Kết Tóc Làm Phu Thê

Chương 16: Cái yếm mê tình

"Phu quân, đừng nhìn." âm thanh Ngôn Mộc rất là xấu hổ, nghiêng đầu hiện ra hai gò má càng ửng hồng, ngón tay hơi run rẩy dưới ánh sáng sáng ngời nắm chặc cái đệm dưới thân.

"Ừm, không nhìn." Đầu ngón tay kéo nhẹ mảnh vải mỏng trong suốt, kéo đến vị trí mông trở xuống.

Ta ôm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Ngôn Mộc nằm trên cái đệm vào trong ngực, vuốt ve mặt đỏ bừng, môi lưỡi từ vai nam tử chậm rãi hôn một cái.

"Ừm... Phu quân..." Nhẹ nhàng rêи ɾỉ, kèm theo nhanh chóng hôn xuống phía dưới phát run.

Liếʍ hôn da thịt trắng noãn ấn xuống từng cái dấu một, đồ vật dưới khố càng làm càn quấy nhiễu giữa hai chân mềm mại của nam tử.

Ngọc hành đã cương bị ta không ngừng cọ động lửa nóng để ở bụng dưới, ta có thể nghe thấy Ngôn Mộc càng ngày càng thở dốc liên tục, rêи ɾỉ nhỏ vụn ngọt ngào lây nhiễm tìиɧ ɖu͙© cho ta, ta không khống chế được muốn mạnh mẽ thương yêu người dưới thân.

"A... Phu quân..." Hai tay sờ soạng vυ' Ngôn Mộc, đầu ngón tay dẻo dai có thừa từ cái yếm mò ra thù du no đủ lồi lõm.

Chỉ là nhẹ nhàng đυ.ng vào, mềm mại tròn trịa càng thêm nhô lên, dưới cái yếm đỏ tươi lõm vào hai điểm cao đỉnh lên đặc biệt gợi cảm mê người, phối hợp với thân thể Ngôn Mộc trắng nõn như ngọc, càng thêm câu người.

Ta làm càn tay từ cái yếm chui ra, ngón tay nhẹ chút cách cái yếm mỏng manh vừa xoa núʍ ѵú gắng gượng cường độ không nặng không nhẹ nhẹ nhàng đùa bỡn.

"Phu quân, a... A..."

Thấy Ngôn Mộc ánh mắt mơ hồ, thân thể hoảng loạn dựa vào càng gần hơn, ta dùng tay nắm nâng hai vυ', đầu ngón tay xoa nắn cách cái yếm không ngừng ma sát xoa lấy, cái yếm tươi đẹp

bị động tác của ta kɧıêυ ҡɧí©ɧ phảng phất sau một khắc sẽ bị bung ra.

"Muốn ta cởi ra cái yếm, hút nơi này của Ngôn Mộc sao?" Ngón tay lôi kéo cái yếm, một cái tay khác khẽ kẹp thù du sưng ngạnh, Ngôn Mộc hừ nhẹ một tiếng, trên mặt một mảng mỏng màu hồng.

Dưới tầm mắt nóng bỏng của ta, da thịt trắng nõn cũng sắp run rẩy lên.

"Phu quân." Ngôn Mộc không hề trả lời, chỉ là lấy lòng hôn cằm của ta, hai chân thon dài trắng mịn thân mật đυ.ng vào dương v*t nóng bỏng, vành mắt hơi dính ẩm ướt làm ta siết chặt eo y, ôm Ngôn Mộc vươn mình cưỡi ở trên người ta.

Ngôn Mộc thở nhẹ ra tiếng, hai chân chặt chẽ cố gắng kẹp thắt lưng của ta, hô hấp càng thêm hỗn loạn, trong miệng không ngừng được âm thanh làm lỗ tai ta nóng lên toả nhiệt.

Tư thế cưỡi lấy làm ta lôi kéo cái yếm diễm lệ, đầu vùi vào sâu bên trong cái yếm, dưới ánh mắt Ngôn Mộc mυ'ŧ vào đầu nhũ sưng.

"A... Ân a..."

Cảm nhận được toàn thân Ngôn Mộc run rẩy, trong miệng phát ra thanh âm khiến người nhiệt huyết sôi trào, miệng lưỡi không ngừng mυ'ŧ hôn liếʍ hai điểm đỏ tươi, mà nơi kia của Ngôn Mộc tuôn ra càng nhiều xuân thủy làm cái đệm dưới thân càng ngày càng ướŧ áŧ.

"Cũng chỉ là khẽ hôn Ngôn Mộc, sao mẫn cảm như vậy. Nước này, nhiều đến không cần bôi trơn."

Ta trêu đùa một bên hôn núʍ ѵú sưng phấn nộn, một bên vùi đầu ở phía dưới cái yếm mυ'ŧ vào liếʍ cắn, nuốt chửng mυ'ŧ mạnh đầu v* từ từ gắng gượng phát trướng.

"A a a..." Thân thể trong l*иg ngực kịch liệt run rẩy, đầu lưỡi câu quấn lấy tê dại hiện ra thù du đỏ tươi càng ngày càng lộ ra ánh nước tươi đẹp tràn đầy.

Dưới thân ẩm ướt càng lửa nóng lưu động, chất lỏng nóng bỏng

phun ra ở trên người ta, thân thể co giật đang không ngừng gặm cắn càng run rẩy dữ dội hơn.

Lúc ta rốt cục ngẩng đầu nhìn phía Ngôn Mộc, trong l*иg ngực khóe mắt y đã sớm đỏ lên, đôi mắt hiện ra hơi nước ẩm ướt nhìn ta, sợi tóc ngổn ngang

buông xuống ở trên cái trán ẩm ướt mồ hôi, mắt phượng nhiễm phải tìиɧ ɖu͙© một vẻ quyến rũ.

Tay ta chỉ nhẹ xoa nắn ngọc hành của y, có chút tà ác cười nói: "Ta chỉ hôn nơi này của Ngôn Mộc một chút, không chỉ bắn, còn ẩm ướt đến lợi hại."

"Phu quân..." âm thanh Ngôn Mộc mang theo tìиɧ ɖu͙© cổ họng khàn khàn, chôn ở cổ của ta trốn. Ta biết y thẹn thùng, mặc dù ngoan ngoãn vẫn không buông ra ta thật sự không ngừng muốn đùa cợt y.

"Chính mình cởi bỏ cái yếm, để cho phu quân hảo hảo nếm thử." Lời này vừa nói ra, sắc mặt Ngôn Mộc ửng đỏ cúi thấp đầu con ngươi rũ xuống. Hơi hé mắt ra run rẩy bắt đầu cởi ra dây ở cổ, chớp mắt cởi ra thù du đỏ tươi như đậu đập vào trong mắt, đầu v* gắng gượng sưng tấy che kín ánh nước ẩm ướt, đầu nhũ đỏ lên đứng thẳng làm nơi kia càng thêm quyến rũ.

Ta nhẹ vỗ về du͙© vọиɠ đứng thẳng phấn nộn của Ngôn Mộc, ánh mắt lửa nóng làm Ngôn Mộc mắc cỡ, run rẩy. Khẽ xoa mò thù du, hô hấp Ngôn Mộc dần dần gấp gáp, cắn thật chặt bờ môi từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Môi nóng bỏng liếʍ trên đầu v* cứng rắn, Ngôn Mộc kịch liệt run rẩy, đầu v* phấn nộn khéo léo bị ta hút vào trong miệng mυ'ŧ mát. Tiếng nước mυ'ŧ vào vang dội

càng vang lên, đầu lưỡi làm đầu v* bị liếʍ đỏ bừng, núm bị đầu lưỡi đùa bỡn đến nhiễm phải chất lỏng trong suốt.

"A a a a a a... Không... Phu quân..."

Ta mạnh mẽ nuốt đầu v*, như là há mồm muốn ăn đầu v* no đủ vào trong miệng, cực hạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng đầu lưỡi ma sát làm Ngôn Mộc mẫn cảm cả người run lên, hai chân run run không ngừng co giật, không khống chế được thở gấp hơn.

Hậu huyệt nam tử ướt nhẹp tuôn ra càng nhiều xuân triều, nhiễm ướt cái đệm mềm mại dưới thân.

Ta khẽ kéo mở ra chân Ngôn Mộc, ngậm lấy ngọc hành gắng gượng, thân thể Ngôn Mộc run rẩy dữ dội, nghẹn ngào mở miệng: "Phu quân... Bẩn... Đừng... Đừng..."

"Ngôn Mộc không bẩn, lần thứ nhất có người vì ngươi liếʍ huyệt sao?"

"Lần kia... Không nên nói, phu quân... Ha..., không cần như vậy... Bẩn a..."

Ta không nói cái gì nữa, nhẹ nhàng ngậm lấy nơi kia của y, nghe Ngôn Mộc thoải mái thở dốc. Hàm răng hơi hôn nhẹ gốc rễ mẫn cảm, ve vuốt đầu lưỡi không ngừng liếʍ láp đỉnh.

Kɧoáı ©ảʍ khẩu giao làm Ngôn Mộc mềm nhũn co ro, hai chân trắng nõn vì kɧoáı ©ảʍ càng thêm run rẩy.

"Ừm... Ngươi..." dương v*t nóng bỏng dưới khố đột nhiên bị hai tay ấm áp nắm chặt, ta hít vào một hơi nhìn Ngôn Mộc.

"Phu quân... Ngôn Mộc đã rất thư thái, ngươi còn chưa có ra?"

Ánh mắt Ngôn Mộc ôn nhu như nước, dưới đồng tử đen kịt tràn đầy thâm tình, vành mắt đỏ lên

có cảm xúc mãnh liệt dấu vết chưa thoát ra.

Hai tay của y ngây ngô lại kiên định tuốt động nơi kia của ta, phục tùng thất thần trống rỗng bị ta ngăn cản ôm vào trong ngực.

Hô hấp lửa nóng phun ở lỗ tai của y, người hơi cứng ngắc làm ta biết y căng thẳng. Tay của ta vuốt ve phần lưng trắng nõn của y, hôn nhẹ đôi môi y, ngón tay từ ám cách bên trong xe ngựa lấy ra cao trơn.

Ngón tay dính cao trắng như tuyết, tách ra hai chân Ngôn Mộc, thâm nhập vì y mở rộng.

Ngôn Mộc hừ nhẹ rêи ɾỉ, mắt mang ý cười nhìn ta, chỉ là ngón tay đánh đưa, nơi mẫn cảm kia chảy ra càng nhiều thủy dịch, cho đến khi rốt cục có thể vươn vào ba ngón, ta nhẹ nhàng mở rộng, đồ vật dưới khố từ hậu huyệt y từ từ đâm vào.

"Lần sau, sẽ cẩn thận trừng trị ngươi." Nhìn Ngôn Mộc gương mặt mang theo nụ cười, sắc mặt nóng bỏng đỏ lên, ta ôn nhu co rúm, thịt nhận đỉnh lộng chỗ mẫn cảm y, bên môi nhiều tiếng ngâm nga làm ta ôm người trong ngực không ngừng vừa hôn môi vừa rung động.

"Phu quân... A... Thật thoải mái..."

"Rất thích... thích... Phu quân ôn nhu..."

Buồn cười nghe y tinh tế rên khẽ, dương v*t ở bên trong vách tường bị cắn nuốt chặt chẽ, mỗi lần đưa đẩy đều có thể cảm nhận được sự nhiệt tình Ngôn Mộc.

Thân thể Ngôn Mộc bị ta ôn nhu xâm nhập không ngừng run, nghe y khàn khàn rêи ɾỉ, ta mυ'ŧ hôn môi của y, thân thể vì kết hợp nhanh truyền tới cảm giác muốn phun trào toàn thân.

Ngôn Mộc rên rĩ nhỏ vụn hạ thân rung động càng ngày càng chặt chẽ, thường xuyên kịch liệt cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Nhanh như thế này, Ngôn Mộc cũng rất mau tiết ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, khi ta rốt cục ở thân thể y bắn ra, Ngôn Mộc đã xụi lơ như bùn nhìn ta, ánh mắt mơ hồ bắt đầu mở to con ngươi, đôi mắt hiện ra thủy quang tựa như buồn ngủ hơi híp.

"Buồn ngủ sao, ngủ một giấc, sẽ ôm ngươi trở lại."

"Ừm." Người trong ngực rất nhanh ngủ thϊếp đi, ta từ từ rút ra dương v*t đang được ngậm lấy ở trong cơ thể y, nghe y hơi kêu rên, lấy khăn tay nhẹ lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính ở hậu huyệt, mới giúp Ngôn Mộc mặc vào quần áo.

Thu thập xong cái đệm dơ bẩn, để cho y dựa vào trên đùi của ta ngủ say, tâm tình bất ngờ bình tĩnh lại.

Tác giả có lời: Gần nhất hội chăm chỉ đổi mới, tranh thủ tháng sau kết thúc O(∩_∩)O