Ninh Úc nhảy xuống ngựa, nhìn Ninh Tương Y trong dáng vẻ chật vật, hắn trong mắt là đau lòng cùng bất lợi mãn, tiến mấy bước đến bên cạnh Ninh Tương Y, giống như —một đôi.
Hắn lấy khăn ra, lau mặt cho Ninh Tương Y.
Hắn vừa lau, vừa dùng giọng nói lọc đặc biệt của hắn, nhẹ nhàng nói, “Ta ở trong nước phát hiện Long quý phi có động tĩnh lạ, liền đuổi theo đám bọn họ, thật may, nàng không sao.”
Ninh Tương Y có chút xấu hổ lấy khăn trên tay hắn, tự mình lau mặt.
“… Đa tạ ngươi.”
Ninh Úc hai mắt nhíu lại, khẽ cười.
“Hoàng tỷ, nàng thật sự muốn cảm tạ ta à?”
Nụ cười này của hắn, khiến toàn bộ thung lũng như an tĩnh trong chớp mắt, hầu hết chưa ai từng thấy qua Ninh Úc cười, nên càng cảm thấy chấn động!
Long Thành Thính Tuyết đứng sững nhìn qua hắn, đây chính là nam nhân nàng thích nhiều năm, lúc này lại không coi ai ra gì chỉ làm vẻ mặt dịu dàng với duy nhất một nữ nhân, hơn nữa đó là tỷ tỷ của hắn!
Loại độc sủng này, vì sao không thể là nàng?
Lý Kha phản ứng, hắn nói, “ Ninh Úc, trước mặt nhiều người như vậy còn dám anh anh em em, người coi Đại Dục chỉ có một mình ngươi sao?”
” Ninh Úc liếc mắt nhìn hắn, lập tức có người tiến lên đem hắn trói lại, bịt miệng!
“Hoàng tỷ, nàng còn chưa nói, nàng muốn cảm tạ ta hay…”
Ninh Úc quay đầu lại, tiếp tục cười nhẹ nhàng đùa giỡn với Hoàng tử của hắn.
Cảm nhận được ánh mắt bốn phía đang đỏ mắt nhìn, Ninh Tương Y độc ác nhìn hắn như muốn chôn hắn đi.
Hung ác nói, “ Im đi!”
Ở đây còn nhiều người ngoài như vậy, hắn có thể kiềm chế một chút là không?!
Nàng trừng mắt một cái, khiến rất nhiều người ngoài ở đây không hiểu bọn họ xảy ra chuyện gì mà, giật nảy mình!
Nghe đồn Ninh Úc lạnh như băng, có thù sẽ báo, thủ đoạn tàn độc! Không ngờ… Lại có người có thể thản nhiên trừng mắt với hắn, còn quát lớn hắn! Mà hắn lại còn vui tươi hớn hở không tức giận.
Long Thành Thính Tuyết cũng không nhịn được nữa, lớn tiếng nói, “nhìn đi! Các ngươi nhìn đi! Còn nói bản cũng nói xấu nàng? Các người nhìn nàng trong cái bộ dạng kia, dám nói nàng không dụ dỗ thân đệ? Không có tư tình? Cái gì mà Thủ Cung Sa, giả thôi!”
Ninh Úc nghe vậy, cảm thấy tỉnh táo, kiên nhẫn của hắn bị quét sạch! Nháy mắt trở nên ngang ngược! Sự biến đổi này, nháy mắt đã có người đem Long Thành Thính Tuyết mang qua, đồng thời đá nàng một cước, bắt nàng quỳ xuống!
Quỳ gối Ninh Úc trước mặt, nàng cũng đồng ý, nhưng thêm một Ninh Tương Y, nàng có chết cũng không chịu!
Đáng tiếc nàng bị đè đến không thể động đậy, đành phải quỳ xuống, oán hận trừng Ninh Tương Y!
“Hoàng tỷ, nữ nhân này ồn ào như vậy, vẫn là nên gϊếŧ thì hơn.”
Hắn nói đến chữ gϊếŧ mà không có một chút chớp mắt, như thứ muốn gϊếŧ không phải công chúa của một nước, mà là cỏ rác sâu bọ, không đáng nói!
Lời nói của Ninh Úc làm Long Thành Thính Tuyết vô cùng đau đớn, trong mắt nàng hiện lên sự hận thù, nhưng sâu bên trong là đau khổ!
Vì sao nàng thích hắn như vậy, vì hắn nên mới làm nhiều chuyện như vậy, nhưng vì sao hắn cũng không thèm nhìn nàng một chút? Mà còn muốn tuỳ tiện gϊếŧ chết nàng?
“Ninh Úc! Ngươi tại sao lại đối xử với ta như thế! Ta thích người như vậy! Ngươi dựa vào cái gì không thích ta? Ngươi có biết, ta thích người bao lâu rồi không?!”
Ninh Úc nhìn nàng một cái cực kì lạnh lùng, mang theo một tia sát khí.
“Vậy liên quan gì đến ta.”
Hắn dám nói nàng thích hắn là không liên quan sao?!
Long Thành Thính Tuyết sững sờ, rồi cười to!
Sau đó... Nàng đột nhiên cởi y phục của mình ra!
Mặc kệ ở đây có nhiều người, nàng không quan tâm, kiên trì nhìn Ninh Úc! Và lộ ra nửa thân trên trần trụi!
Khoảnh khắc nàng cởϊ qυầи áo, Ninh Tương Y cảm thấy Long Thành Thính Tuyết đã điên rồi!
“Ninh Úc… Người nhìn ta đi... Ta rốt cuộc chỗ nào thua kém tiện nhân này?” Cơn gió lạnh thổi qua làn da trần trụi kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng trận run rẩy, lúc này, Ninh Úc đột nhiên che mắt của Ninh Tương Y.
“Đừng nhìn.”
Hắn nói khẽ.
Ninh Tương Y bị hắn che mặt, đứng ngây ngốc ở đó, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, như đưa ra lời mời im lặng.
Ninh Úc tất nhiên là không từ chối nổi.
Cho nên, hắn ngay ở trước mặt tất cả mọi người, ngay trước mặt Long Thành Thính Tuyết, bất chợt hôn lên môi Ninh Tương Y!
Một khắc này! Thế giới giống như yên tĩnh!
Long Thành Thính Tuyết quỳ trên mặt đất, quần áo bị cởi ra, cả nửa người không có được mảnh vải, cho nên rất lạnh! Nhưng cái này lạnh, kém xa lạnh trong tim!
Ninh Úc... Hắn vậy mà dám trước mắt bao người, cưỡng hôn Ninh Tương Y…
Tất cả mọi người mở to hai mắt lọc nhìn, không thể tin! Nhiều lời đồn như vậy, nhiều lần lắng lại, rồi nổi lên như vậy, không phải là không có lý do, Ninh Úc, hắn thật sự yêu Ninh Tương Y!
Bọn hắn tỷ đệ… Là thật..
Một khắc này, chính Ninh Tương Y cũng phát hoảng, đại não vang lên ong ong, cuối cùng trống rỗng.
Con mắt bị che, để giác quan của nàng càng thêm nhạy cảm, nàng cảm giác được sự mềm mại trên môi Ninh Úc, cùng mùi hương trên người hắn nhẹ nhàng khoan khoái nhàn nhạt, cảm giác lâng lâng khi bàn tay hắn chạm vào người nàng… mấy ngày không quá phận với Hoàng tỷ, hắn cảm giác như trải qua mấy năm!
Ninh Tương Y nghĩ đẩy Ninh Úc ra, nhưng không biết có phải tay bị độc ác dược phát tác, bàn tay nàng bất lực bị Ninh Úc hôn thật lâu! Hơi thở quấn lấy nhau, nhịp tim đập loạn!
Cuối cùng đưa đầu nàng tựa vào bờ vai hắn, hướng tới mọi người tuyên bố.
“Ta… Ninh Úc, chỉ thuộc về một mình Hoàng tỷ.”
Ninh Tương Y lỗ tai dán vào l*иg ngực của hắn, tiếng nhịp tim va đập kia, đập vào đầu óc của nàng, một khắc này, nàng quên là nàng phải đẩy hắn ra!
Hắn... Sao có thể ở trước mặt người đời, nói ra lời như vậy?!
Long Thành Thính Tuyết ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi uyên ương ôm nhau!
Đó là hành vi chế giễu lớn nhất của nàng! Nàng cởϊ qυầи áo ra, hắn lại làm ngơ, thậm chí còn như tránh bệnh dịch, sợ làm tổn thương mặt Ninh Tương Y?
Lúc này, có người xa xa chạy đến, số lượng không ít, đều là người của Long Thành Thính Tuyết, bọn họ cuối cùng cũng nghe được tin tức chạy tới, nhưng đã trễ rất lâu, lúc này Bố Cát nhìn thấy tiểu công chúa không mặc quần áo còn quỳ gối trước mặt Ninh Úc, liền nổi giận!
“Các ngươi đang làm cái gì?! Các ngươi vậy mà dám làm nhục Lâu Diệp ta như vậy!”
Hắn vừa định dẫn người xông tới, liền bị cấm quân cản lại, Ninh Úc thực tế không kiên nhẫn với những người ồn ào này, nhẹ giọng hỏi.
“Hoàng tỷ, nàng muốn xử lý nữ nhân này như thế nào?”
Hắn cũng không thèm nhìn Long Thành Thính Tuyết, chỉ nhìn Ninh Tương Y
Ninh Tương Y lúc này còn chút tỉnh táo, nàng nhìn thoáng qua Long Thành Thính Tuyết, rồi thở dài.
“Nàng chắc chắn không thể chết trong tay ta, chí ít không thể chết ở trên con đường này.”
“Có gì không thể?” Ninh Úc có chút nhíu mày, mỉm cười chỉnh lại sợi tóc của nàng, những lời nói lại quá tàn nhẫn.
“Chỉ cần Hoàng tỷ muốn, ta sẽ để nàng ta gả cho một lão già, đợi sau khi lão già đó chết, kéo nàng ta chôn cùng, lúc đó nàng ta không thể làm chướng mặt của nàng.”
Giọng nói không lớn, nhưng những người bên cạnh lại nghe được rõ ràng, Long Thành Thính Tuyết nghe vậy sắc mặt trắng bệch, muón ngất xỉu, nhưng Ninh Tương Y lại lắc đầu.
Nếu Ninh Úc thật sự làm như vậy, sẽ vì nàng tiếp nhận áp lực hai nước, nàng cũng không muốn vì tức giận của bản thân, mà gây phiền toái cho Ninh Úc..
“Không được, ta phải tiếp tục mang nàng đi Lâu Diệp, yên tâm đi... Ta sẽ xử lý được nàng!”
- ---------------------------