Hàng Long Giả

Chương 25: Thương nhân thành tín.


Nếu như nói lần đầu tiên Lạc Phi cùng Cự Long từ trên trời giáng xuống gây cho Nhược Lan chính là rung động, như vậy lúc này đây gây cho Nhược Lan đúng là choáng váng .

Tuy sức tưởng tượng của Nhược Lan phong phú, cũng không nghĩ tới một giờ trước còn râu ria xồm xàm, sau 1 giờ tắm rửa, cạo râu, thay quần áo mới, lại thần kỳ biến thành một suất ca!

Thật bất khả tư nghị a, chẳng lẽ đây là chân diện mục của hắn?

Nhược Lan lần nữa xác nhận, thanh âm kia, dáng người đích xác cùng tên ác ôn mấy ngày nay không ngừng tra tấn nàng giống nhau như đúc. Đặc biệt ánh mắt kia, đảo qua đại mỹ nữ Nhược Lan mà 1 chút nóng bỏng cũng không có.

Không sai, đây thật là Lạc Phi!

"Ta đang hỏi ngươi, ngươi không có nghe sao?" Lạc Phi nóng lòng đổi hàng hóa thành kim tệ, bởi vậy đối với Nhược Lan đang do dự phi thường bất mãn.

"A... Là như vậy, đích xác là có người thành công chăn nuôi được Xuyên Sơn Giáp, giá lân phiến Xuyên Sơn Giáp trên thị trường đích xác giảm xuống rất nhiều."

Nếu như là người khác, Nhược Lan nhất định nói cho hắn biết, con người tuy có thể chăn nuôi Xuyên Sơn Giáp tuy nhiên giá cả lân phiến từ thú được nuôi cùng hoang dại là không cách nào so sánh được. Nhưng đây là Lạc Phi, Nhược Lan lựa chọn quên đi. Đối với cái tên bắt mình làm nô ɭệ, điên cuồng tra tấn chính mình, còn xem nhẹ sự xinh đẹp của mình, Nhược Lan rất muốn nhìn thấy hắn that vọng.

"Tại sao có thể như vậy? Ma thú có thể nuôi dưỡng, thợ săn ma thú chẳng phải chết đói hết sao?" Lạc Phi thất vọng, ủ rũ nói: "Được rồi, như ngươi nói, lân phiến sáu đồng tệ. Những vật này, ngươi đừng nói cho ta biết, Liệt Hỏa Điểu và Ma Lang cũng có thể nuôi thuần dưỡng a?"

Kế tiếp chính là một phen kịch liệt cò kè mặc cả, tuy Lạc Phi trước kia là tên Thập Hoang Giả, đối với giá cả cũng biết chút ít, nhưng dù sao đã qua 8 năm, cũng không nắm bắt được giá cả thị trường, hơn nữa bạch y thương nhân khua môi múa mép như thần, giá cả cuối cùng cũng theo ý của tên thương nhân.

Năm sáu phút sau, sơ bộ đạt thành hiệp nghị, bạch y thương nhân dùng tám trăm kim tệ mua tất cả hàng hóa của Lạc Phi. Tuy cũng là một khoản tiền lớn, nhưng là xa xa không bằng giá Lạc Phi mong muốn, bởi vậy rất uể oải.

Lúc giao dịch sắp thành công, hắc Y lão giả bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: "Tiểu huynh đệ, ta ra hai ngàn kim tệ."

Tất cả mọi người kể cả Nhược Lan và Lạc Phi đều cho là mình nghe lầm.

Hàng hóa của Lạc Phi tuy chất lượng thượng thừa, nhưng là tổng giá trị chỉ khoảng 1200 kim tệ, thương nhân buôn bán ma thú, có thể có 30% lợi nhuận cũng là khả quan rồi . Mà lão giả ra giá hai ngàn kim tệ, vô luận là bán ở đâu đều là lỗ tiền.

Lạc Phi cũng biết mình buôn bán đã chiếm tiện nghi, bởi vậy một giây đồng hồ cũng không do dự, hai tay đem hàng hóa đưa lại: "Thành giao!" Nói xong còn lo lắng lão giả đổi ý, bổ sung nói: "Tất cả mọi người là thương gia, chú ý chính là chữ tín, hắc hắc."

"Đương nhiên, Tô Khắc thương hội từ trước đến nay đều nói là làm. Ta là tổng quản Tô Khắc thương hội phân bộ Andorra-Mori, đã buôn bán hơn bốn mươi năm, còn chưa từng có thất tín bao giờ." Mori mỉm cười, đống hàng hóa trên mặt đất còn chưa liếc qua đã nói : "Bất quá tiểu huynh đệ, nếu muốn đạt thành vụ giao dịch này, còn phải thêm 1 điều kiện phụ."

"Điều kiện phụ?" Lạc Phi lập tức cảnh giác.

Mori chỉ vào cái túi tiền bằng da gấu của Lạc Phi nói: "Tiểu huynh đệ, đồ vật bên trong, ta cũng muốn mua."

Thứ trong cái túi tiền da gấu là 400 tử kim tệ. Vừa rồi, Lạc Phi từng xuất ra vài tử kim tệ, dùng để đổi kim tệ với thương nhân, chỉ tiếc loại trao đổi này mọi người chưa từng làm qua, không biết tỉ giá chính xác, nên không có giao dịch.

"Không có vấn đề, bất quá tỉ lệ..." Nguyên lai là điều kiện này, Lạc Phi thở dài một hơi, hắn vốn không định đổi .

"Theo tỉ lệ mà ngươi nói, một tử tệ đổi 25 kim tệ." Mori tuổi tuy lớn, làm việc cũng rất sảng khoái: "Chỉ vậy thôi, có bao nhiêu tử kim tệ , ta muốn tất cả."

"Tổng cộng ba trăm tám mươi bốn tử tệ." Số lượng tử kim tệ, Lạc Phi đã kiểm kê qua vô số lần: "1 tử tệ đổi 25 kim tệ, tổng cộng là..."

Mori hào phóng khoát tay chặn lại: "Cho ngươi một vạn kim tệ, thêm những hàng hóa này, tổng cộng một vạn hai nghìn kim tệ."

"Lão tiên sinh, ngươi nói là sự thật?" Đối phương quá hào phóng, Lạc Phi không có ý tứ, gãi gãi đầu nói ra: "Ngươi đã sảng khoái như vậy, ta cũng không thể cho ngươi bị lỗ a. Tốt như vậy , cho ta cái chiết khấu, tính cả những hàng hóa này, tổng cộng một vạn một ngàn chín trăm chín mươi lăm kim tệ."

Mori đắc ý nói: "Tô Khắc thương hội làm gì có việc bị lỗ? Tiểu huynh đệ, nói thật cho ngươi biết, những tử tệ này là hơn ba nghìn năm trước nằm vương triều Merl đã từng sử đã dùng qua, truyền lưu cho tới hôm nay, đã có giá trị văn vật. Nếu như tính toán theo giá cả kim chúc, một tử tệ cùng lắm là đổi hơn hai mươi kim tệ. Nhưng là có người mau của chúng ta những tử tệ này, hiện đang mua với số lượng lớn, người ta đưa tỉ lệ lên tới 1 tử tệ đổi 50 kim tệ!”

Tất cả mọi người hít vào một hơi khí lạnh, đều dùng ánh mắt hâm mộ chằm chằm vào Mori, quá may mắn, trong chốc lát công phu buôn bán lời hơn một vạn kim tệ.

Mori nói xong, khóe miệng mang theo một tia mỉm cười giữ kín như bưng, nhìn không chuyển mắt vào Lạc Phi. Hắn sở dĩ dám ở nơi này nói vậy là có chổ dựa, tự nhiên là yên tâm, hắn không lo lắng Lạc Phi đổi ý.

Nhược Lan nhìn có chút hả hê, nàng đối với Lạc Phi có chút minh bạch, tên tham tài này chắc chắn sẽ đổi ý, nói như vậy nhất định sẽ cùng Tô Khắc thương trở mặt.

Tô Khắc thương hội dễ trêu sao? Nhược Lan cũng không quen biết người của To Khắc thương hội nhưng cũng biết 1 ít về Tô Khắc thương hội, đây chính là thương hội lớn nhất của Andorra, cơ hồ tại tất cả thành trấn đều có phân bộ của bọn họ, hộ vệ đoàn ở tổng bộ có hơn ngàn người. Mori nói rất đúng, Tô Khắc thương hội trong lúc buôn bán có tiếng là giữ chữ tín, bất quá bọn hắn cũng rất bá đạo, đã chọn người buôn bán thì không cho phép người khác nhúng tay, nếu không nghe lời thì sẽ bị Tô Khắc thương hội nghiêm khắc trả thù. Vừa nghe thấy Mori mở miệng, những thương nhân ma thú khác lập tức câm miệng , đây là biểu hiện của thực lực a.

"tỉ lệ 1:50!" Quả nhiên, Lạc Phi vừa nghe liền choáng váng.

"Tất cả mọi người là thương gia, chú ý chính là chữ tín, hắc hắc!" Mori gian xảo cười, dùng lại câu của Lạc Phi mới nói, sau đó lạnh lùng nhìn Lạc Phi, chờ đợi hắn trả lời.

"Đúng, người làm ăn, chữ tín đệ nhất!" Những người khác cũng phụ hoạ theo.

Đây là lòng người, đã không thể có lợi, như vậy xem người khác bị hại để tìm kiếm cân đối tâm lý a .

Lạc Phi nhắm 2 mắt, hai tay che túi tiền, cơ thể kịch liệt run rẩy . Mỗi người cũng nhìn ra được, Lạc Phi nhất định là hối hận, chênh lệch giá hơn một vạn kim tệ đó, cũng đủ một người có cuộc sống xa xỉ nhiều năm.

Chính là vài giây đồng hồ sau, Lạc Phi lại thở một hơi dài nhẹ nhõm, trong ánh mắt chăm chú của mọi người tháo túi tiền xuống dưa cho Mori: "Thành giao, kiểm hàng rồi trả thù lao a." Nói xong câu đó, Lạc Phi cúi đầu xuống, rốt cuộc không đành lòng nhìn túi tiền lần nữa.

Mori cười tủm tỉm hỏi: "Tiểu huynh đệ, ngươi đã nghĩ kĩ."

Không nghĩ tới Lạc Phi lại rất điềm nhiên, giống như không có gì nói: "Cái này có cái gì có thể tưởng tượng, nam nhân sao, nói lời giữ lời, đã giá cả là ta định, chỉ cần ngươi không đổi ý, giao dịch muốn tiếp tục!"

Lần này, đến phiên Nhược Lan kinh ngạc: cái tên ác ôn này cũng có bộ dáng nam nhân a!

"Sảng khoái!" Mori nhãn tình sáng lên, từ trong lòng ngực lấy ra một miếng kim chúc có tiêu chí của Tô Khắc thương hội đưa cho Lạc Phi: "Lạc Phi tiên sinh, từ nay về sau, ngươi chính là khách úy của Tô Khắc thương hội chúng ta, sau này vô luận ngươi cần cái gì, chỉ cần cầm cái thẻ này đến phân bộ của Tô Khắc thương hội mua sắm, chúng ta sẽ dành giá cả ưu đãi cho ngài." Bởi vì nhân phẩm của Lạc Phi, Mori đổi giọng xưng hô Lạc Phi là tiên sinh.

Khi nói chuyện, hai đại hán vạm vỡ khiêng 1 cái thùng gỗ tới.

Mori mở ra, trong mặt dĩ nhiên là 1 rương đầy kim tệ: "Lạc Phi tiên sinh, đây là một vạn kim tệ, mời ngươi đếm a."

Lạc Phi chưa từng có nhiều kim tệ như vậy, con mắt lập tức sáng lên, hô hấp cũng nhanh hơn gấp bội. Bất quá Lạc Phi cũng không có váng đầu, mà là chăm chú nói: "Như thế nào chỉ có một vạn a?"

"Lạc Phi tiên sinh, theo ta quan sát, ngoại trừ vị nữ bộc xinh đẹp này, ngươi cũng không có tùy tùng nào khác a." Mori cười nhìn Nhược Lan: "Đây chính là 1 rương kim tệ, ngươi cũng không thể tiểu cô nương cả ngày xách theo nó chứ. Mặt khác, mang theo đại lượng kim tệ cũng không đảm bảo an toàn, không phải sao?"

Trên Bang Thác Ô Đại Lục một vạn kim tệ thêm thùng chứa nặng chừng một trăm ba mươi cân. Lấy lực lượng của Lạc Phi hiện tại, có thể rất nhẹ nhàng xách theo những kim tệ này, mấu chốt là thùng thể tích quá lớn, không tiện mang theo.

Lạc Phi cũng không muốn sau này đi đến đâu, đều khiêng theo 1 cái rương lớn, đây không phải là nói với bọn tiểu thâu, cường đạo là ta đây rất nhiều tiền, mau tới cướp hay sao?

Chính là thể tích một vạn kim tệ cùng một vạn hai nghìn kim tệ khác biệt cũng không lớn, Mori vì cái gì trả thiếu 2 nghìn kim tệ?

Thấy Lạc Phi do dự, Mori mỉm cười, xuất ra một quả giới chỉ màu đen nói: "Đây là cái không gian giới chỉ, có thể tích là 2 mét khối, sức nặng chứa được tối đa là 1 tấn. Nếu như ngươi nguyện ý, ta bán cho ngươi giá 2 nghìn kim tệ, thế nào?"

"Không gian giới chỉ?" Người vây xem kinh hô.