Quyển 1 - Chương 5: Cuộc sống và chiến đấu trong nhà Sở Hà (Thượng)
Hồn đồn hai lạng, ô kê thiên ma thang một chén. Ân, đây là của Loan đại tỷ .
Tiểu lung mười hai, thịt heo hai, cộng mười bốn đồng. Thịt dê bao lớn một cân, năm đồng. Tiểu thước chúc một chén lớn, nặng nửa cân. Ân, đây là Sở Hà chính mình ăn. Bụng không uống rượu hậu quả không thể nào tốt nha! Sau khi tỉnh lại rất dễ dàng biến thành thùng cơm!
Chạy đến Lan Châu mua hai cặp chân giò. Mua về chính mình thân thủ nấu, điều liêu cẩn thận phối xứng, mới thể hiện ra bản lãnh của hắn! Ân, này, là vì Sư tiểu thư chuẩn bị .
Trong tay đã tương đối đầy đủ , Sở Hà ba bước chạy thành hai, bước đi như bay vào tiểu khu, kiên trì rèn luyện thân thể bò lên bảy tầng lầu. Mặc dù tiểu khu bên trong vốn không có thang máy......
Hai tay đầy đồ, Sở Hà cũng không gọi hai nữu trong phòng hỗ trợ mở cửa. Đó là hai tôn thần, ta là tiểu dân chúng, không thể trêu vào, chỉ có thể cung khởi!
Ứng đối hai tôn đại thần này như thế nào, mặc dù Sở Hà không có hoàn toàn xếp đặt hảo, nhưng hắn hiện tại đã kết luận, hai nàng không hoàn toàn biết rõ vị trí hoàn cảnh của các nàng, không biết rõ tình thế sắp đối mặt, hắn tuyệt đối an toàn .
Nếu không, chỉ bằng việc ngày hôm qua hắn đắc tội Loan đại tỷ, lại vừa khinh cuồng chi ngữ đắc tội Sư tiểu thư, hai nàng đã sớm trong lúc hắn ngủ mơ vô thanh vô tức xử lý.
Nếu cửa thứ nhất đã an toàn vượt qua, như vậy Sở Hà có lý do tin tưởng trong đoạn thời gian trước khi hai nàng biết rõ tình thế, hắn hoàn toàn có thể thay đổi ấn tượng của chính mình trong mắt các nàng.
Cái khác hắn không dám suy nghĩ nhiều, chỉ cầu này hai tôn đại thần sớm một chút cút đi, là hắn có thể tiếp tục những tháng ngày yên ổn.
Gian nan kéo cái chìa khóa mở cửa. Mới vừa đi tiến vào đại phòng khách, chỉ thấy Sư Phi Huyên mặt đỏ tới mang tai ngồi ở trên ghế, hai chân đong đưa, thân thể mềm mại run nhè nhẹ. Mà Loan đại tỷ thì miễn cưỡng dựa trên ghế sa lon, một đôi mê người tiểu cước gác trên bàn trà, không được lắc lư trên mặt đất. Đôi tiểu cước nhỏ nhắn trắng trẻo hoạt nộn đó, hoảng làm cho Sở Hà tâm can một trận kinh hoàng. Không khỏi âm thầm buồn bực: Mình có vấn đề nhân phẩm sao, như thế nào lúc chứng kiến đôi tiểu cước này, cảm giác so với chứng kiến khuôn mặt hai nữu còn động tâm hơn vậy nè?
Không được, phải phân tích cẩn thận. Ân, Loan Loan cả đời đánh chân trần, chẳng lẽ nói...... Chẳng lẽ nói nàng minh bạch đôi tiểu cước của nàng đối với nam nhân có cơ hồ lực sát thương trí mạng? Ta kháo, nữ nhi này không đơn giản, ngay cả một cái móng chân cũng có thể làm đến hiệu ích lớn nhất, không hổ là khuynh quốc yêu nữ!
Sở Hà đồng học tia chớp phân tích xong, cười a a mang theo đồ vật này nọ đi tới phòng khách, đem thực phẩm ném trên bàn cơm, nói: "Loan đại tỷ, ngài sớm một chút lập tức có thể ăn. Sư tiểu thư, đồ của ngươi...... Di, sư tiểu thư ngươi là làm sao vậy? Bị bệnh?"
Sư Phi Huyên mặt đỏ tới mang tai, hai chân khép chặt, thân thể mềm mại khẽ run, bộ dáng này Sở Hà mới vừa vào cửa đã nhìn thấy, nhưng không để trong lòng. Hiện tại hắn nghĩ đến, Loan yêu nữ miệng lưỡi bén nhọn, chắc là vừa mới lúc hắn không có ở đây, Loan yêu nữ khi dễ Sư Ni Cô, làm nàng tức giận ^ ^.
Bất quá hiện tại xem tình hình lại có điểm không giống. Nụ cười yếu ớt của Loan đại tỷ mặc dù mê chết người không bồi mệnh, trong ánh mắt cũng có chút hả hê không che giấu, nhưng Sư tiểu thư ngươi như thế nào đem ánh mắt đầu tại ta Sở Hà a? Còn dùng cái loại ánh mắt thương cảm hề hề, mang điểm cầu trợ giúp nhìn ta? Ai nha nha, ta Sở Hà tâm địa thật là nhuyễn , nhân phẩm cũng không sai . Nhưng là ngươi theo Loan đại tỷ phát sinh mâu thuẫn, theo ta Sở Hà không quan hệ a! Hướng ta cầu trợ giúp cũng vô dụng a! Ta đây tiểu nhân, còn chưa đủ Loan đại tỷ nhét răng nhi !
Mi đến nhãn đi, Sở Hà đem ý tứ của hắn rõ ràng nhắn nhủ cho Sư Phi Huyên. Đáng tiếc Sư tiểu thư hình như đột nhiên biến ngốc, hông thấy ý tứ trong ánh mắt của hắn, luôn không rời không chê, bất khuất bất chăm chú nhìn hắn đây? Được, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng coi như xong, ánh mắt thương cảm hề hề còn chưa tính, nhưng tại sao ngài trong ánh mắt lại bịt kín một tầng hơi nước, như là muốn khóc đây?
Sư Ni Cô biết khóc sao? Lâu lắm không đọc lại "song long truyện", có chút không nhớ rõ. Loan Loan thật ra thường thường khóc, nhưng là nước mắt của nàng là vũ khí. Chân tình lưu lộ nước mắt, có được vài lần sao?
Một người phụ nữ mạnh mẽ, một nữ chính khách, hiện tại dùng ánh mắt hoàn toàn không trộn lẫn nửa điểm kiên cường nhìn Sở Hà, tựa như nhà bên tiểu muội muội thanh thuần. Tiên tử ở một khắc này rơi vào phàm trần, không có lúc nào không hướng hoàn cảnh mượn thế tạo thế hiệu quả tiêu trừ. Trong mắt Sở Hà cũng chỉ như một vị muội muội sắp rơi lệ.
"Sư tiểu thư, ngươi làm sao vậy?" Sở Hà kiên trì đến cùng, trước ánh mắt gϊếŧ người của Loan đại tỷ nhỏ giọng hỏi một câu.
Sở Hà này cũng lạ, hắn chưa từng nghĩ tới việc mời hai mỹ nữ uống trà, kết quả Loan Loan muốn uống cũng phải tự đi mà kiếm. Mặc dù nước máy mùi vị khó chịu nổi, nhưng mấu chốt là giải khát, lại không có độc, nhắm mắt mở miệng cũng xong. Sư tiểu thư một mạch làm luôn nửa bình, ừng ực cũng gần một lít đi
Sở Hà đi ra ngoài mua đồ dùng đại khái bốn mươi phút đồng hồ. Mà Sư Phi Huyên này trong vòng bốn mươi phút đồng hồ, bị cấp bách bức tới cực hạn. Nàng vốn đã khó chịu tới cực hạn, phương diện này mặt lại mỏng -- không phải muốn bảo trì hình tượng tiên tử sao? Kết quả bị Loan Loan đoạt trước, tiểu ma nữ vốn đâu thèm quan tâm
Đợi Sở Hà đi ra ngoài, Sư Phi Huyên uống gần 1 lít nước, hiện tượng sơn tuyền ẩm ướt tất nhiên là xuất hiện. Kết quả tới phòng vệ sinh vừa nhìn, lại phát hiện không biết đáng nên ngồi ở đâu. Cái bồn kia rất lớn, nhưng Sư tiểu thư tốt xấu cũng là cao cấp tri thức phần tử, biết thứ này dung để tắm rửa, không thể phương tiện. Nhưng trừ cái đó ra, nàng thật sự tìm không được địa phương “xử lý”.
Chạy đến hỏi Loan Loan, Loan Loan lại âm dương quái khí nói ngươi khinh công tốt như vậy, nhảy lên bên trên bồn rửa tay mà giải quyết!
Sư tiên tử há có thể như thế? Không thể làm gì khác hơn là tự hành nghiên cứu. Nghiên cứu đến nghiên cứu đi, cũng không còn tìm ra vị trí. Bồn cầu cũng bị nàng mở ra, nhưng nhìn bồn cầu một màu tuyết trắng, nước trong vắt, không chỉ có không xú vị, còn có một cỗ mùi hương thoang thoảng -- Sở Hà là tên yêu sạch sẽ, phòng vệ sinh mỗi ngày quét dọn không tam thì tứ lần, làm sao mà không thơm tho tươi mát cơ chứ? Nên khổ thân Sư tiên tử, nàng thiếu chút nữa tưởng nước trong bồn cầu để uống hay rửa mặt! (con chết)
Hoàn hảo, ngay lúc Sư tiên tử ở vào thời khắc khó khăn nhất, Sở Hà đã trở về. Sư tiên tử tựa như nông dân nghèo khổ tìm được đảng viên yêu nước, kích động thế nào ta có thể hiểu được! Hình tượng tiên tử từ bỏ, trước tiên là giải quyết cái vấn đề sinh lý đã. Nếu không, nàng có thể là tiên tử Tĩnh Trai đầu tiên chết vì nghẹn
Đương nhiên, cho dù là thời khắc khó khăn nhất, Sư tiên tử vẫn bảo trì tôn nghiêm cuối cùng của chính mình, không có chủ động mở miệng cầu Sở Hà, chỉ dùng ánh mắt thế công. Quả nhiên, Sở Hà người này dưới ánh mắt thế công của Sư tiên tử biến thân thành Sư muội muội, mềm lòng, chủ động mở miệng, không để ý áp lực của Loan đại tỷ.
Sư tiểu thư thanh âm văn nhu, "Công tử, xin hỏi...... chỗ thay quần áo...... Nên sử dụng như thế nào?" Hỏi xong những lời này, nàng ngay cả cổ cũng đỏ bừng.
Sở Hà thính lực không kém, nghe rõ, không khỏi ngạc nhiên nói: "Ta không phải nói cho Loan đại tỷ rồi sao? Nàng làm sao không nói cho ngươi?"
Vừa dứt lời, liền nghe Loan Loan một tiếng hừ lạnh, Sở Hà nhất thời không dám nhiều lời, thầm nghĩ nếu lại đắc tội Loan đại tỷ, có lẽ là muốn thay đầu. Ta phải lấy chữ nhân làm trọng, vô luận như thế nào trước phải ổn định tâm tình các nàng. Sau này...... tiễn xong hai đại tôn thần này, ta mới có thể trở lại đương gia tác chủ! Bỗng thầm nghĩ, trên mạng không phải có cách điều chế "thập hương nhuyễn cân tán" sao? Xem ra lấy về làm thử xem, nói không chừng nó khả năng đánh gục hai cụ nội này. Không phải là có võ công sao? Phá hết công phu của các ngươi xong, cem các ngươi hành ta thế nào! Ta cũng không đánh ngươi, cũng không mắng ngươi, ta sẽ ngồi với ngươi nói chuyện tâm tình 3 ngày 3 đêm. Ăn uống không bạc đãi ngươi, sẽ không cho ngươi ngủ, xem một chút đến cùng ai mới là no.1!
Trong lòng tính toán đại kế tự cứu bại địch Sở Hà giấu diếm không mảy may sơ hở, dưới ánh mắt gϊếŧ chết người của Loan Loan cũng không lộ bất an, lỗi lạc hào phóng đem Sư Phi Huyên dẫn đến phòng vệ sinh, thấy nàng đang gấp không chịu được, liền giản lược đem chức năng chủ yếu của phòng vệ sinh giới thiệu một lần, sau đó phóng nhanh ra ngoài.
Trước khi đóng cửa, hắn rõ ràng nghe được Sư tiểu thư như trút được gánh nặng thở ra một hơi dài, mang theo một chút khóc khang!
Hơi vài phần đắc ý trở lại phòng khách, đang định chuẩn bị nhanh nhẹn bắt chuyện Loan đại tỷ ăn cơm, lại nghe Loan đại tỷ nghiến răng nghiến lợi nói: "Hảo tiểu tử, ngươi phá hủy chuyện tốt của ta! Nếu không có ngươi chặn ngang một cước, ta Thánh Môn cùng Tĩnh Trai đổ đấu một lát sau liền phân thắng bại! Ta Loan Loan sẽ trở thành đệ nhất nhân Thánh Môn từ trước tới nay chỉ dùng một bình nước làm suy sụp truyền nhân Tĩnh Trai tuyệt hậu! Ngươi nói, việc này nên như thế nào bồi thường cho ta? Nếu không nói cho ta hài lòng, ta liền diệt miếng ăn của ngươi!"