Vương Bài Pháp Thần

Quyển 3 - Chương 17: Triệu hoán ác ma

" Ngươi có thể giới thiệu cho ta ,trong một vạn ma thú , tìm ra một con có khả năng bắt sống Thủy nguyên tố a, ta không có thời gian."

"Tìm Vu yêu a, để hắn xuất động vong linh quân đoàn, khiến tên kia mệt chết đi."

"Toàn bộ học viện không có ai biết ta là vong linh pháp sư." Lai Ân loạng choạng suýt té, uy hϊếp, nói:" Ngươi không giúp ta tìm một cái chủ ý ta đem ngươi nấu chín."

“Vậy thì tìm bạn gái của Vu yêu đi." A Á Lôi Đức bị hắn dọa hai mắt ứa ra kim tâm.

" Không nhắc tới Vu yêu nữa, ta hiện tại đem ngươi nấu ."

A Á Lôi Đức vội vã" Ai nói nàng là nữ bằng hữu của Vu yêu thì nhất định là vu yêu."

Lai Ân sửng sốt, kinh ngạc, nói:" Vu yêu kia không tìm nữ bạn gái là nữ vu yêu hả."

"Ai nói nhất thiết phải như vậy." A Á Lôi Đức mắt trắng dã liếc Lai Ân, nói:"Đó là một nữ hắc kỵ sĩ."

" Tốt, càng xấu thì đẳng cấp càng cao, chắc quần áo của khô lâu là khải giáp a."

" Ngươi nhìn thấy là biết liền, vị đó được xếp vị trí thứ bảy trong mười vị minh thần chi sâm đẹp nhất a."

"Vị thứ nhất là ai?"

"Tuyết Nữ."

" Ái chà!, vậy ngươi nói cho ta biết vị đứng thứ bảy kia tên là gì. Phỏng chừng lớn lên cũng nhất định không được tốt lắm, đệ thất là bộ xương khô, đệ nhất nhiều lắm là một lão thái thái, Minh giới các ngươi thẩm mỹ về sắc đẹp vẫn còn chưa được đề cao a."

"Hắc ám Long kỵ sĩ , Ni Na"

"Kỵ long? vậy khi đi ra, có hay không cái sân này quá nhỏ."

" Yên tâm, song đầu Á thần long là tọa kỵ của nàng, tính tình không tốt lắm a."

"Vậy là tốt rồi."

Lai Ân bắt đầu xoay người , lật Phong Ấn chi thư.

A Á Lôi đức thấy Lai Ân có vẻ khó khăn, thẳng thắn tiến lên trực tiếp chui vào trang đầu, nói: " Ta với ngươi xong việc rồi, đừng gọi ta trở lại , ta đi đây."

Lai Ân phất tay, sau đó bắt đầu đọc văn tự.

Mọi người xung quanh , nghe một người một thỏ đối thoại, thế nhưng hoàn toàn không hiểu hai người ( người với thỏ , chả bít đâu mà xưng hô ) Đàm luận cái gì, nghe như thiên thư ( sách hoặc thư do thần tiên trên trời viết ra).

Vu yêu, hình như là đội quân minh giới bị vây tại đỉnh kim tự tháp sinh mệnh.

Song đầu Á thần long, cáp, nhất định là hay nói giỡn, đó chính là tọa kỵ của quân đội Minh thần a, có thể so sánh với ma lực của thánh ma đạo.

Lâm Đạt bắt đầu lo lắng, vạn nhất lời Lai Ân nói là sự thực, vậy bản thân thực sự thua rồi. Chừng kiến thủy nguyên tố bắt đầu hướng về phía Lai Ân tụ tập.

Lâm Đạt hướng Thủy thiên sứ hạ lệnh, nói:"Mễ Đạt, công kích."

" Rõ, thưa chủ nhân." Thủy thiên sứ miệng phun ngôn ngữ nhân loại.

Một đạo trường mâu bằng băng tiễn chém ra, nhanh như thiểm điện bắn về phía Lai Ân.

Lai Ân nhãn thần nhìn Lâm Đạt, khi băng tiễn bay ra, trong đám người phát ra tiếng kinh hô, đó là những tên tứ, ngũ cấp , tự so sánh bản thân không thể tránh được chiêu này.

Lai Ân chỉ mỉm cười, nghiêng người về bên trái hai bước trực tiếp tránh thoát khỏi công kích, trong miệng chú ngữ không dừng lại.

Đoàn người nhất thời trầm trồ khen ngợi.

Chợt nghe. . .

Oanh. . .

Băng tiễn trên mặt đất trực tiếp nổ vang, Lai Ân trực tiếp văng lên trời.

"Lâm Đạt, ngươi sử dụng cái đó là băng tiễn a?" Lai Ân giữa không trung ngưng hẳn đọc chú ngữ, vội vã thi triển thuật phi hành ổn định thân hình.

"Ta cũng chưa có nói đó là băng tiễn, ngươi gấp cái gì, ta hướng ngươi khiêu chiến a, ai nói ta không thể dùng bạo tạc băng tiễn ."

" Được , Xem như ngươi lợi hại." Lai Ân phủi sạch bụi trên đầu, hung ác nhìn chằm chằm Lâm Đạt.

"Huấn luyện viên, lúc này chuẩn bị cho tốt nha, ta bắt đầu công kích đây." Lâm Đạt lần thứ hai hướng Thủy thiên sứ hạ lệnh.

Ngay sau đó...

Băng tiễn với phạm vi công kích ( Phô thiên cái địa ) rộng lớn, có lẽ bất luận kể nào cũng không dám nghĩ đến kết quả đợt công kích này.

Lai Ân khẽ nhíu mày, con mắt nhìn chằm chằm mỗi một hướng đi của băng tiễn, cơ hồ trong vài giây đồng hồ có thấy xuất hiện khe hở nhỏ.

Đúng là không thấy thì không sợ, khắp bầu trời đều là băng tiễn, mọi người nhìn không ra màn mưa băng tiễn này có một khe hở.

Y Phù nhãn tình sáng lên, cùng vơi nhóm tân sinh bất đồng, một tia khe hở chỉ có thập cấp ma pháp sư bên ngoài có thể nhìn ra, về phần tránh né, cần có động tác và phản ứng cực nhanh mới có thể làm được.

Lai Ân đã làm được điều đó, tại nơi dày đặc băng tiễn, thân hình như phiêu hốt bất định, nhưng mỗi khi băng tiễn chuẩn bị đánh trúng hắn lại né tránh trong nháy mắt.

Bất luận kẻ nào cũng không nghĩ ra, tất cả mọi động tác đó lại phát sinh trên người một gã lục cấp pháp sư.

Lai Ân một bên đọc chú ngữ, một bên tránh né công kích dày đặc như mưa.

Nhất tâm nhị dụng ...( toàn tâm toàn ý )...

Cách Lạp Tư trong lòng như bị sét đánh, ánh mắt có chút ngây dại.

Lâm Đạt có chút lo lắng, nàng chỉ là muốn nhìn một chút vị huấn luyện viên này có cái gì bản lĩnh, cũng không nghĩ tới muốn gϊếŧ đối phương. Nhìn băng tiễn như một đại dương mênh mông , mà Lai Ân giống như con thuyền nhỏ trôi nổi theo từng con sóng, đôi lúc nàng nghĩ muốn hạ mệnh lệnh đình chỉ công kích, thế nhưng do lòng hiếu thắng lại không cho phép nàng ngừng tay.

Lai Ân thoạt nhìn như trong tình huống hung hiểm, kỳ thực lại rất nhẹ nhàng, loại công kích này với hắn mà nói quá tầm thường, phong hệ ma thú tốc độ so ra còn nhanh hơn, hơn nữa luôn luôn đột nhiên tập kích, trừ khi bị thương trước, bằng không, không thể làm khó được hắn.

Chú ngữ niệm xong, trong sát na trên bầu trời hiện lên một tấm màn đen, ngay sau đó công kích băng tiễn trong nháy mắt liền tan rã.

Một thân hắc sắc áo giáp kỵ sĩ, đấu bồng màu đỏ như máu khoác trên vai, thắt lưng mang song kiếm rất nữ tính không một tiếng động xuất hiện trước mặt Lai Ân, hoa văn trên áo giáp chính là từ thời chúng thần, tại nơi bộ ngực càng tôn thêm vẻ nữ tính.

Áo giáp toàn thân Đen bóng kết hợp với thân hình của nữ tử càng làm nổi bật vẻ nhu nhuyễn.

Thân cao thước chín, lại kết hợp với bộ áo giáp , đem so với Lai Ân đúng là cao hơn một cái đầu, con mắt màu xanh bất động sau bộ mũ giáp chằm chằm nhìn Lai Ân, mái tóc dài đen nhánh tung bay tự do sau gáy.

Nam nhân trong sân nhất thời nuốt nươc bọt , nữ nhân trong lòng đố kị không thôi.

Xa xa Cách Lạp Tư là người rõ nhất, thế mới hiểu được tin tức Quang Minh thần điện truyền đến chuẩn xác cỡ nào, bọn họ có thể cảm giác được trên người Ni Na tản mát ra khí tức kinh khủng .

Cách Lạp Tư sờ sờ cái trán đầy mồ hôi lạnh, thì thào, nói:"Cát Tạp Mỗ tìm được một tên gia hỏa cương đại làm đồ đệ a, ngay cả nhân vật khủng bố như vậy cũng có thể triệu hoán, người này về sau nếu phát điên, phỏng chừng toàn bộ đại lục đều không có người đối phó với hắn a."