Vương Bài Pháp Thần

Quyển 1 - Chương 17: Bức Cung (2)


Nếu không có thực lực của cường giả, lại muốn có không gian giới chỉ thì chỉ là ước mơ xa vời, nhưng thiếu niên trước mặt lại có một khỏa, điều đó có thể nói lên thiếu niên này nếu không phải là đồ đệ của Cát Tạp Mỗ, thì cũng là thân nhân của siêu cấp gia tộc hoặc một cường giả.

Ở phía sau, tên trộm bị ngược đãi đã hôn mê bất tỉnh, bộ dạng vô cùng thê thảm, hắn có nằm mơ cũng không nghĩ người này lại độc ác tàn nhẫn như thế, đem hơn mười con ma thú ra ngược đãi mình.

“Quay lại, quay lại nào.”

Lai Ân thấy tên trộm không chịu đựng được lâu, tự nhiên lại đầu hàng, hắn có chút hơi bất mãn, lúc thu hồi ma thú phát hiện thấy thời gian tiến hóa của bọn chúng lại ít đi được một ngày, Tiểu Bạch hiện tại là ma thú cấp 5, còn bốn tháng nữa sẽ tiến hóa lên cấp 6, mười con ma thú còn lại cũng chỉ còn mười ngày.

Lai Ân trong lòng thích thú, nói:

“Hắc, không ngờ ngược đãi chiến sĩ cấp 7 lại giúp tiến hóa nhanh hơn. Về sau phải làm nhiều hơn mới được.”

Tên trộm vất vả nâng cánh tay của mình rồi chỉ chỉ vào đầu bị đánh như đầu heo, muốn nói mà không mở miệng được.

Lai Ân may cũng hiểu được rằng tên này muốn mình chữa trị cho một chút, chứ nếu nghe hắn lẩm bẩm thì chắc cũng không hiểu gì.

“ Thánh khiết Sinh Mệnh nữ thần, xin ngài ban ân….”

Lai Ân phòng ra lời chúc phúc củaSinh Mệnh nữ thần lên người tên trộm.

Tên trộm lập tức choáng váng, Thánh khiết quang huy trong nháy mắt bao trùm lấy gã, chỉ thấy gã hét lên một tiếng thảm thiết như heo bị gϊếŧ, tiếng hét kinh khủng đến mức như muốn tan vàng, nát đá.

Cách Lôi thiếu chút nữa thì ngã từ trên ghế xuống, còn tên trộm thì toàn thân run run, thiếu chút nữa ngã gục xuống.

Mọi người mắt thấy tên trộm như bị điên sau đó cả người sưng lên, lúc đầu như quả dưa chuột về sau lại như củ cải.

Khuôn mặt của tên trộm co rút vào gần như một chỗ, muốn hít thở cũng vô cùng khó khắn.

“Ý, không thể nào, ngươi đã tiếp thụ lễ rửa tội của Địa Ngục Chi Hỏa, ngươi là người của Hắc Ám Thần Điện ư.” Truyện "Vương Bài Pháp Thần "

Lai Ân nhìn bộ dạng, phản ứng của tên trộm liền lập tức nhận ra.

Tên trộm càng ngày trông càng giống như cái thùng nước, hai mắt cơ hồ đã híp lại thành mọt điểm, trong lòng rêи ɾỉ nói:

“Ta vừa rồi có nói, tại ngươi không hiểu thôi.”

Tên trộm trong lòng vô cùng hối hận, chỗ này là địa bàn của Quang Minh Thần Điện, người ta sẽ dùng Hắc Ám Ma Pháp sao? Quang Minh ma pháp đối với hắn không khác gì độc dược.

Hắc Ám Thần Điện…

Trong phòng mọi người đều cả kinh, là người của Hắc Ám Thần Điện mà lại dám qua địa bàn của Quang Minh thần điện đuổi bắt người.

Mọi người không khỏi cùng nhau nhìn về phía Lai Ân.

Lai Ân sờ sờ cằm, nói:

“Tiểu tử, mạng ngươi cũng lớn a, may mà ta chỉ dùng Sinh Mệnh Nữ Thần Chúc Phúc cấp 4, chứ nếu là cấp 5 thì có lẽ ngươi đã xong rồi.”

Tên trộm gật gật đầu, thầm nghĩ:

“May mà ngươi thông minh, nếu còn dùng thêm một cái quang minh ma pháp, ta chắc là xong.”

Lai Ân thở dài, nói:

“Ai cứu ngươi thật là phiền toái, chỉ có đánh đập, ngược đãi ngươi mới thoải mái.”

“Hỡi Hắc Ám Linh Hồn, hãy thiêu đốt sinh mệnh của các ngươi để ban thưởng cho người trước mặt.”

Phù phù…

Trong phòng mọi người đồng loạt im lặng, một đám ngây ngốc nhìn Lai Ân, bọn họ không tin, có đánh chết cũng nhất định không tin rằng quang minh cùng hắc ám ma pháp tự nhiên lại có thể xuất hiện trên cùng một người, có phải là vận mệnh chi thần đang đùa giỡn chăng? Truyện "Vương Bài Pháp Thần "

Tên trộm cũng đồng dạng không tin, người này vừa lúc trước trước mặt mình dùng Quang Minh ma pháp, bây giờ lại sử dụng Hắc Ám ma pháp.

Hắn đối với sự tìn này thật sự có chút khó tin.

Cùng lúc ba người kia qua khe hở chứng kiến hành động của Lai Ân, thiếu chút nữa thì ngất.

Quang Minh cùng Hắc ám cùng tồn tại , thì ra là thế, bọn họ không ngờ lại bảo hộ cho một người như thế, đây có thể nói chỉ có trong truyền thuyết mới có thể xuất hiện, một người đã tiếp cận thần tính.

Những chỗ phù trên người tên trộm cũng chậm rãi biến mất, ít ra cũng có thể rõ ràng nói chuyện được, Lai Ân thu hồi lại ma pháp, sau đó đá cho hắn một cước, nói: Truyện "Vương Bài Pháp Thần "

“Đừng có nghĩ đến việc chạy trốn, ta có thể bắt được ngươi một lần, thì cũng có thể bắt được lần thứ hai.”

Tên trộm sỡ hãi gật gật đầu.

“ Bây giờ nói cho ta biết, người vì cái gì mà muốn bắt ta?”

“Ta..” Trên người ta bị thương, tên trộm hơi do dự.

Ngay sau đó nhìn thấy trên tay Lai Ân hiện lên bạch sắc quang mang lóng lánh, tên trộm sợ hãi, cuống quít, nói:

“Ta nói, ta nói, đó là đầu kĩnh sai chúng ta đi bắt ngài, bởi vì ngài đắc tội với Lạc Khắc của Lạc Lan Đặc gia tộc."

" À, lại là tên tiểu tử kia, hắn còn chưa chết sao?"

"Chưa chết, bất quá đại nhân, ngài xuống tay quả thật có chút tàn nhẫn, hắn bây giờ bị chứng sợ mỹ nữ, chỉ cần nhìn thấy mỹ nữ là hạ thể liền trũng xuống như cây củ cải.”

Nói tới đây mặt hắn đổ mồ hôi lạnh, nhìn xuống dưới hạ thể của mình, thầm nghĩ:

“Nếu hắn mà cũng dùng biện pháp này với mình, thì chắc là khó trành được một kiếp này.”

Lai Ân nghe xong cười ha hả, nói:

“Không sai, không sai, không uổng phí ta mất công ngược đãi hắn. Ân, Hắc Ám thần điện các ngươi đến Dã Lang thành để làm gì? Còn nữa, các ngươi hiện tại đang ở đâu?"

"Cái này..."

" Không nói ư, có tin ta xuất ra một cái Sinh Mệnh lễ tán không?"

Lai Ân vừa thấy hắn do dự, ngay lập tức liền đưa tay uy hϊếp.

" Ta nói, ta nói, chúng ta cùng đầu lĩnh tới đây nghe nói là có nhiệm vụ, cụ thể là nhiệm vụ gì thì ta không rõ. Chúng ta hoạt động ở phía đông vùng quản lý của gia tộc Lạc Khắc.”

"Nguyên lai là trang viên của Bách La Đức sao? Chổ này vì họ đã phá sản nên đã bị Lạc Khắc gia tộc mua lại."

Cách Lôi là tín đồ trung thành của Quang Minh thần điện, nghe trong thành có tín đồ của Hắc Ám Thần điện liền không chịu được, tức giận nghĩ, hắn phải đem tin tức này lập tức thông tri cho mục sư trong thành biết.

"Đúng vậy, chính là toàn nhà đó."

"Có bao nhiêu người?" Lai Ân nhíu mày, đoán là chắc đám người này vì đến để đối phó với Lôi Tạp Lai.

" Có hơn mười chiến sĩ cấp 7, sáu gã chiến sĩ cấp 8."

Lai Ân hướng tới tiểu đệ đệ của tên trộm xuất ra một cái Sinh Mệnh nữ thần chúc phúc, hung tợn nói:

“Còn không nói thật, ta lập tức tìm một mỹ nữ đến hầu hạ ngươi, có tin là ta cho ngươi trở thành giống hết tên Lạc Lan Đặc kia không?"

"Còn có một gã vong linh pháp sư cấp 10. Tên là Lạp Lạp, một gã chiến sĩ cấp 10, tên là Khiếu Tạp Lý Đạt."

Tất cả mọi người trong phòng đều như hít một ngụm lãnh khí, chiến sĩ cấp 10 còn có thể đối phó được, nhưng vong linh pháp sư cấp 10 thì lại khác, hắn có thể triệu hồi ra một quân đoàn bất tử nho nhỏ, Dã Lang thành tuy không ít quân, nhưng tuyệt đối không thể đối phó được với đại quân vong linh, chỉ vì tử vong sinh mệnh đều nằm dưới sự khống chế của vong linh pháp sư.

Trong chiến tranh, vong linh quân đoàn là đáng sợ nhất, chỉ có Quang Minh pháp sư cấp 10 mới có thể đối phó với vong linh quân đoàn.

Tên trộm vẻ mặt cầu xin, nói : “Đại nhân, ta đã nói hết rồi."

"Ừ, không sai, bất quá ta không thể thả ngươi, nhỡ ngươi quay về bào tin thì ta biết làm thế nào?"

Cách Lôi vừa nghe xong, lập tức đánh mắt với mấy tên thủ hạ, mấy tên này đã theo hắn mười mấy năm, lập tức hiểu được mục đích của Cách Lôi