Đêm khuya đen tối, ánh trăng mơ mơ hồ hồ tung vào, ánh sáng lúc ẩn lúc hiện khiến gian nhà vốn đang u ám tăng thêm một vệt ánh sáng ảm đạm.
Bên tai nghe hô hấp vững vàng của Ngôn Mộc, nhưng ta không cách nào ngủ say.
Đáy lòng tâm tư vạn ngàn, khiến ta lăn lộn khó ngủ.
Ta đưa tay ra vuốt ve thân thể ấm vô cùng trong l*иg ngực, dựa vào một chút ánh sao đánh giá thụy nhan điềm tĩnh của Ngôn Mộc, ánh mắt tối tăm không rõ.
Ta đυ.ng vào hai má tuấn tú của y, môi y nóng bỏng có chút sưng tấy, cơ thể hơi run lên, lại không tự chủ há miệng ra.
Ta lùi ra, chỉ là ôm y càng chặt hơn, tâm lý thật giống như đã bắt đầu bình tĩnh lại.
Hôm nay, Ngôn Mộc nói lời tâm tình kia, khiến đáy lòng ta xúc động treo lơ lửng.
Mà ta nhưng không nghĩ lại đi nhớ tới, nhân sinh hoang đường vô liêm sỉ của mình.
Kiếp trước, ta đã có nghi ngờ, Ngôn Mộc tại sao lại qua đời?
Lúc đó đả kích đối với ta quá lớn, ta còn không đủ hiểu Ngôn Mộc người này, nghe người bên y nói tới thân thể của y, suy nghĩ về y, chỉ có thể tự trách mình không có sớm chút, sớm chút cùng y đồng thời.
Có lẽ, y cũng sẽ không hậm hực không vui. Nếu như sớm chút, có lẽ Ngôn Mộc còn có thể ở bên cạnh ta.
Nhưng là, rõ ràng chỉ có nghi ngờ. Ngôn Mộc rất thông minh, y cần phải nhìn ra ta muốn cùng y một lần nữa cùng nhau.
Ngày đó đưa ta đi xa nhà, y đã mang theo mong đợi cùng mừng rỡ.
Mà ta lại đắm chìm trong thương tâm mọi chuyện bên trong không triệt để điều tra, chỉ cho là y không kịp đợi, cho là y thật suy nghĩ quá bế tắc.
Chờ ta kiềm chế lại khổ sở lúc muốn đi điều tra cho rõ, cũng đã đi tới con đường xuống hoàng tuyền.
Lần kia xuất môn, ta cũng đã quyết định phải cùng người này sống hết đời.
Ta đau lòng, bởi vì Ngôn Mộc mỗi giờ mỗi khắc quan tâm và cẩn thận từng li từng tí một tiếp cận.
Đã sớm mua xong lễ vật, nghĩ nhìn thấy người này nên làm sao sẽ gần gũi y, nghĩ muốn cùng y viên phòng, nghĩ phải hảo hảo thương y cả đời, nhưng là cũng không còn cách nào chạm đến.
Ngày đó ôm thân thể triệt để lạnh lẽo của Ngôn Mộc, ta ở tại trong phòng của y, ngồi chỉnh chỉnh ba ngày ba đêm.
"A... Đau..." Đột nhiên nói mớ khiến ta từ trong suy nghĩ thức tỉnh, ta có chút bối rối mà ngó nhìn Ngôn Mộc bất thường.
Ta vung tay một cái, nhen lửa ánh nến trong phòng, cả phòng sáng bừng lên như ban ngày.
Ngôn Mộc đang ngủ cau mày thật chặt, ngón chân hơi co rúc lại một chỗ, hai con mắt đang nhắm vì đau đớn hơi mở.
"Tỉnh rồi, nơi nào đau, không thoải mái liền nói cho ta." Ta nâng thân thể của y dậy, y có chút khó chịu mà cắn môi, viền mắt hơi đỏ lên.
"Phu quân làm sao tỉnh rồi? Là bởi vì ta đánh thức ngươi sao?" Y ngước mắt nhìn ta, dường như xấu hổ đã quấy rầy giấc ngủ của ta.
"Nghĩ gì thế? Mới vừa dậy đi vệ sinh, còn chưa ngủ." Ta sờ ra sau gáy của y, nhìn kỹ thần sắc của y.
Ánh mắt của ta dừng lại một chỗ, thật lâu không có dời.
Dưới ánh nến ấm áp, phấn nộn ửng đỏ trước ngực Ngôn Mộc
gắng gượng chống lên áσ ɭóŧ màu trắng một độ cong nhỏ bé, dáng vẻ nơi kia phồng lên làm cho tròn trịa nhô lên cao vυ't.
đầu v* phấn nộn đứng thẳng, ở dưới áσ ɭóŧ mỏng manh làm nổi bật, lõm vào hiện ra vết sữa dính ẩm ướt. Nước trắng sữa hơi thấm ướt núm trước ngực, khiến thù du phấn nộn ở dưới ánh nến chiếu rọi xuống, càng thêm đỏ rực như lửa.
"Ta đến mở ra, cũng là ngươi?"
Đầu ngón tay ấm áp hơi đυ.ng vào đầu nhũ thủ ngạnh như đá, cơ thể Ngôn Mộc hơi run lên, tiếng rêи ɾỉ càng vang lên.
Tiếng nói khàn khàn mềm mại
khiến Ngôn Mộc mặt đỏ rần, y run rẩy ngón tay xẹt qua xiêm y, ở trước mặt ta cởi xuống vạt áo, cởi ra xiêm y, mở rộng hai vυ' sáng loáng chập chờn trước con mắt của ta.
"Phu quân, giúp ta hút hút." Ngôn Mộc rũ mắt xuống, hai gò má nóng bỏng như lửa, tay đã để xuống nắm chặc cái mền dưới giường.
Tay của ta đυ.ng vào vυ' đứng thẳng trước ngực Ngôn Mộc, nắm lên mềm mại tròn trịa sắp sửa sưng lên của y.
"Nha... A..." Chỉ là nhẹ nhàng sờ một cái, đã làm thân thể Ngôn Mộc phát run, thần sắc y khó nhịn nhíu lại lông mày, viền mắt bị phồng đến đau đớn hai vυ' tích tụ lệ quang.
Đôi môi ấm áp áp sát tiến vào bộ ngực mềm phồng sữa, liếʍ láp trên đầu v* phấn nộn, ngón tay giơ lên vuốt ve một chỗ vυ' khéo léo khác.
Ngón tay sâu xa bóp vừa thâm sâu vừa nhu thuận, mềm mại tròn trịa bị bàn tay bao khỏa, vừa cởi ra khó nhịn đau đớn.
Ngôn Mộc kinh ngạc nhìn động tác ta, hai vυ' bị tay cùng miệng hầu hạ vừa ngứa lại mang từng trận tê dại khiến người mê luyến.
Y hơi ngửa đầu, nhắm hai mắt, hô hấp dần dần thêm gấp gáp, bên tai nhịp tim không ngừng chập trùng.
Ngôn Mộc dần dần nắm lấy cái mền dưới thân, thân thể hơi cong lên, nghẹn ngào rít gào, bộ ngực sữa thổi phù một tiếng, chảy ra sữa tươi màu trắng.
Bị nước màu trắng bắn vào tay, ngậm lấy một bên núʍ ѵú khác
trong veo càng thêm hưng phấn
tràn vào khoang miệng, sữa thơm nức mũi.
Ta thả ra đầu nhũ thủ bị gặm cắn đến sưng tấy, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve tròn trịa mềm mại của y, ngón tay đánh vòng lưu luyến nơi đầu nhũ phồng lớn của Ngôn Mộc.
"Phu quân... Thật là nhột... A..."
Hai vυ' no phồng bị bàn tay lớn bao khỏa, ngón tay đùa đầu nhũ thủ đỏ tươi, ma sát lỗ đầu nhũ, hai ngón tay gắp trên núʍ ѵú, nhẹ nhàng chậm chạp chen vô, làm đầu v* hơi tràn ra sữa tươi.
Ta kéo Ngôn Mộc ngồi dậy, lúc ôm y ngồi trên cái đùi của ta, ta không nhịn được nở nụ cười trầm thấp.
Y bị ta cười đến vô cùng xấu hổ, phấn hồng đều dấy lên khuôn mặt tràn đầy ngượng ngùng.
"Phu quân... Đừng cười... Nơi đó của ngươi không phải cũng cứng cứng mà thọt ta sao?" Y chôn ở khuỷu tay ta nói thầm, âm thanh nhỏ xíu, không tỉ mỉ còn thật nghe không được.
"Không cười... Sao cười đấy?" Vừa nãy y ngồi ở trên giường không thể nhận ra cảm giác, bị đặt trên cái đùi mới phát hiện phía sau y đã sớm ẩm ướt thành hồ nước.
Tay ta đưa đến bên eo y, thoát tiết khố trên người y vứt xuống đất, đã thấy y tay che lại chỗ tư mật, yểm trợ đến chặt chẽ.
Ta liếc mắt là đã nhìn ra lòng dạ của y, ngậm cười tiến đến bên tai y mở miệng nói: "Cũng sẽ không cười ngươi, che cái gì?"
Trên mặt Ngôn Mộc vô cùng e lệ, bị phun nhiệt khí ngứa, y cúi thấp mặt mày xuống, căn bản không nghĩ đáp lại ngữ khí trêu chọc của ta.
"Bảo bối nhi nhấc lên một chút, ta hút không tới."
Ta nhìn chăm chú vào vẻ mặt của y, lỗ tai y đều run lên một cái, hai tay che lại ngọc hành hơi dời, lộ ra thân thể nhiễm màu đỏ đậm.
Y ở trong l*иg ngực ta ngẩng đầu lên, mi mắt rung động, mặt mày hơi cúi xuống, má hồng đỏ ửng càng sâu. Con ngươi đen kịt lộ ra ngượng ngùng, vẫn cứ nhẹ nhàng cọ động, ngẩng đầu lên, lộ ra cần cổ trắng nõn, trước ngực vυ' nhấc lên, chỉ cần ta vừa mở miệng là có thể ngậm xuống.
"Chính mình lấy tay nâng, ân..." Ta hôn lên mặt mày run rẩy, bàn tay ấm áp trượt xuống phần lưng trắng nõn, đến cái mông của y thì ngừng lại.
Ngôn Mộc đỏ mặt liếc mắt nhìn ta, trong mắt ngượng ngùng càng nồng, đáy mắt hàm chứa sâu sắc dung túng, đầu ngón tay che lại ngọc hành run rẩy.
Ngôn Mộc dời tay từ ngọc hành ra, có thể rõ ràng nhìn thấy
bạch trọc nơi mã mắt, chỉ là hút sữa đã bắn đi ra.
Đầu ngón tay trắng nõn đặt ở nơi ngực tuyết no đủ, hai tay thon dài ổn ổn đang nâng đỡ bộ ngực mềm trắng như tuyết. Làm xong động tác này, trên mặt Ngôn Mộc
càng thẹn đến hoảng loạn, chỉ là từ đáy mắt y không nhìn ra một tia không muốn.
"Thằng nhóc ngốc..." Ta vừa yêu vừa thương nắm chặt hai tay của y, thả tay xuống, đôi môi thân thiết mυ'ŧ vào sữa trong veo như nước.
Đầu lưỡi liếʍ láp đầu v* đỏ tươi, cuốn lên đầu nhũ thủ hướng vào trong miệng đánh đưa, đem núʍ ѵú toàn bộ ngậm vào, nhìn vào ánh mắt Ngôn Mộc, ngậm đầu v* càng sâu, vừa hút vừa mυ'ŧ chơi đùa.
"Aha... Ân... A..."
"Phu quân... Không còn... Đừng hút... A "
Thân thể trong l*иg ngực đều run rẩy, cuồng nhiệt tình triều khiến nước mắt chứa đầy viền mắt.
Nhắm chặt hai mắt bất lực mà rêи ɾỉ lên, tiếng nghẹn ngào nhỏ vụn lẩn quẩn bên tai, dương căn ta dưới thân cứng rắn càng nở lớn to dài thêm một vòng.
Môi ta rời đi đầu v* sưng tấy của y, đôi môi thân thiết hôn lên môi Ngôn Mộc, cùng y chặt chẽ mυ'ŧ hôn mùi vị của đối phương.
Một cái tay luồn vào dưới mông của y lục lọi hậu huyệt ướt đẫm của y, nơi đó vô cùng ẩm nhuyễn, dễ dàng tiến vào hai ngón tay.
Hậu huyệt bị d*m thủy thấm ướt
làm ngón tay đảo quanh nghiền áp, miệng huyệt càng tràn ra dâʍ ɖị©ɧ, ngọc hành dưới khố
càng thêm chảy nước ướt nhẹp.
"Phu quân... Tiến vào..."
Ngôn Mộc ở trong l*иg ngực ta cọ động mở hai chân ra rộng nhất, bụng tròn vo di chuyển có chút gian nan, ta ôm lấy y tới trên giường.
Cởϊ qυầи xuống lộ ra dương v*t dữ tợn tím hồng, nghiệt căn thô to đối với tiểu huyệt ướt nhẹp, từng tấc từng tấc chen vào.
Lúc tiến vào, Ngôn Mộc phát ra rêи ɾỉ sảng khoái. Y khóe mắt ửng hồng, bị tìиɧ ɖu͙© kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nước mắt mông lung, thịt mềm dưới thân không ngừng mυ'ŧ vào dương căn dưới khố.
Cái miệng nhỏ ướt dầm dề vang lên tiếng nước nho nhỏ, Ngôn Mộc bị đỉnh lộng thích thú má càng thêm đỏ tươi, cắn môi thấp giọng hừ nhẹ.
Nơi khát khao kia đến hút cắn nơi kia của ta, dương v*t bên trong huyệt nở lớn thêm một chút, toàn bộ huyệt thịt mị hồng nông ra, chỉ có thể bị hậu huyệt ôn nhuyễn chặt chẽ bao khỏa mυ'ŧ vào, sảng khoái khiến người tê cả da đầu.
Ta nhẹ nhàng đánh đưa, đỉnh tiến vào nơi sâu xa nhất của Ngôn Mộc, dương căn thô to
nghiền đè lên điểm mẫn cảm của Ngôn Mộc, nhiều lần đánh vào nơi kia.
"A... Aha... Đừng... Quá sâu a..."
"Đứa ngốc, còn chưa đủ sâu nhất."
Ta đem chân Ngôn Mộc quấn lấy thắt lưng của ta, đi qua cái miệng nhỏ dưới huyệt ẩm nhuyễn
không ngừng đánh đưa tràn ra từng tia từng tia d*m thủy, khiến nếp nhăn đỏ tươi hiện ra tia nước sáng.
d*m thủy chảy ra ồ ồ, dội dương căn ướt đến dầm dề, cái miệng nhỏ trơn trợt chặt chẽ hút vào thịt nhận, hậu huyệt nhiệt tình gặm cắn, chủ động hút dương căn cự đại dữ tợn vào sâu bên trong, cảnh tượng da^ʍ mĩ khiến người nhìn thấy tìиɧ ɖu͙© càng sôi trào, mâu sắc càng ngày càng thâm trầm.
"A... Không được... Phu quân..."
"A... Muốn bắn..."
Mông trắng như tuyết bị va chạm đến lầy lội sưng tấy, ta tầng tầng ưỡn một cái, Ngôn Mộc cuối cùng không nhịn được khóc lóc "A" một tiếng, ngọc hành dưới khố xì xì xì xì bắn ra từng luồng từng luồng bạch trọc.
Hậu huyệt cao trào mạnh mẽ co rút nhanh, lấy lòng làm phiền nghiệt căn, ta bị cắn đến vô cùng vui sướиɠ, giống như máy đóng cọc tiếp tục đánh vào trong vách ẩm ướt mềm mại.
Ngôn Mộc xụi lơ như nước nằm ở trên giường, bụng nhô lên cao vυ't bị đυ.ng đến có chút run run, bắp đùi thon dài lại nghênh hợp
cùng động tác của ta, cuốn lấy ta vào càng sâu.
Ta đưa tay ra tuốt động ngọc hành Ngôn Mộc, đôi môi hôn nước mắt ẩm ướt khóe nơi mắt của y, liếʍ khô nước mắt của y.
Ngọc hành y bị ta trêu chọc
chậm rãi cương, hai tay tự động khoát trên cổ của ta, cùng ta thân mật hôn môi.
Dương căn vốn đang nhẹ nhàng đỉnh lộng, lại do bầu không khí hòa hợp hung ác phát lực, tầng tầng ưỡn vào, đi vào thật sâu, Ngôn Mộc bị đυ.ng đến mông căng thẳng, bị kɧoáı ©ảʍ đánh trúng sắp hỏng mất mà chảy ra nước mắt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hung mãnh nóng bỏng như bùa chú phun đi ra, từng luồng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ không chút lưu tình bắn vào.
"A a a..."
Kɧoáı ©ảʍ liên miên khiến Ngôn Mộc không nhịn được mất khống chế thét lên, thân thể của y co giật tại một chỗ, vùi ở trong l*иg ngực ta hổn hển thở dốc.
Trong mắt Ngôn Mộc sương mù một mảnh, hai mắt mông lung
tất cả đều là nước mắt. Mồ hôi hột từ trên trán chảy xuống, thân thể ẩm ướt dính đầy vết tích bị ta thương yêu qua.
Ta vén lên sợi tóc ẩm ướt trên cái trán của y, hai tay vỗ vỗ phía sau lưng y, ghé vào lỗ tai y nhẹ giọng nói rằng: "Bảo bối, ta yêu ngươi."
Còn ở bên trong cao trào Ngôn Mộc cơ hồ không bình tĩnh nổi, y hơi chút trố mắt, đồng tử hơi tan rã, thở hổn hển run giọng đáp lại nói: "Ta cũng yêu ngươi."