Địa phương phát ra thanh âm nằm ở bên trái cửa động, nơi đó có một cái lỗ hổng cùng hai khối đá thật lớn. Từ vị trí phân bố cùng lỗ hổng cho thấy, tựa hồ là nơi Cự Long Seth Kaya đại tiện (@@). Trên mặt tảng đá, một ít nước trên đó chứng minh cho suy đoán của Lạc Phi.
"Chẳng lẽ có một cái xác rắn?" Cường liệt hạnh phúc làm cho Lạc Phi muốn hôn mê: "Cho dù là một tiểu xà, cũng là Mỹ thực cứu mạng a!"
Lạc Phi lập tức ghé qua, tại khối đá Seth Kaya vừa mới sử dụng qua nhìn xuống.
Nơi này quả nhiên là vị trí Seth Kaya “cho ra”. Từ cửa động hướng xuống, phía dưới ước chừng ba mươi thước, dốc đá xuất hiện 1 chổ nhô ra, có diện ích khoảng 10 thước vuông, cấu tạo hình lõm độ sâu ước chừng hai thước. Bên trong cái vết lõm, là những thứ bài tiết của Cự Long Seth Kaya- Long Di.
Long Di là một cái danh từ đặc biệt, sử dụng chủ yếu là Luyện Kim Thuật Sĩ cùng Ma Pháp Sư.
Long Di là một món hảo đồ vật, tại thị trường, một công thăng dịch (ko biết là cái gì) Long Di có thể bán được một trăm cái kim tệ. Mà một công cân Hóa Long Di chí ít có thể bán đến bảy trăm cái kim tệ.
Mọi người đều cần Long Di, chủ yếu là bởi vì Long Di có rất nhiều năng lực thần kỳ. Dùng dịch thái Long Di ngâm tẩm vũ khí cùng khôi giáp, có thể khiến vũ khí cùng khôi giáp có được cùng Ma Pháp thuộc tính tương đồng với Cự Long, chẳng những độ cứng cùng cường độ sẽ tăng thêm rất nhiều, còn có thể có nhất định năng lực miễn dịch Ma Pháp. Dùng Long Di làm nơi bồi dưỡng gieo trồng các chủng thực vật, có thể làm cho thực vật sinh trưởng nhanh hơn mười lần, từ đó có thể trồng một chút đặc thù Ma Pháp dược tài đem lại lợi ích cực đại.
Đương nhiên , trên Đại Lục còn có rất nhiều Thuật Sĩ, bọn họ cho là Long Di là một loại dược vật tráng dương. Dùng Long Di làm nguyên liệu chủ yếu phối chế Long Dương Đan là hàng hóa chủ yếu trong tay nam nhân trong thượng tầng xã hội , mỗi khỏa có thể bán hơn 10 mai kim tệ.
Tại Bang Tuowu Đại Lục, Cự Long là động vật hi hữu, cho dù là tại nơi Cự Long tối tập trung-rặng núi Fanors, cũng chẳng qua tồn tại hơn bốn năm mươi đầu Cự Long, mà Cự Long xuất hiện trong thế giới loài người càng ít, còn không đến mười đầu. Bởi thế, chân chính Long Di rất khó thu tập. Long Di trên thị trường lưu thông chẳng qua là 1 ít vật thay thế.
Tỷ như vật bài tiết của Địa Hành Long, Cự Mãng, Sa Khâu Tích Dịch Vương Đợi Á Long.
Lạc Phi nằm sấp trên vách đá, nhìn xuống thạch khanh mười mét vuông phía dưới, trong não hải một trận hôn mê: "Thần a, nhiều như vậy Long Di, nếu lấy hết, ta sẽ phú khả địch quốc a!"
Phú khả địch quốc có lẽ có chút khoa trương, nhưng là Long Di phía dưới đích xác là một ngạch tài phú không nhỏ a.
Cái huyệt động này trở thành nơi nghỉ ngơi của Cự Long đã hảo mấy vạn năm , đã từng có bốn đầu Cự Long ở chỗ này cư trú qua, bọn họ đều đem cái thạch khanh này coi như nhà xí mà sử dụng. Mấy vạn năm qua, Cự Long bài tiết Long Di có mấy trăm tấn, sau đó hóa thạch thành khối nham thạch cứng rắn, đây chính là vạn năm Long Di trên đời khó cầu làm a!
Nhưng mà, làm cho Lạc Phi hôn mê cũng không phải Long Di đại biểu cho cự đại tài phú. Lạc Phi hiện tại tự thân khó bảo, hắn đối với tài bảo chồng chất như núi trong Long Huyệt đều không để ý, nào còn có tâm tư suy xét giá trị Long Di. Làm Lạc Phi hôn mê là một cổ hương vị nồng đậm.
"Chẳng lẽ Long Dương Đan do vật này tạo thành? Những tên có tiền kia thật đáng thương!" Lạc Phi che kín cái mũi, trong lòng một trận bi ai. Bởi vì hắn biết, chính mình khả năng lập tức liền muốn như những người ăn Long Dương Đan, bắt đầu nuốt chửng Long Di của Cự Long.
"Như quả ta có thể sống tiếp, ta nhất định đem này đầu Ác Long này, cho hắn ăn phân của ta,uống nướ tiểu của ta (nghe rợn người)!" Lạc Phi cắn răng nghiến lợi.
Long Di đích xác không ít, nhưng tịnh không đại biểu cho Lạc Phi lập tức có thể ăn, bởi vì Long Di còn nằm phía dưới 30 thước.
Nếu là những Mạo Hiểm Giả kia, ba mươi thước độ cao không đáng kể chút nào, bọn họ đại khái có thể trực tiếp nhảy đi xuống, bản lĩnh cao thậm chí còn có thể từ mặt dưới bay lên. Nhưng đối với Lạc Phi,một người không có nữa điểm vũ kỹ mà nói, ba mươi thước độ cao không khác với độ cao giữa sống và chết, nếu hắn tùy tiện nhảy xuống, tuyệt đối sẽ trực tiếp ngã chết.
Không có thức ăn, Lạc Phi đã đói đến muốn điên rồi, hiện tại thức ăn gần trong gang tấc lại không cách nào ăn, cảm giác đói khát của Lạc Phi tăng thêm gấp bội, thần kinh hắn cơ hồ muốn sụp đổ, hắn có một xúc động muốn nhảy xuống .
"Tê tê, tê tê!" Đột nhiên, loại thanh âm kỳ quái lần nữa vang lên.
"Rắn, rắn ở nơi nào a? cho dù ngươi là một con rắn kịch độc, ta cũng phải cắn ngươi 1 cái a!" nhãn châu Lạc Phi tán loạn, liều mạng tìm kiếm nơi thanh âm phát ra.
Cuối cùng, Lạc Phi bị 1 thứ hồng sắc trên thạch bích hấp dẫn .
Đồng thời hắn cũng bị chấn kinh !
Trên thạch bích có một lùm dã thảo, ngăn trở tầm nhìn Lạc Phi. Mà lúc này dã thảo bị vạch ra, cư nhiên xuất hiện một gốc cao hơn mười thước, đường kính quá một thước, có màu hỏa hồng, là một loài thực vật họ nấm to lớn. phần gốc cây nấm đâm thật sâu vào bên trong hoàng sắc Long Di vạn năm, thân thể nó dán chặt lên thạch bích, như một hỏa hồng sắc Cự Mãng điên cuồng sinh trưởng.
" Ma Cô Thật to a!" Lạc Phi phát ra một tiếng hoan hô.
Lạc Phi không tin mình có vận khí như vậy, tại chính mình sắp sửa chết đói đích lúc, cư nhiên có một gốc Ma Cô lớn chủ động dân tới miệng. Xem thể tích Ma Cô này, chính mình ăn ba năm cũng ăn không hết. Ma Cô là loại có chất dinh dưỡng phong phú, là mỹ thực nha.
Thật không hỗ là Ma Cô sinh trưởng ở Long Di lâu năm, thể tích to như 1 con Cự Long!
Hình dạng cùng vị trí của Ma cô khiến Lạc Phi vô cùng hưng phấn, nó ngay phía dưới vách đá, kết hợp làm 1 với vách đá,cái ô nấm xòe ra có đủ diện tích để chứa thân thể và thể trọng của 1 người. Nếu Lạc Phi đủ can đảm, nếu hắn có vận khí tốt, hắn có thể trực tiếp nhảy xuống, rơi xuống tán của Ma Cô, nằm trên đó sẽ có thức ăn dùng rất lâu .
Nhưng mà, lúc Lạc Phi chuẩn bị nhảy xuống, trên mặt ngoài Ma Cô lóe 1 tia sáng khiến hắn kịp thời đình chỉ hành động lỗ mãng của mình.
"***, ngươi làm sao lại có nhiều niêm dịch vậy a!" Lạc Phi gấp đến giậm chân.
Có niêm dịch đại biểu cho Ma Cô rất bóng loáng, rất bóng loáng biểu thị chính mình rất có thể từ trên Ma Cô trượt xuống. Mà tán của Ma Cô đường kính hơn hai thước, hơn nữa lại nghiêng xuống dưới, một khi từ mặt trên trượt xuống, sẻ rơi xuống theo hình vòng cung Parabol, chẳng những không ăn được mỹ vị, mà cả Long Di phía dưới cũng không tới được tay, sẽ trực tiếp rơi xuống vách đá cao mấy trăm trượng, hồn phi phách lạc.
Hiện tại hi vọng duy nhất, là Ma Cô này có thể cao 30 thước, cao đến mép sơn động.
Chẳng qua xem ra đây không phải là vấn đề vô vọng, bởi vì Ma Cô này đích xác có thể cao đến độ cao đó. Chỉ qua 3,4 phút nó đã cao thêm được 1 thước.
Án chiếu theo tốc độ sinh trưởng này của Ma Cô, không tới 2 giờ nó sẽ cao dến rìa sơn động, Lạc Phi có thể nằm trên rìa sơn động vương tay lấy 1 ít mà ăn .
" Ma Cô, mau mau lớn, để ta ăn !" Lạc Phi nhìn chằm chằm vào, nước miếng chảy ào ào xuống.
Có lẽ là cảm ứng được cầu khẩn của Lạc Phi, cự đại Ma Cô quả nhiên cao lên, theo sau từng đợt thanh âm "Tê tê", Ma Cô dần dần cao đến gần sơn động.
Một giờ qua , cự đại Ma Cô cao thêm mười thước, cự ly cách cửa động còn bốn năm thước .
Nhưng mà vào lúc này, Ma Cô lại đột nhiên đình chỉ sinh trưởng, màu sắc bắt đầu nhợt nhạt, ánh sáng trơn bóng bắt đầu tan biến, Sinh Mệnh của nó tựa hồ đã đến điểm cuối.
Xem xem Long Di bên dưới, chỉ thấy mấy trăm cân Long Di mà Seth Kaya bài tiết hơn một giờ trước đã khô cạn, biến thành 1 khối nhỏ màu vàng kim. Bên cạnh, cự hình Ma Cô dần dần khô héo, rơi rụng.
"Không thể nào, chỉ thiếu 1 chút a!" Lạc Phi dậm chân đấm ngực: " buồn ngủ Long Đáng chết a, ngươi làm sao không “ra” nhiều hơn a!"
"Ba!" Đột nhiên, đỉnh cự đại Ma Cô phát một tiếng bạo liệt trầm muộn, tán trong tích tắc phân liệt thành 6 phần, mỗi phần đường kính hơn 30 centimet, có 1 vật màu hồng sắt chui ra.Nó là 1 nhị hoa hồng sắc, trong nháy mắt sinh trưởng năm sáu thước, cao hơn đỉnh đầu Lạc Phi.
Nồng nặc hương vị ập đến, Lạc Phi cảm giác chính mình phảng phất như mình đang trong 1 căn phòng đầy hoa, đầy hương thơm say đắm.
Chẳng qua, Lạc Phi lúc này cũng không có tâm tình thưởng thức hương vị, hắn nghĩ đến chỉ có thức ăn. Thế là hắn không nhìn gì cả xông lên, ôm chặt nhị hoa cự đại kia, mở miệng cắn từng cái.
"Kẽo kẹt!" Hoa Nhị giống như loại dưa nào đó, vừa giòn vừa ngọt, lại còn có rất nhiều trấp dịch thơm ngon.
Lạc Phi tựu như một con sâu, miệng không ngừng gặm, ăn ba bốn cân mới vừa lòng thỏa ý buông Nhị hoa ra.
"tuyệt a, có cái đại gia hỏa này, ta lại có thể sống được 1 tháng !" Lạc Phi nhìn vào Nhị Hoa, cất tiếng cười to hạnh phúc.
Đột nhiên, một trận đau đớn từ phần bụng truyền đến, Lạc Phi kêu thảm một tiếng, bắt đầu nằm trên mặt đất không ngừng lăn lộn: "Thần a, đồ vật này có độc !"