Diệp Khuynh Vãn lắp bắp nói, “Thái hậu gần đây ưu tư rất nhiều, thân hình tiều tụy, đã mặc kệ mọi chuyện.”
Ninh Úc lúc này mới có chút đau đầu nhìn Diệp Khuynh Vãn liếc mắt một cái, nói đến đây, Diệp Khuynh Vãn cũng coi như nhắc nhở hắn, phụ hoàng trọng sắc, hậu cung vô số giai nhân, nhưng hiện giờ thái hoàng thái hậu bởi vì phụ hoàng chết ốm đau trên giường, thái hậu lại bởi vì chuyện của Ninh Giác tâm như tro tàn, hiện giờ, hậu cung to như vậy cũng không ai có thể quản được, sớm muộn gì cũng loạn.
Bất quá Diệp Khuynh Vãn hiển nhiên không phải là lựa chọn tốt, Ninh Úc chưa quên, nữ nhân này vẫn luôn không ngừng đối phó với hoàng tỷ.
“Lui xuống đi, bổn vương sẽ xử lý.”
Ninh Úc đã biết rõ vấn đề, trực tiếp tống cổ người đi.
Bên ngoài bởi vì tuyết rơi thâm trầm, cho nên trong phòng ban ngày cũng thắp đèn, ánh nến ấm áp đốt sáng lên khuôn mặt tuấn mỹ của Ninh Úc, biểu tình lạnh nhạt kia cùng khí phách phát ra trong xương cốt, làm Diệp Khuynh Vãn có chút mềm nhũn chân, càng muốn hướng về. Nếu nàng gả chính là Ninh Úc thì tốt rồi! Vốn dĩ cảm thấy Thái Tử nhất định sẽ làm hoàng đế, không nghĩ tới Thái Tử lại chết! Quyền quyết định giang sơn vẫn rơi xuống trong tay Ninh Úc, đại Nhϊếp Chính Vương danh xứng với thực……
Hơn nữa Ninh Tương Y tuy rằng đã trở lại, lại có thai, Nhϊếp Chính Vương bên người trừ Ninh Tương Y một nữ nhân đều không có, trong khoảng thời gian này, sợ là không dễ chịu đâu...
Diệp Khuynh Vãn tâm tư như điên!
Nếu nàng ta có thể lên giường của Nhϊếp Chính Vương thì tốt rồi, không chỉ có thể làm tức chết tiện nhân Ninh Tương Y kia, Nhϊếp Chính Vương cũng thật sự là chồng tốt khó tìm trong thế gian này.
Cho nên nàng ta nhu nhu nhược nhược hành lễ, tận lực làm mỗi một tư thế đều dáng vẻ muôn vàn.
“Vương gia, thϊếp thân còn có việc muốn bẩm báo.”
Ninh Úc có chút kỳ quái, cuối cùng buông xuống sổ sách trong tay, chân chân chính chính nhìn về phía nàng ta.
“Chuyện gì?”
Bị cặp mắt như ngọc đen ngầm có ý uy hϊếp kia nhìn, gò má Diệp Khuynh Vãn không tự chủ được ửng hồng, nàng ta đi từng bước một hướng đến gần Ninh Úc, thấy hai bên không có người, dùng một âm thanh hết sức kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhẹ giọng nói.
“Vương gia…… Thϊếp thân, thϊếp thân vẫn là trinh nữ!”
Những lời này làm Ninh Úc ngẩn người, rồi mắt sắc của hắn mới liếc vào mành sau sớm đã có một thân ảnh âm trầm đang trốn, đang nghiêng tai lắng nghe!
Tiếng quát lớn đến bên miệng hắn liền đè ép xuống, cười cười, dùng một loại thanh âm thở nhẹ nói.
“Vậy thì sao?”
Vậy thì sao?!
Hai mắt Diệp Khuynh Vãn tỏa ánh sáng! Nàng ta cũng là đánh cuộc, vốn tưởng rằng với tính cách của Nhϊếp Chính Vương, nàng ta nói như thế chỉ sợ sẽ bị đuổi ra, nhưng hiện giờ nghe được hắn thật thật giả giả nói một câu, nàng ta kích động, thân thể đều đang run rẩy..
Nàng ta không cần làm một nữ nhân chờ chết ở hậu cung! Nàng ta muốn xoay người làm chủ! Nàng ta muốn quyền lợi! Nàng ta không chỉ muốn đem Ninh Tương Y giẫm xuống! Nàng ta còn muốn cho Ninh Tương Y không được chết tử tế!
Tay Ninh Tương Y bắt lấy mành đột nhiên nắm chặt! Được lắm Ninh Úc kia! Người ta rõ ràng ám chỉ như vậy, còn vờ như không hiểu? Nàng không cho hắn ăn no sao?!
…… Nếu thực sự không no.
Cũng không được tìm người khác!
Diệp Khuynh Vãn lại tiến lên một bước, lúc này, nàng ta cùng Ninh Úc cũng chỉ cách một bàn, một gương mặt đầy đặn thẹn thùng mang khϊếp sợ, muốn nói lại thôi.
“Vương gia, thϊếp thân thân phận như thế….. Đã mất quyền tái giá, nhưng đêm dài trôi qua, cũng sẽ tịch liêu…”
Nàng ta mịt mờ nói, ngữ khí thập phần kɧıêυ ҡɧí©ɧ, vừa nói vừa liếc nhìn biểu tình của Ninh Úc, nghĩ thầm, nếu là nam nhân chỉ cần nghe nàng ta nói như vậy, chỉ sợ đều nhịn không được, nhưng Ninh Úc này còn nhẫn nhịn đến thế, nàng ta không khỏi châm thêm lửa, nhẹ nhàng nói.
“Công chúa hiện giờ có thai trong người, Vương gia sợ là….. Cũng không chịu nổi đâu?”
Nàng ta dùng mắt long lanh quyến rũ đối phương, ánh mắt cầu khẩn.
Giờ khắc này, Ninh Úc rõ ràng nghe được thanh âm kịch liệt thở dốc của Ninh Tương Y, hắn cười thầm.
Hoàng tỷ sẽ vì hắn ghen, loại cảm giác này thật là làm hắn cả người thoải mái, hận không thể ôm nàng xoa bóp.
Thấy Ninh Úc giống như mất hồn, Diệp Khuynh Vãn có chút kỳ quái, nhưng lúc này, nàng ta cũng chỉ có thể căng da đầu lại kêu một tiếng.
“Vương gia?”
Ninh Úc đột nhiên nhìn nàng, ánh mắt quạnh quẽ kia làm nàng ta ngẩn người, nàng ta nói nhiều như vậy, vì sao thái độ người nam nhân này vẫn lạnh lùng như vậy?
“Ngươi muốn như thế nào?”
Ninh Úc tự nhiên hỏi nàng muốn như thế nào?
Ninh Tương Y thiếu chút nữa đem mành kéo rớt! Nàng ta muốn leo lên người người, ngươi có phải ngốc hay không vậy?! Diệp Khuynh Vãn chịu đựng kích động cúi đầu xuống, “Nếu Vương gia nguyện ý, thϊếp thân có thể…Có thể không cần danh phận, khiến cho thϊếp thân…… Tại đây mấy tháng vì Vương gia bỏ âu lo…”
Nàng ta tin tưởng, Ninh Úc chỉ cần đem nàng ta lên giường, nhất định sẽ cho nàng một cái danh phận! Đi theo Ninh Úc, so với làm một Thái tử phi hữu danh vô thật này tốt hơn một vạn lần! Hơn nữa Ninh Tương Y chỉ sợ sẽ bị tức giận đến sinh non! Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy khó mà dằn nổi!
“Rầm rầm!”
Rèm châu vung lên, một nữ tử bay nhanh ra, Diệp Khuynh Vãn tập trung nhìn vào, phát hiện thế nhưng là Ninh Tương Y! Mặt nàng nháy mắt bị hận ý thay thế! Nhẫn nhịn không được!
Nữ nhân này! Vì sao người chết chết không phải nàng?!
Ninh Tương Y còn đang tức giận!
Nàng trực tiếp liền hướng đến l*иg ngực Ninh Úc ngồi xuống, khoe khoang hất cằm lên!
“Nam nhân của ta có khó chịu mấy tháng cũng không liên quan gì đến ngươi! Ngươi muốn tìm người tìm kiếm an ủi mời tùy tiện đi tìm một thị vệ! Hắn, ngươi đừng mơ ước tưởng!”
Nói xong nàng ôm Ninh Úc, rồi nhân lúc Diệp Khuynh Vãn không nhìn tới hung hãn nhéo hắn vài cái.
Ninh Úc bật cười, sự chủ động nhào vào trong ngực thật đúng là ít có thấy!
Diệp Khuynh Vãn cực không cam lòng, vì cái gì Ninh Tương Y luôn muốn làm hư chuyện tốt của nàng ta? Nàng ta oán hận nhìn Ninh Tương Y liếc mắt một cái, rồi mới dứt khoát bất chấp tất cả, đôi mắt đẹp rưng rưng nhìn Ninh Úc.
“Không phải như thế…… Ta…… Ta chỉ là ngưỡng mộ Vương gia, ta không cần danh phận đều không thể sao? Cùng với việc Vương gia tìm người khác, ta như vậy không phải càng tốt sao?”
Cũng không phải là càng tốt, nàng ta tuyệt đối không dám nói ra chính mình bò lên giường Nhϊếp Chính Vương, Ninh Tương Y có cái gì phải lo lắng? Hay là nàng cũng sợ Ninh Úc sẽ thay lòng đổi dạ? Như vậy cũng tốt!
Ninh Tương Y bị nàng mặt dày vô sỉ giận đến! Nàng vốn dĩ còn muốn nể mặt của Ninh Giác, làm Diệp Khuynh Vãng không đến mức quá khó chịu, nhưng hiện tại nàng tức giận đến hận không thể bóp chết nữ nhân này!
Nhưng nàng không thể làm như vậy, dưới sự tức giận, nàng quay đầu mạnh lại làm trò trước mặt Diệp Khuynh Vãn, ôm mặt Ninh Úc hôn môi hắn thật sâu! Lực đạo cùng nhiệt tình kia, Ninh Úc chưa bao giờ từng được hưởng qua. Ninh Úc lập tức đảo khách thành chủ, cạy răng nàng ra, tiếng hôn ái muội vang lên, Ninh Tương Y bị Ninh Úc phản công làm sợ hãi, còn có người nhìn!
Nàng trừng mắt nhìn hắn liếc một cái, đẩy hắn ra, không nghĩ tới cái liếc mắt kia nước gợn hoành hoành, mặt đỏ như đào, làm hơi thở Ninh Úc một chút liền tɧác ɭoạи, thật là một yêu tinh!
Ninh Tương Y chịu đựng ngượng ngùng đối mặt với sắc mặt khó coi của Diệp Khuynh Vãn nói.
“Nhìn rõ chưa? Hắn chỉ thích ta! Hắn chỉ cảm thấy hứng thú với ta! Đừng nói người vẫn là trinh nữ, cho dù người lớn lên đẹp như tiên trên trời! Hắn cũng sẽ không liếc mắt nhìn người nhiều hơn một cái!”
Diệp Khuynh Vãn thiếu chút nữa cắn nát răng ngà!
Nàng ta không cam lòng! Dựa vào đâu một người hai người, đều không thoát khỏi Ninh Tương Y? Nàng rốt cuộc là hồ ly tinh gì chuyển thể! Vì cái gì mỗi một lần đều phải đoạt nam nhân của nàng ta?!