Nghĩ đến điều này, Long Thiên Ngạo nhanh chóng thu lại suy nghĩ và bắt đầu phát huy bản chất anh hùng của mình.
Vì không có cách nào để tối đa hóa lợi ích, nên phải cố gắng bán tài sản trong thời gian sớm nhất!
Nghĩ đến đây, Long Thiên Ngạo giơ tay phải lên cười nói: "Các vị! Các vị nên tin rằng dưới tiền đề như vậy và bối cảnh như vậy, giá của Khu Vũ Thành mới của chúng ta sẽ tăng lên ba tỷ đồng một mét vuông trong mười năm không phải là không thể!
"Đến lúc đó mua cũng muộn rồi!" "Trong tương lai, nơi này sẽ là khu giàu có lớn nhất phía Tây Nam Đại Hạ!"
"Sống ở đây chính là đại diện cho thân phận và địa vị!"
"Tin tưởng tôi, từ lúc mua tài sản ở đây, các người mới chứng tỏ là mình hơn người!"
Khi Long Thiên Ngạo vẫy tay, hiện trường càng trở nên phấn khích.
"Tôi muốn mua một căn nhà!"
"Cho tôi mười căn!"
"Ông đây không thiếu tiền!"
Những người này dẫn đầu đều đã bị Long Thiên Ngạo chuẩn bị kỹ lưỡng, lúc này đều biểu diễn màn hô hào của mình, giống như không mua được nhà, chuẩn bị đập đầu xuống đất chết.
Với sự tồn tại của những quỹ tín thác này, những khách hàng khác cũng không thể kiểm soát được, một số người thậm chí trực tiếp lấy tiền ra định tranh giành nhà.
"Long Thiên Ngạo! Tôi muốn trả nhà."
Ngay khi Long Thiên Ngạo kiêu ngạo nghĩ rằng mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp, thì nghe một giọng nói vang lên từ phía sau đám đông.
Âm thanh vô cùng bất hòa, trực tiếp khiến mọi người trên khán đài lập tức yên lặng.
Mọi người đều nhìn về phía người làm mất hứng này với vẻ mặt khó tin! Suy cho cùng, không ai là kẻ ngốc cả.
Nói muốn thanh minh vào thời khắc quan trọng này chẳng qua là dội một gáo nước lạnh vào hiện trường mà thôi! Đây chẳng khác nào tự vả vào mặt Long Thiên Ngạo, vả vào mặc thương minh Vũ Thành.
Long Thiên Ngạo đặt điếu xì gà đang định châm lửa xuống, thờ ơ nhìn về phía trước! Chỉ thấy một người đàn ông chắp tay sau lưng, từ từ bước tới.
Phía sau có hai người phụ nữ, Tần Ý Hàm bên trái mang vẻ mặt lạnh lùng, dáng người mảnh khảnh! Ở bên phải, Trịnh Khánh Vân có đôi lông mày đẹp như tranh vẽ và khí chất ngời ngời.
Nhìn thấy cảnh tượng này không ít người há hốc mồm, dù sao cũng xuất hiện hai cô gái vô cùng xinh đẹp, đây nhất định không phải người bình thường.
Bùi Nguyên Minh?
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện! Long Thiên Ngạo khẽ nhíu mày.
Anh ta không ngờ hôm nay Bùi Nguyên Minh lại đột nhiên xuất hiện ở đây1 Hơn nữa còn định phá khu làm ăn của mình.
Lẽ nào chuyện bản thân chỉ điểm người Thiên Trúc đối phó với Trịnh Tuyết Dương bị anh biết rồi? Nhiều ý nghĩ thoáng qua trong đầu Long Thiên Ngạo nhưng trong cảnh này, anh không thể thể hiện quá mạnh.
Vì vậy, anh vẫn châm điếu xì gà trong tay vào lúc này!
Liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó cười nhạt: "Tôi nói là ai? Hóa ra là Bùi Nguyên Minh!"
"Nhưng cậu Bùi! Nếu tôi nhớ không lầm, cậu không phải khách của tôi!"
"Không phải chủ nhân của khu Vũ Thành mới của chúng tôi."
"Cậu hiện tại là đang quậy phá hội nghị bán hàng của chúng tôi! Đây là muốn đập phá chỗ của chúng tôi!"
"Tốt hơn hết cậu nên cho tôi một lời giải thích"
"Nếu không tôi không những không tha cho cậu! Mà mọi người cũng sẽ không tha cho cậu!"
"Cậu nên biết rằng pháp bất trách chúng..."
Vừa nói, Long Thiên Ngạo vừa dùng ánh mắt ra hiệu...
Đột nhiên, một số người trong đám đông đứng lên và la hét ầm ĩ.
"Vương bát đản! Cậu là không muốn để chúng tôi mua nhà đúng không?"
"Chẳng lẽ cậu muốn một mình chiếm lấy tất cả phòng ở?"
"Tôi nói cho cậu biết! Đây không có khả năng!"