có chút phức tạp! Không đợi Bùi Nguyên Minh lên tiếng, đã thấy Nạp Lan Yên Nhiên sắc mặt tái nhợt bước ra, dẫn theo chín huấn luyện viên kia cùng nhau cúi đầu.

"Bùi đông gia! Chúng tôi ở đây xin đăng ký làm huấn luận viên Quốc Thuật Đường! Để tỏ lòng thành, chúng tôi chỉ dám nhận 1/3 mức lương trước đây”.

"Tôi hy vọng Bùi Đông gia sẽ cho chúng tôi một cơ hội!"

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu khi nghe vậy! Bọn người của Nạp Lan Yên Nhiên hẳn là xoắn xuýt thật lâu mới đến nói xin lỗi.

Đối với những người luyện võ, biết sai có thể thay đổi không gì tốt hơn, cho nên Bùi Nguyên Minh cũng không làm người ta khó xử mà thu hết mười người...

Quốc Thuật Đường giờ đã thành công rồi, Bùi Nguyên Minh ước tính tiếp theo sẽ có nhiều người đăng ký! Vì vậy Bùi Nguyên Minh đã cho Nạp Lan Yên Nhiên và những người khác một cơ hội để sửa đổi.

Đương nhiên, tiếp xuống giảng bài thế nào? Truyền thụ môn sinh cái gì? Bùi Nguyên Minh là người có tiếng nói cuối cùng.

Đám người Lý Phi Quang nhìn cảnh này với ánh mắt ngưỡng mộ, cũng chỉ có Bùi Nguyên Minh mới có bản sự cùng năng lực này! Thủ đoạn vô cùng đơn giản, đã hóa mây thành mưa, trực tiếp khiến Nạp Lan Yên Nhiên và những người khác vốn tự cao tự đại như Khổng Tước trở thành môn sinh ngoan ngoãn.

Sáng sớm ngày hôm sau, Quốc Thuật Đường mở cửa đông nghịt, rất nhiều người vẫy vẫy thẻ ngân hàng đăng ký, nếu nhìn kỹ thì có ít nhất trăm người.

Lý Phi Quang và những người khác đều là vẻ mặt vui mừng! Bởi vì đây là thời điểm rất tốt để mở cửa.

Những người tới đăng ký, hiển nhiên là sau cả một đêm cân nhắc, cảm thấy học phí 100 triệu của Bùi Nguyên Minh, có thể học được kỹ năng thực sự, đối với Võ Học bọn họ thực sự có hứng thú, cho nên mới tới đăng ký.

Bùi Nguyên Minh cũng không vui như những người khác, liếc mắt nhìn đám người, rõ ràng là mặc thường phục chiếm phần lớn, trong lòng thở dài, gọi Lý Phi Quang tới dặn dò thêm vài câu.

Ngay sau đó, một số môn sinh bắt đầu đăng ký.

"Ầm ầm ..."

Sau khoảng nửa giờ, nghe thấy tiếng ô tô gầm rú từ hướng cổng ra vào! Ngay sau đó, khoảng hơn chục chiếc xe đen nhánh chạy tới.

Cửa xe bật mở, hàng chục nam nữ mặc võ phục màu đen bước ra... Bọn hắn đều mang theo bao tay màu trắng, bên hông treo đao kiếm, một bộ đằng đằng sát khí dẫn đầu bởi một người đàn ông trung niên, đám người này đi về phía Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, tiến lên nói: " Chư vị có việc gì sao?"

"Chúng ta đến từ Võ Minh!" Người đàn ông trung niên trông lạnh lùng, trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài, với ký tự "đệ" rất lớn trên đó.

"Võ Minh? Chưa từng nghe nói qua." Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói.

"Đó chính là ngươi kiến thức nông cạn!"

"Võ Minh, viết tắt Liên Minh thánh địa Võ Học! Võ Minh của chúng ta tồn tại, là duy trì quy tắc võ lâm, trật tự giang hồ!"

"Ồ!" Bùi Nguyên Minh nhẹ gật đầu.

"Thật tuyệt vời! Chẳng qua ta chỗ này không phải võ lâm, cũng không phải giang hồ, các ngươi từ Võ Minh tới nhầm chỗ sao?"

"Đừng có cười đùa tí tửng!" Người đàn ông trung niên vẻ mặt nghiêm túc, tay phải đặt ở bên trên trường kiếm bên hông.

"Theo quy định của Võ Minh, tất cả các tất cả võ quán, đều chịu sự kiểm soát của Võ Minh!"

"Đây là để tránh cho người khác ỷ vào Võ Học hai chữ đi lừa gạt tứ phương, khiến người thường hiểu lầm người võ lâm chúng ta!"

"Tối hôm qua chúng ta nhận được báo cáo, Quốc Thuật Đường bị nghi ngờ lừa đảo! Dùng đủ loại thủ đoạn vô liêm sỉ để lừa gạt công chúng, còn khẳng định là học phí 100 triệu!"

"Đối với việc nghi ngờ gian lận của ngươi, người Võ Minh chúng ta sẽ tiến hành kiểm tra!"