Kết Tóc Làm Phu Thê

Chương 19: Du ngoạn biệt trang

Lúc dìu Ngôn Mộc xuống xe ngựa, trên mặt y không che giấu nổi hưng phấn.

Cửa lớn màu đỏ son mở rộng, cảnh sắc rất đặc biệt lúc ẩn lúc hiện, bao trùm lên vẻ đẹp trang nghiêm.

Kéo tay Ngôn Mộc, dẫn y đi qua hành lang uốn khúc, nhìn y ngắm nhìn phong cảnh biệt trang, thần sắc mừng rỡ làm khóe miệng y vẫn luôn mang theo ý cười nhợt nhạt.

Chỗ biệt trang này chính là ta mấy ngày trước đặt mua Trang tử, phong cảnh tú lệ, bên trong còn có nguồn nước nóng ngoài trời. Ta vài ngày trước đó xây một ôn tuyền, nghĩ đến mấy ngày nay Ngôn Mộc ngộp đến hoảng loạn, khi rỗi rãnh liền cùng y đến du ngoạn một phen.

"Sao vui vẻ như vậy?"

Ta ngừng lại, ép y dựa lưng trên cây cột, đầu ngón tay ấm áp ngả ngớn từ nơi hông y vuốt lên cái mông vểnh cao.

Thân thể y có chút run rẩy, đôi mắt đẹp như tranh vẽ, vi dạng gợn sóng như nước.

Một đôi cánh tay ngọc câu trên cổ của ta, khóe miệng vừa cười nói: "Ta rất vui vẻ, phu quân dẫn ta tới."

"A... Đứa ngốc...."

Ta nhấc lên gương mặt tuấn tú của y, môi ấm áp thân mật mổ hôn bờ môi mềm mại của y, y ôn nhu đáp lại ta hôn môi, hai má nóng bỏng dưới môi hôn có chút ửng hồng.

Đầu ngón tay chạm đến xiêm y của y, Ngôn Mộc run rẩy nhìn ta liếc mắt một cái "Phu quân... Đừng... Sẽ bị nhìn thấy... Bây giờ còn là ban ngày... Ân..."

Ngón tay trêu tức cách quần áo đυ.ng vào thù du ở l*иg ngực, làm cho Ngôn Mộc tinh tế rêи ɾỉ, hơi ngửa đầu ngắm nhìn ta, bị ta giở trò đôi mắt mang theo từng tia từng tia quyến rũ, hai gò má ửng đỏ phảng phất mang theo men say.

"Đừng sợ, sẽ không ai xuất hiện. Nơi này chỉ có chúng ta, thân thể Ngôn Mộc chỉ có ta có thể nhìn thấy."

Nghe nói câu này, thân thể căng thẳng hơi thanh tĩnh lại, Ngôn Mộc ánh mắt mị hoặc tràn đầy tín nhiệm, thân thể tự nhiên tựa sát làm phiền ta.

"Đừng nhúc nhích."

Ta hít vào một hơi, nhìn nụ cười trêu ghẹo người trên mặt Ngôn Mộc, đã biết là y cố ý.

Ngón tay thành thục mở ra quần áo màu trắng thường ngày của y, cởi đến vai Ngôn Mộc, thân thể gầy gò trắng nõn đập vào mi mắt.

Màu da nam tử rất trắng, đầu ngón tay đυ.ng vào da thịt non mềm bóng loáng, lướt qua xương quai xanh đẹp đẽ gợi cảm, ngón tay lưu luyến vuốt ve lưng y, mãi đến khi ngón tay không an phận

nắm lấy mông.

Thân thể Ngôn Mộc cứng đờ, hô hấp cứng lại, nhiệt độ thân thể phảng phất tăng lên, từng tia từng tia ửng đỏ nhiễm lên thân thể trắng nõn.

Lòng bàn tay mang theo nhiệt độ vuốt ve nơi phấn nộn nhô ra, khẽ xoa thù du trước ngực, tiếng rên rĩ đè nén thấp giọng tràn ra.

Muốn ngậm lên đầu v* phấn nộn khéo léo kia, lúc bị tay Ngôn Mộc từ phía dưới áo bào xuyên vào bên trong tiết khố, ta cơ hồ có chút sững sờ.

"Phu quân... Ta muốn ngươi thoải mái..." Con mắt của y nhìn chằm chằm ta, ánh sáng mặt trời chiếu vào trên mặt y trơn bóng như ngọc, bên mép câu lên mỉm cười nhàn nhạt.

Tay y mang theo một chút run rẩy, giải khai quần áo ta, lúc cởi ra tiết khố, đồ vật dưới khố tím đỏ vừa cứng vừa lớn đυ.ng ở trên mặt y, trên mặt Ngôn Mộc đỏ ửng cơ hồ lan tràn đến cổ.

"Vốn là định giải quyết ngươi tại chỗ, ngược lại không hề nghĩ rằng phu lang ngươi so với ta còn vội vã hơn." Ta vuốt ve tóc đen y, trêu đùa nói.

"Không có." Chỉ là âm thanh kháng nghị thì rất nhỏ nhẹ, trên mặt sức lực không đủ.

"Không cho buộc lên áo bào, ta thích nhìn ngươi... Ân... Đặc biệt yêu thích nơi này..."

Thấy y muốn buộc lên áo bào, dương v*t nóng bỏng khẽ chạm vào thù du diễm lệ, y hô hấp cứng lại, đầu v* phấn nộn kia run rẩy biến lớn, thịt mềm trên đầu nhũ cứng rắn no đủ, khiến ta không dời nổi mắt.

Thân thể thon dài tinh tế, bởi vì tư thế ngồi xổm có thể nhìn thấy vυ' y đầy đủ đẹp đẽ, hoa anh đào run rẩy phồng lên tô điểm vầng vυ', thân thể trắng nõn nhiễm phải hồng nhạt. Dưới hai chân trắng nõn có thể nhìn thấy ngọc hành bán cương, miệng huyệt

phấn nộn mở ra đóng lại tựa như d*m thủy tràn ra.

Thấy ta nhìn chằm chằm không chớp mắt, đã thấy y kẹp chặt lấy hai chân, chỉ là cổ chất lỏng dâʍ đãиɠ càng dọc theo nếp nhăn từ từ nhỏ xuống.

Con mắt của y không dám nhìn ta nữa, ta vỗ về mặt của y, nhẹ giọng nói: "Ta rất vui vẻ, Ngôn Mộc mẫn cảm là bởi vì ta."

Ngôn Mộc ngẩng đầu nhìn ta liếc mắt một cái, thần sắc bình tĩnh hơn, y hé miệng, ngậm cự căn của ta vào trong miệng.

Đó là một loại hưởng thụ vô cùng thoải mái, ta dựa vào trên cây cột, lẳng lặng nhìn Ngôn Mộc lấy lòng mình.

Trên mặt y một mảng màu hồng, bởi vì mới lạ có lúc lơ đãng cắn trúng ta, đầu lưỡi cực nóng từng tấc từng tấc liếʍ qua mỗi một nơi, mang theo dịu ngoan cùng nhiệt tình, môi lưỡi nóng bỏng thành kính muốn khiến ta thoải mái.

Từ gốc rễ đến đỉnh, Ngôn Mộc liếʍ vừa cẩn thận vừa nghiêm túc, mặt mày ôn nhu, khóe mắt cong cong, như đối xử với người yêu sâu đậm.

"Phu quân... Thoải mái sao?"

"Ừm... Ngôn Mộc rất tuyệt."

Nghe nói câu này, trên mặt y đều là ý cười, chỉ là sau một khắc lại nuốt đến càng sâu, nuốt xuống toàn bộ dương v*t.

Nam tử ngón tay thon dài mơn trớn hai túi, đầu lưỡi không ngừng liếʍ láp qυყ đầυ no đủ, bị sâu trong cổ họng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến ta gấp gáp thở dốc, lại lo lắng sẽ làm bị thương đến y.

"Ngôn Mộc, đi ra, đừng liếʍ, quá sâu sẽ khó chịu."

Thấy y phun ra nuốt vào có chút khó chịu, ta có chút không đành lòng. Ta rất ít để cho y vì mình khẩu giao, ta lúc hoan ái từ trước đến giờ luôn chủ động, y hôm nay là lần đầu tiên vì ta làm như vậy.

Ngôn Mộc lại ngậm thêm càng sâu, vách tường trong cổ họng nóng rực nóng bỏng siết chặt khiến ta rốt cuộc không chịu nổi, một dòng nước nóng hết mức phun ra, ta muốn lui ra, lại bị Ngôn Mộc ngậm trong miệng, y bị sặc không ngừng ho khan.

"Phun ra, ngoan..."

Đã thấy y nuốt xuống, trên mặt mang theo mỉm cười thoả mãn.

Ta nâng y dậy, mang theo yêu thương lòng bàn tay vuốt ve hai má trắng nõn, đôi môi khẽ hôn tuấn nhan bạch ngọc, hôn môi của y, tựa hồ như vậy, có thể đem cảm động cùng yêu thương của ta truyền cho y.

"Thằng nhóc ngốc... Ngu ngốc..."

Môi lưỡi ấm áp liếʍ láp cần cổ trắng mịn, bên tai rõ ràng nghe được hô hấp hổn hển, lúc lỗ tai bị ngậm, người trong ngực sắc mặt đỏ chót, rên rĩ không cách nào dừng dồn dập xuyên thấu qua kẽ môi tràn ra.

"Thoải mái sao?"

Ta một bên ngậm bên tai trắng mịn của y, dương v*t dưới thân gắng gượng từ lâu không kiềm chế nổi xen vào giữa hai chân, cách áo bào dùng sức quấy rối.

"Ừm..."

Nhàn nhạt rêи ɾỉ thật quyến rũ, khiến người càng thêm lòng dạ nôn nóng. Ngôn Mộc giờ khắc này bị tìиɧ ɖu͙© dằn vặt mặt mày tựa như sương mù, mắt phượng đẹp đẽ mang theo hơi nước, bị đè ở trên cây cột hơi híp mắt, mang theo hưởng thụ cùng thích ý.

Hàm răng nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ áo bào, khiến xiêm y vướng trên vai lướt xuống, có thể nhìn thấy thân thể bạch ngọc, động tình lộ ra ửng đỏ, quần áo bị đầu ngón tay đẩy ra, khiến quần áo rớt xuống đến mông, cuồng nhiệt hôn lên xương quai xanh đẹp đẽ của Ngôn Mộc, dấu vết hôn môi hạ lưu mờ ám lưu lại rải rác khắp nơi.

Ngón tay dài nhọn đυ.ng vào đầu v* phấn hồng đẹp đẽ, Ngôn Mộc khắc chế không ngừng run rẩy, biểu tình mang theo ẩn nhẫn cùng thoải mái thở dốc.

"Phu quân... A..." Ngón tay đột nhiên xen vào khiến Ngôn Mộc rít gào thành tiếng, tiểu huyệt đỏ bừng mạnh mẽ co rút lại mυ'ŧ vào ngón tay sít sao, huyệt thịt mị hồng ấm áp mở ra đóng lại, từ ngón tay nơi đó của nam tử chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, ẩm ướt nhỏ xuống trên đất, không nói ra được có bao nhiêu dâʍ ɭσạи.

"Thả lỏng, Ngôn Mộc thật ẩm ướt, đều ướt đẫm." Ta mở miệng cười khẽ, ngón tay lại đâm đến càng sâu, ngón tay thuận theo tiến vào, d*m thủy chảy ròng, có thể thấy rõ ràng từ miệng huyệt đỏ tươi dâʍ ɖị©ɧ từ từ chảy ra, tràn lan hai chân thon dài trắng nõn.

Đồ vật dưới khố không nhịn được để tại hậu huyệt ướŧ áŧ, Cự Dương gắng gượng phồng lớn

cách nếp nhăn nhẹ nhàng ma sát mông thịt mềm.

Ta cởi ra áo bào Ngôn Mộc rơi xuống đất, môi lửa nóng ngậm thù dù đỏ tươi như máu ở khóe miệng, liếʍ láp chà chà vang vọng, đầu v* khéo léo sưng ngạnh run rẩy bị ta ngậm vào, trên mặt Ngôn Mộc nhiệt độ càng tăng lên, thịt huyệt đã bị xen vào ba ngón tay d*m thủy ướt nhẹp càng thêm dính đầy ở trên tay.

"A..." Nhẹ nhàng gặm vào làm đầu v* trở nên ướŧ áŧ toả sáng, đỏ ngầu bị ta mυ'ŧ vào hiện ra sưng đỏ, thoạt nhìn tươi đẹp dụ dỗ người ta phạm tội.

"Phu quân... Ha a... A..." Thấy y ánh mắt mê ly nhìn ta, ta buồn cười mờ ám ở bên tai y mẫn cảm tinh tế liếʍ láp, nói nhỏ: "Ngôn Mộc nơi này thực sự là càng ngày càng nhạy cảm."

Ngôn Mộc sắc mặt nóng lên, vùi đầu ở l*иg ngực ta thở ra nhiệt khí, có thể cảm giác được ngọc hành để ở bụng dưới vừa cứng vừa nóng, rêи ɾỉ dần dần khuếch đại khiến ta cũng không nhịn được nữa, chỉ muốn mạnh mẽ xuyên vào y.

Ta kéo một cái chân của y, để cả người y ở trên cây cột, đôi mắt nhìn d*m thủy văng ra khỏi tiểu huyệt, mạnh mẽ xen vào.

"A..."

Thân thể run rẩy cả người vô lực, bị dương v*t thẳng tắp đâm đi vào đưa đẩy, Ngôn Mộc tay ôm cổ của ta, l*иg ngực chập trùng

mang theo thở dốc gấp gáp.

Ta đánh động, một tấc một tấc xâm chiếm, xen vào nơi sâu xa nhất, thịt mềm mị huyệt mạnh mẽ co rút lại phát trướng, dương v*t bị huyệt thịt nóng bỏng siết lấy, trong vách nóng bỏng khiến ta càng thêm hung mãnh thao làm người trong ngực.

Đang kịch liệt đánh đưa, hai vυ' chập chờn lay động, trắng nõn đẹp đẽ mê người đỉnh hoảng, phảng phất gọt giũa màu hồng. Hoa anh đào quyến rũ càng bị ta nhiều lần dũng mãnh va chạm ma sát vào sâu trong l*иg ngực, mang đến từng trận tê dại.

"A... Phu quân... Nhẹ chút... Quá sâu... A a a a a a a..."

Tầng tầng chống đối, d*m thủy không ngừng đánh đưa từ nơi kết hợp dọc theo khe hở chảy xuống.

Miệng huyệt ẩm ướt dâʍ ɖị©ɧ ào ạt chảy ròng, ta ôm lấy thân thể gầy gò của Ngôn Mộc, từ miệng huyệt lầy lội rút ra dương v*t cương cứng, miệng huyệt bị thao làm tuôn ra lượng lớn d*m thủy.

"Phu quân..."

Khẽ gọi rêи ɾỉ có chút khàn khàn, nghe vào bên tai càng gợi cảm.

Ôm lấy thân thể ta đẩy ra hai chân kẹp chặt thắt lưng của mình, mở ra giữa hai đùi tràn đầy đều là chất lỏng, ta ôm Ngôn Mộc vào bên trong ngực, từ cỗ gian phía dưới, khiến dương v*t lần thứ hai tầng tầng đĩnh đi vào.

"A... Ha a..."

"Phu quân... Không được a... A..."

Lại mãnh liệt thao lộng, khiến Ngôn Mộc triệt để không chịu nổi, ngọc hành sạch sẽ rốt cuộc không khống chế được phun ra bạch trọc.

Chất lỏng nóng bỏng phun ra đến trên người ta, ta vỗ về hai má Ngôn Mộc ửng đỏ, tiếp tục thao y.

Tác giả có lời: Ta thành công biến thành nguyệt càng (っ ╥╯﹏╰╥c) ta ngày mùng 1 tháng 8 còn nói nhớ tháng 9 phần kết thúc, hãn cộc cộc.