Ninh Tương Y sắc mặt trắng bệch, cái ngày này, rốt cục cũng đến rồi!
Trong lòng nàng biết rất rõ, nếu muốn người không biết trừ phi mình đừng làm, chuyện của nàng với Ninh Úc, một ngày nào đó sẽ bị người khác nói ra, nhưng không ngờ sẽ là hiện tại!
Mà Ninh Úc, đã chuẩn bị chống lại hoàng mệnh cũng phải gϊếŧ hắn! Nhưng tay của hắn lại nắm thật chặt! Hiện tại không thể được!
Trừ phi hắn gϊếŧ hết người ở nơi này, nếu không, nhất định phải giải quyết trước mặt mọi người, không thì ngày sau, hoàng tỷ phải cư xử như thế nào?
Hắn muốn có một kế hoạch vẹn toàn!
Ninh Kham bật cười, sau đó giận tái mặt!
“Hoang đường! Nữ nhi của trẫm, cùng nhi tử của trẫm sao? Ngươi đừng tưởng rằng đứng ở tế thiên đài, trẫm sẽ không dán gϊếŧ người, trị người tội làm loạn làm dân chúng hoang mang!”
Người áo xanh lạnh lùng không sợ, “Ta hôm nay đã đứng tại nơi này, đã chuẩn bị cho cái chết! Ta chỉ chướng mắt nhìn nữ nhân này một mặt ghi nhận thiên hạ khen ngợi, một mặt lại làm ra hành động ti tiện, ta liều chết, cũng phải vạch trần bộ mặt thật của nàng!”
“Chứng cứ đâu?”
Ninh Tương Y đột nhiên nhíu mày, lúc này nàng thu chân bề lại không bước lên tế đài, nhìn hắn, lạnh lùng hỏi.
“Ta hỏi chứng cứ?”
Người kia trong mắt lóe lên một tia sáng, thấy người dân đều yên lặng nghe, câu môi cười một tiếng.
“Ban đầu lúc ở Lãnh Cung, người và Tề Vương là cô nam quả nữ thường xuyên ở chung một chỗ ngủ chung một chăn, nam nữ bảy tuổi không được phép chung chạ, còn nói không có gì?”
Ninh Tương Y hung hăng nhíu mày.
Không đợi Ninh Tương Y nói chuyện, người kia lại nói, “ về sau ra khỏi Lãnh Cung, đệ đệ người càng thường xuyên ra vào tẩm điện của ngươi, ít nhất cũng là nửa ngày, mỗi lần đều đuổi tất cả cung nhân đi, chẳng lẽ không phải là lσạи ɭυâи trong cung?”
Hắn nói mỗi một chuyện, bách quan sắc mặt căng thẳng suy nghĩ, bởi vì hắn nói là sự thật! Trước kia vẫn không cảm giác được, nhưng bây giờ hắn nói như vậy thật đúng là để người hoài nghi!
“Về sau, ngươi vì cứu tình nhân, không ngại giả chết đi Tây Châu cứu người, kết quả bị trọng thương, ai chẳng biết là đệ đệ Tề Vương của ngươi cực nhọc ngày đêm, không thể nghỉ ngơi chăm sóc cho ngươi, hơn nữa còn xẻ thịt cứu người, vậy đây cũng là tình thân à?
Lại sau này, Tề Vương hồi kinh, mang ngươi khóa ở trong phủ, ở trong đó, liệu không có gì mập mờ, ai biết các ngươi ngày ngày trong phủ làm cái gì? Tề Vương cũng là vì ngươi, cả đời chưa lập gia đình!”
“Ngậm miệng!”
Ninh Tương Y không ngờ, hắn lại dơ bẩn như vậy, đem tất cả mọi chuyện bẻ cong đến mức này, hết lần này tới lần khác hắn nói đó là sự thật, để tất cả mọi người không suy nghĩ nhiều!
Ngay cả hoàng đế cũng không có lời nào để nói, lúc trước Ninh Tương Y gấp gáp đi cứu Ninh Úc như vậy, chẳng lẽ là bởi vì có tư tình với Ninh Úc?!
“Vì sao ta không thể nói?”
Người áo xanh cười lạnh, “Ngươi có thể cho phép bản thân làm ra những chuyện da^ʍ tiện, lại không cho người khác nói? Người ô uế như người, cũng xứng bước lên tế thiên đài này?”
Thấy Ninh Tương Y sắc mặt lạnh lùng, Ninh Úc lúc này chỉ muốn đem người này chém thành tám khối! Hắn không thể kiên nhẫn thêm, liếc mắt ra hiệu cho đội cấm quân, để bọn họ bọc đánh qua, chỉ gϊếŧ hắn mới là phương pháp tốt nhất!
“Nói bậy nói bạ!”
Lúc này, Tiêu Uyên đột nhiên đứng ra!
Hắn nhìn xuống đám người, cười lạnh nói, “ ta chính là Nhị Hoàng Tử Ngọc Hành, lúc trước Y nhi rời nước ba năm, đều cùng một chỗ với ta, nàng như thế nào, ta hiểu rõ nhất! Tuyệt đối không phải loại người mà người nói!”
Người áo xanh hừ một tiếng, “Nói như vậy, nàng cũng đã lên giường với người?
Chẳng lẽ ngươi muốn nói rằng, ba năm nay, cổ nam quả nữ, các ngươi không hề phát sinh chuyện gì?”
Hắn làm cho tất cả mọi người á khẩu không trả lời được, ánh mắt hoài nghi, lại một lần nữa nhìn vào Ninh Tương Y!
“Phụ hoàng!” Ninh Úc trong mắt tràn đầy sát ý, “Chẳng lẽ người muốn người này tuỳ ý nói xấu hoàng tỷ a?!
Hắn lúc này đã không nghĩ có thể kiên nhẫn, hắn muốn gϊếŧ người này! Nhưng lúc này, Ninh Giác kéo hắn, lúc này Ninh Úc và Ninh Tương Y đang bị đẩy lêи đỉиɦ giông bão, nếu Ninh Úc lại làm gì đó, thì Y nhi thật không cách nào giải thích!
Ninh Kham lúc này nhìn hắn một cái, lại nhìn qua Tiêu Uyên một chút, đột nhiên có ý nghĩ, nếu lúc này đem Y nhi gả cho Tiêu Uyên, lời đồn đại tự nhiên sẽ sụp đổ, nhưng tất cả mọi chuyện, thật sự là lời đồn đại à? Nghĩ đến mình những năm qua cũng nghe được những lời kia, nhìn vào Ninh Úc ánh mắt trở nên hoài nghi, người ta nói hon lo không có lửa làm sao có khói..
Thấy Hoàng đế không nói gì, bách quan, người dân đều có cùng một suy nghĩ, Ninh Giác cũng ngồi không yên, hắn khẩn cầu nói, “ mời phụ hoàng minh xét! Hoàng muội tuyệt đối không phải loại người như vậy!”
Mà người áo xanh lại chỉ vào Ninh Giác nói, “ kém chút quên, còn có Thái tử đây!” Hắn cười ha ha, như chó điên chạy lung tung vu cáo người!
“Ninh Tương Y và Thái tử cùng tu sửa kênh đào một năm rưỡi, nghe người ta nói ăn ở đều cùng trong một cái viện, chỉ sợ, Thái tử cũng cùng muội muội lên chung một giường rồi!”
“Hoang đường!” . Đọc truyện tại * Tru mTruyen.n et *
Lúc này, Ninh Kham đột nhiên giận dữ! Thái tử là tương lai một nước, sao để cho hắn nói xấu! Xem ra hôm nay, thật đúng là không thể không phá luật! Chỉ là nếu gϊếŧ người này, thanh danh của Y nhi cũng bị hủy, nhưng không gϊếŧ cũng không được!
“Người đâu! Đem người này kéo xuống!”
Thế nhưng khiến người kinh ngạc chính là, cái người này võ công quá cao, đồng thời lúc rút kiếm, nhân lúc đám người bối rối, chỉ phi thân đến bắt Long Quý Phi trong tay, để Ninh Kham không khỏi giật mình, quát lớn!
“Dừng tay!”
“Ta dừng tay sao?” Người áo xanh cười, một đôi mắt lạnh lẽo nhìn Ninh Tương Y, “Nếu như ngài có thể đem loại nữ nhân không biết liêm sỉ kia đẩy đến chân thang trời, ta sẽ thả nữ nhân này!”
Mũi kiếm kề trên cổ Long Hương Hương trên ra một vết máu, nàng bị dọa đến mặt mày trắng bệch, vội vàng hô nói, “ bệ hạ cứu ta!”
Lúc này, tất cả mọi người náo động, không ít người dân thấy tình huống nguy hiểm đều bỏ chạy đi, mà bách quan không thể đi, bọn họ dường như đều có suy nghĩ nghi hoặc Ninh Tương Y.
Cảm nhận được những ánh mắt nghi hoặc hoặc khinh thường từ mọi hướng dồn vào, Ninh Tương Y có cảm giác như trở về kiếp trước, bối cảnh nhục nhã nhất đời
Lúc trước nàng không làm cái gì cả, thế nhưng sau khi thông tin thuốc nổ bị tiết lộ, nàng lại thành tội nhân thiên cổ, tất cả mọi người chỉ trích nàng, hoài nghi nàng, đứng mặt đối lập với nàng!
Trong lòng nàng buồn bực đau đớn, ngẩng đầu nhìn Hoàng đế một chút, âm thanh khẽ run.
“Phụ hoàng, người… Lại không tin ta?”
Lần này nàng cũng như vậy cũng không làm gì, vì sao người phải nhận khinh bỉ vẫn là nàng?!
Ninh Kham há to miệng không thể nói gì! Nữ nhi này, đến cùng không phải nữ nhi ruột của người, nếu chính nàng làm gì đó, cùng Ninh Úc sinh ra tình cảm, dường như cũng không phải là không được! Dù sao nàng luôn một mực bảo vệ Ninh Úc!
Nếu như bọn họ thật sự có tư tình! Đây quả thực là sỉ nhục của hoàng thất!
Ninh Úc cũng nhịn không được nữa tiến lên một bước, vung tay lên, tất cả cấm quân đều dựng thẳng lưỡi đao lên, vây quanh tất cả nơi đó lại đại thần bị dọa đến sắc mặt tái nhợt!
“Ninh Úc, ngươi muốn làm gì?! Ngươi muốn tạo phản sao?!” Có người hô lên.
Ngay cả Ninh Kham cũng giận tái mặt, nhìn Ninh Úc từng bước một đi đến bên cạnh Ninh Tương Y, người bây giờ cảm thấy người kia nói là sự thật, dù sao giữa bọn họ luôn chặt chẽ không thể tách rời!
“Ta chỉ đang quét sạch nghịch tặc thôi! Người này luôn mồm ngậm máu phun người, rõ ràng là gian tế đất nước!”
- ---------------------------