Tiểu Sát Tinh 2

Chương 95: Bằng hữu chi cừu

Tần Bảo khẳng khái:

- Phải rồi. Bây giờ người hãy mau chuẩn bị trả lại món nợ máu cho vị nghĩa huynh của ta.

Chàng vỗ một chưởng vào trái đồi tuyết phía bên trái của Nguyệt Yêu Hồ.

Nguyệt Yêu Hồ thét:

- Đó chỉ là tại ngươi…

Nhanh như chiếc bóng quỷ, Nguyệt Yêu Hồ luồn vào bóng chưởng của Tần Bảo, vươn ngọc trảo cấu vào ngực chàng.

Tần Bảo kinh hãi, không ngờ thân pháp của Nguyệt Yêu Hồ lại quỷ dị như vậy. cánh nhau quá gần không còn có thể né trành, chàng giữ nguyên tình trạng gia tăng thêm hai thành. .

Soạt…

Bình…

Trên vai Tần Bảo bị quỷ trảo cấu hai lỗ thật sâu, máu tuôn ra lênh láng.

Đổi lại Nguyệt Yêu Hồ trúng nhằm chưởng kình nặng tựu ngàn cân của Tần Bảo bay ngược trở về phía sau, rơi ngay chiếc gường đá đánh huỵch một tiếng.

Ả phóng người trở xuống đất, tóc tai dã duợi, máu miệng trào ra.

Chiêu này xem ra song phương lưỡng bại chưa có ai nắm lấy cái thế thượng phong.

Tần Bảo và Nguyệt Yêu Hồ mang thương tích nặng như nhau nhưng hình thức có khác nhau.

Tần Bảo khϊếp thầm cho sự liều lĩnh táo tợn của Nguyệt Yêu Hồ. Ả dám lấy cái chết của mình đổi lấy cái chết của đối phương.

Xem ra Nguyệt Yêu Hồ còn liều lĩnh hơn cả Vu Sơn Ma Nữ như mấy lần chàng đã gặp.

Chỉ vì trong hang đá quá hẹp, chỉ rộng có khoảng hơn một trượng, không có chỗ né tranh, phải trực diện đối đầu, Tần Bảo lẫn Nguyệt Yêu Hồ không sao thi thố hết khả năng tuyệt học của mình để đánh ngã đối thủ.

Lúc bấy giờ, Nguyệt Yêu Hồ vẫn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, mặt hoa và thân ngọc nhuộm đầy máu me trông chẳng khác một nữ huyết tinh thật khủng khϊếp.

Tần Bảo vận chân khí Càn Khôn m Dương Đại Pháp khẩn cấp điều trị nội thương khá nặng.

Trận đấu sinh tử sắp tái diễn giữa một trang thiếu hiệp kỳ tài và một ả yêu phụ kiều diễm võ công vô cung quỷ dị.

Vừa ngầm vận chân khí Càn Khôn m Dương Đại Pháp, Tần Bảo vừa nghĩ thầm:

- Ả yêu phụ Nguyệt Yêu Hồ này công lực quả cao thâm, nếu ta không chịu sử dụng tuyệt chiêu Vô Cực Thần Công, làm thế nào hạ nổi ả, và nếu để trận đấu kéo dài, hai ả yêu phụ Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ tới hang động này, hậu quả khó nổi đo lường, một mình ta đang lúc bị thương làm sao chống nổi ba ả yêu phụ được.

Chữa nội thương chỉ được nửa phần, Tần Bảo sầm sầm bước tới trước mặt Nguyệt Yêu Hồ.

Nguyệt Yêu Hồ đang vận chân khí chữa trị nội thương, trông thấy Tần Bảo bước tới liền dừng lại ngay.

Ả đứng yên nhìn Tần Bảo, ánh mắt lộ hung quang, chứng tỏ ả đã quyết tâm tử đâu với chàng.

Còn cách Nguyệt Yêu Hồ chưa đầy một trượng, Tần Bảo nhìn thẳng vào mặt ả.

Chàng thét:

- Yêu phụ, mau nộp mạng.

Ngọn hữu chưỡng giở lên, Tần Bảo vận toàn thành còn lại, xuất ngay chiêu Vô Cực Thần Công nhằm ngay giữa ngực Nguyệt Yêu Hồ. Chưởng kình khổng lồ hai màu đỏ, xanh xuất hiện mang theo kình lực vạn cân ào tới.

Nguyệt Yêu Hồ ngó thấy bóng chưởng hai màu sắc kinh hoàng thét lên:

- Vô Cực Thần Công.

Ngọc chưởng của ả xòe rộng ra biến thành năm ngọn quỷ trảo bén tợ gươm cấu vào ngực Tần Bảo nhanh không kịp thấy.

Nguyệt Yêu Hồ không né tránh, không chống đỡ mà dùng cái thế tấn công chống cái tấn công đối thủ.

Ả đã hiểu rõ không thể nào chống nổi chiêu Vô Cực Thân Công của Tần Bảo nên đánh ra chiêu quỷ chỉ với ý định hai bên cùng chết.

Bởi vì chưởng hình hai màu đỏ xanh to lớn, bao trùm cả hang động nhỏ hẹp không thể nào sử dụng thân pháp tránh đi đâu được. Nguyệt Yêu Hồ chỉ còn một cách duy nhất là lấy mạng mình đổi lấy mạng người.

Soạt…

Bình…

Nguyệt Yêu Hồ rú lên một tiếng thảm khốc, toàn thân bắn thẳng vào vách động biến thành một khối thịt bầy nhầy chẳng còn trông thấy hình thù gì nữa.

Ả chết thảm liền tại trận.

Tần Bảo loạn choạng thối lui trở về phía sau gần một trượng, hai tay ôm lấy hai lỗ thủng trên ngực vừa bị quỷ trảo cấu nhằm, kình lực xuyên thấu tới nội tạng.

Huỵch…

Tần Bảo ngã lăn đùng trên mặt đất, ngực nhuốm đầy máu, hai mắt nhắm lại trong tình trạng nửa mê, nửa tỉnh.

Thân hình bất động, tay chân rã rời, tâm thần mê loạn, Tần Bảo không thể nào thò tay vào bộ y phục gần đó lấy linh đan ra uống, hay vận chân khí Càn Khôn m Dương Đại Pháp chưa trị nội thương quá nặng được.

Dần dần Tần Bảo hôn mê luôn chẳng còn hay biết chuyện gì cà.

Thật là nguy hiểm nếu lúc này hai ả yêu phụ Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ tới, sinh mạng của Tần Bảo không thể bao toàn.

Thời gian trôi qua chầm chậm.

Trong hang động khí lạnh từ hai bên vách đă tiết ra lạnh buốt tận sương tủy.

Một người nằm bất động, một khối thịt bầy nhầy mùi máu thịt hôi tanh tràn ngập, khắp nơi trong hang động âm thầm.

Trời bình minh.

Nhờ nội lưc trăm năm, nguyên khí tràn trề như biển cả, trải qua vài trống canh, Tần Bảo dần dần tỉnh lại.

Tần Bảo mở mắt ra đảo nhìn trong hang động, nhớ lại mình hãy còn sống.

Chàng nhìn khối thịt bầy nhầy bên vách động, khẽ rùng mình kinh khϊếp.

Chàng không ngờ chiêu Vô Cực Thần Công lại lợi hại đến dừong đó.

Tần Bảo ngồi dậy, vớ lấy bộ võ phục mặc vào. Dĩ nhiên, chàng đã trở thành một con người máu trông như một huyết thần.

Tần Bảo toan gượng gạo đứng lên, chợt nghe co tiếng động phía ngoài hang động.

Chàng giật mình khẽ thầm:

- Nguy rồi! Có lẽ hai ả yêu phụ Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ tới đây chứ chẳng còn là ai nữa.

Tần Bảo vội vàng nằm trở xuống đất, hé mắt nhìn ra phía ngoài hang động.

Đúng lúc đó hai ả nữ nhân vận y phục lòe loẹt tới đứng phía ngoài hang động.

Tần Bảo nhắm hai măt lại, ngừng hơi thở vờ như một người đã chết.

Chàng hiểu ngay hai ả nữ nhân kia chính là Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ.

Hai ả nữ nhân vận y phục lòe loẹt đã tới đứng ngay trước cửa hang động.

Tần Bảo he hé măt nhìn hai ả xem có đúng là Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ như chàng đã nghĩ hay không.

Nhìn kỹ lại thì đó là hai ả thiếu phụ xinh đẹp tuyệt vời đang đưa bốn mắt nhìn vào phía trong. Bốn ánh mắt đẹp mê hồn pha trộn ánh sáng ma quái của loài hồ ly. Ánh măt giống hệt ánh măt của Nguyệt Yêu Hồ, không sai một chút nào.