Hải Vương Tế

Quyển 4 - Chương 3: Học Tập Nhân Loại


Thân là học sinh, đi học là bổn phận.

Gần đây công chuyện thật là quá nhiều khiến cho học sinh ngoan như Caesar cũng không có cơ hội lên lớp, hơn nữa chính hắn cũng đang muốn đi nghe một chút lý luận ma pháp chính thống. Thật không có thiên lý, vì sao hắn chỉ có thể phóng ra ma pháp cấp thấp nhất chứ, khẳng định là lý luận ma pháp của lão đầu tử dạy là tầm bậy tầm bạ, dạy sai con em rồi.

Lý luận ma pháp đều dạy ở giảng đường lớn, Caesar tìm một góc khuất ngồi xuống. Chỉ một lát sau sư phụ sẽ đến, nghe nói lão sư dạy ma pháp là phụ nữ, điều này cũng làm cho Caesar mang một chút mơ mộng, dù sao nam nữ phối hợp làm việc cũng đỡ mệt, lão sư là nữ thì ngắm nhìn cũng thoải mái hơn. Bất quá khi lão sư tới, Caesar lập tức thu hồi tưởng tượng vừa rồi ngay, thà là một ông già râu tóc bạc trắng còn hơn.

Caesar vẫn cho rằng mình từ nhỏ là dân Hai Lúa xuất sinh nơi quê mùa ‘Bách Mộ Tử Vong’, cùng đám người ăn mặc thời trang thì chẳng bao giờ với tới được. Nhưng với vị lão sư trước mắt này, bất luận kẻ nào cũng lấy lại tự tin, bởi vì trang phục của cô ta quả thật quê kệch vô cùng, ma pháp bào cũ nát xám xì, một phong cách búi tóc siêu cấp vô địch, hình như loại tạo hình tóc này từ ba trăm năm trước đã bị đào thải mất rồi. Cũng may mà có ma pháp bào, nếu không cũng nhìn không ra hình hài khó coi của nàng ta, dù cho là một Hải Tộc nhưng da dẻ nàng ta cũng có vẻ quá kém. Mà vấn đề lớn nhất nếu nàng ta là một bà già thì cũng thôi, dù sao năm tháng trôi qua thì dù là chủng tộc hay sinh vật nào cũng không thể chống đỡ nhưng tuổi tác nàng ta hình như cũng không lớn, khó trách nam sinh trên giảng đường cả đám đều không có một chút khí lực.

Cũng may hắn chỉ đến để học chứ không phải đi ngắm gái. Vị sư phụ này cũng không có một chút ra vẻ nào, nghe nói yêu cầu của nàng ta chỉ là lên lớp không được nói chuyện, ngoài ra không quản. Đương nhiên đi học hay không là tự do của học sinh, nếu như bị ủy viên kỷ luật tóm được thì là do số mình xui thôi.

Vị lão sư này giảng bài cũng không nói trước cái gì, mở quyển ma pháp dày cộp ra là bắt đầu giảng ngay. Caesar cũng từng cố gắng đọc một ít ghi chú ma pháp của lão đầu tử, nhưng vừa thấy độ dày của nó... Caesar thà đi nhìn sáp đồ võ học còn có chút thú vị hơn.

- Các đồng học, hôm nay bài chúng ta nghe giảng tương đối quan trọng, mấy hôm trước ta đã đem nguyên lý cơ bản của ma pháp giảng một lượt. Hải Tộc chúng ta cùng nhân loại khác biệt, thể hệ của nhân loại rất kỳ quái, thứ Hải tộc chúng ta chủ yếu coi trọng là thiên phú nhưng đối với những người có thể cảm nhận được nguyên tố ma pháp đều là dị khúc đồng công (chú: là ý tương đối giống nhau). Ma pháp nguyên tố cũng là một loại lực lượng chưa thể biết hết, chúng là một loại vật chất vô ý thức nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, không ai có thể điều khiển được chúng, nhưng chúng ta có thể thông qua chú ngữ giống như khi không khí lưu động tạo thành gió vậy, chú ngữ của chúng ta có thể điều khiển ma pháp nguyên tố hình thành các loại lưu động khác nhau, từ đó sinh ra lực công kích. Sự khác nhau duy nhất chính là phương pháp điều khiển, so về mặt này thì chúng ta có thiên phú tốt hơn, nhưng mà nhân loại lại càng thông minh, bọn họ luôn sáng tạo ra những kỳ tích khó mà tưởng tượng ra nổi.

- Lão sư, cần gì phải tâng bốc nhân loại lên ghê gớm như vậy? Thủy ma pháp của Hải Tộc chúng ta thiên hạ vô song, cho đám nhân loại một trăm cái lá gan cũng không dám tấn công chúng ta!

Vị lão sư khẽ nâng cặp kính mắt dày cộp :

- Trò này nói không sai, Hải Tộc chúng ta sở trường về thủy hệ ma pháp, nhưng đó là do đặc ân của Hải Thần, cũng chính là thiên phú mà ta vừa nói tới. Nhưng chúng ta lại quá ỷ lại vào thiên phú, rất nhiều chủng tộc cũng như vậy. Nhân loại không có thiên phú gì, nhưng bọn họ lại học được đấu khí từ Long Tộc, học được ma pháp từ chúng ta, mà càng đáng sợ là bọn họ đem ma pháp diễn tiến ra thành sáu hệ, mỗi một hệ ma pháp đều chia ra nhiều hệ phụ để phân tích, có thể nói, ở điểm này chúng ta đã lạc hậu rồi.

Lão sư cảm thấy hết sức cao hứng đối với việc học sinh thắc mắc, từ khi lên lớp giảng tới nay, đám học sinh này đều không có chút tích cực nào, bất quá mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, nàng cũng không am hiểu lắm cách khuấy động không khí.

- Lão sư, theo ta được biết, cho dù là nhân loại hiện giờ cũng chỉ có bốn hệ, mà nhân loại am hiểu nhất chính là hỏa hệ, chính là đối đầu của Hải Tộc chúng ta, còn như thổ hệ, phong hệ thì người biết dùng cũng rất ít, sao lại xuất hiện tới sáu hệ kia chứ?

Mấy bài giảng trước đều là lý luận cơ bản nhàm chán, đối với đám đệ tử này mà nói cũng không hề có chút hấp dẫn nào, cái cần biết đều đã biết hết rồi, bây giờ mới dần dần trở nên thú vị. Bản thân ma pháp thực rất đáng để nghiên cứu, mà vấn đề của nó còn phức tạp hơn nhiều so với võ học. Cường giả đỉnh cao nhất cơ hồ đều là ma pháp sư, đấu khí còn xa mới bì kịp khả năng phá hoại tối cao của ma pháp, điều này đến cả Long chiến sĩ cũng phải thừa nhận.

- Đúng, còn có hai loại tương đối hiếm thấy nữa, đó là Quang Minh Hệ và Ám Hắc Hệ. Có thể nói triệu người mới có một người có thể cảm nhận được loại nguyên tố này. Quang Minh Hệ giỏi về chữa trị, Quang Minh ma pháp cao nhất có thể cứu sống cả người chết. Ám hắc ma pháp có sức công kích sắc bén nhất, khủng khϊếp hơn xa Thủy Hệ và Hỏa Hệ ma pháp, cụ thể như thế nào thì lão sư cũng chưa nhìn thấy, căn cứ theo bút ký ma pháp ghi lại, loại ma pháp này một khi xâm nhập vào cơ thể liền nhanh chóng ăn mòn linh hồn, trừ phi là Quang Minh Ma Pháp, còn không thì không cách nào chữa nổi.

Nói tới đây, vị lão sư ăn mặc xuề xòa này cũng lộ ra một vẻ vô cùng mong đợi.

- Lão sư, cũng không phải khoa trương như vậy chứ. Nếu đúng như lời vừa nói, nhân loại cũng không cần phải sợ Hải Tộc chúng ta, hừm, nhân loại là loại chủng tộc giỏi khoa trương nhất, các chủng tộc trên Maya này ai không biết!

- Trò à, điều trò vừa nói có thể là đúng, nhưng không thể phủ nhận, nhân tộc yếu ớt khi xưa nay đã thống trị phần lớn các khu vực của đại lục Maya, điều này Hải Tộc chúng ta cũng không làm gì được, lại nói ma pháp này quả thật là hệ ma pháp mới nhất của nhân loại, tuy sức hủy diệt rất mạnh nhưng chưa tạo thành đủ số lượng, chỉ có thể tại đơn chiến hình thành sức sát thương, nhưng ở quân đoàn tác chiến lại không đủ tạo thành uy hϊếp.

Nhìn vị lão sư thong dong giảng bài, Caesar cũng nổi lên hứng thú, vị lão sư này so với tưởng tượng còn thú vị hơn nhiều. Những điều nàng ta nói, lão đầu tử năm xưa cũng từng nói qua, thậm chí còn kỹ hơn, bất quá ở thời điểm đó hắn chỉ là trẻ con, đối với mấy thứ này không có mấy hứng thú, nhất là sau này cơ hồ đem hết tinh lực dốc vào trong Hải Đấu Khí, về phương diện ma pháp toàn bộ đình trệ... Trừ khi nướng thịt cũng tính là một loại tu luyện.

- Lão sư, Vong Linh ma pháp có được tính là một loại ma pháp hay không?

Caesar giơ tay hỏi, hắn cũng chú ý tới sự di chuyển của Vong Linh, vốn cảm thấy kiểu xuất thần nhập quỷ này quả thật không bình thường, có thể nào là một loại ma pháp không?

Vừa thảo luận đến chuyện thú vị này, cả khóa đường đều lên tinh thần, đây là chuyện mà ai ai cũng cảm thấy hứng thú, nhất là gần đây sự kiện Vong linh đang ồn ào xôn xao cả lên, tuy chưa gây tổn hải gì với bình dân, nhưng theo lời đồn thì số lượng của đại quân Vong Linh này đủ để phá hủy một tòa thành lớn cũng khiến một ít người lo lắng.

Ngoài ý muốn là, đám học sinh vốn tưởng lão sư sẽ cự tuyệt nói về vấn đề này, nhưng phản ứng của vị lão sư lôi thôi này quả thật khiến bọn họ giật mình.

- Vấn đề này hỏi rất hay, cho dù là nhân loại cũng không cách nào giải thích sự tồn tại của Vong Linh, đối với điểm này ta cũng có một chút nghiên cứu. Nói chung là, Vong Linh ma pháp không thích hợp với sinh vật sống cho nên sinh vật sống không thể thi triển nó được, về phần vì sao sinh vật tử vong lại tồn tại, theo ta nhận định thì là dựa vào tinh thần lực, có rất nhiều sinh vật tuy nhục thể rữa nát nhưng tinh thần mạnh mẽ vẫn còn tồn tại. Trong một tình huống đặc biệt nào đó, bọn chúng không tiêu tán đi mà lại tồn tại dưới một hình thức khác. Bất kỳ sự vật nào cũng có hai mặt, sinh tử cũng như thế, sinh vật tử vong với sinh vật sống đương nhiên có cừu hận, đó cũng là nguyên nhân khiến chúng ta không thể sống chung với chúng, cho nên Vong Linh không hẳn được tính là một loại ma pháp.

- Sư phụ, vừa rồi cô nói ma pháp chỉ là một dạng vật chất vô tri, nhưng ta lại cảm thấy chúng có ý thức, nói một cách chính xác đó là một loại tiềm thức, chúng có thể không có tư duy phức tạp như chúng ta, nhưng chúng cũng có thể có những phán đoán cơ bản nhất, như địch, bạn, trung lập.

Caesar tiếp tục hỏi, vấn đề này đã khốn nhiễu hắn rất lâu. Hắn đối với việc sử dụng sơ cấp ma pháp có thể coi là xuất thần nhập hóa, nếu không nấu nướng cũng không thể nắm giữ độ lửa chuẩn như vậy, chỉ là hắn cũng làm được đến vậy mà thôi, ma pháp nguyên tố mỗi lần chịu cùng hắn hợp tác cũng chỉ từng đó, thật là bực mình.

Lời vừa nói ra, đồng học toàn ban nhìn Caesar như nhìn một tên suy não, ngồi ở đây đều là người có thể cảm giác được ma pháp, đó là một loại vật chất như không khí vậy, chúng ta có thể lợi dụng nó, nhưng nó không hề có ý thức, cách nói của Caesar hoàn toàn là nhảm nhí, tựa như có người nói không khí có ý thức vậy.

Người ta đều luôn tin tưởng cảm giác của chính mình, nhưng lại không biết rằng, năng lực bất đồng, chân lý nhìn thấy cũng có tính cục hạn mà thôi.

- A.. a.., trò này, mỗi người đều không giống nhau, có thể do cậu đầu nhập vào đó quá nhiều cảm tình nên mới có loại ảo giác vậy, nếu cần thiết, hết giờ chúng ta có thể bàn luận kỹ hơn, chúng ta tiếp tục nội dung của bài giảng. Hải Tộc chúng ta nhận sở trường là Thủy Hệ Ma Pháp, không chỉ vì thiên phú, mà hải dương cũng là nơi thủy nguyên tố phong phú nhất, ta cho rằng chúng ta có thể hiểu biết thêm một chút về các ma pháp khác nhưng cũng không cần thiết ép buộc mình phải đi học tập chúng, học rộng không bằng học tinh, tuy nhiên Thủy Hệ Ma Pháp của chúng ta cũng không phải là thiên hạ vô địch, đã đến lúc phải cải tiến rồi!

- Lão sư, ma pháp cũng có thể cải tiến được ư? Ta cảm thấy ma pháp là một loại bản năng thôi mà!

Đại đa số trong lớp đều có vẻ mặt như vậy. Đối với Hải Tộc mà nói, bỏ rất ít công sức vào việc biến hóa ma pháp, các chủng tộc đều có loại Thủy Hệ Ma Pháp mình am hiểu, cho dù muốn tiến bộ cũng là dốc sức vào ma khống và ma lực khiến cho lực sát thương đạt lớn nhất. Nếu muốn học thêm thì học tập phương thức công kích cũng như nhược điểm của ma pháp các chủng tộc khác, để khi chiến đấu có thể bảo vệ mình tốt hơn.

Nhưng chính vì đặc điểm này đã khiến cho Hải Tộc thiệt hại nặng nề trong cuộc chiến tranh Thần Nguyệt, vì đối thủ là nhân loại, giống nòi giỏi học tập nhất Maya, bọn họ nhanh chóng phát hiện ra phương thức công kích của Hải Tộc cơ hồ không thay đổi chút nào, nhất là ma pháp phối hợp, điều này khiến cho nhân loại liên tục thực hiện ba đại chiến dịch cực kỳ khủng bố ở giai đoạn sau, suýt chút nữa đã khiến quân Lục chiến của Hải tộc toàn quân bị diệt.

- Đúng vậy, giống như vừa rồi ta đã nói, nhân loại là đối thủ của chúng ta, nhưng không phải là vì là đối thủ mà chúng ta có thể miệt thị họ, bỏ qua một số thứ đáng giá để học tập. Với thiên phú của Hải Tộc chúng ta, chỉ cần nắm giữ một chút kỹ thuật thì nhân loại sẽ không chịu nổi một đòn. Bọn họ ngoài trừ thực hiện phân loại ma pháp ra, còn chia ra các đẳng cấp khác nhau trong mỗi hệ ma pháp, mỗi một cấp ma pháp đều diễn sinh ra một số phương thức công kích khác nhau, loại công kích tinh tế như vậy quả thật có thể tăng cường hiệu quả đột xuất trong chiến đấu, trong đó có thứ thích hợp với ta, cũng có thứ không thích hợp với ta.

- Khoan đã, lão sư, ý của cô là chúng ta phải học tập Thủy Hệ Ma Pháp của nhân loại ư?

Điều này làm cho đám học sinh vốn vẫn lấy việc mình là Hải Tộc mà kiêu ngạo có điểm khó giải thích. Mặc dù hiểu lời lão sư nói nhưng vẫn cho rằng Hải Tộc chiếm hữu ưu thế tuyệt đối, chỉ cần phát triển uy lực không phải là được rồi sao, cần chi phải học thêm mấy chiêu tạp nham kia, còn hạ thấp thân phận của mình.

- Sai, chúng ta không phải là học tập Thủy Hệ Ma Pháp của nhân loại, mà là học tập loại ma pháp thích hợp cho Hải Tộc chúng ta trong đó, cũng là để phát triển tiến bộ, sáng tạo ra thứ ma pháp còn cao hơn nhân loại, càng thích hợp hơn đối với chúng ta. Để cho đám nhân loại kiêu ngạo đến tự nhận là Maya đệ nhất chủng tộc kia biết được giống nòi Hải Tộc của chúng ta là cao quý. Nên biết, ngàn năm trước đây thìbọn nhân loại đó là thức ăn, là nô ɭệ của các chủng tộc trên đại lục cũng như dưới biển sâu, bọn họ vốn không chịu nổi một đòn, nhưng còn bây giờ thì sao?

Vị lão sư có vẻ xúc động tâm tình, xem ra cũng là người của phái kích tiến. Cho dù là Hải Tộc cũng không thể không thừa nhận thế lực hiện tại của nhân loại. Trong khi Hải Tộc tập kích các tàu buôn của nhân loại thì nhân loại cũng săn bắt Hải Tộc, thậm chí đến cả vương tộc cũng bắt tuốt. Sự khủng bố của thương nhân nhân loại rất nhiều Hải Tộc đã thấy qua, nhất là sau khi bại trong chiến tranh Thần Nguyệt, nếu không phải nhân loại theo tập quán ngay sau thắng lợi liền phân liệt, thì cũng không ai dám chắc hiện tại tình huống sẽ như thế nào.

- Lão sư, chúng ta cũng hiểu rõ một chút, thời nay chỉ có thực lực mới có quyền lên tiếng, lão sư có thể chứng minh một chút, ma pháp của nhân loại rốt cuộc cao minh ở chỗ nào không?

Caesar đứng lên nói, hiển nhiên mọi người đã nhìn bằng con mắt khác, tuy ăn mặc có phần quê mùa chút đối với vị lão sư có ngoại hình cổ điển quê mùa nhưng về phần kiến giải lại không quê chút nào, so với rất nhiều lão sư khác còn tiến bộ hơn, rất nhiều vị lão sư học viện Tiều Thạch đều rất coi thường nhân loại, nhưng đám học trò đều biết trong lòng, nếu như nhân loại thật kém cỏi như vậy thì sao năm đó Hải Tộc có thể thảm bại như thế. Bao nhiêu đồng bào Hải Tộc đã ngã xuống ở đại lục vĩnh viễn không trở về, đến hôm nay các tộc vẫn còn đang trong giai đoạn khôi phục nguyên khí.

Kiêu ngạo vĩnh viễn đều là một tầng hư ngụy che dấu cho mặt thật yếu ớt phía sau.

- Trò kia, trò tên gì?

- Caesar!

Ô ồ, cả khóa đường vang lên tiếng xầm xì như hải triều, chẳng biết từ khi nào Caesar đã trở nên nổi tiếng, có người nói tên nhóc này chẳng có thực lực gì hết, chỉ bất quá số may nên gặp được một ít sự kiện lớn. Cũng có người nói người này thâm sâu khó lường, đến Long Kỵ Sĩ của nhân loại cũng không đánh thắng nổi hắn, dù sao thì tin lề đường đều tung bay loạn xạ, chỉ là không nghĩ đến Caesar trong lời đồn hẳn là một chiến sĩ, nhưng nơi đây là học viện ma pháp mà!

Chẳng lẽ tên mắc dịch này là một tên siêu cấp mù đường?

Vị lão sư lôi thôi cũng thật sự đánh giá lại Caesar, trò này rất giỏi, hiệu trưởng tự thân mở một cuộc họp để thông báo việc cho hắn một loạt các đặc quyền, mà đám lão sư bị da^ʍ uy của Hiệu trưởng áp bức nên chỉ có thể ký kết một loạt các điều ước bất bình đẳng. Rất rõ ràng, hiệu trưởng đã đem trò Caesar này tuyệt đối thành vương bài, đến cả tuyết tảo mà ông ta yêu quý nhất bị phá hủy cũng rất khó có một phen không nổi điên, xem ra là chuẩn bị tại cuộc giao lưu các học viện năm nay nhất cử thành danh, thậm chí là tham gia Hải Vương Tế!

Bất quá theo tin tức nàng có thì hắn là một chiến sĩ, vì sao lại xuất hiện ở giảng đường của nàng, đương nhiên căn cứ theo mệnh lệnh của hiệu trưởng, chớ nói là hắn tới đây để học, cho dù là đến đây để đi vệ sinh cũng không sao.

- Rất tốt, trò Caesar... Trò biết ma pháp không, dùng thứ trò tương đối quen thuộc nhằm vào ta mà công kích đi.

- Rõ, lão sư.

Cũng không thấy chú ngữ, hai quả cầu nước nhỏ từ trong tay Caesar toát ra, lơ lửng trong không, điều này làm toàn bộ những người xung quanh đang tròn mắt đầy mặt vẻ chờ mong sững sờ.

- Khụ khụ, trò Caesar, không cần sợ làm bị thương lão sư, có thể gọi ra ma pháp đẳng cấp cao một chút.

Nếu đổi thành là học sinh bình thường, Amera chắc chắn sẽ nói ngươi cứ toàn lực công kích đi, nhưng nếu đổi thành Caesar, do nhớ tới lờn đồn đãi nên mới đổi thành chữ quen thuộc để ngừa... nhưng cái quả cầu nước này... nó cũng tính là quen thuộc ư?

Năm mươi phần trăm Hải Tộc đều có thể phát ra quả cầu nước, nói không chừng còn lớn hơn của hắn ta, xem ra lời đồn đại thật không đáng tin, hoặc có lẽ hắn chính là chiến sĩ.

Lúc này lại khiến Caesar khó xử, hắn chỉ am hiểu loại ma pháp như vậy, nếu như dùng quả cầu lửa có thể còn tạo ra dao động, nhưng hiệu quả công kích cũng không khác biệt lắm, việc này khiến hắn rất đau đầu.

Vẻ mặt của Caesar càng khiến cho đồng học toàn ban cười nổ lớp, thật là loại người gì cũng có, không ngờ giỏi nhất là dùng cầu nước, là Hải Tộc thì ai chẳng biết dùng quả cầu nước?

Đương nhiên mọi người cười đùa cũng không phải là châm chọc, chỉ là cảm thấy thật buồn cười. Caesar cũng cảm thấy buồn cười, nhưng không còn cách nào khác, chẳng lẽ phải dùng áp súc ma pháp mới học được gần đây sao.

- Trò Caesar, ta muốn biểu diễn một loại phòng ngự ma pháp đơn thể, cần phải dùng ma pháp hơi có lực công kích một chút mới có thể có hiệu quả.

Amera cố gắng để cho ngữ khí của mình dễ nghe hơn một chút.

- Lão sư, thôi nên để ta làm cho, trò Caesar khả năng là giỏi về võ học hơn.

- Như vầy có được không?

Vừa nói Caesar cầm hai quả cầu trong tay hợp thành một cái.

Nhất thời toàn trường không một tiếng động, ngẫu nhiên toát ra một hai cái bong bóng, tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn tay Caesar.

Amera vội vàng đỡ lấy cặp kính sắp rơi của mình, Hải thần ơi, đây là áp súc ma pháp.

Caesar có vẻ ngượng ngùng gãi đầu. Hắn quả thật không am hiểu gì mấy về ma pháp, trừ quả cầu nước thì chỉ còn áp súc ma pháp, dù sao cũng đều là quả cầu nước cả, bất quá cái thứ này sức phá hoại lớn một chút mà thôi. Hắn cũng sợ, mỗi lần phá hỏng đồ công đều mang một mông nợ nần.

- Lão, lão sư, đó, đó là áp súc ma pháp, hay là ảo giác?

- Cái này, chắc là áp súc ma pháp, phải không, trò Caesar?

Amera cũng không nắm chắc, tuy nàng tự nhận có chút nghiên cứu đối với ma pháp không thua gì đám lão sư của vương tộc học viện Edinburgh, nhưng mà nàng hoàn toàn không dám xác định.

- Đúng vậy, lão sư, cái này là thứ ta mới học được gần đây nhất, gần nhất hai cái thủy cầu gần nhất ép vào, liền thành một cái. (Sặc tiết)

Vừa nói, Caesar lại làm thêm một cái, trên không trung của giảng đường cũng có thêm một quả cầu nước nhỏ xanh xanh.

Binh chát rầm xoảng ...

Chỉ trong chớp mắt bàn ghế tung bay, đám học sinh đều trốn sát góc tường, tránh xa Caesar.

- Lão sư, cái này có thật là áp súc ma pháp rất nguy hiểm đó không? Mẹ ta nói, rất dễ phát nổ, hơn nữa uy lực cực lớn, cái này có phải là không nên dùng để đùa giỡn thử nghiệm ở trong trường không?