Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3505: Nạp Lan Yên Nhiên

Mặt Nạp Lan Yên Nhiên tái đi vì giận! Bất quá vì nàng có gương mặt đẹp nên dù đang giận dữ vẫn khiến cho người ta không khỏi ngắm nhìn đôi mắt to tròn long lanh cùng hàm răng trắng tinh của nàng.

Mà Lý Phi Quang thì không nghĩ như vậy! Anh ta bị mắng muốn sôi máu... Có điều, dù anh ta hiện tại muốn giải thích nhưng lại không có đủ can đảm để nói ra.

"Cái gì? Một tên thủ hạ lại để chủ nhân làm việc còn mình thì đứng làm cảnh? Vậy hơn phân nửa là muốn đến học trộm võ công của Quốc Thuật Đường chúng ta rồi!"

"Hiện tại để anh ta quét rác anh ta còn làm cao à? Làm sao? Nghĩ mình rất có bản lĩnh?"

“Anh không biết rằng việc luyện tập võ thuật đều bắt đầu từ việc quét sàn nhà sao?”

“Còn không có quét sạch sàn nhà, có tư cách gì luyện võ?”

“Lý Phi Quang tên phế vật này cũng vậy! Người được mệnh danh là đại sư huynh phân hội Long Môn Vũ Thành, còn không dạy được người quét sàn, khó trách lý phân hội trưởng phải trả lương cao thuê chúng ta!” ”

Nghe được những huấn luyện viên kia mắng mỏ Bùi Nguyên Minh và Lý Phi Quang! Các nam sinh nữ tử đã thay võ phục bước ra, đồng loạt hét lớn.

” Tiểu tử! Cậu chẳng lẽ không biết làn da của chúng ta mỏng manh và tinh quý như thế nào sao?”

“Đi lên sân võ, một hồi sẽ đi chân đất!”

“Nếu chúng ta rách da lòng bàn chân vì sự lười biếng của cậu thì sao?”

“Cho dù bán cậu đi cũng không thể bồi thường cho chúng ta! Những thân thể thiên kim tôn quý, đúng không?”

“Quỳ xuống lau sàn nhà sạch sẽ! Nếu không, chúng tôi sẽ cho cậu biết thế nào là phép tắc."

Mấy học sinh nhìn những huấn luận viên ở trước mặt làm cho đâu đầu! Vào lúc này đang nhảy dựng lên, đồng loạt bước tới chỉ vào Bùi Nguyên Minh, yêu cầu anh quỳ xuống lau sàn cho sạch sẽ.

Khi những huấn luyện viên kia, nhìn thấy cảnh này, tất cả đều lộ ra vẻ hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

Bọn họ đều đang chờ Lý Phi Quang cùng Bùi Nguyên Minh hai người, xấu mặt cùng xin lỗi.

Lý Phi Quang thần sắc khó coi, muốn giải thích.

Nhưng lúc này lại nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nói: “Nạp Lan Yên Nhiên! Cô nói tu luyện võ công nên bắt đầu từ việc quét rác? Đúng không?”

Khuôn mặt xinh đẹp của Nạp Lan Yên Nhiên hơi trầm xuống, nói: “Đúng vậy!”

“Để chúng ta học tốt võ công, có ai không bắt đầu bằng việc quét rác?”

” Nếm trải trong khổ đau, mới là người trên người!”

“Điểm đạo lý này anh cũng không hiểu sao?”

“Muốn đến Quốc Thuật Đường của chúng ta học trộm võ kỹ mà ngay cả chuyện nhỏ này đều không làm! Anh cho rằng trong thiên hạ có thể tiện nghi như thế sao?”

Bùi Nguyên Minh gật gật đầu, nhàn nhạt nói: “Theo lời chỉ dẫn của cô Nạp Lan! Tôi hôm nay tới đây, muốn học được một chiêu nửa thức.”

“Phải bắt đầu bằng việc lau sàn, phải không?”

Nạp Lan Yên Nhiên sốt ruột nói: “Ừ! Nếu biết rồi thì lau sàn nhanh lên đi! Tôi cho anh thêm năm phút !”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: ” Cô mở miệng nói tôi quét rác, ngậm miệng nói tôi tới nơi này học trộm.”

“Không phải là cô nghĩ... Với kungfu mèo ba chân của cô mà xứng đáng để tôi học trộm sao?”

Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh! Nạp Lan Yên Nhiên sửng sốt một chút, sau đó chế nhạo: “Hừ! Nói như vậy thì anh là một cao thủ sao?”

“Nhìn thân hình gầy guộc của anh thì tôi không nghĩ ra được! Anh lại lợi hại như vậy!” Nạp Lan Yên Nhiên chế nhạo.

“Được rồi, tới đây!”

“Anh tới chứng minh cho tôi! Anh là một đại cao thủ!”

“Nếu anh có thể chứng minh, ta sẽ rút lại những gì đã nói!”

“Được!”

Bùi Nguyên Minh gật đầu, liền thấy tay phải của mình búng ra, cậy chổi quét rác trong tay “vυ't ” một tiếng lao tới, lại một tiếng “phụp” xuyên thẳng vào sàn nhà trước mặt Nạp Lan Yên Nhiên.

Cây chổi găm vào gỗ và rung nhẹ.

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Kiểu này, có tính là chứng minh được không!?”

“Cái gì!! ?”

Lúc này, cả khán phòng đều lặng đi như chết.

Mỗi đứa trong số hàng chục võ sinh có mặt đều thẫn thờ, trợn mắt hốc mồm, chết lặng.

Ngay cả những huấn luyện viên và Nạp Lan Yên Nhiên cũng có ánh mắt khó tin! Với một cái vung tay như vậy, để cây chổi xuyên sâu vào gỗ ba phân, thủ đoạn như vậy có mấy phần giống như một cao thủ trong kịch võ thuật.

Có thể nói, muốn bao nhiêu soái khí, thì có bấy nhiêu soái khí! Những võ sinh chỉ là mới nhập môn nên họ chỉ có thể nhìn, có một chút bá đạo.

Nhưng những huấn luyện viên này đều là người trong nghề, cho nên có thể thấy được môn đạo.

Vung ra một cây cây chổi, lọt vào trong tầm mắt ba phần, rất nhiều người có thể làm được nhưng Bùi Nguyên Minh ném chính xác như vậy, lại còn không thấy đường đi của cây chổi thì rất khó có ai làm được.

E là ngay cả đại sư huynh của phân hội Long Môn Vũ Thành cũng không làm được!

Bùi Nguyên Minh nhìn Nạp Lan Yên Nhiên vẻ mặt lãnh đạm, cười nói: “Nạp Lan Yên Nhiên! Bây giờ còn ai muốn nói tôi tới đây để trộm học võ công?”

” Tiểu tử, ngươi nói chuyện với ai?”

Nạp Lan Yên Nhiên sắc mặt khó coi, cảm giác như vừa bị tát vào mặt.

Nhưng ngay cả lúc này, cô ấy vẫn nói với vẻ mặt u ám mở miệng.

“Ta nói cho anh biết vấn đề võ học vừa là giảng cứu, cũng chính là nghiêm cẩn, nghiêm túc, tuần hoàn tiệm cận, sát phạt quyết đoán.”

”Chiêu này của anh nhìn rất lợi hại nhưng thủ đoạn này đã trở thành biểu diễn, trở thành cái gọi là võ thuật dân gian.”

” Cái này cùng hai chữ võ học cách xa nhau rất xa!”

“Anh đây chỉ là làm trò tạp kỹ, có cái gì tốt?”

“Võ sinh do Quốc Thuật Đường dạy dỗ tuy không biết biểu diễn như anh nhưng đều là bậc thầy trong thực chiến, còn thực tế hơn những chiêu biểu diễn của anh!”

Lúc này, Nạp Lan Yên Nhiên vẫn còn mặt mũi cứng rắn nhưng không ít huấn luyện viên đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên là nhìn ra nàng cưỡng từ đoạt lý.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười, nhìn Nạp Lan Yên Nhiên với vẻ vui đùa, nói: “Tôi nghĩ cô! Một người có nhận thức cố chấp, không thích hợp làm huấn luyện viên ở một nơi như Quốc Thuật Đường.”

Nghe được lời mỉa mai của Bùi Nguyên Minh, Nạp Lan Yên Nhiên vừa có cảm giác vừa xấu hổ vừa tức giận, cô hét lên: “Thằng khốn! Nạp Lan Yên Nhiên ta làm việc, khi nào đến lượt người ngoài bình luận?”

“Ta nói cho ngươi biết! Ngươi cút ngay khỏi đây! Quốc Thuật Đường chúng ta không hoan nghênh ngươi!”

Lý Phi Quang trong vô thức nói: “Huấn luyện viên Nạp Lan! Không thể nói Bùi thiếu cút ra ngoài.”

“Tại sao ta không thể để hắn cút ra ngoài?”

Nạp Lan Yên Nhiên gương mặt xinh đẹp âm trầm.

“Đừng nói là một tiểu thủ hạ! Cho dù là Lý Phi Quang ngươi, ta một cuộc đt gọi cho Lý Đại Thành, ngươi bây giờ cũng phải xéo ngay cho ta!”

Rõ ràng hôm nay, cô ta đã bị Bùi Nguyên Minh tát một cái vào mặt, đối với Nạp Lan Yên Nhiên mà nói, chính là uy quyền đã thử thách.

Vì vậy, cô quyết định phản đòn lại bằng mọi cách.