Cực Đạo Tinh Thần

Quyển 6 - Chương 6: Long Nhất vẫn lạc


Mắt thấy Viêm Khiếu Thiên giơ vũ khí trong tay lên muốn đánh xuống, Long Nhất miễn cưỡng ngẩng đầu ‎lên, quát to: “Đợi đã!” Viêm Khiếu Thiên đình chỉ động tác, nhìn Long Nhất lạnh nhạt nói: “Nga, thế nào, ngươi còn ‎có lời gì muốn nói sao?” Đôi mắt thực lớn của Long Nhất đảo vài cái, sau đó cố hết sức gật đầu, Viêm Khiếu ‎Thiên mỉm cười nói: “Nga! Nói nghe xem, đã chết đến nơi, ta muốn xem ngươi còn có gì muốn nói.”‎

Long Nhất nhìn hắn, từ từ nói: “Ngươi năm đó khống chế chúng ta cũng không phải vì coi trọng mấy ‎huynh đệ chúng ta là Hư Giả, nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, ngươi một mực để huynh đệ chúng ta làm việc ‎cho ngươi, chẳng lẽ ngươi thực không muốn biết kiện đồ vật kia ở nơi nào sao?” Viêm Khiếu Thiên thoáng trầm tư ‎chốc lát, trầm giọng nói: “Nga! Ngươi biết, ngươi xác định đó chính là thứ ta muốn, chỉ là bảo ta như thế nào tin ‎tưởng lời của ngươi đây?”‎

Long Nhất giờ phút này đã khôi phục hình người, cả người đều là vết máu, sắc mặt tái nhợt vô cùng, nhìn ‎thoáng qua Viêm Khiếu Thiên từ từ nói: “Mấy năm nay, huynh đệ chúng ta chưa khôi phục thần trí, ngươi vẫn để ‎bốn huynh đệ ta giúp ngươi tìm kiếm vật kia, đáng tiếc a, nhân định không bằng thiên định, ngươi thực không ngờ ‎sẽ có người giúp chúng ta giải khai cấm chế!” Viêm Khiếu Thiên nghe, hừ lạnh một tiếng, thần sắc lạnh lùng nói: ‎‎“Không cần ngươi nói, Thiên Thương, hừ, ân oán giữa ta và hắn sớm đã không phải chuyện ngày một ngày hai, ‎bất đắc dĩ hắn là Tôn Giới, ta là Huyền Hư, ta căn bản đấu không lại hắn, ta những năm này cũng chỉ có thể không ‎ngừng nhẫn nại.”‎

Long Nhất gật đầu, tiếp tục nói: “Đích xác, ngươi chỉ có thể dựa vào vật kia, mới có thể so được với ‎Thiên Thương, nhưng, ngươi không ngờ chính là, chúng ta cư nhiên được Thiên Thương cứu, mà ngay sau khi ‎chúng ta thanh tỉnh lại, chúng ta cũng trước tiên phát hiện vật kia, vốn, chúng ta mất đi trí nhớ, nhưng, mới rồi ‎những hình ảnh ngươi cũng đã làm chúng ta nhớ lại, ta cũng tự nhiên biết thứ ngươi lúc đầu muốn chúng ta tìm, ‎chính là vật chúng ta phát hiện kia, hơn nữa…”‎

Viêm Khiếu Thiên có chút cấp bách, gấp giọng nói: “Hơn nữa cái gì? Nói mau?” Long Nhất nhìn thần thái ‎vội vàng của hắn, trong lòng một trận khinh thường, lạnh nhạt nói: “Hơn nữa có hai kiện, dù không phải chúng ta ‎từ tin tức ngươi đưa tìm được, nhưng hai kiện kia xác thực là thứ ngươi muốn.” Viêm Khiếu Thiên thần sắc cả kinh ‎sau đó vui vẻ nói: “Hai kiện, ngươi nói chính là hai kiện! Ha ha, xem ra lão thiên gia đối đãi với ta không tệ a, có ‎hai kiện vật phẩm kia, Thiên Thương, hừ, ta muốn xem đến cùng là ngươi lợi hại hay ta lợi hại.”‎

Viêm Khiếu Thiên con mắt gắt gao nhìn thẳng vào Long Nhất, hấp tấp nói: “Ngươi xác định? Dù sao loại ‎đồ vật này đã biến mất hàng ức diễn kỉ rồi, hiện giờ nói đột nhiên xuất hiện, mặc cho ai cũng sẽ không tin tưởng.” ‎Long Nhất lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Không quá xác định, nhưng cũng có thể nói chính là, lúc đầu sau khi vật đó ‎thừa nhận một kích toàn lực của huynh đệ ta, không có… hao tổn chút nào, ta liền lưu tâm, vật kia vốn không có ‎ai từng thấy, nhiều thứ cũng chỉ là nghe được từ trong truyền thuyết từ thượng cổ, nhưng trong truyền thuyết có ‎hai loại hình thái, ta nghĩ chúng ta nhìn thấy hẳn là loại hình thái đầu tiên mà thôi.”‎

Viêm Khiếu Thiên sắc mặt giờ phút này có vẻ rất lạnh tĩnh, nhưng ánh mắt tham lam cũng không lừa được ‎Long Nhất. Viêm Khiếu Thiên lạnh nhạt nói: “Nói như thế, ngươi cũng không quá khẳng định, hừ, mặc kệ thế nào, ‎ta cũng muốn đi xem xem, nhiều năm như vậy, ta không thể bỏ qua bất cứ gì một tia hy vọng nào. Nói đi, vật kia ‎ở đây?” Long Nhất dừng một chút, nhìn qua huynh đệ nằm bốn phía, trầm giọng nói: “Đây là thái độ của ngươi, ‎ân, muốn biết, trước hết thả huynh đệ của ta ra rồi hãy nói?” Viêm Khiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, một cỗ khí thế ‎mãnh liệt, trực tiếp nhằm vào Long Nhất, Long Nhất đương trường lui về phía sau hai bước, lần nữa phun ra một ‎ngụm máu tươi, Viêm Khiếu Thiên trầm giọng nói: “Cư nhiên dám đưa ra điều kiện với ta, đừng quên, mệnh của ‎các ngươi vẫn còn trong tay ta. Dù không có ngươi, ta cũng sẽ từ trong miệng bọn họ đạt được điều ta muốn ‎biết.”‎

Long Nhất sắc mặt tái nhợt, cười giận nói: “Nga, đúng không? Nói thực với ngươi, mấy huynh đệ chúng ‎ta trước mắt chỉ có mình ta khôi phục trí nhớ, nếu như ngươi đem bọn họ hoặc là ta gϊếŧ đi, liền cái gì cũng không ‎đạt được, hơn nữa, cho dù trí nhớ của huynh đệ ta vẫn còn, ngươi cho rằng bọn họ sẽ nói cho ngươi biết sao?” ‎Viêm Khiếu Thiên lông mày cau lại, hiển nhiên Long Nhất nói không phải không có đạo lý, dù hắn có biện pháp thu ‎hoạch trí nhớ của Long Nhất, nhưng tình huống lúc này, hắn cũng không dám tùy tiện hành động, trí nhớ thứ này ‎tới cấp độ của bọn họ đã không phải trí nhớ ở trong não hải nữa, mà là khắc ở sâu trong linh hồn, hiện giờ Linh ‎Hồn Chi Tâm của bốn người đều có xu hướng hỏng đến nơi, nếu như cường hành thu lấy, Linh Hồn Chi Tâm của ‎bốn người sẽ không chịu nổi cỗ lực đạo kia lập tức hỏng mất, đến lúc đó Viêm Khiếu Thiên thậm chí cái gì cũng ‎không chiếm được.‎

Viêm Khiếu Thiên gật đầu, trầm giọng nói:“Được! Ta đáp ứng ngươi, thả huynh đệ ngươi ra, như thế ‎ngươi có thể nói chứ!” Long Nhất lắc đầu, từ từ nói: “Ngươi thề đi! Hơn nữa ta dù muốn nói, cũng không thể nói ở ‎chỗ này!” Thần sắc Viêm Khiếu Thiên hiện ra một tia tức giận, lúc này tay chỉ lên trời, lớn tiếng nói: “Viêm Khiếu ‎Thiên ta hôm nay thề với trời, không tiếp tục làm khó ba huynh đệ của Long Nhất, nếu làm trái lời thề này, sẽ chết ‎dưới thiên phạt.”‎

Nói xong, một cỗ linh hồn năng lượng từ trong cơ thể Viêm Khiếu Thiên bay ra, biến mất trong thiên gian, ‎Viêm Khiếu Thiên nhìn Long Nhất, trầm giọng nói: “Ta đã thề rồi, giờ ngươi có thể nói ra được chứ!” Long Nhất ‎gật đầu, nhìn thoáng qua bốn phía thấy ba huynh đệ vẫn đang hôn, trong lòng khẽ thở dài, sau đó nghiêm mặt ‎nói: “Nơi này không phải nơi nói chuyện, u ám đại lục đã chia làm hai nửa, chúng ta đi tới nửa đại lục đối diện kia ‎đi.” Vừa nói, Long Nhất miễn cưỡng khống chế thân hình lung lay lắc lắc bay qua, Viêm Khiếu Thiên trầm ngâm ‎chốc lát, một cỗ năng lượng lan ra toàn thân, vết thương trên người đều đã khép lại, Viêm Khiếu Thiên thầm nghĩ: ‎‎“Để ngừa vạn nhất, ta cẩn thận vẫn hơn, mới rồi công kích của bốn người bọn họ đã làm linh hồn của ta bị thương ‎một chút. Hiện giờ hắn lựa chọn không nói ở nơi này, mà đi phía kia của đại lục, hiển nhiên có chuyện. Bất quá…” ‎Viêm Khiếu Thiên nhìn thân ảnh lay động của Long Nhất, lẩm bẩm: “Có lẽ! Là ta quá lo lắng rồi!” Vừa nói, cũng hóa ‎thành một đạo hồng mang đuổi theo.‎

Một nơi khác trên u ám đại lục, Long Nhất thần sắc tái nhợt nhìn Viêm Khiếu Thiên, lạnh nhạt nói: “Ởchỗ ‎này đi, ngươi muốn biết cái gì ta đều nói cho ngươi!” Viêm Khiếu Thiên trong lòng vui vẻ, thoáng tiến lên từng ‎bước, nhìn Long Nhất kinh hỉ nói: “Nói đi! Hai kiện đồ vật kia hiện ở nơi nào?”‎

Long Nhất mỉm cười nói: “Cái này, chúng ở…” Viêm Khiếu Thiên trong lòng quýnh lên lần nữa tiến lên từng ‎bước, hấp tấp nói: “Ở nơi nào? Nói mau?” Long Nhất khóe miệng hơi nhếch, Viêm Khiếu Thiên cảm thấy rất quái ‎dị, đột nhiên một cỗ khí tức hủy diệt từ trên người Long Nhất bộc phát, Viêm Khiếu Thiên trong lòng giật mình, lớn ‎tiếng nói: “Không tốt!” Sau đó nhanh chóng lui về phía sau. Long Nhất khóe miệng mỉm cười truyền đến hắn thanh ‎âm cuối cùng, “Muộn rồi! Viêm Khiếu Thiên, ngươi sẽ ra đi cùng ta thôi, a ha ha!”‎

Trong nháy mắt thân thể Long Nhất kịch liệt bốc cháy, vô số quang mang hủy diệt từ thân thể hắn phát ra, ‎cả thân thể Long Nhất hóa thành một quang cầu thực lớn, trong nháy mắt khuếch tán ra, thân ảnh của Viêm Khiếu ‎Thiên trong nháy mắt đã bị quang cầu thực lớn kia thôn phệ, mơ hồ truyền đến tiếng kêu hoảng sợ của Viêm ‎Khiếu Thiên: “Đáng chết… A…”‎

Quang cầu thực lớn phảng phất như một hằng tinh, chiếu sáng không gian mấy vạn ức dặm xung quanh. ‎Hằng tinh còn đang cấp tốc bành trướng, đất phía dưới thổ trong nháy mắt đã bị khí hóa, đại lục phương viên ‎mấy vạn ức dặm cứ như vậy biến mất, mà những bộ phận còn lại cũng đang không ngừng biến mất… Hằng tinh ‎đọng lại phía chân trời, không gian phương viên ức vạn dặm xung quanh nhiệt độ kịch liệt gia tăng, trong nháy ‎mắt, đột nhiên nổ mạnh, uy lực thực lớn kia quét về phía chân trời, không chỉ có nửa bên u ám đại lục này trong ‎nháy mắt lần nữa bị hủy diệt đến một phần ba, lực thực lớn kia quét về phía chân trời, mấy khối đại lục xung ‎quanh cũng bị xung kích lay động không ngừng.‎

Chỗ của Long Nhị ba người ở nửa bên đại lục kia bởi vì khá gần, đứng mũi chịu sào, trong nháy mắt bị ‎lực lượng thực lớn kia chia ra thành vô số khối, thân hình ba người không bị khống chế trong nháy mắt bị lực đạo ‎thực lớn kia xung kích ra xa mấy chục vạn ức dặm, mà bên này, đám người Tần Vũ đang cấp tốc lao tới, tự nhiên ‎cũng cảm nhận được luồng hủy diệt chi lực kinh thiên kia, Tần Vũ kinh hãi nói: “Đây, phá hoại thực đáng sợ, phía ‎trước…” Bốn người Tần Vũ cũng trong phạm vi bị hằng tinh lan đến, lực đạo thực lớn kia không ngừng xung kích ‎bốn người, bốn người không thể không lần nữa đề lực đối kháng luồng uy thế kinh thiên kia, mà đất phía dưới ‎bốn người Tần Vũ sớm đã hóa thành tro bụi.‎

Tần Vũ nhìn quang cầu thực lớn xa xa kia, trong lòng đột nhiên cảm thấy có điềm xấu, Tần Vũ trầm giọng ‎nói: “Chúng ta cố gắng lên, cố chịu cỗ lực đạo này mà đi tới, nơi này vẫn chỉ là bên bờ năng lượng bộc phát, có ‎thể tưởng tượng uy lực ở trung tâm sẽ cường hãn thế nào, ta rất lo cho bốn người Long Nhất.” Linh Nguyệt từ từ ‎nói: “Chúng ta toàn lực đi tới đi, ở nơi như thế này, bốn người bọn họ khẳng định là dữ nhiều lành ít a.” Mọi người ‎gật đầu, đều dùng công lực toàn thân, hướng tới hằng tinh kia cấp tốc lao tới.‎

Quang mang của hằng tinh dần dần mờ đi, áp lực của thiên gian cũng từ từ giảm bớt, một đạo nhân ảnh ‎từ trong quang mang bay ngược ra, cả người bị thương, khắp nơi đều là huyết, sắc mặt tái nhợt vô cùng, ánh ‎mắt lờ mờ, chính là Viêm Khiếu Thiên, giờ phút này Viêm Khiếu Thiên không còn một điểm nhân dạng, cả người ‎huyết nhục mơ hồ, không ít nơi lộ ra bạch cốt sâm nhiên, trong miệng không ngừng có máu chảy ra… Trong ‎không gian phương viên ức ức dặm năng lượng vô cùng hỗn loạn, khắp nơi đều là đá vụn loạn lưu, trên bầu trời ‎phía tây, ba đạo thân ảnh trôi nổi giữa không trung, đúng là Long Nhị ba người, ba người nương theo vô số loạn ‎thạch xung quanh, bụi đất phiêu đãng ở phiến thiên gian này, giờ phút này ba người hơi thở mong manh, dù là ‎một người tiện tay một kích đều đủ để lấy mạng ba người, Linh Hồn Chi Tâm lập tức tiêu tán trong trời đất.‎

Tần Vũ ba người cấp tốc bay đến, nhìn không gian trước mắt, Tần Vũ đám người tự nhiên phát hiện thân ‎ảnh Viêm Khiếu Thiên và Long Nhị ba người, Tần Vũ hét lớn một tiếng: “Long Nhị, Long Tam, Tiểu Long!” Sau đó ‎cấp tốc vọt tới, trong nháy mắt ba đạo hắc sắc năng lượng bắn vào trong cơ thể ba người, Linh Hồn Chi Tâm của ‎ba người vốn đã tan vỡ liền được củng cố lại, Tần Vũ cuồn cuộn không ngừng đem năng lượng tự thân chuyển ‎vận tiến vào trong cơ thể ba người, ba người từ từ tỉnh lại.‎

Tần Vũ mỉm cười nhìn ba người, từ từ nói: “Không việc gì rồi, các ngươi đã không có việc gì, bất quá, đại ‎ca các ngươi đâu?” Tần Vũ nhìn quanh bốn phía, nhưng không phát hiện thân ảnh của Long Nhất, Tần Vũ trong ‎lòng không khỏi sốt ruột, Linh Nguyệt lại ở một bên an ủi: “Tần Vũ, có lẽ, Long Nhất đã vượt qua phạm vi giới ‎cảm của ngươi có thể cảm ứng, chúng ta mở rộng phạm vi tìm xem sao!” Tần Vũ gật đầu, đang muốn di chuyển, ‎lại bị Long Nhị kéo lại.‎

Giờ phút này trên mặt ba người Long Nhị đều có vẻ trầm thống vô cùng, trong hốc mắt của Tiểu Long dĩ ‎nhiên hàm chứa nước mắt, Tần Vũ trong lòng lần nữa sinh ra cảm thấy điềm xấu, nhìn bốn người từ từ nói: “Các ‎ngươi!” Long Nhị thần sắc ảm đạm nói: “Tần Vũ, ngươi tới rất không phải lúc a, đại ca, đại ca huynh ấy…” Tần Vũ ‎nhớ tới uy thế cường đại vừa rồi, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ, mới rồi đó là… Đại ca ngươi?”‎

Long Nhị chậm rãi gật đầu, Tần Vũ trong lòng chấn động, một cảm giác chua xót vô lực từ trong lòng nổi ‎lên, Tần Vũ bắt lấy hai vai Long Nhị, lớn tiếng nói: “Nói cho ta biết, đến cùng xảy ra chuyện gì, nói cho ta biết!” Hai ‎vai Long Nhị bị tay Tần Vũ bóp mạnh, há mồm phun ra một ngụm máu tươi lên người Tần Vũ, Tần Vũ nhẹ buông ‎tay, vội vàng nói: “Ngươi, ngươi không sao chứ! Ta…”‎

Long Nhị lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Không liên quan đến ngươi, chỉ có thể trách đối thủ thực lực quá mạnh ‎mẽ, chúng ta, chúng ta dù bốn người liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn, đại ca hắn, vì bảo vệ chúng ta, lựa ‎chọn con đường kia, chúng ta…” Long Nhị đường đường là một Động Hư Giả dĩ nhiên khóc lên. Tần Vũ dần dần ‎ổn định tâm tình, đối với bốn huynh đệ Long Nhất mà nói, Tần Vũ cảm thụ bọn họ không hề lừa dối mình, từ lúc ở ‎chung trong hư không cổ trận mà xem, mấy người bọn họ đều là một phiến xích tử chi tâm, đáy lòng Tần Vũ sớm ‎đã nhận bọn họ là bằng hữu của mình, giờ phút này Long Nhất vì cứu mấy huynh đệ hắn, dĩ nhiên lựa chọn cùng ‎địch nhân đồng quy vu tận. Tần Vũ không khỏi nhìn thoáng qua Hắc Vũ và Hầu Phí, thầm nghĩ: “Nếu như Tiểu Hắc ‎và Phí Phí gặp chuyện như vậy, ta cũng nhất định sẽ làm như vậy!”‎

Tần Vũ nhìn sắc mặt tái nhợt mà ảm đạm của ba người, trong lòng đau xót, lạnh nhạt nói: “Nói cho ta ‎nghe xem, đến cùng xảy ra chuyện gì?” Tiểu Long nhìn Tần Vũ, từ từ nói: “Chuyện là như thế này đích,…, cuối ‎cùng đại ca huynh ấy lựa chọn tự bạo, ta cũng không hiểu Viêm Khiếu Thiên còn sống hay không nữa.”‎

Tần Vũ nghe được Tiểu Long kể rõ, trong lòng giật mình, lẩm bẩm: “Huyền Hư Giả, Viêm Khiếu Thiên. ‎Chẳng lẽ mới rồi hồng sắc thân ảnh kia chính là Viêm Khiếu Thiên.” Tần Vũ chợt xoay người lại, một cỗ khí thế ‎mãnh liệt từ trên người Tần Vũ bộc phát ra, một lần nữa tìm khắp phiến không gian này, Tần Vũ lông mày nhíu ‎chặt, lạnh nhạt nói: “Tiểu Hắc, Phí Phí, Linh Nguyệt, mới rồi người kia…” Hắc Vũ từ từ nói: “Đại ca, người kia mới ‎rồi vừa tỉnh lại, đã rời khỏi phiến không gian này. Mới rồi thấy đại ca đang lo lắng cho Long Nhị ba người, cho nên ‎chúng đệ cũng không lưu ý người đó.”‎

‎“Hừ, không đáng ngại, người kia hiện tại trọng thương, khẳng định chạy không xa, dù là Huyền Hư Giả thì ‎thế nào, hôm nay huynh đệ chúng ta tru sát hắn ở đây.” Tần Vũ xoay người lại nhìn Linh Nguyệt nói: “Linh Nguyệt, ‎Long Nhị ba người hiện tại thân thụ trọng thương, ta lo lắng an toàn của bọn họ, ta muốn làm phiền cô ở chỗ này ‎hộ pháp cho bọn họ, mà ta cùng Tiểu Hắc, Phí Phí ba người đuổi theo Viêm Khiếu Thiên kia.” Linh Nguyệt hơi ‎sửng sốt, nhìn Tần Vũ vừa định mở miệng nói gì đó, thấy ánh mắt kiên định của Tần Vũ, liền đem lời nói đã ra đến ‎miệng nuốt xuống, chỉ yên lặng gật đầu.‎

Tần Vũ gật đầu, nói với Hắc Vũ, Hầu Phí: “Đi thôi, chúng ta cùng đuổi theo Viêm Khiếu Thiên kia.” Vừa nói ‎ba người hóa thành ba đạo quang mang tiêu tan trong phiến không gian này…‎