Thằng nhóc họ Bùi đó thật hung hãn ngông cuồng, luồn lên nhảy xuống, đắc tội gười này, xúc phạm người kia! Mấy ngày trước, tôi còn nhận được tin tức! Cậu ta ngay cả người Thiên Trúc cũng dám xúc phạm."
"Cho nên! Tôi đang suy đoán... Hẳn cậu ta có phải là một con hắc mã mới do Vạn gia cố ý sắp đặt."
Nhìn hai đại mỹ nữ đang song song phục vụ Triệu Bản Tuyệt! Anh mắt của Thượng Quan Kính Hồng chứa đầy sự ghen tị cùng ao ước nhưng rất nhanh ông ta đã dời ánh mắt đi chỗ khác.
Sau đó, Thương Quan Kinh Hồng trầm giọng nói: "Triệu Thế Tử! Ý của ngài là..."
Triệu Bản Tuyệt thú vị nhìn ông ta, nhẹ giọng nói: "Nghĩ đi! Vận dụng trí não của ông để hiểu được con cờ này của Vạn gia này sẽ được dùng để làm gì?"
Thượng Quan Kính Hồng cau mày một lát! Sau đó trầm giọng nói: "Triệu Thế Tử! Theo hiểu biết bề ngoài của ta, quân cờ hoặc là dùng để gϊếŧ người hoặc là xây dựng thế lực..."
"Từ tình huống hiện tại, quân cờ Bùi Nguyên Minh này, nói không chừng chính là Vạn Gia lấy ra lập uy, hơn nữa còn mang lại cho Vạn Gia, thậm chí là Ninh gia lợi ích tại Vũ Thành!"
"Chỉ là nước ở Vũ Thành sâu quá, Vạn gia liền không sợ, sơ ý một chút, một chân đá vào trên miếng sắt. Mọi chuyện phản tác dụng sao?"
Thượng Quan Kính Hồng trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Mặc dù chính phủ Vũ Thành do Vạn Gia nắm quyền, nhưng vấn đề là, người cai trị thường nhấn mạnh đến sự cân bằng.
Giữ mọi thứ ở trạng thái cân bằng, mới có thể phát triển tốt hơn.
Nhưng bây giờ Vạn gia lại tung ra một Bùi Nguyên Minh, cắn xé người này, giẫm đạp người khác, đây là ý gì?
Muốn biến Vạn gia thành mục tiêu sao?
"Vạn gia sẽ không ngốc như vậy."
Triệu Bản Tuyệt nhàn nhạt mở miệng, một mặt bày mưu nghĩ kế.
"Quân cờ dùng để xúc phạm thiên hạ, dùng để mưu lợi, gây dựng thế lực!"
"Nhưng đến thời khắc mấu chốt, đến lúc mua được lòng người, đem quân cờ này chặt đi, chẳng phải ổn sao?"
"Khi đối mặt với thời thế, không quan trọng là Ung Chính đối với Niên Cảnh Nghiêu, hay Càn Long đối với Hòa Thân, chẳng phải giống nhau sao?"
"Ngươi nói, nếu như sau này Vạn gia hội đủ lợi hại."
"Ngay cả sau khi, biến Vạn Gia trở thành gia tộc cao cấp, thông qua một loạt phương pháp, hắn sẽ xem chúng ta như cái gai trong thịt chặt đi."
"Ngoài bắt tay với Vạn gia, chúng ta còn có thể làm gì nữa?"
"Dù sao ai cũng là,mỗi người một cảnh!"
" Nhiều khi không thể không hiểu chuyện, đúng không?"
Đúng lúc này, Triệu Bản Tuyệt vỗ vỗ hai ỹ nữ bên người, ý bảo bọn họ đổi tư thế, sau đó thản nhiên nói tiếp: "Ta Không thể không thừa nhận, Vạn Thiên Hữu của Vạn Gia, không tầm thường!"
"Thủ đoạn này, ta có thể không ra tay..."
Thượng Quan Kính Hồng vẻ mặt sáng lên: "Nói như vậy, Bùi Nguyên Minh này thật đúng là bia đỡ đạn..."
"Đúng, Triệu Thế Tử, còn có một chuyện khác, tôi cần bẩm báo ngài một chút..."
"Tuy rằng Bùi Nguyên Minh này chướng tai gai mắt, nhưng vợ và em dâu hắn, đều rất mê người!"
"Ồ? Thật quyến rũ sao?"
Nghe đến nữ nhân, Triệu Bản Tuyệt nháy mắt tinh thần liền tỉnh táo.
Vốn dĩ không hứng thú lắm, hắn dường như vô hình tiếp xúc được với nguồn năng lượng.
Thượng Quan Kính Hồng đã chuẩn bị từ lâu, lúc này mới nhanh chóng lấy điện thoại ra gửi cho Triệu Bản Tuyệt vài tấm ảnh.
Triệu Bản Tuyệt cầm điện thoại nhìn một hồi, sau đó đột nhiên cười nói: "Một người là thiếu nữ trưởng thành, một người là hoa khôi học đường, thật thú vị, hai chị em này rất thú vị..."
"Vì chị em này là hoa hiếm, nên ta sẽ cố gắng ra tay một lần."
Vừa nói xong, Triệu Bản Tuyệt ra hiệu cho thư ký cách đó không xa, thản nhiên nói: "Gọi điện thoại cho Phương Ủy."
...
Khi Triệu Bản Tuyệt gọi điện thoại kêu người, Bùi Nguyên Minh cũng không đem chuyện lúc trước để ở trong lòng.
Ngược lại sau khi giải quyết xong việc của Trịnh Khánh Vân, anh mang theo mấy phần hợp đồng, bắt taxi, đến góc phố trung tâm Vũ Thành.
Đây là một võ đạo quán cổ kính, rất yên tĩnh.
Võ đạo quán này, chắc đã có lịch sử mấy chục năm, do cha của Lý Đại Thành truyền lại, có tên là Quốc Thuật Đường.
Cái tên trang nhã vô cùng, ngược lại là cùng nơi này, hoàn cảnh hợp nhau, lại càng tăng thêm sức mạnh.
"Bùi Thiếu! Ngài đã đến."
Đúng lúc này, có một nam tử cao lớn đã đợi ở cổng Quốc Thuật Đường từ lâu.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, hắn bước nhanh đi tới, cung kính nói: " Bùi Thiếu, tôi đã biết Quốc Thuật Đường giờ giao lại cho ngài."
" Lão sư dặn dò tôi, yêu cầu tôi hợp tác với ngài trong việc chuyển giao các vấn đề liên quan."
"Đây là con dấu và tài khoản chính thức, giấy chứng nhận bất động sản, vv. mời ngài xem qua."
So với Bùi Nguyên Minh lúc trước, Bùi Nguyên Minh ở trước mặt đã từng giẫm lên Lý Phi Quang, bây giờ hắn đối với Bùi Nguyên Minh cũng vô cùng kính nể.
Rõ ràng hắn biết rất rõ, Lý Đại Thành vì Bùi Nguyên Minh mà mất vị trí phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành, thậm chí phải giao lại Quốc Thuật Đường cho anh.
Điều này làm cho Lý Phi Quang biết, Bùi Nguyên Minh là ngọn núi lớn, hắn không thể vượt qua.
Cho nên sau khi nhận được mệnh lệnh của Lý Đại Thành, Lý Phi Quang chẳng những không cảm thấy oan ức hay bất bình, mà hạ quyết tâm dù sao cũng phải ôm đùi Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, cũng không nói gì.
Quốc Thuật Đường này vốn là một phần trong thỏa thuận đánh cược, Bùi Nguyên Minh và những người khác, lâu nay sống trong căn cứ địa của Phủ Đầu Bang, không được tốt lắm.
Bởi vậy, lấy được Quốc Thuật Đường, đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, tương đương với việc anh có căn cứ địa đầu tiên ở Vũ Thành.
Thấy Bùi Nguyên Minh không khách khí, Lý Phi Quang nói tiếp: "Bùi Thiếu! Chúng ta khu vực này, là nơi hội tụ các loại võ quán Vũ Thành."
"Quốc Thuật Đường của chúng ta không phải là là võ quán lớn nhất ở đây, môn sinh cũng không phải là nhiều nhất nhưng nó chắc chắn là nổi tiếng nhất."
"Hàng năm có rất nhiều người đến Quốc Thuật Đường để luyện võ, trong đó có rất nhiều người là tử đệ hào môn thế gia của Vũ Thành."