Khi đôi môi nóng bỏng của Ninh Tương Y nhẹ nhàng áp lên môi mỏng lạnh của Ninh Úc, một nháy mắt kia! Thế giới như mất đi âm thanh …
Ninh Tương Y đột nhiên mở to hai mắt nhìn, bởi vì có rất nhiều hình ảnh hiện lên ở trong mắt nàng, vậy mà đều là hình ảnh bọn họ hôn nhau!
Bọn họ đã từng hôn rất nhiều lần rồi sao?
Vậy cái nam nhân này…
Còn Ninh Úc đã sớm không nhịn được, lúc nàng gửi nụ hôn thơm tho, hai tay hắn ôm chặt lấy người nàng! Biến bị động thành chủ động!
Ninh Tương Y vốn muốn chạm qua liền ngừng lại, nhưng cái ôm đột ngột và bốc lửa của đối phương, cùng sự quấn quít dường như muốn ăn tươi nuốt sống nàng khiến nàng sợ hãi!
Nàng muốn lui, nhưng trong đầu nhiều hình ảnh liên quan tới Ninh Úc từng cái thoáng hiện ra, mà chúng lại trái ngược với ký ức trước đây của nàng!
Sao nàng lại có ký ức hai kiếp? Cứ như đã sống lại một lần..
Lúc nàng ngây người, nàng đã hoàn toàn bị Ninh Úc xâm chiếm!
Ninh Úc yêu yêu đôi môi ngọt ngào của nàng đến chết đi sống lại, khi họ chạm vào nàng, sự hiểu biết của hắn như bị thiêu rụi ngay lập tức! Cuối cùng hắn cũng chắc chắn rằng đứa bé của hắn vẫn còn sống, đang ở trong vòng tay hắn! Hoạt bát, khiến hắn muốn ngừng mà không được …. yêu tinh!
Hắn quá nhiệt tình mạnh mẽ, khiến Ninh Tương Y né tránh nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh “Ô ô”, nàng cảm giác nàng sắp hòa tan!
Cuối cùng, Ninh Tương Y đấy Ninh Úc ra!
Nhưng không thể phủ nhận, thân thể nàng đã bị nụ hôn mãnh liệt của Ninh Úc nhóm lửa, đến mức sau khi nàng đẩy Ninh Úc ra, còn muốn dán lên môi lên lại!
Lúc này đầu óc nàng hỗn loạn rối tung, nghĩ đến những ký ức đột. nhiên tràn vào kia, sau đó nghĩ đến xung quanh còn có nhiều người như vậy!
Nàng cũng không dám nhìn chung quanh, những ánh mắt sững sờ mờ mịt kia khiến nàng xấu hổ vô cùng, thật sự nàng đã hôn Ninh Úc trên lưng ngựa trước mặt mọi người!! Vào thời điểm nàng lấy chồng sao?
Cũng không biết Tuyết Liên phía sau nàng đang biểu cảm gì...
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, nhất là Tuyết Liên! Tên Ninh Úc kia lại dám khinh bạc con gái nàng như thế này! Nàng…
Phục Nhai kéo nàng lại.
“Liên nhi ngốc, nàng chẳng lẽ còn không nhìn ra à?”
Phúc Nhai khẽ thở dài, “Hai người bọn họ là vợ chồng, chúng ta đều hiểu lầm, tình cảm giữa hai bọn họ rất tốt đẹp.”
Đúng, rất tốt đẹp! Hắn làm nam nhân, còn có thể cảm giác được sự cuồng nhiệt của Ninh Úc, khiến hắn dù tuổi đã cao, nhìn thấy cũng có chút đỏ mặt xấu hổ…
“Sao ngươi có thể làm như vậy!”
Ninh Tương Y mặt đỏ như máu!
Nàng vừa sợ vừa thẹn vừa giận trừng mắt với Ninh Úc! Nhiều người như vậy, sao hắn có thể… Sao có thể ngay trước mặt mọi người đối xử với nàng như thế?
Lúc này ngực nàng kịch liệt đập mạnh, một dáng vẻ tức giận, còn không biết sau nụ hôn, đôi mắt nhuốm màu hồng đào, thật quyến rũ, khiến Ninh Úc hận không thể chờ đợi được muốn chiếm lấy nàng!
Nhưng không thể, hắn chỉ có thể dùng sức hôn nàng! Để thoáng làm dịu đi nhung nhớ và khát vọng hai tháng nay của hắn!
Ninh Tương Y còn muốn nói gì đó, nhưng Ninh Úc một chữ cũng không cho nói, lại một lần nữa kéo nàng vào trong ngực, hôn lên!
Thuộc hạ của Ninh Úc thấy Vương gia nhà mình ở trên lưng ngựa ngay trước mặt mọi người cưỡng hôn công chúa, đều giả bộ ho khan vài tiếng, có chút xấu hổ quay đầu đi.
Ai có thể ngờ được, một người kiêu ngạo như vậy, bình thường ở trước mặt bọn họ, giống như một khối băng di động, khi gặp được công chúa, liền biến thành Ngọn lửa!
Nghe được tiếng người khác ho khan, Ninh Tương Y xấu hổ hận không thể tìm một cái hố chui vào! Nhưng không được, nàng bị Ninh Úc ôm rất chặt, còn siết chặt lấy sau gáy nàng, hôn sâu nàng thêm nhiều lần nữa! Giữa răng môi đều là hương vị vừa nóng vừa lạnh của hắn, nàng thoáng động đậy một cái, hắn càng thêm kịch liệt!
Một ham muốn xa lạ khiến nàng muốn vòng tay qua cổ hắn để đáp lại hắn, nhưng lý trí bảo nàng không được điên cuồng như người kia, dưới sự tra tấn, nàng không nhịn được bật khóc, nàng không có thời gian để sắp xếp lại ký ức, chính nàng cũng không biết tại sao mình phải khóc.
Nhưng khi nước mắt nàng rơi xuống, lông mi dài của Ninh Úc khẽ động, liền mở mắt ra.
Đôi mắt kia xinh đẹp bao nhiêu!
Như viên ngọc, có thể hút hết linh hồn người khác!
Hắn dường như rất đau đớn và buồn bã, như thể một người đã đi trong bóng tối rất lâu, rất lâu, mà nàng, chính là ánh sáng duy nhất của hắn.
Thế này, nàng còn muốn đẩy hắn ra à?
Ninh Tương Y chưa phát giác có chút ngơ ngác.
Nàng mở hờ mắt nhìn chằm chằm đôi mắt hắn, ma xui quỷ khiến, đột nhiên từ bỏ chống cự, thậm chí thuận theo lòng mình,hé răng, cùng đối phương quấn quít lấy …
Khi hai tay đưa lên sau cổ đối phương, Ninh Tương Y rốt cục không thể nào lại lừa gạt mình, nàng đã yêu nam nhân này, thân thể của nàng dù không có ký ức, cũng theo bản năng yêu nam nhân này.
Ninh Tương Y chủ động thật giống như liều kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt nhất!
Tay Ninh Úc ghìm eo nàng gần như muốn bóp đứt! Một tay cắm sâu vào tóc nàng! Ngay lúc Ninh Tương Y gần như muốn ngạt thở, hắn bỗng nhiên buông nàng ra!
Không thể tiếp tục! Hắn sẽ nhanh không khống chế được!
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, đều cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ phát nổ mất! Nhưng bọn họ không dám nhúc nhích hay phát ra tiếng động, đều bị ép phải xem chuyện xấu hổ này!
Ninh Tương Y ngẩn ra, sau khi được buông ra, cô thở hổn hển ngẩng đầu nhìn Ninh Úc, miệng mở ra, muốn nói gì đó, nhưng đều không nói nên lời.
Ninh Úc lại cười.
“Ninh Tương Y, nàng còn muốn gả cho Thu Hành Phong không?”
Ninh Tương Y còn chưa kịp hoàn hồn, một giây sau, cằm của nàng liền bị Ninh Úc nhấc lên.
Trong hoảng hốt, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ có chút yêu dị của Ninh Úc giãn ra, nụ cười kia khiến nàng không nhịn được nín thở!
“Bản vương nói cho nàng biết, mặc kệ nàng mặc hỉ phục bao nhiêu lần, nàng đều chỉ có thể gả cho một mình bản vương!”
Ninh Tương Y bị khí thế của hắn nói ra như trấn áp tâm hồn, trong mơ hồ, nàng đột nhiên nhớ tới con của mình.
“Đứa bé…”
“Đồ ngốc, đứa bé cũng là của ta!”
Ninh Úc lại nhẹ nhàng hơn một cái lên bờ môi sưng đỏ của nàng, mỗi một câu chữ tuyên bố với nàng.
“Mà còn, mọi thứ của nàng đều là của ta! Thân thể của nàng, con của nàng, thậm chí tim của nàng, đều chỉ thuộc về một mình ta!”
Trái tim Ninh Tương Y đập mạnh, đột nhiên ngượng ngùng tránh khỏi tay hắn.
Làm sao bây giờ… Nàng đột nhiên cảm giác nàng muốn được yêu hắn một lần...
“Vậy… Vậy ngươi trước kia…”
Trong lòng nàng đột nhiên nhớ tới có người Ninh Úc người yêu.
Ninh Úc câu môi cười một tiếng, “Không có trước kia, những chuyện kia đều là nàng phán đoán, quá khứ của ta đã từng yêu, chỉ có một người là nàng.”
“Nàng… Nàng phán đoán? Ninh Tương Y ngốc nghếch ngẩng đầu.
“Vậy thì… Ngươi đang muốn gϊếŧ ta?”
Ninh Úc đưa tay sờ sờ đầu nàng, trong mắt tràn ngập cưng chiều.
“Ta yêu nàng còn sợ không đủ, sao có thể làm tổn thương nàng? Là nàng rời bỏ ta, khiến ta phải lục tung khắp nơi tìm nàng.”
Nói đến đây, trong mắt hắn lóe lên một vẻ đau xót, chẳng còn quan trọng, đều qua rồi.
“Vậy rốt cuộc chúng ta có quan hệ như thế nào?”
Ninh Tương Y mơ hồ.
Ninh Úc mỉm cười, hôn lên trán nàng.
“Nha đầu ngốc, chúng ta, là vợ chồng…”