Linh Trang cùng Anh Nguyệt hai mặt nhìn nhau, Anh Nguyệt Tước nhảy nhót nói, “Nhất định là anh của em tới đón chị. “
Linh Trang luôn cảm thấy hạnh phúc như vậy đến quá đột ngột, đặc biệt là cô mới nhận được tin Chiến Hàn Quân có bạn gái mới, luôn cảm thấy lúc này anh đối với cô hồi tâm chuyển ý phi thường không chân thật.
Anh Nguyệt lại nhét Linh Trang vào trong xe thể thao, “Đi đi, đi đi. Em biết anh trai em vẫn còn yêu chị mà. “
Linh Trang lại nằm chặt tay Anh Nguyệt, “Anh Nguyệt, làm sao mà chị cứ cảm thấy không thích hợp. “
Anh Nguyệt nói, “Chị chính là khẩn trương. Thôi nào, em sẽ đi với chị. “
Bằng cách này, hai cô gái xinh đẹp đã lên chiếc xe thể thao của người lạ. Lúc đầu.
Chiếc xe thể thao thực sự chạy về phía khu vườn lịch.
Anh Nguyệt nói: “Chị Linh Trang, chị xem, anh trai em nhất định là đón chị về hoa viên lịch. “
Nghiêm Linh Trang vốn còn có chút nghỉ hoặc, lúc này sẽ thấy xe lái về phía hoa viên lịch, cũng yên lòng.
Rất nhanh, hai người liền cảm thấy buồn ngủ tập kích, thế nhưng đặt trên vai nhau, nồng đậm ngủ.
Chiếc xe thể thao lướt qua khu vườn lịch và tiếp tục lái xe về phía trước. Nhanh chóng đến trước biệt thự miền núi.
Dư Thừa Kiền từ cửa lớn đi ra. Dư Tiền vẫy tay với Dư Nhân, hưng phấn nói: “Cậu chủ, tôi giúp anh đem thiếu phu nhân mang về. Hơn nữa, còn thêm một mỹ nữ khác.
Dư Nhân đi tới trước mặt xe thể thao, nhìn thấy hai nữ nhân đang ngủ say, nhất thời giận dữ khiển trách Dư Tiền, “Ngươi cho các cô ấy hạ thuốc? Như vậy cùng cá chết có gì khác nhau? Một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng không có.”
Dư Tiền nói: “Cậu chủ anh yên tâm, tôi chỉ ở trong xe thêm chút tinh dầu thôi miên tác dụng. “
Dư tiền mệnh lệnh trái phải, “Mau mau, ôm các cô ấy vào phòng cậu chủ, tối nay liền để cho cậu chủ mở mặn. “
Hai thuộc hạ lập tức bước lên. Lại bị Dư Nhân một cước đá ra, “Đều cút cho ta, nữ nhân của lão tử, không cho các ngươi đám nam nhân thối rời đυ.ng vào. “
Sau đó hẳn tự mình cúi người ôm Nghiêm Linh Trang xuống xe.
Dư Tiền nói: “Cậu chủ, vậy cô gái này thì sao?”
Dư Nhân nói: “Lão tử không có những sở thích đặc biệt đó, giữ lại chính anh tiêu khiển đi.”
Dư Tiền nói: “Được.
Dư Nhân ôm Nghiêm Linh Trang vào phòng mình, sau đó ngồi ở đầu giường, nhìn khuôn mặt tinh xảo như điêu khắc của nàng, Đáy mắt nổi lên ý cười mềm mại. “Linh Trang, qua hôm nay, cô chính là nữ nhân của tôi”
Sau đó đứng dậy và đi vào phòng tắm.
Cùng lúc đó, một căn phòng khác, Dư Tiền ném Chiến Anh Nguyệt thô lỗ lên giường. Chiến Anh Nguyệt cứ như vậy tỉnh lại.
Thản nhiên mở mắt ra, nhìn thấy Dư Tiền, Anh Nguyệt kinh hãi đến mức đồng tử so với chuông đồng còn lớn hơn, ngồi dậy hai tay che ngực, sau đó chính là tiếng gào thét như gϊếŧ heo.
“A, cứu mạng a!”
Dư Tiền sợ nàng âm ï đến lầu, đưa tay che miệng cô: “Cô n cầu xin cô đừng kêu nữa. Tôi sẽ không làm hại cô đâu. Hôm nay là ngày tốt lành của cậu chủ nhà tôi, cô ngàn vạn lần đừng phá hỏng hứng thú của anh ấy. “
Anh Nguyệt lúc này mới nhớ tới Linh Trang, bẻ tay Dư Tiền, sau đó vang giọng dò hỏi.
“Chị Linh Trang? Chị đang ở đâu? “
Dư Tiền nói: “Cô ấy đang ở trong phòng cậu chủ nhà tôi. Cô yên tâm, cậu chủ nhà tôi sẽ hảo hảo hầu hạ cô ấy. ” Anh Nguyệt bị dọa đến hồn phi phách tán “Các ngươi đám người lưu manh này, mau thả chị Linh Trang ra” cô ấy chạy xuống giường, hướng về cửa phòng đi đến. Thân ảnh Dư Tiền chợt lóe, ngang trước mặt Anh Nguyệt. “Cô gái, cô không thể phá hủy những điều tốt đẹp của hai người họ. Cô có thể không biết, cây vạn tuế ra hoa như cậu chủ nhà tôi thật vất vả mới nở rộ, anh ấy có thể thích Linh Trang tỷ của cô, đó là phúc khí của Linh Trang tỷ cô. “
Anh Nguyệt muốn sụp đổ:”Thiếu gia nhà anh dám hãʍ Ꮒϊếp Linh Trang tỷ của tôi, anh trai tôi nhất định sẽ đem anh ta thân bại danh liệt, sống không bằng chết. Anh còn không biết ca ca tôi là ai đi, ca ca tôi chính là đế đô Thái tử gia, đời này anh ấy yêu thương nhất chính là chị Linh Trang. Từ nhỏ đến lớn, ai dám thương tổn Chị Linh Trang một sợi lông tóc, anh trai tôi tuyệt đối sẽ không tha cho người đó. “
Dư Tiền trợn mắt: “Chiến Hàn Quân? “
Anh Nguyệt tức giận đến l*иg ngực phập phồng bất bình, phần nộ trừng mắt nhìn Dư Tiền. “Sợ sao? Nhanh lên thả người ra. “
Dư Tiền sờ đầu mũi, cười đến vô cùng nợ đánh:”Tôi sẽ sợ hắn sao? “