Xuyên Nhanh: Nam Thần Mau Tới Đây

Chương 99: Hiện Thực (12)

Hệ thống lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.

Cô hiện tại không rảnh đến hỏi hệ thống kỹ càng, đến cùng khấu trừ cái gì mà chỉ còn lại một giờ sinh mệnh, cô hiện tại có chuyện trọng yếu hơn cần làm.

Bạch Vi Vi xuống giường, vọt tới cổng, liền thấy Tần Thu mở cửa, một mặt kinh ngạc nhìn cô.

Bạch Vi Vi cũng đã từng thấy qua ông vài lần, dù sao cũng là viện trưởng bệnh viện.

Giọng nói của cô cực nhanh: "Viện trưởng đây là nơi nào?"

Tỉnh lại sau giấc ngủ, gian phòng đều đổi, chẳng lẽ là phòng bệnh siêu cấp VIP?

Tần Thu lập tức nói: "Đây là nhà vị hôn phu của cô, là như vậy, ba của cô muốn để hai người tình cảm sâu sắc. . . Cmn cô muốn làm gì?"

Bạch Vi Vi tay vậy mà trực tiếp sờ lên y phục của ông, tựa như sói đói nhào vào dê.

Cô nào nghe ông nói cái gì, trực tiếp từ trong túi lấy ra điện thoại di động, gọi điện thoại cho ba của mình.

Điện thoại vừa tiếp, cô lập tức trơn tru nói: " Ba, Bạch Dao Dao tiện nhân kia muốn gϊếŧ con. Con bệnh tim tái phát, cô ta đổ thuốc của con, muốn cướp vị hôn phu của con cùng vị trí trong công ty cướp hết thảy, con may mắn không chết, lần trước cô ta lại còn sai An Nhạc con rùa chết kia đem con bắt cóc dự định dìm chết con. Ba tốt nhất sai người khống chế cô ta, sau đó chờ con trở về. . ."

Cô dừng lại một chút, mới chậm chạp hữu lực nói: "Trở về con sẽ tán cô ta một ngàn tám trăm bàn tay, để cô ta tỉnh thần, gà rừng chú định được không thể trở thành Phượng Hoàng. Chính là thành Phượng Hoàng, cũng có thể đem cô ta nhổ lông hầm."

Điện thoại bên kia thật lâu dừng lại, dường như đang tiêu hóa lời cô nói.

Sau đó bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng tiếng cười khẽ, " Chị a, em làm sao không biết chị đang nói cái gì, chị là bệnh lâu, đầu óc xảy ra vấn đề đi."

Bạch Vi Vi tâm run lên, Bạch Dao Dao?

" Ba tôi đâu?"

Bạch Dao Dao: " Chị nói ba của chúng ta a, ông ấy ngủ, muộn như vậy chị không nên quấy ông ấy."

Bạch Vi Vi cười lạnh, " Cô muốn làm gì?"

Bạch Dao Dao cười lạnh, "Tôi muốn làm gì? Tôi muốn chị chết, chị chết không?"

Bạch Vi Vi hít sâu một chút, "Đó cũng là ba cô, cô không nên thương tổn ông ấy."

Bạch Dao Dao cắn răng, " Ông ấy là ba tôi sao? Các người tự vấn lòng, Bạch Xương Ngôn trong lòng trong mắt cũng chỉ có cô, một cái cục cưng quý giá, cmn chứ, tôi chính là cây cỏ dại. Cô xảy ra chút chuyện ông sốt ruột phát hỏa, tôi chết ông đoán chừng liền mắt cũng không nháy đi."

Bạch Vi Vi bước nhanh đi ra ngoài, lại nhìn thấy bên ngoài gian phòng, hoàn toàn là phòng ở xa lạ, phòng khách to lớn, ngẩng đầu chính là đèn thủy tinh óng ánh đắt đỏ.

Quản gia đêm khuya trực ban, người hầu yên tĩnh lui tới.

Cửa lớn xem xét chính là thiết kế đặc thù, không có sự đồng ý mở, sẽ không mỡ ra được.

Phòng Diệp Vũ Hiên sao?

Bạch Vi Vi mới rảnh nhớ tới, vị hôn phu lạ lẫm mà không có một chút ấn tượng, thì ra là nam nhân siêu cấp giàu có như vậy.

" Cô muốn cái gì? Chỉ cần không thương tổn ba, tôi cái cũng đều đáp ứng." Bạch Vi Vi nhược điểm chính là Bạch Xương Ngôn.

Mặc dù Bạch Xương Ngôn lúc còn trẻ, bị người hố, rước lấy Bạch Dao Dao, một con gái tư sinh.

Nhưng đối với Bạch Vi Vi, Bạch Xương Ngôn thật sự là đầy ngập yêu thương.

Bạch Dao Dao vui vẻ cười lên, " Chị, chị vĩnh viễn giống như là Nữ Vương cao cao tại thượng, chị vậy mà lại đối với tôi như thế? ăn nói khép nép như thế? Tôi bây giờ ở trong nhà, ba ở bên cạnh tôi."

Bạch Vi Vi chạy tới trước cổng chính, đầu bên kia điện thoại, giọng của nữ nhân vẫn như cũ phách lối.

"Ba bị tôi cột bom, hiện tại muốn cô lựa chọn, cô là cầm mạng của mình đến đổi, hay là cứ như vậy thấy chết không cứu?"