Tiên Y

Chương 715: Quỷ thần kinh hãi

Tôn Đình Quân và năm cao thủ Hoa Gian phái vội vàng thu liễm tinh thần, đem ánh mắt ném về phía Trương Văn Trọng cùng Hỗn Độn Lô.

Tuy nói Hoa Gian phái ở trong đương kim tu chân giới cũng có những nhân tài kiệt xuất trên phương diện luyện đan hay luyện khí. Nhưng nếu đem ra so sánh với kĩ thuật luyện khí của Trương Văn Trọng thì đúng là khác nhau một trời một vực, không đáng để nhắc tới.

Cũng bởi hiểu rõ ràng thực lực của mình cùng Trương Văn Trọng chênh nhau quá xa, nên Tôn Đình Quân và năm cao thủ Hoa Gian phái mới quý trọng cơ hội lần này. Giờ khắc này bọn hắn đang mở căng mắt ra, muốn đem mỗi hành động của Trương Văn Trọng đều ghi chép cẩn thận lại.

Tôn Đình Quân và năm cao thủ Hoa Gian phái đều có chút tiếc nuối nói: “Tuy lần này Trương tiên sinh chỉ khai lò luyện người, nhưng hắn sử dụng kĩ thuật luyện khí thần kỳ do Tiên Nhân truyền xuống. Có thể ở trong này quan sát, đúng là hơn mấy trăm năm tìm tòi học hỏi. Điều đáng tiếc duy nhất chính là, không thể dùng di động quay tình cảnh này, làm một cái bản sao.”

Khi Trương Văn Trọng theo trong Càn Khôn Hồ lấy linh tài liệu ra, ném vào trong Hỗn Độn Lô, thì một đoàn Ngũ Hành Chi Hỏa màu sắc rực rỡ, lập tức bùng lên. Hỏa diễm nóng rực, lấy nơi này làm trung tâm, rồi bắt đầu lan tràn ra bốn phương tám hướng. Chỉ chốc lát công phu đã khiến cho Tôn Đình Quân và năm cao thủ Hoa Gian phái chịu hết nổi, toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Bọn hắn khẩn cấp niệm tụng thần chú, lúc này mới triệu hoán ra một cỗ khí lạnh, khó khăn lắm mới chống cự nổi nhiệt hỏa xâm nhập. Nếu không làm như thế, chỉ sợ bọn hắn sẽ không thể trụ nổi ở trong này bao nhiêu thời gian.

Một cao thủ Hoa Gian phái vươn tay lau mồ hôi trên đầu, nhìn đoàn hỏa diễm bùng cháy rực rỡ kia, nhịn không được cảm khái nói: “Đây là Ngũ Hành Chi Hỏa sao? Quả nhiên hỏa nhiệt mạnh mẽ, đều nướng cho ta sắp cạn mồ hôi rồi...”

Một cao thủ Hoa Gian phái khác, thì lại dùng ánh mắt hâm mộ, đánh giá: “Nắm giữ trong tay đỉnh lô cấp bậc Chuẩn Tiên Khí, hơn nữa còn có Ngũ Hành Chi Hỏa phụ trợ. Thảo nào Trương tiên sinh có thể luyện chế ra pháp bảo phẩm chất tốt đến dọa người...”

Tôn Đình Quân khẽ cau mày, liếc mắt nhìn hai cao thủ Hoa Gian phái, nhỏ giọng khiển trách: “Ngươi cho rằng, Trương tiên sinh có thể luyện chế ra pháp bảo cao phẩm là bởi vì nắm giữ trong tay đỉnh lô Chuẩn Tiên Khí sao? Đây đúng là tầm nhìn thấp kém, đang bỏ ngọn lấy gốc rồi. Ta nói cho ngươi biết, những thứ đó mặc dù có thể đề cao xác xuất thành công khi luyện chế, nhưng điều trọng yếu và mấu chốt nhất vẫn chính là kĩ thuật luyện chế của Trương tiên sinh à!”

Nói đến đây hắn lại quét mắt nhìn năm người, lẩm bẩm: “Ta cho các ngươi biết, Trương tiên sinh có một đệ tử thân truyền, mới đi theo học hơn tháng công phu, là đã luyện chế ra được pháp bảo cấp bậc Chuẩn Tiên Khí rồi. Bản thân các ngươi nghĩ xem, đỉnh lô trọng yếu hay là kĩ thuật luyện khí trọng yếu đây?”

Hiện giờ Lưu Phong Huy chỉ luyện chế ra được pháp bảo cấp bậc Chuẩn Tiên Khí mà thôi. Tôn Đình Quân tự nhiên cũng biết điểm này, sở dĩ hắn khăng khăng một mực, chính là muốn đánh thức năm cao thủ Hoa Gian phái này, để chon bọn hắn biết, đến tột cùng thì nên chú trọng vào cái gì.

Dù sao, cơ hội quan sát như thế này, cũng phải nói là ngàn năm một thủa. Nếu năm cao thủ Hoa Gian phái, chỉ đem ánh mắt đặt ở trên đỉnh lô cùng hỏa diễm, thì chẳng phải là sẽ lẫn đầu lộn đuôi hay sao?

Lời này của Tôn Đình Quân khiến cho năm cao thủ Hoa Gian phái vô cùng khϊếp sợ, cũng vội vàng điều chỉnh tốt tâm tình, không quản tới chiếc Hỗn Độn Lô cấp bậc Chuẩn Tiên Khí kia nữa, mà đem toàn bộ lực chú ý vào kĩ thuật luyện khí thượng thừa của Trương Văn Trọng.

Lúc này Hỗn Độn Lô bị Ngũ Hành Chi Hỏa thiêu đốt thành đỏ rực, mà linh tài vừa ném vào trong đỉnh lô, cũng rất nhanh hóa thành một bãi linh dịch màu lam nhạt.

Tôn Đình Quân và năm cao thủ Hoa Gian phái, sợ hãi than linh dịch hình thành quá nhanh, đồng thời cũng có chút lo lắng: “Nhiệt độ của Ngũ Hành Chi Hỏa cao như thế, chúng ta đứng ở khoảng cách khá xa mà vẫn còn khó khăn chống cự. Vậy không hiểu chín người đầu nhập ma đạo kia, thân ở trong đỉnh lô, làm sao mà chịu thấu đây? Trương tiên sinh làm như thế này, rốt cuộc là có ý gì đây?”

Trong khi Tôn Đình Quân và năm cao thủ Hoa Gian phái vừa hiếu kỳ vừa lo lắng, thì hắc vụ bao quanh người cửu ma Trình Văn Lộ cũng vùng lên, bày ra tư thế nhất định phải ngăn cản cỗ linh dịch màu lam nhạt.

Trận chiến giữa Linh dịch và Hắc vụ, cứ như thế đã khai màn.

Xuyên thấu qua lỗ thông hơi của Hỗn Độn Lô, Tôn Đình Quân cùng năm cao thủ Hoa Gian phái, đều nhìn thấy được tình cảnh ở bên trong đỉnh lô.

Chứng kiến Trương Văn Trọng dùng linh dịch bức ma khí trong người cửu ma Trình Văn Lộ ra, năm vị cao thủ Hoa Gian phái nhịn không được phải nhíu mày, lo lắng thầm nói: “Chín tên kia, quả nhiên không hổ là cửu ma do đích thân Lệ Yểm bồi dưỡng. Bọn chúng đã hấp thu rất nhiều âm khí của Cửu Âm Địa Mạch, tuy không tính là tinh thuần, nhưng tuyệt đối có thể xưng tụng là mênh mông. Chỉ sợ, bấy nhiêu linh dịch Trương tiên sinh luyện hóa ra, khó lòng có thể tiêu trừ được nhiều ma khí như vậy đi?”

“Đúng thế, nếu so sánh với ma khí của Cửu Ma phóng thích ra, thì linh dịch trong đỉnh lô có vẻ như là quá ít đó.”

“Ài, lần này khai lò luyện người, theo ta thấy phỏng chừng là không có cái kết quả gì tốt đẹp đâu.”

Tôn Đình Quân tự nhiên là cũng nghe thấy lời nói của năm người này, nhưng hắn cũng không có quát tháo bắt im lặng, mà ngược lại khóe miệng còn khẽ nở một nụ cười nhạt.

Trải qua một quãng thời gian quen biết. Tôn Đình Quân đối với Trương Văn Trọng gần như là đã có một loại tín nhiệm mù quáng. Hắn tất nhiên phải tin tưởng, Trương Văn Trọng sẽ có rất nhiều biện pháp để ứng phó với tình huống bất lợi này. Sở dĩ hắn không giải thích cho năm vị cao thủ Hoa Gian phái, chính là muốn để bọn hắn nhìn thấy kết quả cuối cùng, rồi sau đó sẽ phải hung hăng chấn động một phen. Bởi chỉ có như vậy, mới lưu lại ấn tượng khắc cốt ghi tâm vào trong lòng bọn hắn. Mới có thể làm cho bọn hắn, hướng đến Trương Văn Trọng mà học tập kĩ thuật. Dù sao năm người này, đều là nhân vật do Hoa Gian Phái dốc lòng bồi dưỡng. Chỉ cần bọn hắn quan sát kĩ tình huống lần này, đối với Hoa Gian phái, sẽ có rất nhiều chỗ tốt.

Theo điểm này xem ra, có thể nói là Tôn Đình Quân đã tốn rất nhiều tâm tư. Bất quá, sự tình phát triển cũng đúng như cảnh tượng Tôn Đình Quân dự đoán.

Nửa canh giờ trôi qua rất nhanh, trận chiến giữa linh dịch và hắc vụ, đã bày ra kết cục nghiêng về một bên. Bên chiếm cứ thế thượng phong, thật không ngờ lại chính là linh dịch!

Ở dưới sự thao túng của Trương Văn Trọng, linh dịch giống như một đội quân bách chiến, kỷ luật nghiêm minh, đánh cho luồng hắc vụ tan tác không còn một manh giáp.

Năm cao thủ Hoa Gian phái, xem đến lúc này cũng đã choáng váng mặt mũi. Lúc này bọn hắn chăm chú mở căng mắt ra, nhìn chằm chằm vào trong đỉnh lô, sợ chính mình sẽ bỏ qua loại cảnh tượng phấn kích này.

“Không nghĩ tới, linh dịch còn có thể thao túng lưu loát tự nhiên như vậy. Nếu không phải lần này tận mắt chứng kiến, thì nói như thế nào ta cũng sẽ không tin tưởng đâu!”

“Xem Trương tiên sinh luyện khí, so với kĩ thuật trước đây mà ta vẫn lấy làm cao ngạo. Thì quả nhiên là xấu hổ không chịu nổi! Không được, chúng ta phải đem toàn bộ tình huống ngày hôm nay, ghi nhớ lại ở trong đầu, để ngày sau trở về, lấy ra mà nghiền ngẫm học tập...”

“Kĩ năng luyện khí quả thực đúng là cao siêu bất phàm!”

Nhìn diễn cảm khϊếp sợ của năm cao thủ Hoa Gian phái, lại nghe bọn hắn bàn luận sôi nổi. Trên mặt Tôn Đình Quân càng phát ra tiếu ý nồng đậm. Hắn tin tưởng, sau khi trải qua chuyện này, trình độ luyện khí của năm cao thủ Hoa Gian phái, nhất định sẽ có bước tiến xa hơn lúc trước!

Trong khi đám người Tôn Đình Quân cao hứng quan sát, thì trong đỉnh lô, cuối cùng linh dịch đã tiêu diệt sạch luồng hắc vụ ma khí. Lúc này Trương Văn Trọng đang thao túng linh dịch màu lam nhạt, từ từ chạy quanh thân chín người Trình Văn Lộ, sau đó chui vào trong cơ thể của bọn chúng...”

Lại qua thêm nửa canh giờ...

Đỉnh lô chợt “ong ong” lên một tiếng.

“Khai lô luyện người đã thành công rồi kia!” Năm cao thủ Hoa Gian phái kiềm chế không được tâm tình hưng phấn, đồng thanh kêu lớn lên một tiếng.

Chín người Trình Văn Lộ, Tào Minh....Cứ như vậy mà thoát ly ra khỏi ma đạo!