"Ta, ta là loại người siêu việt, thế nào lại là nhân loại đê tiện, đem Vĩnh Hằng chi huyết và quyền trượng trả lại cho ta?" Cát Nhĩ Lợi xòe bàn tay to ra, bộ dạng cao cao tại thượng.
Lai Ân ưỡn ngực, tức giận nói:" Ta dựa vào cái gì đưa cho ngươi, Vĩnh Hằng chi huyết thì quá hạn sử dụng, hại ta đau bụng một hồi, vậy quyền trượng coi như tiền thuốc men đi."
"Tiền thuốc men, viện phí của ngươi quá đắt đi, nhân loại, bây giờ còn không giao ra, ta đem Bất Tử quân đoàn dù có phải san bằng toàn bộ đại lục cũng muốn cướp về."
"Ngươi đi mà san bằng,với ta không quan hệ." Lai Ân buông một tay.
"Ngươi đây là khiêu chiến." Cát Nhĩ Lợi gầm gừ nói.
" Ta ăn no rồi cũng sẽ khôn cùng mấy tên không chết các ngươi chơi đùa. Chính là ta không giả đó!" Lai Ân đem sự vô sỉ của mình phát huy tới cực hạn.
Cát Nhĩ Lợi sắc mặt khó coi nửa ngày , nhìn về phía Cáp Địch Tư, nói:" Minh thần, ngươi ở đây, đó chính là giúp nhân loại làm loạn a."
"Cát Nhĩ Lợi bệ hạ, ta không có đánh thức bọn ngươi, cũng có thể tốn chút thời gian đem phong ấn bọn ngươi lại."
"Lại phong ấn một lần, hừ, ngươi nghĩ rằng ta ngu xuẩn tái để cho các ngươi phong ấn một lần a? Nếu ta đã thức tỉnh, như vậy Bất Tử quân đoàn một lần nữa sẽ đứng trên đầu thần ma, thần ma Các ngươi chính là ngoan ngoãn thần phục ta đi."
Rống. . .
Bất Tử chiến sĩ trong băng động cùng rống lên phát ra tiếng gào rít chói tai, binh khí đập xuống đất rầm rầm nhằm thị uy.
"Đây bất quá mới là bắt đầu, Bất Tử quân đoàn của ngươi còn không có rời khỏi cấm ma không gian, vẫn còn trong phạm vi của phong ấn, Cát Nhĩ Lợi bệ hạ, chuẩn bị chiến đấu ba." Cáp Địch Tư tự tin cười.
"Như vậy, ta hướng nhân loại và chúng thần khai chiến, chúng ta từ giờ khắc này chiến tranh bắt đầu."
Phanh. . .
Cát Nhĩ Lợi vừa dứt lời, Lai Ân một quyền đã đính ở giữa mũi hắn.
Cáp Địch Tư giật mình một chút, Bổn Sâm và Bảo Bá cho rằng mình nhìn lầm rồi. Nhưng bọn họ nhanh chóng xác nhận Lai Ân thực sự cấp cho Cát Nhĩ Lợi một quyền.
Lệ Bối Tạp thiếu chút nữa cười ra tiếng, vị huấn luyện viên này cho tới bây giờ không có hành động theo lẽ thường, nếu như không cột hắn lại, đến thiên thần cũng bị hắn làm khổ đến chết.
"Ngô, nhân loại, ngươi, ngươi đánh lén ta"? Cát Nhĩ Lợi bưng mũi, nhất thời hai dòng máu theo lỗ mũi tuôn ra , nước mắt chua xót chảy xuống cảm giác rất khó chịu.
Lai Ân huy huy nắm tay, nói:" Ngươi không phải nói khai chiến sao? Nếu đã khai chiến, ta không thể đánh ngươi a, còn bày đặt ."
Cát Nhĩ Lợi sống coi như là hơn mười vạn năm, đây là lần đầu tiên bị đánh, chính là một nhân loài a, phía sau hai gã bất tử chiến sĩ còn chưa kịp bảo hộ, chờ khi nhìn rõ thì bệ hạ đã trúng một quyền giữa mặt.
Hai gã bất tử chiến sĩ rít gào, kiếm trong tay khua lên, vọt tới, chát một tiếng , đầu đập lên một thân hình cao hai mươi thước, chính là Phỉ Lợi Khắc Tư, nhất thời mặt mũi bầm dập.
Cát Nhĩ Lợi nhãn thần cổ quái nhìn Lai Ân, cắn răng, nói:" Không gian di động, chính là một không gian pháp sư."
" Đúng rồi đó."
Phanh. .
Cát Nhĩ Lợi mắt trái lại đã trúng một quyền.
"Nhân loại, ta muốn gϊếŧ ngươi."
"Bắt được ta rồi hãy nói ba."
Lai Ân lưỡng quyền đánh xong, cũng biết tiến lui, trực tiếp thuấn di đến bên Phỉ Lợi Khắc Tư, nói:"bảo vệ ta, long, sổ sách nợ nần tính sau ba."
" Tiến lên cho ta, đi tới gϊếŧ chết con rồng kia ." Cát Nhĩ Lợi phẫn nộ chỉ vào Phỉ Lợi Khắc Tư.
" Má của ta ơi, ngươi có cho ta con đườn sống nữa không." Phỉ Lợi Khắc Tư vẻ mặt đau khổ trả lời.
Lai Ân hướng về phía Phỉ Lợi Khắc Tư cười, nói:" Đây đã tính là gì, để cho bọn họ vây bắt ngươi, ngươi cũng không có việc gì a."
" Ngươi biết cái gì, đánh mấy tên gia hỏa Bất Tử này, ngươi thử vài năm xem, ta hiện tại nghĩ tới là muốn nôn a." Phỉ Lợi Khắc Tư vừa nói vừa cản lại mấy thanh cự kiếm đang bổ về phía Lai Ân, móng vuốt vung lên liền lấy mạng mấy tên, chuôi đao đảo qua gϊếŧ thêm vài tên khác, một đạo long ngâm lại nuốt hết đống còn lại.
Bất tử chiến sĩ sẽ không chết, trong nháy mắt phục hồi lần thứ hai nhằm phía Phỉ Lợi Khắc Tư xông tới.
Khố Tháp cũng chạy về phía Phỉ Lợi Khắc Tư, lưỡng phương lại tái chiến.
Cát Nhĩ Lợi phẫn nộ lui ra phía sau, chỉ vào Lai Ân, nói:" Nhân loại, không đem quyền trượng trả lại ,ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết."
Lai Ân một nhún vai.
Cát Nhĩ Lợi hừ lạnh một tiếng quay đầu trở về thông đạo, toàn bộ một bên sơn động đột nhiên sụt xuống ,hơn trăm nghìn bất tử chiến sĩ vọt ra, sơn động không gian càng ngày càng nhỏ.
"Lai Ân tiên sinh, lên mặt đất đi thôi, chúng ta nên thương lượng thế nào đối phó Bất Tử quân đoàn, ta cần ngài hỗ trợ đả khai thiên không ,tạo thành một thông đạo."
Cáp Địch Tư khoát tay, không gian bị xé ra ,giữa không trung xuất hiện một khe lớn, đỏ như máu , một bộ xương khô ngưng tụ thành quái thú vọt ra, hướng về phía Bất Tử chiến sĩ phóng đi, đem bọn chúng đè ép trở lại.
Bảo Bá uể oải phủ phục trên mặt đất, đến bây giờ còn không có đứng lên, vẻ mặt đáng thương nhìn Cáp Địch Tư, nói:" Minh thần đại nhân, có thể trả lực lượng cho kẻ hèn mọn này không, ta sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ ngài."
" Tại minh giới, mỗi một chiến sĩ của ta thực lực cũng không kém ngươi,." Cáp Địch Tư hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nói:" Nếu là người hầu của ta, các ngươi nên ngăn cản bất luận kẻ nào tiến nhập Thánh Giả chi đô, bản thân không được phép tiến vào."
" việc này, Minh thần đại nhân." Lai Ân xen miệng nói:" ngươi nên đem lực lượng trả lại cho hắn, tốt xấu gì , thêm một phần lực lượng là thêm phần hi vọng."
"Gọi ta là Cáp Địch Tư là được." Cáp Địch Tư cười cười," Nếu Lai Ân tiên sinh nói như vậy, chuyện này tạm thời cho qua, bất quá khi phong ấn Bất Tử quân đoàn xong, chúng ta tính luôn một thể.
Bảo Bá cảm kích dập đầu, đồng thời biết, đối với Lai Ân vĩnh viễn không thể đắc tội, bằng vào lời nói vừa nãy, không phải rõ ràng giao tình giữa hai người không tầm thường sao .
Đắc tội với Lai Ân không phải là đắc tội với Minh thần a, không phải chán sống ba.
Bảo Bá cảm kích lần thứ hai phát thệ thuần phục, hắn cảm giác lực lượng trong cơ thể so với lúc trước còn cường thịnh hơn vài phần, đây chính là minh thần ban ân a, đây không phải là có được sự chiếu cố của thần sao.
Lai Ân nuốt nước bọt ừng ực, nói:" Cáp Địch Tư, cũng cho ta một đoàn hắc vụ nha, lực lượng ngài cường đại như vậy, chia cho ta một chút đi, không cần biến thành cấp mười hai vong linh pháp sư, chỉ cần là thập cấp, ta vô cùng cảm kích ."
Cáp Địch Tư nhìn, khẽ cười nói:" Lai Ân tiên sinh, ngài tín ngưỡng ta sao?"