Trưởng lão Tô gia ba người nhìn thấy thảm trạng của bọn người Trần Ý, Âu Dương Tín, ai cũng hít một ngụm khí lạnh, chỉ cảm thấy cổ họng đau nhức!
Ba người thấy qua vô số gϊếŧ chóc, nhưng vẫn lần đầu tiên nhìn thấy tràng diện thảm bại như vậy.
Trần Ý, Âu Dương Tín hơn 20 người, trên thân không còn chỗ nào nguyên vẹn! Thậm chí ngay cả mũi trên mặt cũng bị lưỡi đao cắt qua, đây quả thực là lăng trì!
Tô gia trưởng lão ba người nhìn cẩm bào màu trắng Diệp Vô Trần không nhuốm bụi trần kia, đột nhiên tay chân cảm thấy lạnh buốt.
Cảm nhận được ánh mắt của ba người, Diệp Vô Trần đột nhiên nhìn về phía ba người.
Ba người giật nảy mình.
"Đại nhân! Chúng ta không hề có ý định cướp đoạt linh dược trên người đại nhân! Tuyệt đối không có ý tứ này!" Nam tử trung niên bên cạnh trưởng lão Tô gia vẻ mặt hoảng sợ, vội vàng thanh minh cho bản thân.
Vị trung niên này, là quận chủ Lạc Quân của Thương Thủy quận ở Đông Hoàng quốc, là cao thủ Linh Thể cửu trọng đỉnh phong.
Thương Thủy quận, thì những thành nhỏ như Thanh Dương thành không thể so sánh được, ở Đông Hoàng quốc, có mấy ngàn tòa thành trì, nhưng quận thành, chỉ có hơn 30 tòa.
Thân là quận chủ, địa vị của Lạc Quân ở Đông Hoàng quốc không cần nghĩ cũng biết.
"Đại nhân, chúng ta thề, sự tình phát sinh hôm nay sẽ không tiết lộ nửa điểm ra ngoài." Tô Trường Hồng trưởng lão Tô gia cũng gấp gáp lên tiếng.
Một người khác, là tông chủ Đoàn Vĩnh của Tứ Quý Kiếm Tông ở Linh Sơn quốc, là một vị cao thủ Thần Thông thập trọng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể ngưng tụ được Kim Đan, trở thành cao thue cảnh giới Nguyên Đan cảnh giới rồi, Đoàn Vĩnh đồng dạng cũng thề, sẽ không tiết lộ chuyện hôm nay.
Diệp Vô Trần nhìn ba người, sắc mặt bình tĩnh, nói: "Ba người các ngươi tới đây gϊếŧ hết bọn hắn đi." Chỉ vào đám người Trần Ý, Âu Dương Tín đang nằm dưới đất.
Bọn người Trần Ý còn chưa chết hẳn, Diệp Vô Trần cố ý giữ lại một hơi cuối cùng cho đám người Trần Ý, Âu Dương Tín.
Tô Trường Hồng, Lạc Quân, Đoàn Vĩnh ba người nghe xong, sắc mặt biến đổi, bọn hắn giờ mới hiểu được vì sao Diệp Vô Trần không triệt để gϊếŧ chết đám người Trần Ý.
Ba người sắc mặt âm trầm.
Nếu bọn họ gϊếŧ đám người Trần Ý, Âu Dương Tín thì bọn họ đắc tội với Đao Hoàng môn, Âu Dương thế gia và rất nhiều thế lực, sau này nếu như bị Đao Hoàng môn và các thế lực điều tra ra, hậu quả kia nghiêm trọng đến mức nào, có thể tưởng tượng được.
Thế nhưng nếu bọn họ không xuất thủ, Diệp Vô Trần sẽ bỏ qua bọn hắn?
Diệp Vô Trần đứng ở nơi đó, yên lặng chờ ba người đưa ra quyết định.
Hắn cũng không lo lắng ba người này chạy trốn, vì ba người trốn không thoát được.
"Được rồi!" tông chủ Đoàn Vĩnh Tứ Quý Kiếm Tông cắn răng một cái, nặng nề gật đầu, nói xong, rút kiếm đến trước mặt Trần Ý.
Trần Ý đang hấp hối nhìn Đoàn Vĩnh, khàn khàn nói: "Đoàn Vĩnh, ngươi dám!"
Đoàn Vĩnh hít sâu một hơi, trường kiếm trong tay vung lên, Trần Ý đột nhiên im bặt, bưng lấy yết hầu, yết hầu hắn máu phun ra, vùng vẫy một hồi, cuối cùng khí tuyệt.
Tô Trường Hồng, Lạc Quân hai người thấy thế, cũng kiên trì tiến lên, gϊếŧ hết đám người Âu Dương Tín.
Nhìn thi thể của đám người Trần Ý, Âu Dương Tín ba người Đoàn Vĩnh, Tô Trường Hồng, Lạc Quân sắc mặt ai cũng phức tạp đám người Trần Ý, Âu Dương Tín đều là những cao thủ tọa trấn một phương, thân phận cỡ nào, nhưng hiện tại, chỉ vì đắc tội với một hậu bối Linh Thể ngũ trọng nên chết tại nơi này!
"Đại nhân, ngài xem?" Tô Trường Hồng nhìn về phía Diệp Vô Trần, hỏi bọn họ có thể rời đi được chưa?
Diệp Vô Trần mở miệng nói: "Ba người các ngươi cũng không tệ, có thể suy tính một chút, có muốn phục mệnh cho ta không?"
Tô Trường Hồng, Lạc Quân ba người nghe xong, sắc mặt lập tức căng thẳng.
"Đương nhiên, ta cũng sẽ không cưỡng cầu, các ngươi nguyện ý, có thể lưu lại, nếu không nguyện ý, hiện tại có thể rời đi." Diệp Vô Trần lạnh nhạt nói.
Đây là hắn cho ba người Tô Trường Hồng một cơ hội, có nắm chắc được hay không, đều là lựa chọn của ba người.
Tô Trường Hồng, Lạc Quân nghe chút, sắc mặt buông lỏng.
"Đa tạ hảo ý của đại nhân, ta là trưởng lão của Tô gia, cả đời là người Tô gia, cho nên, xin đại nhân thứ lỗi." Tô Trường Hồng ôm quyền, sau đó thi lễ một cái, phá không rời đi, Lạc Quân cũng lần lượt ôm quyền rời đi, hắn là quận chủ của Đông Hoàng quốc, chỉ có thể hiệu mệnh của quốc vương Đông Hoàng quốc, sao có khả năng đầu nhập Diệp Vô Trần?
Đương nhiên, hai người bọn họ cũng không biết, bọn hắn vừa từ bỏ cơ hội này, là tương đương với từ bỏ cơ hội trở thành thần.
Tông chủ Đoàn Vĩnh của Tứ Quý Kiếm Tông cũng không lập tức rời đi, mà là sắc mặt âm trầm, trù tính một hồi, cuối cùng tiến lên cung kính nói: "Tứ Quý Kiếm Tông, nguyện ý đi theo làm tùy tùng cho đại nhân."
Diệp Vô Trần chăm chú nhìn Đoàn Vĩnh, gật đầu: "Tốt!"
Hắn cho ba người Tô Trường Hồng, Lạc Quân, Đoàn Vĩnh một cơ hội hiệu mệnh, đương nhiên là đã nhìn ra được ba người này thiên phú bất phàm, đặc biệt là Đoàn Vĩnh, trời sinh Kiếm Tâm, chỉ cần thêm chút tạo hình nữa, sau này có hi vọng thành thần.
Sau đó, Diệp Vô Trần để hai người Trần Hải và A Lực thanh lý hiện trường.
Trần Ý, Âu Dương Tín và hai mươi ba người đều là cao thủ Thần Thông bí cảnh nên bảo bối trên người, không cần so sánh với đám người Mộ Dung Phi lúc trước, riêng vũ khí trên tay mỗi người đều là Linh khí, nên có hai mươi ba thanh Linh khí!
Hơn nữa đều là Linh khí trung phẩm, thượng phẩm!
Cây đại đao lúc trước của Mộ Dung thế gia, chỉ là Linh khí hạ phẩm mà thôi.
Ngoại trừ hai mươi ba thanh Linh khí, còn có 11 kiện linh khải!
Còn có hai mươi thẻ vàng của các thương hội!
Những thẻ vàng này, mức thấp nhất cũng là một triệu kim tệ, có một tấm có đến hơn 10 triệu kim tệ!
Mấy năm này Trần Hải và Diệp Phong sống nương tựa lẫn nhau, ngay cả cơm cũng không có mà ăn không nổi, sống khổ đã quen, bây giờ thấy nhiều Linh khí, nhiều linh khải, nhiều thẻ vàng như vậy nên có loại cảm giác giống như là đang năm mơ vậy.
Đây là cảm giác hạnh phúc sao?
"Thiếu gia, những này là thật à? !" Trần Hải cầm thẻ vàng 10 triệu kim tệ kia, run rẩy hỏi.
Cho dù là lúc gia chủ bọn hắn còn sống, hắn cũng chưa từng thấy qua thẻ vàng nhiều như vậy.
Diệp Vô Trần nhìn bộ dáng kích động của Trần Hải, cười nói: "Hải thúc, là thật đó, sau này, hai chúng ta uống rượu ngon nhất, ăn linh nhục tốt nhất!"
Vẫn là tiền của người chết kiếm nhanh nhất! Ở kiếp trước, hắn đã làm qua không ít việc này.
Những thẻ vàng này, gộp chung một chỗ, chí ít có hơn 30 triệu, trước mắt, hắn không thiếu tiền.
Ngoại trừ Linh khí, linh khải, thẻ vàng, Diệp Vô Trần còn tìm được trên người đám người Trần Ý ba bình hạ phẩm linh đan cùng với mấy chục bản võ công bí tịch.
Hiện tại Diệp Vô Trần thiếu nhất chính là tài nguyên tu luyện, có ba bình hạ phẩm linh đan này, nội lực của hắn có thể tăng lên thêm không ít, về phần mấy chục bản võ công bí tịch này, về sau có thể bán lấy tiền, cũng là một bút số không nhỏ!
Cuối cùng, còn có hơn 300 khối linh thạch hạ phẩm.
Ở đại lục Thần Châu một khối linh thạch hạ phẩm, tương đương với 10. 000 kim tệ.
Linh thạch có tác dụng rất lớn, có thể dùng để luyện đan, luyện khí, tu luyện, bày trận các loại.
Thu xong đồ vật trên đám người Trần Ý, Âu Dương Tín, Diệp Vô Trần xuât ra Long Linh Hỏa Diễm, thiêu toàn bộ thi thể, đến giờ đám ngời Trần Ý đã hoàn toàn biến mất trên đời này.
Cất xong thẻ vàng, Linh khí, linh đan, bí tịch võ công, linh thạch, lúc này Diệp Vô Trần mới mang theo Đoàn Vĩnh, Trần Hải ba người tiếp tục đi lên phía trước.
Sau nửa ngày, bốn người tới một cái quảng trường lớn.
Bốn phía hẻo lánh của quảng trường đều có một kỳ thú được điêu khắc từ tôn thạch, tạo thành Tứ Thú Trận, còn ở giữa quảng trường là một cái đỉnh lô.
"Là Đại Địa Đỉnh!" Tông chủ Đoàn Vĩnh Tứ Quý Kiếm Tông giật mình nói.
Vũ khí, phân thành Phàm khí, Linh khí, Bảo khí, Huyền khí, Thánh khí.
Toàn bộ Đông Hoàng quốc, đỉnh lô cấp bậc Bảo khí, không hơn mười cái.
Đại Địa Đỉnh, chính là một kiện Bảo khí!
Không nói khoa trương chút nào, tất cả thẻ vàng, Linh khí, linh khải, đan dược, linh thạch trên người Trần Hải toàn bộ cộng lại, cũng kém xa tít độ quý giá của Đại Địa Đỉnh này.