Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 455

“Đi theo tôi.” Chiến Hàn Quân nói.

Lạc Thanh Du và Chiến Anh Nguyệt giống như hai đứa trẻ làm sai chuyện, cúi đầu nhún vai đi phía sau Chiến Hàn Quân.

Chiến Hàn Quân đi vào cửa chính, dùng ngón tay dài mở khóa vân tay, ấn mấy cái trên khóa xong thì quay người kéo tay Lạc Thanh Du tới, đặt ngón tay cô lên khóa vân tay.

“Sau này về nhà thì đi cửa chính” Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói.

*Ừ? Lạc Thanh Du bất ngờ, anh lại cho vân tay của cô lên khóa, anh không sợ cô chạy về điều tra bí mật của anh bất cứ lúc nào à?

Thẳng cho đến khi đèn mở, ngồi vào ghế sô pha, Lạc Thanh Du mới phát hiện mu bàn tay trái của anh bị gai làm xước, nhìn mà giật mình.

Nếu là một đôi bàn tay da dày thịt thô, có lẽ Lạc Thanh Du sẽ không thấy đau lòng, thế nhưng mà bàn tay của Chiến Hàn Quân vô cùng quyến rũ, ngón tay thon dài, khớp xương cân xứng rõ ràng, da thịt trắng bao lấy ngón tay, đôi tay này có thể so sánh với những bậc thầy chơi dương cầm, khiến cho người ta không thể rời mắt được.

*Ngài Quân, anh bị thương rồi?” Lạc Thanh Du kinh hoảng kêu lên.

“Không có gì đáng ngại” Chiến Hàn Quân nói.

Chiến Anh Nguyệt đề nghị: “Dùng cồn khử trùng đi”

“Sẽ đau lắm!” Lạc Thanh Du đột nhiên thốt ra.

Dưới bàn, Chiến Anh Nguyệt dùng chân đá Lạc Thanh Du một cái, Lạc Thanh Du đau đến mức đứng lên.

“Tôi đi lấy cồn!” Lạc Thanh Du cà lắm nói.

Chiến Anh Nguyệt cần răng: “Lấy nhiều chút”

Lạc Thanh Du nhìn qua Chiến Anh Nguyệt.

Ánh mắt của Chiến Anh Nguyệt còn có dụng ý khác: Anh ấy đối với chị bất nhân, chị nên đối với anh ấy bất nghĩa Mẹ nó, cần phải khởi nghĩa thôi!

Lạc Thanh Du quay người lên lầu.

Trong phòng khác chỉ còn lại hai anh em Chiến Anh Nguyệt và Chiến Hàn Quân.

Ánh mắt sắc bén của Chiến Hàn Quân nhìn chăm chú Chiến Anh Nguyệt.

Chiến Anh Nguyệt không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

“Rốt cuộc hai người đang làm gì?”

“Anh, chị dâu nói rồi mà, chị ấy mót quá.”

*Chiến Anh Nguyệt, em còn muốn có tiền tiêu vặt không?”

“Anh, em lớn rồi, nếu cứ mãi dùng tiền của anh thì không tốt chút nào. Em vẫn nên ra ngoài tìm việc đi, làm sâu mọt lâu sẽ bị người ta coi thường”

Chiến Hàn Quân thở dài nói lời trái với lương tâm: “Không tệ, trưởng thành rồi, có tiền đồ rồi”

Chiến Anh Nguyệt gượng cười ha ha: “Là do anh trai… dạy tốt”

Chiến Hàn Quân nghiêng người về phía trước: “Chị dâu em rốt cuộc cho em lợi ích gì?

Anh thấy em đã biến thành fan của cô ấy rồi đó”

Ánh mắt Chiến Anh Nguyệt sáng lên, cố ý thăm dò Chiến Hàn Quân: “Anh, anh không phải cũng thích chị dâu sao? Anh nhìn xem, lúc nấy anh khẩn trương thành thế nào? Nói thế thì không phải anh cũng là fan của chị ấy à? Chúng ta vốn là anh em, có chung đồ thích là chuyện bình thường!”

Chiến Hàn Quân đen mặt nói: “May cho em là em không phải đàn ông”“

Chiến Anh Nguyệt nhìn Chiến Hàn Quân ghen đến gương mặt nhăn nhó, thấy thế nào thì tình cảm của anh trai dành cho chị dâu cũng không phải à giả.

Lạc Thanh Du cầm cồn và bông khử trùng xuống.

Cô ngồi trước mặt Chiến Hàn Quân, thận trọng đặt tay anh lên đùi mình, sau đó dịu dàng sát trùng cho anh.

Cồn thấm vào kẽ máu nhỏ, gây nên từng đợt đau xót.

Chiến Hàn Quân không phát giác, chỉ mắt cũng không chớp nhìn Lạc Thanh Du đang chăm chú xử lý vết thương cho anh.

Sau khi sát trùng xong, Lạc Thanh Du đặc biệt dịu dàng gắp ra những cái gai nhỏ trên tay của anh.

Chiến Anh Nguyệt từ xa nhìn hai người, chẳng biết vì sao lại cảm thấy cảnh tượng này cực kỳ đáng yêu.

Anh trai có nhan sắc như thần tin và chị dâu dịu dàng hiền thục cùng được đặt chung một chỗ, sự yêu chiều tràn khắp đáy mắt của anh trai, chị dâu thì quan tâm chu đáo, thấy thế nào cũng không giống như trong lòng có thù hận ngăn cản Chiến Anh Nguyệt mân mê miệng, hai người này đúng là xứng đôi, đều là con mực bụng đầy mực đen, diễn từng trò từng trò một.