Thiên tinh nhạc phủ này, ta tại TT cũng đã thấy giới thiệu qua, tại Tân liên bang cũng tính là một tập đoàn giải trí phát hành nhạc là chính, bây giờ nổi tiếng nhất là một nữ ca sĩ ngôi sao, tên gì ta quên rồi, chính là từ tập đoàn Thiên tinh nhạc phủ này đi ra. Bất quá ta trong lòng lại có chút cổ quái, bởi vì chính mình không nghĩ tới sẽ có ngày bị công ty ghi âm xem trúng. Lắc đầu nói:
“Xin lỗi, ta bây giờ còn là học viên, không có thời gian ca hát cái gì cả.”
Lâm Quang cười a a, nói:
“Ta nghĩ vị tiểu huynh đệ này hiểu lầm, ta cũng không cần ngươi đến tập đoàn chúng ta làm người ca sĩ, mà muốn mời ngươi sáng tác ca khúc cho tập đoàn chúng ta, trả lương theo tháng, cũng không chiếm dụng của ngươi nhiều thời gian, chi cần ngươi bình thường sáng tác giao ca khúc cho chúng ta là được.”
Lời này vừa nói ra, Hoàng Phủ Phi Long và Thủy Hương Vân đều cười trộm, ta cũng hết sức xấu hổ, cũng ngẫm lại, ta lớn lên cũng không xuất chúng, hắn cũng chưa từng nghe qua ta hát, như thế nào lại mời ta về làm ca sĩ? Thật là mình tự tác đa tình. Ta vội nói:
“Xin thứ lỗi, có thể cho ta suy nghĩ không?”
“Đương nhiên có thể!” Lâm Quang từ túi tiền lấy ra một tấm thẻ kim loại nói: “Đây là danh thϊếp của ta, mặt trên có số liên lạc, nếu ngươi có quyết định, mời gọi cho ta.”
Thế giới tương lai cũng có danh thϊếp? Ta tiếp nhận thẻ kim loại, phát hiện danh thϊếp này rất tinh xảo, cơ hồ không cảm giác được sức nặng, mặt trên có tên cùng số liên lạc.
Cùng Lâm Quang nói lời từ biệt, mấy người chúng ta ra tiệm nhạc khí. Vừa ra khỏi cửa Hoàng Phủ Phi Long không kể hình tượng cười ha hả nói:
“Lão Đại, ngươi vừa rồi thật sự quá buồn cười đi, ha ha!”
Ta cười lạnh nói: “Ngươi buồn cười lắm sao, vừa vặn hai ngày này ta nghiên cứu sáng tạo ra chiêu thức mới, đang lo không có ai thí nghiệm!”
“Hoàng Phủ Phi Long lập tức kêu la: “Ta sai rồi, ta sai rồi!”
Thủy Hương Vân bật cười, nói:
“Dương ca, anh thật sự định gia nhập cái Thiên tinh nhạc phủ kia sao?”
Ta mỉm cười nói: “Em không định nói với ta, Thiên tinh nhạc phủ cũng có cổ phần của Thủy gia chứ?”
Thủy Hương Vân tức giận liếc ta một cái, nói: “Ta là nói thật!”
“Ta cũng không nói đùa a!” ta a a cười nói: “Theo người ta nói, bây giờ là ngôi sao ca nhạc kiếm rất nhiều tiền phải không?”
“Kiếm được! Kiếm được rất nhiều!” Hoàng Phủ Phi Long com mắt tỏa sáng kêu lên, “đường nào không nói, chứ con đường làm minh tinh, tùy tiện xuất ra một lần hoạt động đều là mấy trăm đến hơn ngàn vạn liên bang tệ, ngươi nói kiếm được hay không?”
“Xem ra người thật muốn làm minh tinh a?” ta cười nói.
“Ân ân” Hoàng Phủ Phi Long cuống quýt gật đầu, vẻ mặt ước mơ nói: “Từ nhỏ đến lớn ta có hai ước mơ, một là có thể tạo ra chân khí giống như người bình thường, thể nghiệm một chút cảm giác lực lượng của chính mình, ước mơ kia, chính là trở thành ngôi sao ca nhạc ức vạn người sùng bái, đem tiếng ca của ta truyềngười khắp mọi ngõ ngách của thế giới!”
Người qua lại hai bên đường, đi ngang qua giống nhau ánh mắt đều ám chỉ ngu ngốc nhìn Hoàng Phủ Phi Long. Không để ý tới Hoàng Phủ Phi Long này đã lâm vào mộng giữa ban ngày, ta quay đầu nói với Thủy Hương Vân:
“Hương Vân, Thủy gia các người có đầu tư trong giới giải trí không?”
Thủy Hương Vân gật đầu nói: “Cũng có, giới giải trí có mấy tập đoàn lớn, Thủy gia chúng ta đều có đầu tư bên trong.”
“Vậy trong đó lợi nhuận thế nào?”
Thủy Hương Vân trầm tư một chút nói: “Nói như thế này,nếu đem lơi nhận một năm của Thủy gia chia làm mười thành, giải trí này là một khối, hẳn phải chiếm hai thành.”
Hai thành! Ta hít một hơi lãnh khí, tâm thần rung động. Hai thành, nhìn qua tựa hồ không nhiều lắm, nhưng phải biết rằng, cái này đối với Thủy gia mà nói, hai thành này thật là biết bao nhiêu kim tiền a, thật là một số khổng lồ a.
Ta gật đầu, không nói gì nữa. Chúng ta tới Đào Nhiên cư, hảo hảo ăn uống, rồi trở lại học viện. Hoàng Phủ Phi Long về túc xá trước, ta cùng Thủy Hương Vân YY tạm biệt một phen, mới rời nhau về túc xá.
Đi vào túc xa đã thấy Hoàng Phủ Phi Long lại vào Cực đạo chiến võng. Lắc đầu, ta đeo nhãn kính của TT vào, sau đó đăng nhập vào khu tác giả của “Huy hoàng văn học võng”. Nghĩ thầm một ngày không có thời gian xem qua, không biết tên biên tập kia xử lý chuyện buôn bán thế nào rồi.
Vừa bước vào cửa, lập tức âm thanh báo hiệu liên lạc không ngừng truyền tới, có tới ba mươi bốn cuộc gọi, mà người liên lạc lần này đều cùng một người – Biên tập Huy hoàng số 0! Biên tập Huy hoàng số 0? Như thế nào lại đổi người?
Trong lòng đầy nghi hoặc, lập tức lại có tiếng báo liên lạc, vẫn là hắn. Ta không do dự, trực tiếp tới không gian ảo. Lúc này thấy không phải là xí nga hay tinh tinh, mà một người tuổi trẻ nhìn qua hai mươi ba mươi bốn tuổi trên thực tế có thể bốn mươi năm sáu tuổi . Nhìn lại chính mình một chút, ta vẫn giữ bộ dáng xí nga. Thấy đối phương để lộ tướng mạo thật, ta lại dùng bộ dạng này nói chuyện với hắn cũng thật không tốt, ý niệm vừa động, đóng chức năng ảnh thế thân, xuất hiện bộ dạng thực.
Đối phương có vẻ trầm ổn, rất có khí độ, thấy ta đi vào không gian ảo, trên mặt lộ ra nụ cười đầy mị lực, đưa tay ra nói:
“Ngươi hảo, ta là Huy hoàng văn học võng Tổng biên tập, Hà Sanh Lượng!”
Ta cùng hắn bắt tay, cười nhạt, nói:
“Ta là Dương Đào, ‘ký sanh du, hà sanh lượng’, Hà tiên sinh tên thật thú vị.”
*******
Ký sanh du, hà sanh lượng: câu này chắc than thở chuyện trời sanh Chu Du sao còn sanh Gia Cát Lượng trong chuyện Tam Quốc.
*******
Hà Sanh Lượng trong mắt hiện một tia dị mang, có chút ngạc nhiên nói:
“Dương tiên sinh quả nhiên có tài, tên của ta đề cập qua biết bao nhiêu người, nhưng không một ai biết được lai lịch, không nghĩ tới lại bị Dương tiên sinh một ngụm nói ra, xem ra Dương tiên sinh đối với văn minh Trung Quốc thời cựu văn minh rất có nghiên cứu a!”
“ Không dám! Ta cũng là ngẫu nhiên biết được, nhưng thật ra có chút ngoài ý muốn, cựu văn minh yên diệt, di tích còn lại rất ít, không nghĩ tới còn có người biết câu này.” Ta nói thăm dò.
Hà Sanh Lượng a a cười, nói:
“Cha của ta làm công tác khảo cổ, năm đó lúc ta xuất sinh, ông đang ở bên ngoài đi khảo cổ, đào ra một khối tàn bi, trên mặt ghi lại câu ‘Ký sanh du, hà sanh lượng’ này, trùng khớp cha ta họ Hà, ông cho là thiên ý, liền gọi tên ta là Hà Sanh Lượng. Chúng ta đều là người trẻ tuổi, cũng không cần gọi tiên sinh này tiên sinh nọ nữa, các bằng hữu gọi ta là A Lượng, ngươi cứ gọi ta như vậy đi.”
Ta cười nói: “Cũng tốt, ngươi cứ gọi ta Dương Đào là được, ta có thói quen để người khác gọi tên.”
Hà Sanh Lượng gật đầu, nói:
“Dương Đào, chuyện như thế này, trải qua tập thể nghiên cứu thảo luận đánh giá của Huy hoàng biên tổ bộ, quyết định nói với ngươi tác phẩm ‘Tinh Thần Biến’ sẽ là chủ đề trọng điểm trong năm của ‘Huy hoàng văn học võng’, đồng thời quyết định hướng ngươi mua bán bản quyền bộ tác phẩm này, cách tính là ngàn chữ một ngàn liên bang tệ!”
“Một ngàn liên bang tệ?”
Ta giật mình nhìn Hà Sanh Lượng, lúc đầu khi Tiểu Đoạn cam đoan với ta, là tranh thủ tám trăm liên bang tệ a, như thế nào định giá xong lại biến thành một ngàn?
Hà Sanh Lượng đối với sự giật mình của ta cũng không kỳ quái, giải thích:
“Là như thế này, Dương Đào, Huy hoàng văn học võng của chúng ta đối với tác phẩm của ngươi đánh giá rất cao, hiểu được với ‘Tinh Thần Biến’ sẽ dẫn đầu một đại triều lưu tác phẩm mới, hẳn là sẽ phải có giá trị tương đương, cho nên chúng ta chấp nhận mua ngàn liên bang tệ ngàn chữ, cái này trong lịch sử mua bán, là cái giá cao chưa từng có!”
Nghĩ không ra Huy hoàng văn học võng này thật có cách nhìn người, chỉ sợ hắn muốn dùng loại phương pháp này làm cho ta cảm kích, để ta ở lại Huy hoàng văn học võng sao. Bất quá cứ như vậy, so với dự tính trước kia nhiều hơn gấp đôi tám mươi vạn, biến thành một trăm sáu mươi vạn!
Hà Sanh Lượng tiếp tục nói:
“Nếu có thể, chúng ta bây giờ có thể tiến hành thiêm ước.”
“Đương nhiên không thành vấn đề!” ta một ngụm đáp ứng.
30-08-2009, 12:31 PM